Chương 56: Thăm dò đại học Thế Thành (2)

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 56: Thăm dò đại học Thế Thành (2)

Tên nam nhân này vừa mới ôm lấy bả vai của tiểu nữ hài thì một tiếng "phanh" vang lên, một viên đạn dễ dàng xuyên qua đầu của tên nam nhân điên cuồng này.

Tên nam nhân điên cuồng này ngã xuống đất.

- Tiếng súng!

- Có địch nhân!

Bảy tên nam nhân còn lại sợ hãi, nhao nhao tìm kiếm nơi che chắn.

Sắc mặt Nguyễn Thế Bình lạnh lẽo, hắn đi ra khỏi bụi cỏ, cầm trong tay một cây súng tiểu liên 79 bắn điên cuồng về phía bảy tên còn lại.

Sau khi bắn hết đạn thì ba gã nam nhân đang chạy trốn ngã xuống. Bốn gã còn lại chạy vào trong rừng tối.

Trong mắt của Nguyễn Thế Bình trở nên lạnh lùng hơn. Lúc này hắn nhanh chóng thay băng đạn, nhìn qua đám người CN10, ra lệnh:

- Giết sạch bọn chúng.

CNB 2 vốn đứng ở bên người của Nguyễn Thế Bình, nghe lệnh phát ra, y lao thẳng về phía bốn tên nam nhân đang bỏ chạy nhanh như chớp.

Trong bóng tối, CNB 2 vẫn nhìn thấy người và vật trong trăm mét, y cầm súng đuổi theo và bắn phá, lại có hai tên sống sót té xuống đất.

CNB 1 có tốc độ gấp hai lần người thường, nên nhanh chóng đuổi theo kịp hai tên nam nhân còn lại, mỗi bước đi tới của y đều kéo gần khoảng cách với hai tên nam nhân kia. Chỉ vài bước đã xuất hiện sau lưng của một tên nam nhân sống sót, giơ lên thanh đao, trực tiếp chém bay đầu của nam nhân này.

Tên nam nhân cuối cùng nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn thì sắc mặt đại biến, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần, chỉ hận chính mình không thể sinh ra mấy cái chân.

Thân hình CNB 1 chớp động, mấy lần đi tới thì đã đuổi kịp, thanh đao chém qua, đầu lâu của tên nam nhân này bay lên cao.

- Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!

Có vài tên nam nhân bị CNB 2 bắn té trên mặt đất vẫn chưa chết, bọn họ giãy giụa cầu khẩn CNB 2.

- Đi chết!

Nguyễn Thế Bình đi tới trước người của mấy tên này, cho một viên đạn vào đầu của mỗi tên còn sống.

Trước mắt Nguyễn Thế Bình thiếu nhiều nhân thủ, nhưng mà hắn không cần những kẻ vượt qua điểm mấu chốt của hắn.

Tiêu diệt vài tên nam nhân không còn nhân tính kia, Nguyễn Thế Bình đi tới trước mặt ba người thanh niên.

Ba người nọ nhìn Nguyễn Thế Bình, trong mắt đều lộ ra một tia sợ hãi, không tự chủ được cuộn mình lui ra phía sau vài bước. Mấy tên nam nhân không còn tính người kia tạo ra sự oán hận rất lớn trong tâm lý của họ. Ngay cả khi Nguyễn Thế Bình cứu bọn họ, họ vẫn còn sợ hãi như trước.

Nhìn đám người này, Nguyễn Thế Bình thầm thở dài. Sinh viên thời nay không ngờ đa phần chỉ là một đám vô dụng, sợ chết. Đối mặt với những kẻ máu lạnh thì không biết phản kháng là gì, chỉ biết run lẩy bẩy như gà mắc tóc, để mặc đám máu lạnh chém giết.

Nguyễn Thế Bình cũng không có để ý, hắn quay lại cởi trói cho cô gái nhỏ bé. Rồi hắn dẫn theo đám người CN10, tiếp tục đi vào đại học Thế Thành.

Dưới sự yểm hộ của cảnh đêm, trong bụi cỏ có hai con mèo biến dị to như con báo đang nhìn đám người Nguyễn Thế Bình. Quan sát một lúc, nhìn thấy thời cơ đã đến, chúng nhào đầu tới.

CNB 2 đứng bên người Nguyễn Thế Bình thoáng cái đã động, y bước lên như mũi tên, một đao chém vào thân thể của con mèo biến dị, chém nó thành hai đoạn, máu tươi vung vãi khắp nơi.

CNB 1 tiện tay bổ một đao, chém chết con mèo biến dị còn lại.

Dưới sự dẫn dắt của Nguyễn Thế Bình, đám người họ vượt qua cổng chính, đi vào bên trong.

- Đi thôi!

Cẩn thận đi xung quanh quan sát một hồi, Nguyễn Thế Bình dẫn mọi người đi theo đường cũ quay về.

Từ khi hơn 300 người mạnh nhất rời đi và chết ở bên cạnh căn cứ Terran, trường đại học Thế Thành đã trở nên hỗn loạn không thể tả. Sau đợt thú biến dị tiến công đó, người sống sót cũng chẳng còn lại mấy.

Vừa mới đi được năm mươi mét, đột nhiên trong nội tâm Nguyễn Thế Bình sinh ra dự cảm nguy hiểm, hắn thoáng cái dừng lại.

Nguyễn Thế Bình vừa dừng lại, lập tức hắn đổi một băng đạn súng tiểu liên 79 và chỉa vào một thân cây, điên cuồng bắn phá...

Sau khi bắn xong thì một con khỉ biến dị cao một mét năm, thân thể dày đặc vết đạn, đầu lâu cũng trúng năm vết đạn, ngã xuống mặt đất, phát ra một tiếng "bịch".

Tay trái Nguyễn Thế Bình nhoáng một cái, từ thắt lưng rút ra một cái băng đạn, nhanh tay thay vào. Hắn giơ súng lên, sau đó không ngừng bắn vào bụi cây.

Dưới mưa đạn của Nguyễn Thế Bình, một bóng đen trên cành cây cao nhảy xuống áp chế xạ kích của Nguyễn Thế Bình. Vừa nhảy xuống, nó đánh về phía hắn.

Trong đêm tối, Nguyễn Thế Bình lờ mờ nhận ra có hơn mười con khỉ xông tới. Hắn bắn tiếp, nhưng chỉ tiêu diệt được một con khỉ biến dị, những con khỉ khác đã lao tới trước người.

Trong chớp mắt, Nguyễn Thế Bình nhảy lui về phía sau.

Sau lưng hắn, CNB 1 lập tức chém ra ba đao. Ba đao sắc bén vừa ra, ba đầu lâu của ba con khỉ biến dị bay lên cao, máu tươi tuôn ra ngoài.

Thời điểm CNB 1 chém giết ba con khỉ biến dị thì đám khỉ còn lại đã xuyên qua phòng tuyến của y lao về phía những người phía sau.

Nguyễn Thế Bình không dám đôi công với đám khỉ, hắn lại lui về phía sau mấy chục bước.

CNB 2 bắn được vài phát thì hết đạn, y rút thanh đao ra, chém ra nhanh như như gió lốc. Chỉ thấy hai đầu lâu của hai con khỉ biến dị bay lên, máu từ cổ phun ra như suối.

Hai con khỉ khác thừa dịp CNB 2 công kích thì né tránh qua một bên, thoáng cái đã nhào qua hai bên của CN10 và Nguyễn CN 1, duỗi móng vuốt chộp vào gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn tuyệt luân của CN10.

Nguyễn CN 1 giơ lên thanh đao, chém con khỉ biến dị bên phải thành hai nửa, máu đỏ tươi phun ra, rơi vãi lên mặt đất.

CN10 nhìn qua con khỉ biến dị xông qua từ bên trái, trong mắt hiện ra một tia cười cười, có lòng muốn rút đao chém chết nó.

Nhưng nàng chưa kịp hành động, Nguyễn CN 1 đã chém ngược trở về, chẻ con khỉ biến dị thành hai phần.

Không xa ở phía trước, CNB 1 cầm đao chém chết một khỉ biến dị, một bên chú ý tứ phương, y phát hiện con khỉ biến dị này đột phá phòng tuyến của CNB 2, nhưng không kịp phản ứng.

CNB 1 đang muốn lui về hỗ trợ thì hai con khỉ biến dị khác đã đánh tới.

Dưới phòng hộ của giáp hợp kim đặc chế, móng vuốt của hai con khỉ biến dị này chỉ lưu lại vết ngấn màu bạc trên áo giáp hợp kim, không cách nào xé rách được giáp hợp kim của y.

CNB 1 vung đao lên, một đao chém đứt đầu của một con khỉ biến dị, sau đó một cước đá lên người của con khỉ biến dị khác, đá bay nó ra xa bảy mét.

CNB 1 còn chưa kịp thở một ngụm, lại có bốn con khỉ biến dị xông thẳng về phía của y.

Tâm lý CNB 1 vững như núi thái sơn, chỉ thấy thân thể y hơi nghiêng, né qua sự công kích của hai đầu khỉ biến dị, một đao chém bay đầu lâu của một con khỉ biến dị, tay khác đấm thẳng vào tim con khỉ khác.

Âm thanh hai tiếng súng vang lên, đầu của hai con khỉ biến dị còn lại bị Nguyễn Thế Bình đứng ở phía sau bắn nát.

CNB 1 quay đầu nhìn Nguyễn Thế Bình một cái, rồi lại quay đầu lại. Y còn chưa kịp thở một ngụm, lại có bốn đầu khỉ biến dị khác lao tới.

CNB 1 tập trung tinh thần, không còn nhìn chung quanh nữa, tập trung vào chiến đấu trước mặt.

Tinh thần của CNB 1 vừa tập trung thì ưu thế tốc độ của y phát huy tới cực hạn, thân hình của hắn chớp động như quỷ mị, nháy mắt đã tới trước mặt của một con khỉ biến dị. Ánh đao lóe lên, một đóa hoa màu máu nở rộ trên không trung, thân thể của khỉ biến dị bị cắt thành nhiều miếng.

Ở bên hướng khác, CNB 2 đang vung đao của mình chém giết đám khỉ biến dị khác.

CNB 2 canh giữ ở trước người Nguyễn Thế Bình, cũng chịu không ít công kích từ đám khỉ biến dị.

Chiến đấu thảm thiết kéo dài ba mươi giây, hai người CNB 1 và CNB 2 liên thủ chém giết gần ba mươi con khỉ biến dị.

Thoáng chốc, trong rừng cây nhỏ này trải rộng thi thể của khỉ và mùi tanh nồng của máu.

Bấy giờ, năm con khỉ biến dị khác cảm thấy hai địch nhân trước mặt không phải là chúng có thể đối phó được, cho nên chợt quay đầu bỏ chạy.

Sinh vật biến dị hoàn toàn khác biệt với đám zombies. Tuy chúng hung dữ, không kiêng kị viên đạn, tính hung hãn vượt qua xa dã thú bình thường, nhưng chúng lại có trí tuệ hơn. Gặp phải địch nhân không cách nào ngăn cản nổi, chúng sẽ sợ hãi, cũng chọn chạy trốn.

Nếu là zombies, nếu đối thủ chưa chết, bọn chúng nó tuyệt đối không bỏ qua.

Nguyễn Thế Bình nhìn thấy năm con khỉ biến dị chạy trốn, trong nội tâm cũng thoáng buông lỏng một hơi. Nếu như lũ khỉ biến dị có số lượng gần 30 con này cùng xông lên một lượt, hắn nhất định sẽ không để đám người mình đối công trực diện như thế này.

Năm đầu khỉ biến dị còn lại lẻn lên cây cao.

Đột nhiên một nắm đấm to lớn đấm vào đầu của một con khỉ biến dị, ở dưới lực lượng cực lớn của nắm đấm này, đầu lâu của con khỉ biến dị đã bị đánh nát.

Bốn con khỉ biến dị còn lại lập tức sợ hãi, trực tiếp chạy thục mạng ra khắp bốn phương tám hướng.

Một đám lá cây rơi xuống, một thân ảnh màu đen nhảy từ cây cao xuống đất.

- Coi chừng!

Nguyễn Thế Bình nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu đen khổng lồ đó, một dự cảm nguy hiểm cực kỳ to lớn hiện ra trong đáy lòng của hắn, hiển nhiên trước mặt hắn là một sinh vật mạnh mẽ.

Trước mặt của Nguyễn Thế Bình là một thân ảnh màu đen to lớn cao tới hai mét hai, toàn thân là một bộ lông đen như mực, hai mắt hiện lên từng tia đỏ hồng đầy kỳ dị, hai tay mọc ra hai móng vuốt dài hai mươi centimet như lưỡi đao sắc bén.

Chỉ nhìn qua con khỉ đột biến dị to lớn kia, Nguyễn Thế Bình lập tức có thể cảm nhận được sát ý, cùng lực lượng vô cùng lớn truyền ra từ trong thân thể của nó.

Con khỉ đột biến dị kia nhìn chằm chằm vào đám người Nguyễn Thế Bình, giống như một con khủng long đang quan sát bầy kiến hôi.

Trong khi đám người còn lại giơ đao lên đề phòng, Nguyễn Thế Bình giơ súng lên, bắn ra hai phát.

Thời điểm Nguyễn Thế Bình giơ súng lên thì đầu khỉ đột biến dị kia điểm chân một cái, nó giống như viên đạn lướt ngang. Hai viên đạn bắn vào cây sau lưng con khỉ đột biến dị, để lại hai cái lỗ thủng.