Chương 162: Thủy chiến sông Hình Dương (2)

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 162: Thủy chiến sông Hình Dương (2)

Sau khi thành công tàn sát hơn một ngàn lính Đông Ngô trôi nổi trên sông thì Liễn Hoa đã lệnh cho binh sĩ hơn mười bộ lạc dùng ghe, thuyền độc mộc cùng bè gỗ như kiến mà bu lấy 17 chiến thuyền còn lại của Đông Ngô. Xong lúc này quân Bách Việt lại nhận được sự phản công mãnh liệt hết sức từ các tinh binh người Hán của Đông Ngô. Việc các thuyền vòng ngoài đang bốc cháy cộng với các chiến binh Bách Việt lãng phí quá nhiều thời gian vào việc tàn sát tàn binh trên mặt nước khiến cho gần 4 ngàn binh Đông Ngô có đủ điều kiện để tổ chức lại đội hình chiến hạm cũng như bố trí binh lực phòng thủ trên mỗi chiến thuyền.

Giờ đây từ tấn công bất ngờ thì hai bên chuyển qua công thủ chiết trực diện với nhau. Phải nói rằng cho dù Bách Việt quân có cả thiên thời, địa lợi, nhân hòa nhưng họ lại không biết tận dụng một cách triệt để, khiến cho một trận đánh có thể dễ dàng hơn và ít thiệt hại lại trở nên một trận chiến tiêu hao sinh mệnh cực lớn cho cả hai bên. Đáng lẽ ra những thuyền lửa nên bố trí thả đam theo từng đợt sẽ tạo nên hiệu quả thiêu đốt nhiều chiến thuyền Đông Ngô hơn thì ngay sau lệnh công kích thì họ đốt vật dẫn cháy trên thuyền rồi nháo nhào lao về phía địch nhân, khiến cho chỉ có vòn ngoài của quân Đông Ngô bị công kích. Thứ hai đó là khi quân Đông Ngô đang rối loạn vì việc các binh lính ở trên thuyền bắt hỏa nháo nhào lao qua các thuyền không bị cháy khiến cho đội hình lộn xộn thì quân Bách Việt không tấn công ngay mà dành thời gian đo đồ sát tàn quân rơi xuống nước. Nên nhớ còn có đến cả vạn quân Bách Việt ở hai bên bờ đang chờ đợi tham chiến, vậy nên những binh sĩ Đông Ngô dưới nước kia có bò lên bờ cũng bị giết chết mà thôi. Cách chỉ huy trận chiến không hề nắm bắt thời cơ này đã khiến cho Bách Việt giờ đây phải cường công một đội ngũ chính quy, dàn trận cẩn thận với vũ khí tiên tiến hơn rất nhiều.

Quân Đông Ngô đứng trên thuyền chiến thành lan can gỗ cao lớn mà thong qua các khe lỗ châu mai bắt đầu xạ kích như mưa về những thuyền bé độc mộc hay những bè gỗ không có gì che chắn. Mặc dù cũng có thuẫn bài bằng gỗ che chắn cộng thêm cung thủ bắn trả nhưng hiệu quả tấn công của quân Bách Việt không hề cao một chút nào. Cung của Đông Ngô có tầm xa lên tới gần 100m trong khi đó cung đơn mộc giản dị của Bách Việt tộc chỉ có thể bắn những mũi tên đồng với khoảng cách tầm 50-60m mà thôi. Quan trọng nhất đó là các cung thủ Bách Việt phân bố rải rác trên các thuyền nhỏ cũng như bè gỗ nên họ bắn theo kiểu tự do tự phát không thể gây được áp lực đáng kể cho quân Đông Ngô đứng trên mạn thuyền cao. Thêm vào đó hộ thuẫn của quân Đông Ngô to lớn và chắc chắn hơn nhiều nên họ hoàn toàn có thể coi thường sự tấn công của Bách Việt tộc. Trong khi đó những vũ tiễn của Đông Ngô hiệu quả kinh người, tấm thuẫn nhỏ không đủ che chắn cho binh sĩ Bách Việt, những giáp da đơn sơ không hề khảm đồng hay thép không có sức phòng chống hiệu quả đối với mũi tên thép sắc bén của Đông Ngô. Hàng loạt binh sĩ Bách Việt ngã xuống dưới làn mưa tên dày đặc. Giờ đây màu đỏ hồng của khúc sông lại thêm đặc quánh vì nó được tiếp thêm một lượng lớn máu huyết của quân Bách Việt.
Mặc dù từng người từng người gục xuống dưới làn tê của quân Đông Ngô, rồi đôi lúc có vài ba ngươi bị xỏ xiên một lúc bởi những mũi tên thô to như ngọn lao bắn ra từ những cỗ đại nỏ Ballistas nhưng quân Bách Việt vẫn cứ thế mà xông lên không hề sợ hãi. Phải nói một điều chính xác nếu chỉ xét riêng về tinh thần chiến đấu, hay nói một cách gần gũi hơn đó là tính liều mạng thì tộc Việt cao gấp nhiều lần dân Hán thuần nông. Nếu một đạo dân binh Hán tộc mà gặp phải đả kích như vừa rồi thì tinh thần đảm bảo sẽ xuống tận đáy mà chạm ngưỡng tan vỡ, nhưng điều này không hề sảy ra ở người Bách Việt. Họ như tre già măng mọc, người trước ngã xuống người sau lao lên không hề sợ hãi. Thật chất ra không ai muốn đối diện với những đạo quân liều mạng như vậy nhưng 3500 lình Đông Ngô không có sự lựa chọn. Họ đang bảo vệ cho hoàng đế Đông Ngô Tôn Quyền, trận chiến này không có đầu hàng con đường.


Số lượng ưu thế cộng với tinh thần quả cảm là chìa khóa để san lấp cách biệt về trang bị cộng thêm chất lượng binh sĩ. Với số lượng quân nhiều gấp 5 lần đối phương, cộng thêm thuyền Đông Ngô đã bị kẹt lại không thể di chuyển thì sau một hồi phung phí sinh mệnh thì quân Bách Việt cũng tiếp cận được chiến thuyền Đông Ngô sau đó bắc thang hoặc dùng móc trèo lên tiến hành xâm nhập chiến đấu. Lúc này vi bận đối phó với sự xâm nhập của quân Bách Việt cộng thêm vòng ngoài của cả hai quân đã sáp vào nhau nên các cung thủ Đông Ngô mất dần đi hiệu quả tàn sát quân Bách Việt. Nhưng viêc trèo lên chiến thuyền cao đến hơn 5m vẫn là một thách thức không nhỏ đối với quân Bách Việt. lại một lần nữa sự liều lĩnh, can đảm của người Bách Việt tại khu vực Lĩnh Nam lại được thể hên ra một cách toàn vẹn. Nếu Nguyên Quốc có mặt tại đây chắc hắn cũng giật mình mà kinh hãi không hiểu vì sao trước kia hắn dẫn dắt Âu Lạc hai tộc có thể chiến thắng những đạo quân kiên cường Bách Việt Lĩnh Nam này.

Thật ra điều này không có gì là khó hiểu, vì khi Bách Việt Lĩnh Nam đem quân đến Giao Châu thì lúc đó họ đứng trên cương vị là kẻ xâm lược, một cuộc chiến không chính nghĩa do đó làm sao họ có đủ tinh thần chiến đấu khi gặp khó khăn. Nhưng lúc này đây những người tên lính Bách Việt khát máu từng tàn sát dân Âu Lạc lại đứng trên cương vị là những chiến sĩ bảo vệ dân tộc, bảo vệ đất đai, gia viên của họ. Mà Đông Ngô lại trở thành những kẻ xâm lược không có chính nghĩa tron tay, chính lí do này khiến sức chiến đấu cũng như tinh thần hi sinh của Bách Việt tộc Lĩnh Nam lên cao nhất.

Quân Đông Ngô lợi dụng địa thế cao hơn tù trên san thuyền mà dùng thương dài đâm tới tấp nhằm đẩy quân Bách Việt lui xuống, thế nhưng lúc này quân Bách Việt đãng thành công áp sát được thuyêng chiến Đông Ngô và ngày càng có nhiều các bè gỗ vây quanh các chiến hạm to lớn. Đến một lúc nào đó khi số lượng áp đảo của của Bách Việt tiếp cận trèo lên thì các binh sĩ trường thương cũng như đao thuẫn của Đông Ngô không có khả năng giữ vững phòng tuyến, quân Bách Việt lên thành công tiến lên sàn thuyền. Đây là dấu hiệu báo chấm hết cho việc kháng cự của quân Đông Ngô khi mà số lượng của họ chỉ còn 3 ngàn lính, còn khi đó số lượng quân Bách Việt vẫn còng đến 15 ngàn người đang lũ lượt tiến lên. Lúc này đây việc chiến đấu là hỗn chiến trên sàn thuyền thế nên sự nhanh nhẹn của Bách Việt quân lại phát huy tác dụng vượt trội… Tình thế dẫn đến việc diệt vong của Tôn Quyền chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Ngay lúc này đây không biết ai đó trong loạn quân hô to:

-Tôn Quyền tất tử…. Liễu Thượng Hương bệ hạ vạn tuế vạn vạn tuế…. Bách Việt vạn tuế vạn vạn tuế….

Mà cũng không biết tên nào dõng dạc hô theo, rồi chục người, trăm người hô theo khí thế bừng bừng mênh mông không dứt…

-Tôn Quyền tất tử…. Liễu Thượng Hương bệ hạ vạn tuế vạn vạn tuế…. Bách Việt vạn tuế vạn vạn tuế….