Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 188: Hoà

Ngưu Đại Lực hai chân đạp mạnh xuống đất giảm lại tốc độ, khóe miệng chảy ra ít máu, nhưng hắn lại là đang cười.

Không sai, chính là đang cười.

"Ngươi cuối cùng cũng xuất toàn lực". Ngưu Đại Lực cười ha hả lên tiếng, âm thanh tràn ngập táo bạo.

Đổng Dương con ngươi co rút lại, hắn thấy được Ngưu Đại Lực cơ thể đang bắt đầu biến hóa. Giống như… biến lớn hơn.

Rắc rắc.

Quanh thân áo giáp của Ngưu Đại Lực bị nứt ra, cơ thể lớn hơn so với ban đầu một chút, không phải rất khoa trương, nhưng mà cái khí thế kia quả thật quá dọa người, hắn có một loại cảm giác, thân thể Ngưu Đại Lực lúc này một quyền đánh xuống thậm chí có thể đánh nổ hắn.

"Huyết mạch sao?". Lạc Cảnh Điềm âm thầm suy nghĩ.

Oanh!

Ngưu Đại Lực một cước đạp xuống, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt. So với lúc bình thường nhanh hơn chỉ sợ gấp 10 lần.

Ầm!

Đổng Dương trước mặt xuất hiện một cái tấm chắn cực lớn, hắn Vực mở ra, nơi này là thế giới của hắn, cho nên biến ra một cái tấm chắn không có gì lạ. Chẳng qua là tốc độ của Ngưu Đại Lực quá nhanh, hắn ngay cả ý niệm né tránh cũng không có, chỉ có thể cắn răng chống đỡ.

Tấm chắn bị Ngưu Đại Lực đụng vào, trong nháy mắt lõm vào một khúc, mà Đổng Dương bản thân cũng bị đẩy lùi lại vài mét.

"Lực lượng thật bá đạo". Lạc Cảnh Điềm giật mình lên tiếng.

Tuy nhiên không biết uy lực mạnh cỡ nào, nhưng mà từ tấm chắn của Đổng Dương có thể nhìn ra, Đổng Dương thực lực đã đạt tới Tử Linh cảnh sơ kỳ, tấm chắn ngưng tụ nhưng là toàn bộ lực lượng của Vực, Ngưu Đại Lực có thể đụng lõm tấm chắn, không cần nghĩ cũng biết uy lực cường đại ra sao.

Đám người thấy cảnh này cũng bất an, hiển nhiên họ cũng nhìn ra Ngưu Đại Lực mạnh mẽ thế nào.

"Không tệ, tới lượt ta". Đổng Dương đem tấm chắn ném qua một bên, trên tay bỗng nhiên xuất hiện thanh đại đao, hắn giơ lên, miệng hét lớn.

"Phá Không Trảm".

Xẹt!

Một luồng đao khí bắn ra, Ngưu Đại Lực khinh thường cười một tiếng, trước mặt hắn xuất hiện một tầng huyết khí đao đao khí cản rơi, một chút sự tình cũng không có.

Hắn còn đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên gương mặt biến sắc.

Đổng Dương không biết lúc nào đã xuất hiện trên đầu hắn, mà đại đao trên tay đang bổ xuống. Ngưu Đại Lực gương mặt kịch biến, đại chùy giơ lên cản lại.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, Ngưu Đại Lực trực tiếp bị uy lực một đao kia đánh quỳ xuống một chân.

Đám yêu tộc kinh hãi giật nảy mình, Ngưu Đại Lực sức mạnh họ biết rõ nhất, họ không nghĩ tới Đổng Dương lại có thể đánh tới khiến Ngưu Đại Lực quỳ xuống như thế.

Trong mắt yêu tộc thủ lĩnh cũng các tông chủ thánh địa, cái này cũng không tính là gì. Tử Linh cảnh, Vực sớm đã biến hóa, ngưng tụ vô cùng thực chất, Ngưu Đại Lực mặc dù thân thể mạnh mẽ, sức mạnh hơn người. Nhưng nói cho cùng, đó cũng chỉ là lực lượng cá nhân.

Đổng Dương nhưng là mượn nhờ lực lượng thiên địa, hơn nữa còn là chí dương chí cương Kim thuộc tính, đủ sức cùng Ngưu Đại Lực liều mạng sức mạnh.

Ngưu Đại Lực cũng không phải không bằng Đổng Dương, hắn chẳng qua là coi thường Đổng Dương nên mới vậy mà thôi. Thật sự nghiêm túc, ai thắng ai bại cũng chưa biết được.

Ngưu Đại Lực bị đánh quỳ xuống, hắn gương mặt tức đến đỏ bừng, đại chùy đẩy một cái đem Đổng Dương đẩy ra, đem thân thể to lớn đứng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú Đổng Dương, sau một lúc một lạnh nhạt lên tiếng.

"Là ta coi thường ngươi, ngươi xứng đáng để ta dùng ra sức mạnh tuyệt đối".

Đổng Dương cũng không đáp, hắn là hiểu rõ điều đó. Trước khi tới, cung chủ cũng đã nói rõ yêu tộc mạnh mẽ nhất là cái gì, nhưng từ đầu tới giờ hắn cũng chưa thấy được, cho nên Ngưu Đại Lực lời nói kia, hắn im lặng thừa nhận.

Ngưu Đại Lực hít sâu một hơi, thân thể bắt đầu bành trướng, so với ban đầu thì lớn hơn gần như gấp ba. Chỉ trong một giây, hắn hình thể đạt cao tới gần 10 mét.

Ngưu Tộc Nhất Mạch - Cuồng Hóa Thật.

Vận dụng uy lực của huyết mạch, đem thân thể tăng cường, sức mạnh so với ban đầu mạnh hơn gấp 10 lần.

Đổng Dương ánh mắt co rút lại, từ khí thế của Ngưu Đại Lực, hắn có thể cảm nhận được một loại áp lực khủng bố vô hình. Khẽ cắn răng, hắn cầm lên đại đao lao tới.

Ngưu Đại Lực khinh thường cười một tiếng, chân giơ lên, sau đó đạp xuống.

Oanh!

Sóng xung kích trực tiếp đem Vực của Đổng Dương phá nát, đem hắn chấn bay. Trên không trung phun ra một ngụm máu tươi.

"Làm sao có thể!".

Đám người kinh hãi thốt lên.

Tôn Quân Hàn sắc mặt vô cùng khó coi. Tuy nhiên Ngưu Đại Lực cùng Đổng Dương thực lực đều là Tử Linh cảnh, nhưng là hắn đánh giá thấp uy lực huyết mạch lực của yêu tộc. Lại có thể tăng phúc lớn như vậy.

Đổng Dương chỉ sợ hiện tại đã trọng thương.

Một chiêu.

Vẻn vẹn một chiêu.

Ngưu Đại Lực thấy Đổng Dương trọng thương, hắn cầm đại chùy chậm rãi đi tới.

"Dừng tay, chúng ta nhận thua". Tôn Quân Hàn hét lên.

"Nực cười, chiến đấu, chỉ có sống, hoặc là chết. Quy củ không thể phạm, ngươi dám can thiệp thử một chút xem?". Sư tộc ánh mắt lạnh như băng lên tiếng.

Lạc Cảnh Điềm nghe vậy, ánh mắt hiện vẻ giật mình, nội tâm cũng hơi trầm xuống. Nàng cũng không phải quan tâm sống chết của Đổng Dương, mặc dù nàng chán ghét Đổng Dương vì hắn theo đuổi nàng, nếu như không phải vậy, Đổng Dương mọi mặt đều là rất tốt, cho nên nàng cũng không muốn hắn cứ như vậy chết đi, quá đáng tiếc.

Nhưng sau đó vẻ mặt lại trở lại bình thường.

Sống chết có số, đã hắn thua, liền không có gì để nói.

Tôn Quân Hàn sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn không dám hành động. Cứu ra Đổng Dương, đây hoàn toàn là hành động khiêu khích. Yêu tộc thậm chí có thể vì đó xé bỏ hiệp ước cùng nhân loại tuyên chiến.

Hắn… gánh không nổi trách nhiệm này.

Ngưu Đại Lực đi tới trước mặt Đổng Dương, ánh mắt lạnh lùng giơ lên đại chùy vung xuống.

Đám người quay đầu không dám nhìn.

Nhưng ngay tại lúc này, Đổng Dương bỗng nhiên động. Đại đao trên tay hắn bỗng nhiên bay ra, đâm xuyên qua ngực Ngưu Đại Lực.

"Nhân đao hợp nhất!".

Lạc Cảnh Điềm trừng lớn con mắt.

Nhân đao hợp nhất cũng giống như nhân kiếm hợp nhất. Khác biệt là một cái là kiếm tâm, một cái là đao tâm. Đao tức là người, người cũng chính là đao.

Một đao kia, Đổng Dương dùng toàn bộ sức lực còn lại đánh ra.

Ngưu Đại Lực bị tập kích không kịp phòng bị, bị một đao đâm xuyên qua người, đổ ầm xuống.

Nhưng mà tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, Ngưu Đại Lực cũng chưa có chết. Cũng chỉ là trọng thương mà thôi.

Hiện tại tốt, cả hai đều trọng thương không nhúc nhích nổi, kết quả, đương nhiên là hòa.

"Trận thứ nhất hòa, các ngươi không có ý kiến chứ?". Thiên Nhất Tiếu âm thanh vang lên.

"Có thể". Sư tộc lên tiếng.

Tôn Quân Hàn vội vã đi lên đem Đổng Dương ôm xuống, mà bên kia Ngưu tộc cũng cho người lên đem Ngưu Đại Lực đưa xuống dưới.


"Đổng ca hắn thế nào?". Tô Thanh Ảnh đi tới lo lắng hỏi.

"Xương sườn gãy 18 cái, nội tạng nhiều nơi chảy máy, Linh Tâm nho nhỏ bị nứt, nói chung là chết không được. Dưỡng ba tháng liền có thể nhảy nhót tưng bừng". Trần Tuệ Dung đưa tay đặt lên ngực Đổng Dương, sau đó lên tiếng.

Tôn Quân Hàn thở ra một hơi.

Đổng Dương là đệ tử hắn, thiên phú vô cùng kiệt xuất. Nếu thật có di chứng gì chỉ sợ hắn sẽ đau lòng chết.

"Thanh Ảnh, tới lượt ngươi". Trần Tuệ Dung trầm giọng nói.

"Vâng". Tô Thanh Ảnh gật đầu đáp một câu, sau đó tung người nhảy lên võ đài.

Phía yêu tộc, Sư tộc thủ lĩnh liếc mắt nhìn về phía Xà tộc, Xà tộc nhẹ gật đầu, sau đó một nữ tử xà tộc đi lên.

Xà tộc nửa người trên là người, nửa dưới là xà. Tuy rất xinh đẹp, nhưng thân thể lại phát ra mùi vị rất khó chịu.

Xà tộc tộc nhân chỉ khi bước vào Tử Linh cảnh mới có thể xem như hoàn toàn lột xác, hiển nhiên, mùi vị "đặc trưng" kia đã nói lên rằng, Xà nhân này còn chưa có bước vào Tử Linh cảnh, vẫn còn mùi tanh trên cơ thể.

Mà Tô Thanh Ảnh bản thân cũng chưa có đạy tới Tử Linh cảnh, cho nên cảnh giới là ngang nhau.

Tại cuộc chiến này, có một cái quy tắc bất thành văn, đó chính là cao hơn cấp bậc không cho chiến đấu. Nói trắng ra chính là công bằng.

Cảnh giới phải ngang nhau mới có thể đối chiến. Nếu không trực tiếp tìm một cái người bình thường, sau đó vận dụng cấm pháp đem sức mạnh chuyển qua liền xong việc, còn đánh cái gì?!

Tử Linh cảnh tuy nhiên khó khăn đột phá, nhưng mà trong thánh địa, có không ít người vượt qua 50 tuổi đã bước vào cảnh giới này.

Về cơ bản, những người đó đời này cũng không có hi vọng tăng thêm. Mà nếu như những người đó vận dụng cấm pháp chuyển sức mạnh của bản thân qua một cái người bình thường, sau đó để hắn ứng chiến. Như vậy cũng không cần thiết đánh.

Phía yêu tộc cũng vậy.

Cho nên, chỉ có ngang nhau cảnh giới mới có thể chiến đấu. Mà trong 16 người tham chiến của mỗi bên, nếu như số lượng cảnh giới ngang nhau không đồng đều, như vậy bên ít sẽ vó người phải lên tái chiến lần nữa.