Chương 191: Chiến tranh tâm lý

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 191: Chiến tranh tâm lý

Triệu Quốc Đạt xuất dẫn quân đi Châu Nhung thì một sự kiện kinh thiên đã xảy ra tại Hợp Dương thành khu trang hoàng viên tạm thời của Lý Nguyên Quốc hoàng đế Đại Việt. Chỉ thấy mọi người kể lại: đêm hôm đó tại thư phòng của Nguyên Quốc hoàng đế sau khi tiếp một vị khách bí mật từ phương bắc thì Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần người nổi tiếng điềm đạm bình tĩnh, trí tuệ siêu nhiên, vũ công trác tuyệt và la một người rất ít khi nổi nóng đã gầm một tiếng rống giận vang vọng cả một khu… Theo như lời kể của những người chứng khiến thì: ngày hôm đó, sau khi vị khách bí mật từ phương bắc đi rồi Nguyên Quốc Hoàng đế đã nổi cơn thịnh nộ lôi đình… Người ta sống gần khu vực hoàng đế trang viên còn nghe rõ tiếng quát cảu vị hoàng đế này: " Vì sao… vì sao…. ngươi phản bôi dân tộc cũng được … nhưng ngươi muốn đồ sát cả tộc Việt chúng ta sao…. Nguyên Quốc ta đứng đây thề có ngày ta sẽ băm thây ngươi vạn đoạn".
Kẻ mà Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần nhắc đến trong cơn tức giận không ai biết, nhưng tất cả mọi người đều biết có chuyện cực kì quan trọng đang sảy đến… Chỉ thấy ngày hôm sau quân đội Đại Việt điều động liên tục, thám mã tỏa đi tứ phương … tất cả các sĩ quan cao cấp đều bị triệu tập về Hợp Phố thành để tiến hành hội nghị cấp cao nhất với mức báo động cao nhất…
Thế nhưng tạm thời không nói về tình hình Hợp Phố ra sao, lúc này Triệu Quốc Đạt không biết mảy may về tình hình phía hậu phương, hắn đang dẫn quân đoàn trẻ tuổi nhất Đại Việt tiến lên, các chàng trai Việt tộc chỉ tầm tuổi chỉ từ 15 đến 20 mà thôi. Đi theo quân đoàn này là 5 thớt voi chiến và 200 thớt chiến Ngưu. Cộng thêm 20 xe cộ vật tư tác chiến… Một tòa thành be bé nhưng Triệu Quốc Đạt không mảy may khinh thường… lý niệm đánh trận cảu hắn thoát thai từ Nguyên Quốc mà ra…" Nếu đã đủ nhân lực vật lực thì tận dụng cho tốt nhất, nhiều nhất để giảm thương vong tăng chiến quả". Vì lý do này Triệu Quốc Đạt sử dụng quyền lực của mình với thân phận Đại tá, cộng thêm một tầng thân phận đệ tử duy nhất của hoàng đế mà tranh thủ thật nhiều trang bị cho Trung đoàng 1500 lính của mình. Tất nhiên hắn không làm quá lên, chỉ tìm cách chiếm chỗ tốt một chút với tiêu chí không để ảnh hưởng đến các quân đoàn chính quy khác mà thôi. Thế nhưng đơn vị hậu cần ai cũng hiểu được Nguyên Quốc quan tâm đội quân trẻ tuổi này ra sao, cũng hiểu được tầm quan trọng của một lớp người trẻ tương lai cho Đại Việt nên các lão thành viên như Lý Ngũ Cục trưởng Cục quân khí. Lê Thích chủ bạ cấp dưỡng hậu cần đều không tiếc mình mà ủng hộ Triệu Quốc Đạt và quân của hắn… Yêu câu 2 thớt voi và 100 trâu chiến được cấp thành 4 thớt và 20 chiến ngưu… Trang bị thì giáp mão đầy đủ… 4 cỗ cattaplus, 4 cỗ ballista đã tháo rời cho lên xe trâu… Cung tên đầy đủ và là loại thiết kế mới nhất… giáo mác, khiên thuẫn kiếm Gladious không vật nào không là tinh phẩm… nếu nói về trang bị 1500 dân quân này ngang bằng với Legiòn Lữ đoàn, chỉ là hơi khác về cách phân phối trang bị mà thôi… Ví nhứ thuẫn bài của họ thuộc dạng nhỏ nhẹ để tiện leo thang, Trường thương ít hơn và số lượng Kiếm Gladious cận chiến nhiều hơn, Cung là cung dài chuyên bắn xa thích hợp công thành không thích hợp du kích… áo giáp đặc biệt bền chắc mũi có vành rộng che tên… tất cả các thiết kế đều dành cho một mục đích… công thành chiếm đất… Đại Việt quân sự phát triển theo lối chuyên biệt hóa khá cao, nhưng cũng rất cơ động và linh hoạt trong chuyển đổi các thứ quân..
- Bẩm chủ tướng, tành Châu Nhung cong cách 10km….
Một thám báo cưỡi ngựa lùn hồng hộc chạy ngược về báo cáo, ngã này không cần xuống ngựa mà quỳ, đây là quân quy của Đại Việt giảm bớt lễ tiết khi tiến quân ngoài tiền phương để tiết kiệm thời gian….
- Địa đồ xung quanh đây đã vẽ xong?
Triệu Quốc Đạt nghiêm nghị mà hỏi tên đội trưởng thám báo kia…
- Bẩm chủ tướng đã vẽ xong rồi ạ…
Gã thúc ngựa khom mình hai tay dâng lên một mảnh da dê khá lớn… Cau mày nhìn vào địa đồ Triệu Quốc Đạt ra lệnh…
- Toàn quân chuyển hướng đông bắc 2km dựng lều trại nghỉ ngơi, sang mai thổi cơm, trưa mai công thành….
Nơi Triệu Quốc Đạt chọn là một quả đồi trọc nhỏ có con lạch chảy vắt qua… Hắn cho doanh trại đóng quân lưng tựa đồi, hướng bên phải dựa vào lạch nước… Đóng quân địa điểm là một môn khoa học nghệ thuật cực tinh vi, có nhiều danh tướng xuất binh đánh trận bá đạo nhưng chỉ vì một phút sai lầm trong lựa chọn vị trí đóng quân mà ôm hận ngàn thu…
-Toàn quân dừng lại… dọn sạch cỏ dại…. dựng trại nghỉ ngơi…. tung hết thám báo ra ngoài 5 km chi vi tiến hành ra soát…
Quân số thực tế trong thành Châu Nhung ước chừng 500-700 mà thôi, thế nhưng Triệu Quốc Đạt rất quy củ mà theo đúng sách lược bài bản tiến hành xây dựng lều trại… Hắn nghe sự phụ giảng qua rồi " tốn một giọt mồ hôi bớt một giọt máu" đây là một trong những câu nói của người thày cảu hắn mà thôi. Đôi lúc Triệu Quốc Đạt nghĩ chỉ chần chú ý làm theo và vận dụng linh hoạt lời thày dạy thì không đến mức trăn trận trăm thắng nhưng hắn cũng tự tin bất bại a… Chỉ riêng việc dựng cành cây và đất cùng với dọn sạch cỏ khô thì đảm bảo quân địch muốn dạ tập đốt trại là không thể… rồi… mà đấy chỉ là một trong những mánh nhỏ mà sư phụ đã bày cho hắn mà thôi….
- Đội tuyên truyền đâu rồi… chuẩn bị ăn cơm sớm nhất là các ngươi… đêm nay tiến hành đọc vang cho ta "Đại Việt Sơn Hà" ca…
Đội tuyên truyền là một đội cực đặc biệt… vũ khí của họ là trống, kèn, loa đồng… và cái miệng rất to. Sư Phụ nói rồi… Thương binh phạt giao… phải đánh vào tâm lý chiến đầu tiên, phá vỡ phòng tuyến tâm lý của quân địch.. tiếp theo mới tùy theo tình hình mà định tiếp mưu lược… mà hạ sách mới phải tiến hành công thành một cách quy mô…
Nói về bài Việt Quốc Sơn Hà này là Nguyên Quốc ăn cắp của Lý Thường Kiệt bài Nam Quốc Sơn Hà, hắn thay chữ Nam Bằng chữ Việt mà thôi. Theo Nguyên Quốc nghĩ nêu viết chữa Nam Quốc hóa ra hắn chỉ có thể định thân tại phía Nam sao… Hắn chuyển thành Việt Quốc sẽ mang ý nghĩa vĩ đại hơn "nơi nào Việt tộc ta sinh sống chính là Đại Việt quốc lãnh thổ, có đổ máu đến hết cũng phải thu hồi" vì thế hắn xóa nhòa cái tư tưởng các ngươi tự coi mình là trung tâm mà kêu người khác Đông Tây Nam Bắc gì đó…
" Đại Việt núi sông Việt Tộc ở
Vạn năm vĩnh định tại sách trời
Hán tộc xâm lăng thời bất nghĩa
Bất nghĩa trời tru Việt tộc đồ"
Đây là bài ca dân dã bằng tiếng Việt cổ mà Nguyên Quốc viết ra dựa trên Nam Quốc Sơn Hà… Điều này đảm bảo bất khì người dân nào của Việt tộc nghe đều hiểu, từ đó khích động ý trí chiến đấu của họ. Sự phản kháng của dân chúng trong thành đối với quân thủ thành sẽ làm chúng cực kì bất lợi trong việc phải phân tán tinh lực đối phó cả trong và ngoài. Nhanh chóng làm xụp đổ tinh thần của chúng..
Bài ca dao này cũng được phiên ra tiếng Hán để mang tính trấn nhiếp quân Hán thủ thành trì, nghe những lời ngắn gọn mà xúc tính này chúng sẽ hết sức hoang mang…. Thêm vào đó các thương nhân cung cấp một số ca kĩ có khả năng ca hát các bài ca về nhớ quê hương của Giang Đông vùng… đây mới là vũ khí kinh khủng nhất để tàn phá ý chí chiến đấu của binh sĩ người Hán xa nhà lâu năm…. Đội tuyên truyền là một trong những sức mạnh thuộc dạng cốt lõi của quân Đại Việt. Tuy mưu kế kiểu này cũng có dùng qua trong các cuộc nội chiến của người Hán nhưng nó chỉ dừng lại ở việc lẻ tẻ và mang tính tự phát cao.. Chỉ có Nguyên Quốc mới tổ chức cách này thành một hệ thống hoàn chỉnh mà đem ra ứng dụng tại chiến trường…