Chương 57: Zombies biến dị

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 57: Zombies biến dị

Nguyễn Thế Bình từng thấy một con gấu biến dị cao chừng chín mét. Loài vượn mặc dù không to cao bằng gấu, nhưng thân hình nó cũng không kém hơn bao nhiêu. Vì thế, theo lẽ thường, sau khi biến dị, con vượn này cũng cao khoảng tám mét mới phải. Thế nhưng con vượn này lại chỉ cao tầm hai mét hai.

Như vậy, có thể con vượn này biến dị theo chiều hướng khác con gấu nọ. Thân thể to lớn đồng nghĩa với càng thêm mạnh mẽ, lực phá hoại càng cao, vậy có thể xem con gấu kia đã biến dị theo hướng sức mạnh. Thân thể không to lớn hơn trước là mấy, vậy thì xem ra khả năng con vượn này đi theo hướng... nhanh nhẹn là rất cao.

Suy nghĩ nối liền trong đầu Nguyễn Thế Bình. Chỉ một giây, hắn đã nghĩ tới điều này.

Nghĩ tới rồi, hắn không còn ham chiến, mà nhướng mày, nhảy lui về phía sau, đồng thời ra lệnh:

- CNB 1, CNB 2, Nguyễn CN 1 đồng thời tiến lên kiềm chế con vượn biến dị, vừa đánh vừa lui. CN10 lui về bên ta, chúng ta rút lui trước.

Lúc này, CNB 2 trực tiếp dùng súng tiểu liên 79 điên cuồng bắn về phía con vượn biến dị.

Dưới làn đạn bao trùm dày đặc ở khoảng cách khá gần, có nhiều viên bắn vào thân thể của con vượn biến dị. Mỗi khối cơ bắp của con vượn biến dị gồng lên, viên đạn không cách nào xuyên phá da thịt của nó, chỉ phá vỡ da của nó và không cách nào xuyên thấu tiếp. Một khi con con vượn biến dị này gồng người lên thì độ cứng thân thể của nó có thể so sánh với sắt thép.

Bị bắn xuyên qua da thịt, con vượn biến dị càng thêm cuồng bạo, nét ác liệt trong mắt của nó nổi lên. Nó giống như đạn pháo lao thẳng về phía CNB 2, vài bước đã vọt tới trước người của CNB 2, hung hăng vỗ một chưởng về phía CNB 2.

Vẻ lạnh lùng trong mắt CNB 2 lóe lên, tay trái y nhấc thanh đao lên, chém về phía con vượn biến dị.

Lúc này đầu con vượn biến dị còn cách CNB 2 không đến một mét, nhìn thấy ánh đao rét lạnh xông tới, thân hình con vượn biến dị lắc một cái. Trong giây lát, cả thân hình của nó đã hiện ra ở bên trái chỗ nó vừa đứng nửa mét.

Đã tiến lên đứng cạnh CNB 2, CNB 1 nhìn thấy con vượn biến dị đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, y không chút hoảng hốt, đâm một đao thẳng xuống các đốt ngón chân của con con vượn biến dị, làm cho thân thể con con vượn biến dị mất đi cân bằng, ngã xuống.

Nguyễn CN1 thừa cơ nhảy tới, nhanh chóng đâm ba đao vào người con vượn biến dị.

Bản năng chiên đấu của con con vượn biến dị này vô cùng bất phàm, nó bị CNB 1 làm trượt chân, nhưng nó lại né qua hai phát tất sát phía sau, chỉ bị một đao đâm vào gần ngực phải, trực tiếp bị đâm ra một cái lỗ máu lớn.

Con con vượn biến dị lăn một vòng, sau khi đứng lên thì điểm chân một cái, nó nhảy qua cây đại thụ bên cạnh. Nó đã cảm giác được uy hiếp tử vong nên sinh ra ý sợ hãi.

"Xem ra bọn họ vẫn còn có thể theo kịp tốc độ của con vượn." – Nguyễn Thế Bình nhìn tình huống chiến đấu, nghĩ thầm.

- Rút lui.

Nguyễn Thế Bình hạ lệnh.

Mục đích thăm dò đã đạt tới, chiến đấu với một đám khỉ biến dị cũng đã rút đi một phần sức lực của đám người. Mà cả đám cần phải đi về căn cứ, trên đường không biết có gặp phải mối nguy hiểm nào không. Cho nên Nguyễn Thế Bình không muốn đám thuộc hạ lãng phí sức lực vì một con vượn biến dị, dù cho qua một hồi chiến đấu thăm dò, con vượn kia có vẻ rất dễ giết.

Nguyễn Thế Bình ra lệnh xong thì cùng CN10 quay người lại, dẫn đầu rời đi. Ba người còn lại chậm rãi đi lùi. Sau khi đi hơn 100 mét, ba người họ mới quay đầu, bắt đầu chia ra đi hai bên và phía sau Nguyễn Thế Bình.

-----

Sông Hòa Bình.

Mặt nước sông phẳng lặng, nhưng trong sông không hề có dấu vết tồn tại của bất kỳ sinh vật nào.

Bấy giờ, khoảng bảy giờ rưỡi tối, bên dưới mặt nước phẳng lặng vang lên những tiếng "tê tê".

Nghe cứ giống như... có người nào đang bò trên mặt đất.

Âm thanh "tê tê" ở trong sông càng lúc càng trở nên lớn hơn. Theo sau đó, một màn sương đỏ từ trong giữa sông lan tràn ra xung quanh, như tằm ăn lá, chầm chậm phủ kín một vùng.

-----

Gần nửa tiếng sau, đám người Nguyễn Thế Bình tìm được một trạm xăng. Không có cách nào, không chỉ vì đi xe thì cần phải có xăng, mà xăng cũng là một loại nhiên liệu quan trọng, cần phải tận lực thu thập.

Mặc dù trên người bọn họ dính thêm không ít máu đen, nhưng tinh thần vẫn ổn định như cũ.

Lúc mấy người đang chuẩn bị đi tới trạm xăng, đột nhiên CNB 2 dừng bước, có chút nghi hoặc nhìn về phía trạm xăng.

- CNB 2?

Thấy dáng vẻ cảnh giác của CNB 2, Nguyễn Thế Bình đi tới bên cạnh y, hỏi xem chuyện gì xảy ra.

- Chỉ huy, có cái gì đó không đúng lắm.

Nói xong, chân mày CNB 2 càng nhíu chặt hơn, cả người cũng căng thẳng, giống như khi có cái gì đó là cỏ cây đung đưa thì sẽ lập tức công kích:

- Quá yên tĩnh!

CNB 2 không nói, mọi người cũng không có chú ý. Lúc này CNB 2 bảo quá yên tĩnh, mọi người mới nhận ra nơi này đích thật quá yên tĩnh, rõ ràng bãi đỗ xe dừng lại không ít xe hơi xa hoa, giống như đang xếp hàng chờ đổ xăng, nhưng mới vừa đến gần lại không phát hiện ra một con zombies nào, điểm này cũng quá không hợp lý rồi.

- Mau rời đi chỗ này.

Nguyễn Thế Bình cũng cảm thấy có gì đó không ổn. Lần này không hiểu vì sao cảm giác của hắn đến chậm, nhưng hắn vẫn ra lệnh không chút do dự.

- Không còn kịp nữa rồi.

CNB 2 rút đao ra đề phòng, những người khác cũng vậy. Cùng lúc, họ nhấc chân, định lui dần về phía chiếc xe.

Họ vừa nhấc chân lên, một cỗ mùi thối rữa nồng nặc xông vào mũi, khiến sắc mặt đám người trở nên khó coi.

Không chỉ duy nhất một ai, mọi người đều nhận ra mùi thối này quá nồng nặc so với một con zombies thông thường.

Quả nhiên, một con quái vật khổng lồ từ trong siêu thị bò ra, thịt trên người đã có một phần thối nát trong trạng thái lỏng. Tay chân và thân thể nó dính vào nhau, làm cho nó không thể đứng, mà chỉ có thể bò sát dưới đất.

Mặc dù con zombies này bò sát dưới đất, nhưng tốc độ của nó lại nhanh hơn zombies thông thường, thậm chí còn nhanh hơn mấy phần so với tốc độ của con người.

- Tất cả cẩn thận, con này không đơn thuần là zombies, nó có thể đã biến dị rồi, e rằng chỉ cần thêm một chút năng lượng nữa là nó thành công tiến hóa lần nữa.

Âm thanh Nguyễn Thế Bình mang theo tia khẩn trương hiếm có.

- Vâng.

Sau khi cùng ba người còn lại đồng thanh đáp, CNB 2 tập trung nhìn về phía trước, nhanh chóng tránh ra, bởi vì y thấy con zombies kia đang đánh về phía mình.

Con zombies đánh một kích không trúng, bèn nhanh chóng truy kích. Mới vừa rồi ở trong siêu thị, nó cảm giác có một hơi thở làm nó rục rịt ngóc đầu dậy, cảm thấy trong đầu của nó xuất hiện một ý nghĩ duy nhất, đó là chỉ cần ăn cái tên mạnh nhất đang ở bên ngoài kia, nó nhất định sẽ càng mạnh thêm.

Hơn nữa, với bản năng luôn đói bụng làm nó không cách nào khắc chế việc tìm thức ăn. Trong mắt của nó, CNB 2 chính là thức ăn ngon nhất, không ngừng hấp dẫn lấy nó, để cho nó đi tới ăn thịt.

Sau khi tránh được một kích, CNB 2 lại phát hiện tốc độ của mình cũng không có bỏ xa đối phương, mà một lần nữa bị nó đuổi kịp. CNB 2 cũng không có hoảng hốt, một cước đá vào con zombies đang nhào tới y.

Con zombies bị một cước của y đá văng. Nhưng một khắc khi chân CNB 2 rơi xuống, thì y không tự chủ nhíu mày, cúi đầu. Tất cả mọi người đều thấy đế giày cao su đã bị ăn mòn mất một nửa. Đoán chừng nếu lúc nãy CNB 2 không thu chân nhanh, nói không chừng ngay cả lòng bàn chân của y cũng sẽ dính chất lỏng ăn mòn có tính axit kia.

CNB 2 nheo mắt lại, nhìn con zombies.

- Rút!

CN10 ngồi vào vị trí lái, Nguyễn Thế Bình ngồi ngay vị trí bên cạnh, nhìn ra bên ngoài, hô lên.

- Ngao.

Lời của Nguyễn Thế Bình vừa ra khỏi miệng, đột nhiên con zombies kia gầm rú như điên. Từ màu xanh đậm ban đầu, trong nháy mắt biến thành màu đỏ như máu, thân thể giống như có biến hóa rất lớn.

Nhân cơ hội này, CNB 2, CNB 1, Nguyễn CN1 lập tức thu đao, dùng tốc độ nhanh nhất vọt về chiếc xe. CN10 nhấn ga, chiếc xe lao về phía trước như tia chớp.

Nguyễn Thế Bình ngồi trong xe, sắc mặt cực kỳ khó coi. Kẻ ngu cũng nhận ra con zombies nọ đang tiến hóa. May mà nó tiến hóa đúng lúc này, nên bọn họ mới nhân cơ hội chạy được. Nếu như nó tiến hóa từ trước, sợ rằng họ đã thành đồ ăn trong miệng nó. Nội tâm hắn thầm than một tiếng, cảm thấy thế giới này càng lúc càng điên cuồng, càng ngày càng thêm nguy hiểm.

Một tiếng sét đùng đoàng vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của Nguyễn Thế Bình.

Không bao lâu sau, mùi thối nát trong không khí càng đậm đặc hơn. Sau một tiếng sét ầm ầm, hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

Những hạt mưa có màu sắc trùng với màu của đêm đen bên ngoài đập vào cửa kính xe, phát ra những tiếng bộp bộp khá trầm.

Nguyễn Thế Bình nhìn cửa kính một lúc, nhận ra màu sắc cùng mùi vị của hạt mưa không giống bình thường, nhưng nó không phải mưa axit như trong các cuốn tiểu thuyết. Thế nên hắn khá yên tâm.

Nếu như lần mưa này là một cơn mưa axit, sợ rằng bọn họ phải chạy về trạm xăng lúc nãy để trú. Mà như vậy, họ chắc chắn phải đối đầu với một con zombies có lẽ vừa tiến hóa xong, đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ. Lúc đó mới thật là xui xẻo.

Đây là vận may của đám người bọn họ, hay là ông trời không bao giờ tuyệt đường sống của con người?