Chương 23: Tây Sơn Cố Mệnh

Tây Sơn Hoàng Triều

Chương 23: Tây Sơn Cố Mệnh

Chương 23: Tây Sơn Cố Mệnh

Cảnh Thịnh nói xong, mười vạn quân đồng thanh đáp tạ sau đó đứng lên, Trần Quang Diệu cùng Bùi Thị Xuân tức tốc mang theo bộ tướng tiến lên tạ tội:

-Chúng thần hộ giá chậm trễ kính mong bệ hạ xá tội!

Cảnh Thịnh mỉm cười, tiến đến tự tay đỡ Trần Quang Diệu đứng lên, dõng dạc nói:

-Đại thống lĩnh cùng chư tướng nào có tội gì, các khanh vừa nghe tin kinh thành có biến liền lập tức bất kể đêm ngày chạy về hộ giá, có công không tội. Ngô Thượng Thư!

Ngô Thì Nhậm vội tiến lên;

-Có thần!

Cảnh Thịnh lớn giọng nói:

-Trẫm giao nhiệm vụ cho khanh nội trong mười ngày phải lập danh sách những tướng sĩ có công trình báo, người có công về kinh hộ giá quan thăng một bậc thưởng bạc theo cấp, đồng thời nhanh chóng mở tiệc khao thưởng ba quân trong ba ngày!

Ngô Thì Nhậm chắp tay cung kính:

-Thần tuân chỉ!

Ba quân tướng sĩ nghe vậy thì lấy làm vui mừng hớn hở lại một lần nữa quỳ lạy bái tạ hoàng ân cuồn cuộn mênh mông, âm vang chấn động, có thể nghe ra trong đó sự hưng phấn cùng cảm kích. Trần Quang Diệu cùng Bùi Thị Xuân liếc nhìn nhau một cái, chút thủ đoạn thu mua lòng người của Cảnh Thịnh như thế này không có gì mới lạ thế nhưng việc nhà vua có thể sử dụng một cách thuần thục tự nhiên như vậy lại khiến cho bọn họ cảm thấy rất là bất ngờ bởi vì dù sao thì nhà vua vẫn còn nhỏ tuổi. Hành động lần này của Cảnh Thịnh đã khiến cho các binh lính cảm thấy an ổn trong lòng, tinh thần phấn chấn, những nỗi lo lắng bấy lâu cũng tạm thời lắng xuống.

Trần Quang Diệu cũng không để cho Cảnh Thịnh cùng với mọi người đứng lâu ngoài trời mau chóng xoay người dẫn đường mời mọi người tiến nhập soái trướng. Cảnh Thịnh dẫn đầu mọi người bước vào lều soái, sau khi mời Bùi Thái Hậu an vị lên thượng tọa lúc này mới khẽ gật đầu ra hiệu, Bùi Thái Hậu hiểu ý nhìn Bùi Thị Xuân mà nói:

-Thị Xuân dạo này sức khỏe cháu thế nào? Cô thấy sắc mặt cháu có vẻ hơi kém, để lát nữa sau khi cháu cùng Quang Diệu hồi phủ, cô sẽ bảo quan Thái Y đến nhà chẩn bệnh bốc thuốc cho cháu!

Nói rồi, nàng quay sang nhẹ trách Trần Quang Diệu:

-Quang Diệu! Trong số những đứa cháu gái của ta, Thị Xuân là đứa mà ta quan tâm thương yêu nhất, nó nhìn bên ngoài có vẻ kiên cường nhưng kỳ thực nội tâm rất yếu đuối, cháu phải thường xuyên quan tâm chăm sóc nó kỹ càng hơn nữa nếu không Bùi Thị Xuân mà có chuyện gì uất ức ta cứ duy cháu mà hỏi tội.

Bùi Thị Xuân bị nàng nói cho xấu hổ, vội vàng xua tay:

-Cô, cháu cám ơn cô, chắc tại do đường dài gấp gáp bôn ba nên cháu mới hơi mệt mỏi, Quang Diệu chàng rất tốt với cháu, cô cứ yên tâm!

Trần Quang Diệu cũng vội vàng cho cam đoan:

-Bẩm Thái Hậu, xin người yên tâm!

Bùi Thái Hậu hài lòng mỉm cười:

-Như thế rất tốt!

Có Bùi Thái Hậu ôn chuyện tình cảm trước đó, không khí có vẻ hòa hợp gần gũi hơn trước, Cảnh Thịnh bắt đầu nói vào chuyện chính:

-Đại Tổng Quản, như khanh biết đấy, Bùi Đắc Tuyên cùng đồng đảng hiện tại đã bị Trẫm hạ lệnh cho Hình Bộ bắt vào thiên lao chờ ngày đền tội, ngày nay Trẫm muốn một lần nữa trọng chỉnh triều cương, ổn định lòng người, ngưng tụ nhân tâm để đồng lòng chống lại giặc Nguyễn đang càng ngày càng mạnh ở phía nam.

Trần Quang Diệu nghe vậy vội vàng lạy dài:

-Thần xin nguyện vì bệ hạ phân ưu, cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi!

Cảnh Thịnh vội vàng hư đỡ:

-Bình thân! Ái khanh quá lời, tấm lòng của khanh trẫm đã biết!

Tiếp sau đó có cung nữ bưng lên vài bàn tiệc lớn, mọi người cùng ngồi xuống, ăn uống truyện trò vui vẻ, đến buổi tối Cảnh Thịnh mới đem theo vẻ mệt mỏi trở lại hoàng cung nghỉ ngơi.

Hôm sau Ngô Thì Nhậm cùng với Trần Văn Kỷ được triệu hồi vào cung bàn việc, ba người mật đàm suốt cả một ngày.

Ngày kế tiếp, buổi chầu sớm diễn ra, Trần Quang Diệu, Ngô Thì Nhậm, Vũ Văn Dũng, Trần Văn Kỷ cùng vào chầu mà trong lòng mỗi người đều có cảm khái sâu sắc của riêng mình. Kể từ lúc Quang Trung Hoàng Đế qua đời, bao trùm nhà Tây Sơn là nỗi hoang mang lo sợ, hiện tại với sự quật khởi của vị vua trẻ, tất cả bọn họ đều cảm thấy có niềm tin tưởng vào tương lai hơn trước.

Thượng thư Ngô Thì Nhậm sau bao năm lại một lần nữa lên chầu, y lướt nhìn bá quan, thấy nhiều nhân sĩ và danh tướng vắng mặt, phần thì bị Bùi Đắc Tuyên giết hại, phần thì từ quan về ở ẩn nhưng mà đa số trọng thần trụ cột thì vẫn còn tại điều này khiến cho y cảm thấy phần nào an tâm hơn.

Bá quan sáng nay vào chầu ai nấy cũng ở trong một trạng thái lo sợ bất an, Bùi Đắc Tuyên đột ngột bị hạ bệ, Bộ Hình hà khắc truy tra đồng đảng, Vũ Văn Dũng cùng Trần Quang Diệu thi nhau kéo binh về kinh cách sông đối đầu, liên tiếp những sự kiện trọng đại liên tục diễn ra như sóng lớn dồn dập kéo đến, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà thế cuộc đã đổi thay.

Hiện tại mọi người bỗng dưng nhìn thấy Ngô Thì Nhậm lại bất ngờ được khôi phục chức Binh Bộ Thượng Thư, tái xuất vào triều sau bao nhiêu năm, còn Trung Thư Lệnh Trần Văn Kỷ cũng chiễm chệ vào chầu, tất cả ẩn ẩn cảm thấy triều đại Tây Sơn đang đứng trước một sự thay đổi to lớn trước nay chưa từng thấy.

Cảnh Thịnh ngồi trên ngai cao, nhìn bá quan quỳ lạy mà trong lòng vẫn không khỏi âm thầm thổn thức, cuối cùng thì sau bao nhiêu trù tính thì mọi chuyện bước đầu đã thuận lợi nhưng tương lai của nhà Tây Sơn vẫn mù mịt chướng khí, muốn giữ vững và khôi phục thì quả là gánh nặng đường xa, cũng còn may là nội tình vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn.

Bùi Đắc Tuyên và đồng đảng tội ác đã đền tội, triều đình công bố thiên hạ minh oan và đền bù cho những vị công thần, đồng thời thành lập Tây Sơn Cố Mệnh đại thần bao gồm sáu vị trọng thần có chức danh Cố Mệnh Đại Thần, chức vụ ngang hàng, có nhiệm vụ phò tá vua xử lý việc triều chính, ban cho mỗi người một con Cố Mệnh Ấn thay vua xử lý tấu chương, mỗi lúc gặp việc khó thì lấy theo số đông tán thành mà quyết việc, nếu như bất quyết thì trình lên cho vua cùng Bùi Thái Hậu xem xét.

Sáu vị trọng thần bao gồm Đại Tổng Quản Trần Quang Diệu, Thái Úy Phạm Công Hưng, Đại đô đốc Vũ Văn Dũng, Trung Thư Lệnh Trần Văn Kỷ, Binh Bộ Thượng Thư Ngô Thì Nhậm, Lễ Bộ Thượng Thư Phan Huy Ích.

Bên ngoài, Tây Sơn Cố Mệnh là cơ quan cao nhất và có quyền lực nhất triều đình thế nhưng mà Ngô Thì Nhậm biết rất rõ Tây Sơn Cố Mệnh đã hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Cảnh Thịnh, sáu vị trọng thần thì đã có ba người về phe Cảnh Thịnh đó là Thái Úy Phạm Công Hưng, Ngô Thì Nhậm cùng Phan Huy Ích, còn Trung thư lệnh Trần Văn Kỷ cùng Đại đô đốc Vũ Văn Dũng thì ôm đoàn một khối nhưng hai người này lại không phục Trần Quang Diệu, bởi vậy Cảnh Thịnh chỉ cần khéo léo chèo lái là có thể tùy ý hướng con thuyền triều đình đi theo ý của mình.

Bùi Đắc Tuyên bị xử tội khiến cho lòng người hả hê, bách quan đồng thanh hô to Cảnh Thịnh anh minh. Cảnh Thịnh nhân lúc rèn sắt còn nóng, lập tức hạ chỉ cho Binh Bộ nhân cơ hội thăng thưởng cho binh lính liền xáo trộn điều chuyển binh lính và tướng tá ở các doanh, một lần nữa tái tổ chức quân đội tránh cho có người xâu chuỗi cùng nhau kéo bè kéo đảng, việc này Trần Quang Diệu và Vũ Văn Dũng mặc dù biết rõ ý định của Cảnh Thịnh là muốn giảm sức ảnh hưởng của hai người bọn họ trong binh lính nhưng lại không dám có ý kiến.

Ba ngày đã trôi qua kể từ khi Tây Sơn Cố Mệnh được thành lập, dưới bàn tay lão luyện của sáu vị trọng thần, mọi việc bắt đầu đi vào quỹ đạo vận hành, sóng gió tạm lắng, lòng người bắt đầu được củng cố, thế nhưng những chuyện này vẫn chưa có thể khiến cho Cảnh Thịnh yên lòng bởi vì y hiểu rất rõ những việc này chỉ mang tính chất tạm thời chứ chưa thể hoàn toàn loại bỏ được những nguy cơ mang tính gốc rễ của nhà Tây Sơn.

Nguy cơ lớn nhất vẫn là nhà Nguyễn đang ngày càng lớn mạnh ở phía Nam, trong lúc nội bộ Tây Sơn lục đục thì nhà Nguyễn dưới sự lãnh đạo của Nguyễn Ánh đang ngày càng bền chắc, nếu như có một người hỏi Cảnh Thịnh có đánh giá như thế nào về con người Nguyễn Ánh thì Cảnh Thịnh chỉ có thể nói hai từ thôi:

-Rất giỏi!

Nguyễn Ánh không những giỏi về lôi kéo lòng người mà còn có thể chịu khổ, có thể nằm gai nếm mật, con người này hiện tại có thể xưng là kiêu hùng, đặt trong thời bình có thể gọi là minh quân. Nhà Nguyễn lúc này đang chiếm cứ Gia Định và một vùng đồng bằng sông Cửu Long phì nhiêu rộng lớn, là kho lúa tự nhiên, chiếm cứ rất nhiều lợi thế hơn nữa sĩ khí của quân đội đang lên cao nếu muốn đánh thắng nhà Nguyễn một cách nhanh chóng ngay lúc này là không thể.

Cảnh Thịnh nhận định rất rõ tình thế hiện tại của nhà Tây Sơn hiện tại, quân đội mặc dù thiện chiến nhưng triều chính rối loạn, triều chính rối loạn khiến cho địa phương phát sinh tình trạng quan lại cấu kết tham ô, dân chúng bị bóc lột, khiến cho kinh tế trì trệ, hơn nữa chiến tranh lâu ngày cũng khiến cho người ta sinh chán ghét, trai tráng chết nhiều ảnh hưởng đến sản xuất.

Quốc khố hiện thời rất khó khăn nhưng không thể sưu cao thuế nặng.

Sắc trời đã dần về khuya, trong thư phòng vẫn sáng ánh đèn, Cảnh Thịnh lúc này vẫn thừ người ngẩn ngơ ngắm nhìn bức bản đồ Đại Việt, trong lòng rối như tơ vò, thực sự không biết nên xuống tay xử lý từ đâu, kiếp trước lúc nhìn những tiểu thuyết trên mạng, thấy những nhân vật chính xuyên về lịch sử đều là hạng người tài giỏi, giơ tay nhấc chân đều dễ dàng xưng bá một phương, hô lên một tiếng liền có hiền thần tề tựu, đến khi bản thân mình thực sự đụng tới mới biết sự việc không hề đơn giản như vậy, có nhiều thứ muốn làm đồng thời cũng có rất nhiều hạn chế cản tay.