Chương 64: Chạy trốn

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 64: Chạy trốn

Bên kia.

Ở ngoài Lâu đài Lãnh chúa, trên mảnh đất trống.

Sáng sớm Doãn Chí Bình ra ngoài đi vài vòng, cũng chưa phát hiện con thú biến dị nào, cho nên hắn một mình trở lại chỗ này.

Số lượng thú biến dị xung quanh ngày càng giảm bớt, dẫn đến hiệu suất săn giết thú biến dị mỗi lúc mỗi thấp. Trước kia, mỗi vài phút hắn có thể tìm được một con thú biến dị, nhưng đến hiện tại, xoay quanh cả tiếng cũng không nhất định có thể thấy một con. Bởi thế hắn không đi theo đội ngũ săn giết, mà lựa chọn trở lại địa điểm gần Lâu đài Lãnh chúa, định rèn luyện thêm.

Người tiến hóa cũng phải rèn luyện thêm, đặc biệt là khi lực lượng trong cơ thể có sự tăng vọt. Lúc ấy người tiến hóa cần phải bỏ thời gian ra tiến hành rèn luyện, để khống chế lực lượng trong cơ thể càng tốt hơn.

Bấy giờ thân thể hắn chồng cây chuối, lực lượng từ Khí Hải men theo kinh mạch, từ từ chảy về lòng bàn tay, rồi lại đi vòng lên chân. Tiếp đến, lực lượng không tên từ lòng bàn chân chảy ngược về tim, cuối cùng lại vòng về Khí Hải.

Đột nhiên, một cái nhắc nhở xuất hiện trong đầu Doãn Chí Bình.

"Đinh! Dân chúng của ngài đã bị người sát hại, mời chú ý..."

"Đinh! Dân chúng của ngài đã bị người sát hại, mời chú ý..."

"Đinh! Dân chúng của ngài đã bị người sát hại, mời chú ý..."

Vẻ mặt Doãn Chí Bình xuất hiện một chút ngơ ngác.

"Hệ thống còn có công năng này?" – Doãn Chí Bình thầm nghĩ.

"Trước giờ mình như thế nào không biết?"

Chỉ là... hiện tại cũng không phải thời điểm suy xét vấn đề này.

Doãn Chí Bình mở ra giao diện của hệ thống, quả nhiên hắn tìm được tin tức kỹ càng từ nhật ký hệ thống.

Doãn Chí Bình thấy được tin tức hai người sống sót bị giết. Hắn suy tư một lúc thì mới nhớ tới hai người này. Lúc sáng, hai người họ được phái đi về khu vực phía đông khu biệt thự tìm kiếm vật tư.

"Nhưng hiện tại đã bị người giết chết?"

Hệ thống không có đưa ra những giải thích tỉ mỉ, rõ ràng. Doãn Chí Bình cũng thử hỏi hệ thống, kết quả chính là những câu nói lặp đi lặp lại kia.

Doãn Chí Bình suy đoán hẳn là do kẻ gian ác, cũng có thể là do thế lực phi nhân loại, những kẻ tán tận lương tâm nào đó gây ra. Nếu chỉ là người bình thường, họ không cần phải giết hai người kia. Thậm chí họ sẽ vui vẻ theo hai người kia về căn cứ cũng không chừng.

Thông qua hệ thống, Doãn Chí Bình liên lạc Nguyễn Triết, Dizano. Sau đó hắn lại gọi thêm No. 1, rồi lập tức xuất phát.

-----

CNB 3 dẫn theo đội viên, đi về phía căn cứ Thế Giới Mới. Dọc theo đường đi, đám người họ nhìn thấy dấu vết hoạt động của nhân loại.

CNB 3 không hoàn tin lời nói của Hồ Ngọc Châu... Chỉ huy giao việc này cho hắn đi làm, không đơn thuần là do thực lực của hắn mạnh nhất, mà bởi vì hắn cũng có kinh nghiệm nhiều hơn, nên được chỉ huy tin tưởng. Cũng bởi vì vậy, CNB 3 vẫn luôn cẩn thận. Hắn cố gắng xóa sạch, tiêu diệt sạch những nhân tố có khả năng ảnh hưởng tới nhiệm vụ.

Một đường quan sát, đáy lòng CNB 3 trở nên bình tĩnh hơn.

Thi thể thú biến dị ở nơi đây không ít, khi cẩn thận quan sát, CNB 3 phát hiện những con thú biến dị này mới bị giết gần đây. Điều này chứng minh người sống sót trong căn cứ Thế Giới Mới không chỉ là người bình thường, mà còn có người tiến hóa. Tên Hồ Ngọc Châu kia là muốn để bọn hắn ăn thiệt thòi? Hay là mong đám người trong căn cứ Thế Giới Mới trả thù cho y?

Đội ngũ này của CNB 3 đều thực lực không yếu, súng đạn đầy đủ. Cho dù đối mặt với một cái căn cứ, đội ngũ của hắn cũng không sợ. Đây là sự chênh lệch giữa thế lực lớn và thế lực nhỏ, lấy ánh mắt của người bình thường thì khó có thể hiểu rõ sự chênh lệch giữa quân đội Liên bang Terran và một nhóm người sống sót.

CNB 3 đi ở phía trước nhất của đội ngũ, bỗng nhiên hắn phát hiện ra gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa đằng trước.

Nơi đó, hai bóng người đứng dưới ánh nắng chói chang, đứng ngay ở sườn núi, lạnh lùng nhìn bọn họ.

Hai người này gồm một nam, một nữ. Nam mặc áo giáp, nữ mặc áo bào, bộ dáng rất gọn gàng, sạch sẽ.

Trên sườn núi, nhìn Dizano nhao nhao muốn thử, Doãn Chí Bình nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo Dizano đừng ra tay.

Doãn Chí Bình tự nhiên phát hiện đám người đối diện họ cũng không dễ chọc. Vô luận là hơi thở, vẫn là số lượng, đám đối diện đều vô cùng mạnh mẽ. Đây là một đám người tiến hóa mạnh nhất mà hắn gặp kể từ khi tận thế đến.

Có lẽ đám người đối diện có lai lịch bất phàm.

Có lẽ đám người này có mục đích bí ẩn nào đó.

Nhưng chúng đều không quan trọng, quan trọng là đám người này đã giết chết dân chúng của hắn.

Bên đối diện, CNB đánh giá một lúc, trong nháy mắt có phán đoán.

- Rút lui!

Oanh!

Đám người CNB 3 vừa lui lại, nơi họ mới đứng bị đâm thành một cái sàng.

- Bắn.

Theo mệnh lệnh của CNB 3, các đội viên nâng lên họng súng.

Oanh!

Một bóng người vọt vào trong đám người CNB 3. Bởi vì đám người CNB 3 đứng khá gần nhau, nên khi người này quét ngang trường thương, nháy mắt liền có vài tên đội viên bị đẩy bay người ra ngoài, trên ngực xuất hiện một vết sâu.

CNB 3 khó nén kinh ngạc.

"Vì cái gì trong một căn cứ sống sót, lại có người có thực lực bực này?"

"Lại vì sao tên kia lén lút tới gần, nhưng ta lại không nhận ra hơi thở nào?"

Doãn Chí Bình chắc chắn sẽ không cho CNB 3 đáp án. No. 1 cũng không phải con người, nó là Thủ Vệ Máy Móc.

Doãn Chí Bình đứng ở sườn núi, cố ý để đám người CNB 3 phát hiện. Hắn không phải vì ngầu, cũng không cho mình là Boss, mà là hắn đã sớm an bài, âm thầm điều động No. 1 ẩn núp, lén lút tới gần bọn họ.

- Động thủ đi.

Nghe tiếng nói của Doãn Chí Bình ở đằng trước truyền đến, Dizano nắm pháp trượng trong tay, chỉ nghiêng về phía trước.

Chớp mắt sau, ba cây băng tiễn ngưng tụ, lơ lửng thành hàng trước mặt nàng.

Băng tiễn bắn ra, phần đuôi mang theo bông tuyết.

Đám người CNB 3 phản ứng không chậm, hoặc lăn lộn, hoặc nhảy lên, hoặc thi triển thân thủ tránh qua. Nhưng mà năng lực khống chế băng tiễn của Dizano rất mạnh. Nàng không chỉ có thể khống chế hướng nổ tung của băng tiễn, mà còn có thể khống chế hướng bay của nó trong phạm vi nhất định.

Bạch, bạch, bạch.

Băng tiễn nổ tung, đám người CN11 né tránh đúng lúc, cũng không có mất mạng vì một kích này. Thế nhưng vụ nổ làm cho khí lạnh phát tán, tay chân CN11 và CN12 đều bị phủ một tầng sương lạnh.

Còn chưa chờ bọn họ thở phào nhẹ nhõm, mấy cái băng tiễn lại bay vụt đến.

Sắc mặt CN11 và CN12 trở nên khó coi, thân hình hai người họ mỗi lúc một chậm, rồi thành cứng đờ. Chịu đựng không được vài giây, hai người họ liền bị Doãn Chí Bình đánh ngã xuống đất, cơ thể bị đóng băng thành một bức tượng.

CN13 nhìn thấy tình huống không ổn, lập tức quát lớn:

- Đội trưởng, tôi và CN14 yểm hộ, ngài mau chóng chạy đi!

Nói xong, y xung phong liều chết, nhào về cản đường Doãn Chí Bình.

Ở bên cạnh y, CN14 cũng không chút do dự, lấy tốc độ nhanh nhất tiến tới đối mặt trực diện với No. 1.

CNB 3 bứt ra khỏi cuộc chiến với No. 1, cũng không nói lời gì bi thương, cũng không hét lớn nhất định sẽ quay lại cứu họ, hay quay lại trả thù. Hắn điểm mạnh chân phải xuống mặt đất, lấy hết sức lực bay lui về phía sau.

Trong chớp mắt, dưới những cái điểm chân, thân hình CNB 3 hóa thành chấm đen, biến mất phía sau rừng rậm.

Doãn Chí Bình khẽ liếc mắt nhìn về phía CNB 3 chạy trốn, cười lạnh một tiếng. Nếu hắn muốn giữ lại, CNB 3 làm gì có thể chạy trốn được.

-----

Sắc trời đã dần tối, nhưng CN10 lái xe với tốc độ không chút chậm lại. Nếu đổi thành Nguyễn Thế Bình, hắn không có khả năng này. Dù gì kĩ thuật lái xe của hắn gần như bằng không, thị lực của hắn lại không tốt bằng đám công nhân nhân bản.

Phanh!

Phía sau xe đột nhiên vang lên một tiếng va chạm.

Nguyễn Thế Bình quay đầu nhìn lại, phát hiện một chiếc xe đụng phải một cái cây chắn ngang đường.

"Vừa đi qua hình như không có?" – Nguyễn Thế Bình ngẫm nghĩ. Nếu như có, CN10 làm sao lái xe qua?

Chiếc xe phía sau mới vừa dừng lại, bỗng nhiên lùm cây lớn ở bên phải chiếc xe này bắt đầu đong đưa mãnh liệt. Ngay sau đó, từng con nhện to như chậu rửa mặt xông ra, vây quanh chiếc xe này.

- Có chuyện.

Nhận ra tình huống ở phía sau, CN10 tăng tốc. Chạy được một đoạn chừng hai trăm mét, CN10 mới đạp phanh, dừng xe lại. Tiếp đó nàng mở cửa xe ra, đứng cảnh giới xung quanh, cũng nhìn về phía bên kia.

Quay lại giúp đỡ những người kia? CN10 tin tưởng đám người kia có thể giải quyết. Nhiệm vụ trước mắt của nàng vẫn là bảo vệ Nguyễn Thế Bình cho thỏa đáng.

Phía bên kia, chỉ thấy CNB 1 cầm thanh đao trong tay, cơ hồ một đao chém chết một con nhện ở gần chiếc xe.

CNB 1 tuy rằng dũng mãnh, nhưng mà số lượng con nhện quá nhiều. Cho dù có Nguyễn CN1 trợ giúp, vẫn có không ít con nhện nhào về phía CNB 1, tấn công mãnh liệt.

Cảm nhận được có một con con nhện từ phía trái đánh tới, mày CNB 1 nhăn lại. Giờ phút này hắn đang ở toàn lực đối phó với đàn nhện xông tới mãnh liệt ở phía trước, căn bản vô lực ngăn cản sự tấn công của con nhện phía trái. Con nhện mặc dù không có khả năng làm CNB 1 bị thương nặng, nhưng nếu nó có độc, vậy thì cực kỳ phiền toái.

Phanh, phanh, phanh!

Ba tiếng súng đột nhiên vang lên. Theo sau đó, con nhện tấn công ở phía bên trái CNB 1 ngã xuống đất.

CNB 1 cùng Nguyễn CN1 quay đầu lại, nhìn men theo tiếng súng, thấy CNB 2 đang ngồi xổm trên nóc xe.

CNB 2 gật đầu, sau đó bắt đầu tập trung nhắm bắn, rồi nổ súng.

Phanh, phanh, phanh!