Chương 65: Virus zombies

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 65: Virus zombies

Có CNB 2 chi viện, tốc độ đánh chết nhện biến dị của CNB 1 cùng Nguyễn CN1 chợt gia tăng. Chỉ chốc lát, hai người liền quét sạch những con nhện ở lân cận đoàn xe.

Tiếp theo, CNB 1 và Nguyễn CN1 dùng xe làm lá chắn, bắt đầu toàn lực đánh chết những con nhện biến dị có số lượng đông đảo đang vọt tới.

Với những con nhện biến dị đột kích về phía mình, CNB 2 dùng sự chính xác đưa chúng lên đường. Những con nhện biến dị còn chưa kịp vọt tới gần CNB 2, chúng đã lăn quay ra. Nhưng mà vì số lượng nhện biến dị quá nhiều, đạn tiêu hao vô cùng lớn, CNB 2 cũng không còn mấy cái băng đạn.

Bắn hết một băng đạn, CNB 2 tiện tay tháo hộp tiếp đạn ra, cho băng đạn vào.

- Cẩn thận!

Nơi xa, nghe được tiếng súng của CNB 2 đột nhiên ngừng, Nguyễn CN1 lập tức quay đầu nhìn lại, ngay sau đó, Nguyễn CN1 thấy được một con con nhện biến dị bò lên trên xe, từ sau lưng CNB 2 nhào tới.

Đang đổi băng đạn, CNB 2 cảm nhận được động tĩnh phia sau, không nói một lời, lập tức xoay người, nhấc chân, huých đầu gối.

Phanh!

Con nhện biến dị kia còn chưa kịp bổ nhào về trước mặt CNB 2, thì đã bị một cái lên gối của CNB 2 đập bay. Tiếp theo sau đó, CNB 2 rút ra thanh đao bên hông, không chần chừ chút nào, chém con nhện biến dị đang bay về sau làm hai nửa.

Nguy cơ giải trừ, CNB thu hồi thanh đao, giơ súng lên, bắt đầu trợ giúp CNB 1. Hỏa lực từ súng tuy rằng hung mãnh, nhưng số lượng đạn có hạn, CNB 2 cũng không có bắn loạn.

Phanh, phanh, phanh!

Phanh, phanh, phanh!

Sau khi lắp băng đạn vào, tiếng súng của CNB 2 cơ hồ không có dừng lại. Mỗi một viên đạn bay ra liền có một con nhện biến dị ngã xuống.

Phần lớn nhện biến dị đều bị CNB 1 và Nguyễn CN1 hấp dẫn, số lượng tấn công CNB 2 cũng không nhiều. Vì thế, áp lực của CNB 2 cũng không lớn.

Ba người đồng tâm hiệp lực tiêu diệt nhện biến dị, dẫn đến số lượng nhện biến dị đang không ngừng giảm xuống. Tuy vậy, sắc mặt ba người CNB 2 cũng không có thả lỏng. Ngược lại, thần sắc họ càng thêm nghiêm túc. Ấy là vì Boss sắp tới!

Quả nhiên, khi số lượng nhện biến dị trong đàn giảm mạnh đến một mức nhất định, một cái thân ảnh có bộ mặt dữ tợn bay vụt ra từ lùm cây phía xa. Chỉ trong chớp mắt, nó đã xuất hiện ở trước mắt ba người.

So với đám nhện to bằng chậu rửa mặt, con nhện mới xuất hiện to bằng cái ô-tô. Ngoại trừ hình thể cực lớn, bụng con nhện này còn có hoa văn. Đám hoa văn này cùng nhau hợp thành một cái mặt quỷ dữ tợn.

Nhìn thân ảnh nơi xa, ba người CNB 2 không chút rung động. Cả cuộc đời ba người họ chinh chiến trên cả mấy chục hành tinh, đối mặt với những loài Trùng tộc còn xấu xí và hung tợn hơn con nhện trước mặt nhiều. Nếu chỉ vì hình thể xấu xí và dữ tợn của con nhện mới xuất hiện mà nội tâm không bình tĩnh nổi, sợ rằng trước kia họ đã chết không biết bao nhiêu lần.

Ba người CNB 2 nhanh chóng triển khai hành động, bởi vì bọn họ cảm nhận được sự nguy hiểm toát ra từ con nhện kia. Họ hiểu nếu hôm nay họ không toàn lực ứng phó, nói không chừng họ sẽ bỏ xác ở nơi đây.

- Lên!

CNB 1 quát lên một tiếng, sau đó nhấc thanh đao lao về phía con Nhện Mẹ Mặt Quỷ kia. Nguyễn CN1 cùng CNB 2 ở phía xa dùng súng tiến hành mở đường cho CNB 1, đồng thời quét sạch những con nhện biến dị còn lại ở xung quanh.

CNB 1 như hóa thành đại sư cận chiến, từng chiêu thức đơn giản lại nhanh chóng, không hoa mỹ lại cực kỳ nguy hiểm từ tay, chân y không ngừng điên cuồng công về phía con Nhện Mẹ Mặt Quỷ. CNB 1 không giây phút nào dừng lại, trực diện đối đầu, công thẳng về đôi mắt và cái bụng Nhện Mẹ Mặt Quỷ.

Thế nhưng, ở dưới sự phản kích của con Nhện Mẹ Mặt Quỷ, rất nhanh CNB 1 liền rơi vào hạ phong. CNB 1 chỉ có đôi tay và đôi chân, đồng thời có thêm một thanh đao. Mà Nhện Mẹ Mặt Quỷ có tám cái chân, một đôi răng nhọn to gấp đôi cánh tay người thường. Kinh khủng hơn là ở chỗ sức mạnh của con nhện này không thua kém CNB 1.

Chiến đấu giữa một người, một nhện càng thêm kịch liệt, tình hình của CNB 1 ngày càng trở nên nguy hiểm.

Phanh, phanh, phanh!

Lúc Nguyễn CN1 còn do dự, không dám nổ súng chi viện, sợ ngộ thương CNB 1, CNB 2 nổ súng. CNB 2 có ánh mắt chuẩn hơn Nguyễn CN1 nhiều, Nguyễn CN1 sợ ngộ thương CNB 1, CNB 2 lại không sợ.

Tuy nhiên, dù viên đạn của CNB 2 bắn trúng trên người Nhện Mẹ Mặt Quỷ, nó cũng không tạo nên thương tổn gì với con nhện khủng bố này. Có chăng là chỉ quấy rầy một chút, giảm bớt áp lực cho CNB 1, chứ căn bản không làm nên chuyện gì.

Thấy vậy, CNB 2 bỏ súng xuống, rút ra thanh đao bên hông, nhào về phía Nhện Mẹ Mặt Quỷ.

CNB 2 đột nhiên gia nhập chiến cuộc, tình huống lại nghiêng hẳn về phía hắn và CNB 1. Ở dưới thế công của hai con người vô cùng ăn ý, trong một giây sơ sẩy, Nhện Mẹ Mặt Quỷ bị CNB 2 cắt ra một vết thương trên người. Từ vết thương này, máu màu xanh nhạt chảy ra. Dẫu vậy, với một con nhện có thân hình khổng lồ, một chút thương thế này hoàn toàn không có chút tác dụng.

Bị CNB 2 đả thương, con Nhện Mẹ Mặt Quỷ liền tức điên. Nó bỏ qua CNB 1, giết về phía CNB 2.

CNB 1 không để cho nó như ý, xông tới chém ra một vết thương sâu hoắm.

-----

Căn cứ Siêu Sayda.

Trên phạm vi hai kilômét vuông, khắp nơi là những lỗ thủng to nhỏ, đá to đá nhỏ lăn lóc mọi nơi, không hề có bất kỳ dấu hiệu của sự sống, mà là cực kỳ yên tĩnh. Có lẽ nếu không tận mắt chứng kiến, khó có ai có thể tin rằng có một kẻ hùng mạnh dùng hai chiêu san bằng nơi này, tiêu diệt toàn bộ người xuất hiện chốn đây.

Không, không phải toàn bộ!

Bởi vì hôm nay, từ dưới một ngọn núi đá vụn, một hào quang sáng chói như cắt đậu hủ xuyên thủng ngọn núi, bay thẳng lên trời.

Theo sau tia hào quang kia, một người trần truồng lao ra.

Đó là một thân hình hoàn mỹ với các bó cơ và những đường gân xanh. Tuy không phải cơ bắp cuồn cuộn như voi, nhưng chỉ cần liếc qua, cũng có thể cảm nhận được lực lượng bộc phát và mức độ bền bỉ của chúng.

Người này mượn nhờ tia hào quang, bay lên mặt đất.

Có lẽ vì ở dưới mặt đất quá lâu, khi đối mặt với ánh chiều tà, người này nhắm chặt hai mắt lại. Sau khi đã thích ứng, người này chậm rãi mở hai mắt.

Quan sát một hồi, người này ngự không mà lên, nhằm về phía tây mà đi, chớp mắt đã rời đi khỏi vùng đất hoang tàn bên dưới.

-----

Trong một phòng thí nghiệm dưới lòng đất.

- Phát hiện virus zombies sao?

Một người đàn ông có khuôn mặt chữ điền, góc cạnh, ăn mặc một đồng phục quân nhân, trên vai thình lình là quân hàm Thiếu tướng, hỏi cô gái mặc đồ blouse trắng ở bên trái.

- Vâng, đây là một loại virus hoàn toàn mới. Ngài xem, trung tâm con virus này là một hình lục giác, nhìn cực kỳ khác lạ với mọi loại virus trên Trái Đất. Ngài cũng có thể nhìn thấy chín cái xúc tu phân bố trên cái hình lục giác này. Trước mắt chúng ta vẫn chưa biết chắc hình lục giác và chín cái xúc tu có vai trò gì, nhưng vẫn có thể khẳng định nếu tìm ra nguyên lý hoạt động của nó, chúng ta hoàn toàn có thể tạo ra vắc-xin phòng bệnh.

Cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi chỉ vào tấm hình mới nhất, nói tiếp:

- Qua nghiên cứu sơ bộ, xúc tu thứ nhất hình như nối liền với một chuỗi ARN, xúc tu thứ hai hẳn là dùng để truyền một chất lỏng, xúc tu thứ ba có lẽ ảnh hưởng đến thần kinh của zombies. Những xúc tu còn lại, dù không ngừng nghiên cứu, song đến tận bây giờ vẫn hoàn toàn không phát hiện được một chút gì.

Nói đến đây, cô gái này dừng lại, do dự một lát rồi mới tiếp tục:

- Trong lúc nghiên cứu và thí nghiệm, chúng tôi nhận ra loại virus này có khả năng tiến hóa.

- Tiến hóa?

Vị Thiếu tướng nhăn mày, chất vấn.

Cô gái mặc áo blouse thở dài:

- Vâng, loài virus này đang không ngừng tiến hóa. Khi xâm nhập vào cơ thể con người, nó phát sinh dị biến dựa vào hệ thống miễn dịch của người đó. Nói cách khác, trừ khi cực kỳ hiểu về loài virus thần kỳ này, còn không, mỗi con virus trong mỗi cá nhân là khác nhau, không có cách nào chế tạo thuốc tiêu diệt chúng, cứu những nhân loại vừa bị biến thành zombies trở về làm con người. Mặt khác, theo thời gian, do virus này tiến hóa thành nhiều dạng khác nhau, zombies cũng từ từ xuất hiện nhiều năng lực khác biệt.

Mày càng nhăn sâu hơn, vị Thiếu tướng đưa tay day day hàng lông mày, hỏi dò:

- Thời gian từ lúc bị nhiễm đến khi phát bệnh là bao lâu?

Cô gái đối diện nói với giọng điệu không quá chắc chắn:

- Khoảng ba đến bốn giờ. Chúng tôi vẫn còn đang nghiên cứu, nhưng mà khẳng định sẽ không vượt qua bốn giờ.

- Nếu như giao cho các ngươi một người vừa mới bị nhiễm loại virus này, có nắm chắc chữa khỏi cho người này hay không?

Vị Thiếu tướng nhìn chằm chằm vào cô gái đối diện, hỏi.

Cô gái đưa tay lau mồ hôi trán, rất dứt khoát đáp:

- Như đã nói ở trên, không thể. Hiện tại chúng tôi cũng không có cách nào.

- Hiện tại không thể, vậy bao lâu mới có thể?

Vị Thiếu tướng vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái, bắt đầu tạo áp lực.

Mồ hôi trên trán cô gái càng lúc càng nhiều, cô lấy khăn tay ra, lau qua một cái, sau đó mới trả lời:

- Thiếu tướng... Chuyện này rất khó nói. Ngài cũng biết mà, nghiên cứu cần có thời gian, đánh bậy đánh bạ là hoàn toàn không thể hoàn thành.

- Ta mặc kệ các ngươi dùng phương pháp gì. Ta chỉ cần kết quả. Chỉ cần kết quả, hiểu không? Nếu như đến lúc quân đội không chống đỡ nổi, ta không còn cách nào khác là vứt các ngươi lên chiến trường. Lúc ấy thì đừng trách ta tàn nhẫn.

Cô gái như con nai tơ bị kinh khoảng, lắp bắp nói:

- Vâng... Vâng... Ngài... yên tâm...