Chương 55: Thăm dò đại học Thế Thành (1) - Thêm chương vì 10 phiếu của Propmconnor

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 55: Thăm dò đại học Thế Thành (1) - Thêm chương vì 10 phiếu của Propmconnor

CN10 ngồi ở vị trí ghế lái. Tóc nàng dài, đen nhánh như thác nước, da thịt đẹp mắt như sữa, có cảm giác giống như chỉ cần nặn một cái, sữa sẽ trào từ khuôn mặt kia ra. Gương mặt của nàng là loại mặt ngọc mày ngài, tinh xảo tuyệt luân, lại còn mang theo một tia non nớt, kết hợp với dáng người nóng bỏng của nàng, khó có người đàn ông nào có thể cưỡng lại.

Chuyên chú lái xe làm CN10 tăng thêm ba phần đẹp đẽ.

Tuy CN10 vẫn đi theo bên người Nguyễn Thế Bình từ hai ngày trước. Nhưng mà do có CNB 1, và vài người khác ở bên cạnh, Nguyễn Thế Bình cũng không làm ra hành động khác thường gì. Phụ nữ đẹp làm đàn ông kích động, tăng hóc-môn gấp mấy lần bình thường, phần dưới liên tục đòi chính quyền, song Nguyễn Thế Bình không phải là kẻ tinh trùng lên não. Hắn biết rõ mình nên làm gì, không nên làm gì. Bởi thế, hắn không ngại ngần nhìn ngắm, nhưng không ngu ngốc làm bừa.

Nhìn một người đẹp cũng là một sự hưởng thụ. Huống chi người đẹp ở tận thế đã không còn nhiều.

Nguyễn Thế Bình càng nhìn CN10, càng cảm thấy nàng đáng yêu. Hắn nhìn chằm chằm vào CN10 một hồi, chợt quay đầu nhìn qua bên ngoài. Nếu như nhìn tiếp thì thực sự có chút không nhịn được muốn đè lên người CN10. Không thể trách hắn được, bởi vì nàng đúng là quá xinh đẹp và đáng yêu.

Lái xe ban đêm trong tận thế này, chung quanh yên tĩnh không ánh sáng, tĩnh mịch yên lặng. Trong đám người Nguyễn Thế Bình, chỉ có mỗi hắn là không có khả năng nhìn ban đêm. Nếu không, hắn đã là người lái xe, chứ không phải người ngồi ở bên cạnh chỉ đường.

CN10 chạy tới một ngã rẽ, quay đầu nhìn qua Nguyễn Thế Bình, hỏi:

- Từ nơi này quẹo vào và đi thêm hai cây số chính là trường đại học Thế Thành. Muốn lái xe đi vào không?

Được Nguyễn Thế Bình chỉ dẫn, trí tuệ CN10 lại không tầm thường, nên nàng có thể ước lượng được một mức đại khái.

Nguyễn Thế Bình nhìn qua giao lộ tối đen như mực, nói:

- Đỗ xe!

Âm thanh động cơ dễ dàng hấp dẫn zombies, thú biến dị chú ý, khi đó ô tô dễ dàng lọt vào công kích của chúng. Ở trong ôtô, đám người Nguyễn Thế Bình rất khó phát huy sức chiến đấu của mình.

CN10 gật đầu, dừng ô tô ở gần giao lộ đại học Thế Thành.

Nguyễn Thế Bình, CN10 cùng với CNB 1, CNB 2, Nguyễn CN1 bước ra khỏi xe, đi về phía đại học Thế Thành.

Đang đi trong bóng đêm, đột nhiên trong bụi cỏ có bóng đen lao ra ngoài, lao thẳng về phía Nguyễn Thế Bình.

Ánh lạnh trong mắt CNB 1 lóe lên, y cầm đao trong tay chém một cái, khiến bóng đen đứt thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.

Nguyễn Thế Bình tập trung nhìn về nơi ấy, chỉ thấy bóng đen này là một con chuột biến dị.

Đúng lúc này, một đoàn bóng đen lấy tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía chuột biến dị.

CNB 2 nhướng mày, một cước đá vào bóng đen kia.

Bóng đen kia đoán đỡ, thân thể lui nhanh vài bước.

Nguyễn Thế Bình quay lại nhìn chằm chằm, nhận ra bóng đen này là một cô gái có tóc ngắn màu đen, dáng người thấp bé, gương mặt vô cùng bẩn, trong mắt có sự hận thù lóe lên. Cô gái này cầm một thanh dao găm sắc bén trong tay.

Cô gái nhỏ bé vừa rơi xuống đất, nàng điểm chân một cái, cầm theo thanh dao găm lao thẳng về phía CNB 2.

- Tốc độ thật nhanh.

Nhìn thấy tốc độ của cô gái nhỏ bé, trong mắt Nguyễn Thế Bình hiện ra thần sắc kinh ngạc, tốc độ của cô ta cực nhanh, nhanh nhẹn có thể so sánh được với mèo biến dị.

Nhanh nhẹn của CNB 2 đã vượt qua mèo biến dị. Nhìn qua cô gái tóc đen nhỏ bé xông tới, thân thể CNB 2 có chút hơi nghiêng, né qua một kích của cô ta. Sau đó y dùng một tay đè phần lưng của cô gái nhỏ bé xuống đất.

Lực lượng của CNB 2 mạnh thứ hai trong đám Binh Nhì, mạnh hơn người bình thường và người tiến hóa khá nhiều, cho nên cô gái nhanh nhẹn như mèo biến dị kia bị y đè xuống đất.

Cô gái nhỏ bé bị CNB 2 áp mạnh xuống đất, cô ta lập tức cầm dao găm đâm vào đùi của CNB 2.

Nhìn thấy cô gái này tàn nhẫn như vậy, CNB 2 nhướng mày, thoáng cái ngồi lên thắt lưng của cô gái nhỏ bé, bắt lấy hai tay của cô ta, bắt chéo hai tay đó về sau lưng, hoàn toàn khóa chặt thân thể của cô gái.

CN10 bên kia lấy dây thừng trong ba lô ra, thập phần nhanh nhẹn trói chặt cô gái nhỏ bé lại.

Cô gái nhỏ bé liều mạng giãy giụa, nhưng lại không nói một lời.

Nguyễn Thế Bình nhìn thấy tức giận trong mắt của cô gái này, khẽ chau mày:

- Không nói gì?

Đột nhiên lúc này Nguyễn Thế Bình ngẫng đầu nhìn qua hướng xa xa, chỉ thấy ở hướng đó có tám người mang theo bó đuốc đi tới.

Nghĩ đến sự khác thường của cô gái nhỏ bé, trong nội tâm Nguyễn Thế Bình khẽ động, mang theo đám người CN10, dẫn theo cô gái nhỏ bé vào trong bụi cỏ.

Tám người kia cũng đi tới nơi này.

Nguyễn Thế Bình từ trong khe hở của bụi cỏ nhìn qua bên ngoài, chỉ thấy tám người kia đều là nam nhân, mỗi một người đều có chút xanh xao, ăn mặc quần áo vô cùng dơ bẩn, trong mắt có một tia khác thường.

Một gã thân hình cao lớn, mặt có chút vàng vọt, trong mắt chớp động ánh lạnh điên cuồng:

- Lúc này chúng ta nhất định phải bắt vài con dê béo, làm món ăn mặn!

Một gã nam nhân dáng người cao lớn liếm láp miệng, nói:

- Đầu dê béo màu đen lúc nãy ngăn cản chúng ta thì làm sao bây giờ?

Một gã nam nhân tướng mạo tàn nhẫn âm trầm nói:

- Chơi chết nó! Lúc này phải ngăn nó lại. Chúng ta làm một trận chết nó. Nếu nó không chết thì chúng ta sẽ chết.

Một gã nam nhân nở nụ cười dâm đãng:

- Lúc này nếu có thể bắt vài đầu dê béo, tôi muốn phải thoải mái một lần! Mẹ nó, lần trước ăn sạch một con cừu non, chơi con mẹ nó thật sướng. Nghe nói nàng trước kia chính là sinh viên khoa nghệ thuật đấy.

Nguyễn Thế Bình trốn ở trong bụi cỏ, nghe được tám người sống sót này nói chuyện mà sởn hết gai ốc, trong nội tâm có sát ý nổi lên.

Hắn tàn nhẫn thành tính, giết người không ghê tay, nhưng hắn vẫn còn chút nguyên tắc.

Sau khi tận thế thì Nguyễn Thế Bình được nhìn thấy đủ loại tàn khốc, thế nhưng mà loại chuyện ăn thịt người đã vượt xa điểm mấu chốt tâm lý của hắn.

Nghe được tám tên nam nhân còn sống sót kia nói chuyện thì cô gái dưới thân của CNB 2 khẽ giãy giụa, nhưng mà cô ta có giãy giụa như thế nào cũng không thoát ra khỏi áp chế của CNB 2 được.

Lúc này CN10 nghe được tám tên nam nhân nói ra những lời điên cuồng, đồng dạng trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc. Liên Bang Terran trải qua chiến tranh trong thời gian dài dằng dặc, không thiếu lúc không đủ lương thực cung cấp cho bá tánh bình dân và quân lính. Nhưng dù thế, không một công dân, người lính nào lại điên cuồng như đám tám người kia, vì đói mà ăn thịt người.

- Theo sau!

Đợi cho tám tên nam nhân điên cuồng vì sống sót này rời đi, Nguyễn Thế Bình lúc này mới nói nhỏ với đám người CN10 một câu.

Nguyễn Thế Bình quay lại nhìn cô gái nhỏ bé kia, nói:

- Yên tâm đi. Chúng tôi không phải những kẻ như vậy.

Nghe Nguyễn Thế Bình nói như vậy, cô gái nhỏ bé vốn đang tức giận kia cũng yên lặng, không giãy giụa nữa.

- Chính là trong chỗ này!

Đi được một lúc, một gã nam nhân lúc này cười lên dữ tợn.

Nghe được âm thanh bước chân, một cô gái khoảng mười tám, mười chín tuổi đưa mắt nhìn ra ngoài, nhìn thấy tám tên nam nhân kia thì sắc mặt đại biến, giống như chim sợ cành cong, lập tức chui vào trong động.

Tên nam nhân điên cuồng kia nhìn thấy cô gái nọ, khuôn mặt trở nên vặn vẹo, hắn ta liếm liếm bờ môi, cười cười đầy biến thái:

- Là nữ! Lúc này có thể được thoải mái một phen rồi.

Tám gã nam nhân kia liền xông vào trong hang động, kéo một cô gái và hai người thanh niên ra ngoài.

Nhìn thấy ba người sợ hãi tột độ, ngồi run rẩy trên mặt đất, một nam nhân trong đám tám người nói một câu:

- Ba con dê béo. Còn có một nữ, lúc này chúng ta có thể thoải mái trong thời gian ngắn.

Nguyễn Thế Bình lẳng lặng nhìn qua tám tên nam nhân kia. Cô gái nhỏ bé bên cạnh hắn run lên, dốc sức liều mạng giãy giụa, muốn phóng về phía ba người kia.

Lúc này bàn tay lớn của CNB 2 đặt lên người của cô gái nhỏ bé, làm cho cô ta không cách nào nhúc nhích.

Trong mắt cô gái nhỏ bé tràn ngập lửa giận, cô nhìn qua Nguyễn Thế Bình. Nguyễn Thế Bình không có làm ra động tác nào. Hiển nhiên bị áp đi một đoạn đường, cô cũng biến ai là kẻ cầm đầu trong đám người lạ mặt này.

Tên nam nhân dáng người khôi ngô, tướng mạo có chút hung ác trầm giọng nói ra:

- Chúng ta đi thôi! Nếu con dê tóc đen kia về thì phiền toái.

Những tên nam nhân khác gật đầu, dẫn ba người đang khóc lóc kia đi về hướng đại học Thế Thành.

Đám người Nguyễn Thế Bình lẳng lặng đi theo sau lưng tám tên nam nhân này.

Tám tên nam nhân này đi tới một lều vải ở bên ngoài đại học Thế Thành. Ở gần chén, tô bên ngoài lều vải có vứt một ít xương cốt. Làm cho người ta sởn hết cả gai ốc là trong xương cốt đó có ba đầu lâu của nhân loại.

Một tên nam nhân nhìn qua cô gái trong ba người bị áp kia, trong mắt hiện ra dâm đãng, trước mặt mọi người cởi quần của mình:

- Móa! Đại ca! Nhanh bắt đầu đi! Cho mọi người được thoải mái một lần.

- Tốt!

Bấy giờ đôi mắt của tên cầm đầu cũng hiện ra thần sắc hung ác, y thò tay chộp vào cô gái kia.

Nhìn qua tên nam nhân dữ tợn này, trong mắt cô gái kia trong hiện ra thần sắc sợ hãi và tuyệt vọng, ra sức giãy giụa, liều mạng muốn bỏ chạy.

Tên nam nhân tướng mạo hung ác kia nở nụ cười biến thái, cô gái bị y chộp càng giãy giụa thì y càng cảm thấy sung sướng tràn trề. Y duỗi bàn tay ra, ôm bả vai của cô gái xui xẻo.