Chương 168: Vũ Xương chi loạn
Thế nhưng công việc " điều giải" mà Hương Lan đứng ra chỉ là một màn kịch, vì đại đa số các bộ lạc quanh đây đều trong bong tối thuần phục nàng cả rồi. Tuy chưa đến mức gọi là trung thành nhưng cũng là lơi ích gắn kết khi mà những lời hứa mang lại cuộc sồng dễ chịu hơn cho các bộ lạc đều được Hương Lan một tay thực hiện thành công. Tất nhiên với thời gian ngắn thì không thể nói đến sự trung thành, nhưng về mặt ích lợi thì các bộ lạc này ai cũng nhìn ra cả. Nếu đặt trên mặt cân so sánh thì đặt dưới sự cai trị Nương Nương phải tốt gấp mười lần Tôn Thượng Hương, và tốt gấp vài chục lần bị quân Hán đô hộ. Tất nhiên ở ngoài mặt thì các bộ lạc này vẫn dâng biểu trung thành cùng Tôn Quyền thế nhưng chính nhờ Hương Lan điều giải mà thuế má nhẹ bớt rất nhiều, quan trọng là từ nay họ đều được nằm dưới sự cai trị trực tiếp của Linh Lăng và Quế Dương hay nói cách khá là dưới quyền cai trị của Tôn Lượng… mà người đại diện cho gã Tôn Lượng chưa đầy 2 tháng tuổi này là Tô Nương Nương. Vậy nên chỉ riêng khoản thuế giảm bớt do mấy tên thổ quan ăn chặn đã làm họ dễ thở hơn nhiều. Cộng thêm Tôn Quyền lại giảm thêm một lượt thuế nhằm lung lạc các tộc Bách Việt vậy nên gần như thuế mà giảm đến một nửa rồi. Bách Việt tộc không có ai là không ngửa mặt lên trời mà cảm tạ ân đức của Nương Nương cả….
Chuyện tại Linh Lăng khoan hãy nói đến, mà chuyện tại Vũ Xương mới cực kì khủng hoảng khi tin đồn thất thiệt không biết từ đâu truyền về nơi này. Tôn Quyền bị Tôn Thượng Hương và bộ lạc phục kích lâm trọng thương có khả năng không qua khỏi, mà khốn nạn nhất là tin tức này lại từ những nguồn tin cực kì xác thực. Chẳng hạn như một tên binh sĩ Hình Dương may mắn thoát chết sau khi bị Sơn việt phục khích trong rừng đã quả quyết Đội thuyền của hoàng đế bị tấn công và đốt cháy lửa cao tận trời. Hay có một tên thương nhân trực tiếp nhìn thấy hàng "chục vạn" quân Bách Việt vây công một nhóm chiến thuyền Đông Ngô mang cờ hoàng đế trên song Hình Dương… rồi vô vàn các lời đồn đãi khác nhau như nấm mọc lên sau mưa. Chỉ trong một đêm cả Vũ Xương loạn cào cào. Tất nhiên quân đội các tướng lĩnh chỉ ngay mũi nhọn vào Phủ Công chúa Tôn Thượng Hương. Lục Tốn quyết định dĩ hạ phạm thượng mà tấn công phủ Công Chúa nhưng lúc này thì không còn Tôn Thượng Hương trong phủ mà cũng không biết nàng đã đi đâu. Nói về Lục Tốn thì năm 229, Tôn Quyền xưng đế. Lục Tốn được phong làm Thượng đại tướng quân ra trấn thủ Vũ Xương và quản lý việc chính trị 3 quận. Vậy nên lúc này thực quyền của hắn quả thật rất lớn, chỉ có hắn mới dám ngang nhiên thực hiện hành vi như vậy. Thế nhưng hành vi của hắn cũng dựa trên các tình báo xác thực nên không có gì đáng lo, mà việc Tôn Thượng Hương bỏ trốn càng làm chứng thực ả có tật giật mình.
Đúng là Tôn Thượng Hương đã nhận được tin tình báo trước cả Lục Tốn nên mới có thời cơ mà chạy. Nàng không thể không chạy vì chuyện này không thể chứng minh trong sạch cho được, loại chuyện này chỉ càng bôi càng đen mà thôi. Thế nhưng Tôn Thượng Hương cũng không phải là bùn nhão. Trong lúc Lục Tốn đang còn đắn đo suy nghĩ thì Ả đã cùng 400 thân vệ tại phủ công chúa theo mật đạo mà tiến ra ngoài một cách bí mật. Sau đó nhóm người này cải trang thành các dạng người khác nhau mà tản ra. Đến lúc này thong tin Tôn Quyền bị tập kích vẫn lưu truyền trong giới cao tần vì sợ Vũ Xương lâm loạn. Thế nên Tôn Thượng Hương cùng bè lũ tiến hành tập kích Phủ phò mã Thái tể Lê Hữu Hải trong đêm. Khốn nạn là tên Hữu hải có nhiều bí mật muốn che dấu lên lập trang viên ngoại Thành Vũ Xương điều này giúp cho Tôn Thượng Hương dễ dàng mà khống chế được phủ này. Nên biết rằng Tôn Thượng Hương và quân đội cận vệ của ả là tinh nhuệ Bách Việt, cực kì giỏi trong việc leo trèo tập kích như vậy. Cả một đêm dày vò thì tên hải vốn sợ chế nên có cái gì là khai bằng hết, tất nhiên thân thế hắn không nói ra, mà Tôn Thượng Hương cũng chả báu mấy thứ ấy. Cái mà nàng cần là cách loại vũ khí, các kiến thức quân sự mà Hữu Hải có. Một đêm dày vò vậy mà tên Hải Phun ra cả Vạn từ viết kín cả một thước lụa. Đến cả hình vẽ minh họa cũng có vài bức trong đó. Vốn dĩ Thượng Hương tính giết gã này nhưng cuối cùng đắn đo một hồi ả giữ lại mạng cho tên Phò Mã này.
Sáng sớm chưa tỏ thì Tôn Thượng Hương đã theo đường song mà dẫn theo bộ tướng ngược dòng tiến về Di Lăng, Kiếm Các. (Đường vào Thục). Thế nhưng ả không tiến ngay lập tức mà chọn lựa ẩn Nấp Tại Sâm Lăng… Thượng Hương đang Chờ cho Kiếm Các có biến thì 3000 quân của ả mới có thể thông qua chốt chặn Kiếm Các của thủy quân Đông Ngô.
Trong lúc Lục Tốn đang bỡ ngỡ vì Phủ Đệ Tôn Thượng Hương chỉ còn lại người hầu thì Hữu Hải máu me đầy người cung gia đinh thương tích đầy minh phóng vào thành Vũ Xương…. Đến cửa thành thì hắn giả vờ ngất đi trong sự bang hoàng của quân lính….
- Hải Phò Mã … ngươi tỉnh… mau… có chuyện gì…
- Ôi… là Lúc Tốn Tướng quân…. Tôn Thượng Hương đem quân tấn công nhà ta giết hai hết gia đinh, ta cố chống cự mà không nổi chỉ có thể cùng công chúa và vài thân vệ chạy thoát thân…. mau mau… đuổi bắt… ả cướp hết công trình nghiên cứu của ta rồi…
Nghe đến đây thì Lục Tốn Thất kinh mà bàng hoàng… công trình của Hữu Hải là gì thì Lục Tốn hắn thân quản binh ba quận biết rõ nhất, thứ đó mà rơi vào tay địch nhân thì tao họa ngập đầu cho Đông Ngô. Cái tội này nếu tính ra sẽ tính hoàn toàn lên đầu hắn. Chức trách của Lục Tốn là đảm bảo quân sự Cho 3 quân Giang Đông mà quan trọng nhất là Vũ Xương. Dưới mí mắt hắn mà Tôn Thượng Hương chạy thoát lại còn cướp đi cơ mật quốc gia thì Lục Tốn hắn chịu sao được tội danh này.