Chương 189: Cơ Cấu Triệu Quốc Đạt
- Thưa Bệ Hạ chủ nhân, Đại Hổ có ý kiến xin bẩm báo…
Nghe cách xưng hô của tên này Nguyên Quốc đã thấy lộn ruột rồi, hắn làm như không ai biết mình có một tầng quan hệ như vậy với Nguyên Quốc hay sao vậy.
- Ngươi là chủ tướng nơi phương bắc, ra dáng chủ tướng coi… đứng thẳng ưỡn ngực phát biểu…
Sau câu nói của Nguyên Quốc thì cả căn phòng không khí quái dị hẳn lên, ai nấy đều bụm miệng nhịn cười, vậy nên mặt tên nào tên ấy đỏ gay. Mấy tên phiên dịch thì càng không dám mở mồm thông ngôn, sợ mở mồm ra rồi sẽ phì cười mất. Mà tên Lý Đại Hổ này không có mặt Nguyên Quốc sẽ trở mặt 180 độ ngay, vậy nên mấy tên Đại Việt sĩ quan cố sống cố chết mà bấm bụng chịu trận. Chỉ tội cho mấy tên sĩ quan Đại Việt gốc tây phương là không được phiên dịch nên ngơ ngác ngó quanh mà tò mò xem chuyện gì đang diễn ra vậy. Nhưng mọi người đánh giá thấp độ dày da mặt tên Lý Đại Hổ này, chỉ thấy hắn vẫn bộ mặt bỉ ổi mà thưa bẩm…
- Thưa Bệ Hạ chủ nhân, theo ý của Đại Hổ quan sát bấy lâu thì, Legion binh sĩ mạnh, thực sự là rất mạnh… nhưng họ không phải là tất cả… Kiểu chiến đấu của Legion thích hợp chiến trường bình nguyên thoáng đãng dễ bày trận địa… à mà không các đơn vị nhỏ của họ lập thành thế trận mai rùa cũng rất tốt trong các trận chiến nhỏ.. nhưng xét cho cùng Legion mạnh nhất khi đầy đủ Kị binh hỗ trợ, Kinh binh hỗ trợ và đầy đủ ba tuyến bố trí… Nhưng giờ đây chúng ta có bao nhiêu địa hình để bày các loại trận hình này… Địa hình của chúng ta chủ yếu là núi đồi, rừng rậm thích hợp Chiến đấu du kích… Tiếp đến là các phòng tuyến chiến tuyến thì Legiong không thiện công thủ thành trì như Lữ Đoàn Bình Bắc của Tiểu Hổ chỉ huy, nên nhớ Lữ Đoàn Bình Bắc đã đánh liên tục các trận công thành chiến cũng như thủ thành chiến mà gần nhất là giữ vững KaLong Chiến tuyến… Theo Tiểu Hổ thì việc số lượng quân Legion lúc này 3 ngàn là đủ không cần phát triển thêm mà tập trung vào làm cho tinh nhuệ… ý Kiến thứ hai đó Là Hà Thương và Legion rút về Hợp Phố Thành, căn cứ Nam Liêu nên để Lý Nhất và Lữ Đoàn Binh Bắc tiếp quản, Lữ Đoàn Bắc Bình có kinh nghiệm thủ thành tốt hơn, họ sẽ dễ dàng thủ vững phòng tuyến Nam Liêu … giả sử như thế địch quá lớn Lữ Đoàn Binh Bắc có thể rút về Hợp Phố, mà ở giữa Hợp Phố và Nam Liêu là bình nguyên Khâm Liêu… Chỉ cần để cho Legion Lữ Đoàn cùng Tượng Binh, Kị binh đủ thời gian bày trận nơi đây thì hoàn toàn có thể đánh úp lại quân địch nếu họ tiến vào…
Càng nói tên Lý Đại Hổ càng hùng hồn mà ưỡn ngực năng cằm phát biểu… Mà chúng tướng sĩ quan đều rất trân thành mà gật đầu tán thưởng…
- Lữ Đoàn Legion đóng tại Hợp Phố còn có cái lợi là họ có thể bao quát cả Hợp Phố cảng, Ngoài ra chúng ta cần chú ý một vấn đề, khu đông nam của chúng ta là huyện thành Chân Nhung… tuy chúng bé nhỏ nhưng nếu không nắm vững trong tay cũng là một thiếu sót, nơi này cần cử binh đi thu phục…
Chân nhung thật ra trên bản đồ cũng hiện hữu, nó là một thành huyện nhỏ như Ninh Hải thành xưa kia mà thôi. Người đứng đầu nơi đó chỉ cho huyện quan người Mân Việt. Nguyên Quốc đang tính để nó tự giác đến Hợp Phố quy hàng… Vì đã là thành trì duy nhất nằm trong quản hạt của Hợp Phố, các huyện thành như Cao Hưng, Cao Dương lại thuộc về quản hạt của Uất Lâm quận thành và nằm khá xa về hướng Đông Bắc, đường xá xa xôi.
Nguyên Quốc tỏ ra hoàn toàn nhất trí với ý kiến của Lý Đại Hổ, ngoài nhất trí ra Nguyên Quốc rất vui vì Lý Đại Hổ đã tỏ ra có một cái nhìn rất chiến lược, tạm thời xứng đáng với vị trí nắm giữ quân sự Bắc Khu. Việc Lý Đại Hổ niêu được ý kiến như vậy chứng tỏ hắn đã quan sát rất kĩ Legion trong những ngày qua. Cũng vì một ý kiến này mà Đại Hổ hắn nhận được sự kính nể của thuộc cấp có trình độ rất cao như Antonius Commodus, Gaius Antony và Hà Thương. Nguyên Quốc yên tâm mà trầm ngâm quay về Triệu Quốc Đạt đang lom lom đứng sau lưng mình.
Nói về Triệu Quốc Đạt thì Nguyên Quốc muốn đào tạo hắn thành người kế nghiệp trong tương lai, chuyện đời không ai nói được gì, hắn đã là vương một quốc, mặc dù diện tích và dân số khiêm tốn nhưng đó cũng là một quốc gia mang tính độc lập được đánh đổi bởi xương máu của bao nhiêu người Đại Việt đã đổ xuống. Đại Việt quốc còn là tái sản chung của một dân tộc, là tiếng nói của Việt tộc, hắn không muốn chỉ vì sự không may của mình mà khiến cho Đại Việt tan thành năm bè bảy mảng… Chuyện cha truyền con nối hắn không để ý… Hắn còn chưa có con đâu, mà con hắn chắc gì đã tốt đẹp… Những cái tên mang tính đề cử chức vị Hoàng Trữ trong lòng Nguyên Quốc có Bạch Công Ngưu, Lý Đại Hổ, Hà Thương, Hà Thuẫn, Triệu Quốc Đạt … thật ra Bạch Công Ngưu rất tốt, Lý Đại Hổ không kép… Hà Thương, Hà Thuẫn cũng là lựa chọn không tồi, nhưng khốn ở chỗ lũ này người thì ham mê đánh trận lười quản lý dân chính, mà cũng không muốn học quản lý dân chính… người thì cả đời muốn làm nô tài như Lý Đại Hổ … Hà Thương, Hà Thuẫn khá một chút là có tiến hành học tập thêm về quản lý dân sự bên cạnh quân sự nhưng độ tiếp thu của họ không được như Nguyên Quốc mong đợi… Chỉ có Triệu Quốc Đạt là đi bên người Nguyên Quốc và được học tập nhiều nhất cũng là người thông minh nhất hấp thu mọi kiến thức của Nguyên Quốc. Phải mô tả Triệu Quốc Đạt như một lỗ xoáy mà hấp thu tri thức vậy. Nguyên Quốc tiến hành dạy hắn cả những tri thức hiện đại như vật lý, hóa học, toán học v.v… nhưng tất cả diễn ra trong bí mật mà chỉ Nguyên Quốc và Triệu Quốc Đạt biết mà thôi… Tuy rằng không có các hệ thống thực nghiệm cho dễ hiểu nhưng lạ thay là tư duy của Triệu Quốc Đạt lại có thể chấp nhận được nền giáo dục của Nguyên Quốc. Chính vì vậy trong lòng Nguyên Quốc là đại định Triệu Quốc Đạt sẽ là người kế tục hắn… vì Nguyên Quốc nghi rằng mình có đẻ con ra cũng chả thể thông minh như họ Triệu được…
- Triệu Quốc Đạt ngươi cũng cho ý kiến đi…
Nguyên Quốc quay lại sau lưng mà cười cười, hắn muốn cho Triệu Quốc Đạt được xuất đầu, từ từ bước lên vũ đài chính trị của Đại Việt để dọn đường cho tương lai. Chỉ có thể thắng được sự tôn trọng của mọi người thì Triệu Quốc Đạt hắn mới có thể kế tục Nguyên Quốc, nếu không cho dù Nguyên Quốc có ép buộc mọi người chấp nhận Triệu Quốc Đạt như quân chủ thì cũng không đi đến đâu cả..
- Thưa bệ hạ, thưa các vị tiền bối… Quốc Đạt trẻ người kinh nghiệp thiếu cũng không dám tự bêu xấu trước mặt mọi người.. Ý quốc đạt không nằm ở việc bố trí quan đội ra sao hay xây dựng quân đội như hướng nào.. Quốc Đạt lại hướng nhiều hơn về dân quân. Thứ nhất chúng ta nên cho dân quân tiếp tục cải tạo đất ruộng xung quanh Hợp Phố, ruộng lầy cũng là một trong vũ khí quan trọng để làm giảm tốc độ công thành nếu có quân địch. Thứ hai cải tạo đường từ Hợp Phố thành đi các nơi như cảng Hợp Phố, cảng Bắc Hải, Nam Liêu căn cứ… từ đó Legiong Lữ Đoàn sẽ ở giữa mà bao quát mọi mặt, đường xá cải tạo tốt sẽ giúp Lữ đoàn Legiong phản ứng nhanh hơn…. Còn việc tấn công thành Chân Nhung,Triệu Quốc Đạt xin lãnh1500 dân binh tiến đến…. Mong bệ hạ ân chuẩn….
Tiếng vỗ tay vang dội cả hội trường… phải nói là với một cạu bé 14 tuổi thì để nói được lời này quả là rất không tầm thường… Cung đao kiếm kích thì không ai chê được Quốc Đạt vì hắn đã thử lửa trong cuộc đào tẩu từ Núi Nưa Cửu Chân chạy trong rừng đến tận Sông Hồng… Tại đây hắn chỉ huy 200 binh sĩ của mình tấn công thuyền đông Ngô gặp nạn… Tiếp đó hắn chỉ huy một nhóm thám báo hoạt động mạnh mẽ tại Vũ Định trước khi Lã Quốc và Đại Việt hòa đàm… Tuy chưa thực sự có những chiến công hiển hách cỡ Bạch Công Ngưu, Lý Tam, Hà Công Tùng, Lyd Đại Hổ nhưng hắn đã làm nhiều chuyện vượt quá xa tuổi 14 của mình….
Nguyên Quốc hài lòng mà gật đầu đồng ý… hắn đánh giá rất cao biểu hiện của Triệu Quốc Đạt ngày hôm nay… nhưng hắn không biết được Quốc Đạt muốn dẫn quân tấn công Chân Nhung là có âm mưu… chuyện ra sao hồi sau sẽ rõ…