Chương 55: Dã thú- nhân văn
Tổ đội 7 người của Dương Việt cực bá đạo khi chiến đấ trong rừng bị đội hìng kiểu khoa học này đánh tan. Chúng không có bất kì hiệu quả nào đối với Viên Trận kiểu Mai rùa của quân Đại Việt. Cái thế trận này cũng không cần cao minh gì. Chỉ cần đối thủ cũng có kết trận chặn chẽ và va chạm trực diện theo lối trận đối trận thì Viên trận lại cực yếu. Nhưng để đối phó kị binh và kiểu lao thẳng của Dương Việt quân lại hiệu quả vô cùng.
Hơn 100 binh Dương việt như dòng nước lũ tràn đến nhưng viên trân của quân Đại Việt lại như một tảng đá khổng lồ chặn đứng dòng nước này.
Từng lính Dương Việt ôm thuẫn mà lao vào va chạm thật mạnh nhưng hiệu quả không cao vid thuẫn bài của quâm Đại Việt một cạnh chống đất cạnh còn lại được câc binh sĩ Đại Việt dùng toàn thân mà chống đỡ. Vậy ra những binh lính Dương Việt với thể hình còn nhỏ bé hơn Lạc- Âu nhị tộc bị chặn đứng hoặc văng ra. Lúc này từng thanh kiếm Gladius linh hoạt thò ra mà chọc tới tấp hoặc chém liên hồi. Bên cạnh đó các ngọn trường thương cũng thò ra thụt vào liên tục thu gặt tính mạng địch nhân.
Viên trận có cái hay là không có một điểm yếu nào, tứ phía đều được bao bọc cẩn thận, nhưng lại cực khó di chuyển tiến lui, trái phải. Có lẽ xoay tròn là kiểu hoạt động duy nhất của thế trận này. Cũng có lẽ quân Đại Việt chưa đủ chuyên nghiệp để di chuyển thế trận này theo đường thẳng. Nhưng như vậy đã đủ đập tan lối đánh 7 người của quân Dương Việt.
Lỡi kiếm Gladius quá mạnh mẽ và linh hoạt khi kết hợp cùng thuẫn bài dạng lớn. Những đòn chọc vào mạng sường tỏ ra cực hiệu quả khi đối phương mất trọng tâm. thuẫn bài kích thước nhỏ căn bản không che chắn nổi trong trường hợp này. Thuẫn nhỏ khiến chúng cực linh hoạt nếu như một chiến binh Dương Việt và Một chiến binh Đại Việt đấu tay đôi thì với chiếc thuẫn nhỏ này các chiến binh Dương Việt hoàn toàng tránh né va chạm trực diện cùng đối thủ với thuẫn bài to mà vòng qua hai bên sau đó tấn công. Vì thuẫn bài to khó di chuyển nên nếu trường hợp này sảy ra thì quân Đại Việt sẽ rất bất lợi. Nhưng lúc này toàn quâm Đại Việt lập thành một khối mai rùa ép đối phương va chạm trực diện do đó lợi thế nghiêng hẳn về họ.
Đao đao thấy máu,thương thương xuyên thây. Quân Dương Việt bị tàn sát không thương tiếc trong sự bất lực khi tìm đối sách tấn công vào thế trận hình tròn này.
Giờ đây quân Đông Ngô cũng đã tập trung đầy trên tường thành và chứng kiến hết thẩy chiến đấu phía dưới. chủ tướng Đông Ngô cũng là người kinh nghiệm chiến trường. Hắn nhận ra được điểm yếu của viên trận quân Đại Việt, vậy nên tên này ra lệnh cho quân Đông Ngô nhanh chóng lên thành và tụt xuống để sắp xếp tạo thành phương trận đối phó nhúm quân đang tử thủ kia.
Quả thật nếu kết thành Phương trận rồi từ từ ép sát, sau đó đứng vững mà dùng thuẫn bài đẩy mạnh, kết hợp trường thương đâm chọc thì quân Đông Ngô sẽ dễ dàng phá vỡ thế trận quân Đại Việt. Đơn giản vì thể hình cộng với sức lực tốt hơn, cùng một lượng quân số thì quân Đông Ngô doa thể đẩy lui, đẩy tan quân Đại Việt nếu tiến hành trận đối trận.
Chính vì lí do này Nguyên Quốc xây dựng quân chính quy, thành lập trận hình thì không phải đối phó quân Đông Ngô hán tộc, mà chỉ đối phó riêng quân Đông Ngô Bách Việt mà thôi. Lúc này thì trận chiến Dương-Lạc đã kết thúc. Chỉ với tổn thất nhỏ bé 32 người nhưng quân Đại Việt đã giết hoặc loại bỏ khỏi vòng chiến đấu 123 lính Dương Việt cuối cùng trong đội quân 1500 người hỗn hơp giữa Hán và Bách Việt này. Giờ đây gần 120 lính Đại Việt phải đối mặt với 200 lính Đông Ngô đang lập phương trận trước mặt và gần 300 lính Đông Ngô đã trèo lên và đứng lố nhố trên tường thành.
Nhưng chính lúc tưởng như tuyệt vọng này thì hàng khiên cao lớn của quân Đại Việt tách hẳn ra, mười mũi tên lửa bay vọt ra ngoài. Nhưng những mũi tên lửa kia không tấn công vào phương trận quân Đông Ngô người hán, chúng bay vọt qua đầu họ mà rơi vào những bó củi tẩm dầu nơi chân thà
Một con rồng lửa như lăng không xuất hiện mà gào thét chạy quét ngang chân thành với một tốc độ nhanh khủng khiếp. Tất cả lính Đông Ngô kể cả trên đầu thành lẫn đang xếp phương trận dưới chân thành đều bị bất ngờ đến ngơ người. Trong phút chốc thì ngọn lửa đã lan theo dầu đã rót mà bò lên tới đầu thành rồi thiêu đốt. Lớp đất vị nung đến bóc ra ngoài, gỗ ngấm dầu bốc cháy cang thêm khủng khiếp. Có tầm 200 binh lính trên đầu thành chấp nhận bị thương mà ngảy từ độ cao 5m trên đầu thành rq bên ngoài, hơn trăm quân trên đầu thành còn lại vì không kịp chenbcjdjjdjdjndnhảy mà bị bén lửa thiêu đốt kêu gào thảm thiết trong ngọn lửa khủng bố này.
Những binh sĩ Đông Ngô đang xếp thành phương trận phía dưới chân thành trở nên hoảng loạn vô cùng vì phía sau họ lửa đang cháy ầm ầm. Những binh sĩ này còn cảm nhận rõ những lưỡi lửa nóng rực đang thò ra thụt vào liếm láp vào lưng họ. Cảm giác bỗng nhiên có một ngọn lửa khổng lồ bùng lên phía sau vừa khiến họ giật mình,vừa khiến tâm lý trở nên sợ hãi và hoảng loạn.
Nháy mắt tận dụng cơ hội này Lê Cuốc ra lệnh tấn công, chỉ có hơn 100 người mà họ dâm tấn công một nhóm binh sĩ cao to hơn với nhân số đông gấp đôi mình. Những binh sĩ Đại Việt này bắt buộc phải làm vậy vì chỉ cần 200 binh này thoát về phía sau cứ điểm Đồng Mỏ thì đó là tai nạn mang tính hủy diệt cho cứ điểm này.
Tất cả binh sĩ Đại Việt đều rút kiếm ngắn Gladius cùng chiếc khiên nhỏ nhẹ sau lưng mà xông về hai cánh của phương Trận Đông Ngô. Là người chuyên dùng phương trận thì quân Đại Việt thừa hiểu được điểm yếu và cách công kích phương trận đơn thuần không có các lực lượng bảo hộ hai cánh. Giờ đây quân Lạc Việt lại quay về với chính chiến thuật mà cà ngàn năm nay họ đã phát triển trong những trận chiến trong rừng rậm. Cứ 5 người Lạc Việt kết hợp với nhau thành một nhóm người phòng ngự người tấn công nhịp nhàng ăn ý. Giờ đây quân Đại Việt lại gần giống như quân Dương Việt trong cách tiến hành công kích. Nhưng họ không lao bừa lên mà tách làm hai cánh chọc vào sườn đối thủ. Đội hình người Lạc Việt bỏ đi hai gã nhặt đầu lâu vì điều này không thích hợp, và Nguyên Quốc thấy điều đó không một chút nhân tính nào nên hắn quyết bỏ đi. Nhưng chiến thuật 5 người phối hợp cũng đã ăn vào máu của người Việt rồi nên không cần luyện tập gì. Chỉ cần vứt đủ năm người Việt ra thì họ sẽ biết phải làm như thế nào.
Phút chốc va chạm kịch liệt diễn ra, máu tươi bắn cao ba thước. Đầu người bị chặt bay, chân đứt tay gẫy vương vất khắp nơi. Tiếng gào thét chửi bới, tiếng gào khóc xin tha, tiếng rống giận trước tử vong vang vất nơi đây. Giờ phút này, nơi này chính là tu la địa ngục, vì đây là một trận chiến không khoan nhượng, không đầu hàng, không rút lui. Toàn bộ quân Đại Việt đã quyết tử, giết một là hòa vốn giết hai là lời lã, họ đúng là dã thú lúc này, nhưng là dã thú để vào vệ một mục đích tươi đẹp, để bảo vệ một giá trị sinh tồn của dân tộc. Là dã thú đầy chất nhân văn.