Chương 174: Antonius Commodus và lính Legion

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 174: Antonius Commodus và lính Legion

Antonius Commodus cũng chưa kịp phản ứng thì một kẻ khác lại gầm lên:

- Legiong và lũ mọi Vandal các ngươi là cái chó gì… kho hàng và thanh lý người trong cảng phải để cho quân Ai Cập chúng ta…

Người lên tiếng là một chiến binh Ai Cập tên Gaius Antony… nói chung là các nhóm quân nô lệ đều sợ không đủ đầu người để chia cho quân của mình vậy nên chưa đánh bên ngoài thi bên trong đã chuẩn bị chiến tranh đến nơi rồi.

Antonius Commodus có vẻ trầm tĩnh và điềm đạm hơn hướng về Abdukrahman lên tiếng:

- Abdukrahman đại nhân…. ta nhận nhiệm vụ tấn công kho hàng vì có lý do của mình. Vũ khí mà hoàng đế cấp cho chúng ta có kiếm, khiên, lao và mác cộng thêm cả cung tên, nói đến cung tên thì ta đã thử rồi, cấu tạo rất lạ ta chưa từng thấy qua… nhưng kiếm, khiên, lao và mác thì rõ rang là trang bị của quân đoàn Legion chúng ta vậy nên chúng ta lợi thế hơn… ví như Vadal các ngươi chuyên dùng rìu lớn, các ngươi cầm kiếm Gladious có tiện không, còn Ai cập các ngươi dùng đao cong… các ngươi hiểu cầm kiếm cộng khiên chiến đấu không…. ta chỉ nói đến đây mong Abdukrahman đại nhân định đoạt…

Không thể nói Antonius Commodus nói không chính xác, vũ khí của Đại Việt chế tạo có rất nhiều thứ Nguyên Quốc dựa theo nguyên mẫu của Legion binh đoàn La Mã mà ra, thế nên Antonius Commodus khi cầm đến vũ khí thì như cá gặp nước. Hắn không ngờ rằng tại một nơi xa xôi như vậy mà rõ ràng trang bị cho quân đội rất tương tự Legion của La Mã quê hương hắn.

- Được rồi được rồi, tranh cái gì mà tranh… địch nhân có cả vạn đang chờ các ngươi giết kia kìa. Ta tính công huân đau chỉ lần này thôi… còn cả tá cơ hội phía trước… Antonius Commodus nói có lý, hành động này không thể sai lầm cho được vậy nên lính Legion tấn công kho cảng, nhưng phải bổ xung thêm một ít lính Ai Cập bắn tên tốt và một ít lính Vandal có sức phá hoại cao. Cần nhanh nhất chiếm kho hàng… Huneric dẫn người của ngươi công phá cổng ra vào nhớ không thể để tên nào lọt ra. Lính Ấn độ sẽ hỗ trợ các ngươi… Gaius Antony ngươi chiếm cầu cảng, không được để tên nào tiến lên thuyền… Tất cả đã minh bạch…

Mặc dù có vẻ ấm ức thế nhưng nghe nói còn nhiều cơ hội thì cũng chả tên nào ý kiến nữa mà hì hục tổ chức đội ngũ của mình. Riêng Abdukrahman và 350 người của hắn không hề tham chiến, thứ nhất hắn chả dại gì mà trực tiếp tham chiến, việc đánh giết để nô lệ làm đi, thứ hai 350 người này Abdukrahman coi là lực lượng dự bị, nơi nào có biến thì hắn sẽ tiếp cứu nơi đó.


Đúng 2 giờ sáng thì các chiến binh nô lệ bắt đầu hành động đầu tiên là 113 chiến binh La Mã cầm theo khiên mây và kiếm gladiolus nhảy lên cầu cảng mà tiến thẳng một mạch về phía kho hàng. Nhiệm vụ của họ không phải đánh chiếm các cứ điểm bên cầu cảng nên chỉ họ dùng tốc độ nhanh nhất để đục thủng một khe mà chạy đến kho hàng. Tiếp theo đó là lính Vandal cũng không thèm để ý xung quanh mà vác theo giáo dài chạy về phía cổng doanh trại Hợp Phố cảng thong qua khe hở do quân Legion đã đục thủng. Cuối cùng mới là quân Ai cập tỏa ra tứ phía công kích các cứ điểm tại gần cầu cảng nhằm mục đích chiếm lĩnh toàn vẹn hệ thống nơi đây. Chỉ còn lại Abdukrahman và thủy thủ đoàn của hắn đang mở trừng mắt tròn mắt dẹt mồ hôi lạnh đang chảy dòng dòng. Phải nói các thủy thủ của Abdukrahman không yếu nhưng họ xét cho cùng cũng chỉ là dân binh, binh lính nghiệp dư mà thôi. Đối phó vơi hải tặc tạp nham vào thời điểm này thì các thủy thủ này chơi rất tốt, thế nhưng chứng kiến các chiến binh chuyên nghiệp tác chiến thì họ phải hít vào một hơi khí lạnh mà thốt lên rằng " không cùng đẳng cấp". Abdukrahman thì đang tự nhủ " con bà nó may mắn", thật ra Abdukrahman đối sử với nô lệ rất tốt, không phải hắn thương sót gì mà đây là ái sản giúp hắn có thể đi biển, có thể đẻ ra tiền vậy nên chế độ ăn uống nghỉ ngơi rất không bạc đãi. Đây cũng là may mắn cho Abdukrahman hắn vì giờ đây hắn đã thả lũ quái vật này ra rồi, mẹ nó nếu trước kia có gì lỗi lầm với tụi này thì 1200 thủy thủ không thể bảo vệ được hắn rồi…Abdukrahman hung hăng mà thầm nghĩ trong lòng.

Antonius Commodus dẫn đội ngũ Legion của hắn đến kho hàng trung tâm cũng chính là doanh trại trung tâm của Hợp Phố cảng nên từ đây đã túa ra rất nhiều lính Đông Ngô khi họ nghe thấy báo động vọng lại từ cầu cảng. Thế nhưng quân nô lệ tấn công quá bất ngờ vậy nên 300 lính Đông Ngô tại trung tâm cuống quýt tập hợp trong hoảng loạn, có người đến vũ khí còn không có trên tay, quần áo xộc xệch cả rồi. Thế nhưng binh sĩ Legion hoàn toàn không chủ quan khinh địch, họ ổ địch đội ngũ xếp thành phương trận trong tích tắc sau đó chạy bước nhỏ đẩy mạnh đội hình lên phía trước. Nếu có Nguyên Quốc ở đây thì hắn chắc hẳn sẽ vỗ tay cái ầm mà hét lên " DCM nó đây mới là đội hình Legion mà bố cần". Nguyên Quốc quả thật muốn xây dựng đội ngũ như vậy nhưng vì hắn hoàn toàn là mày mò phương pháp cho nên tiến triển thì cũng có nhưng cuối cùng vẫn là hàng nhái, những cái tinh túy trong đó hắn hoàn toàn chưa học được một cách trọn vẹn vậy nên có tổ chức ra một đội ngũ thì cũng lai nửa này nửa nọ mà không hoàn toàn chính quy cho được.


Quân Legion giống như một mũi kiếm thép chọc vào…. miếng đậu hũ, một đường tiến thẳng vào đội hình đang còn lộn xộn của quân Đông Ngô. Chỉ phút chốc trong ánh lửa lập lòe của trời đêm máu tươi văng tung tóe khắp nơi, chân cụt tay gãy rụng tứ tán, đầu người lăn lông lốc trên đất vàng… Cảnh tượng như tu la địa ngục trong thoáng chốc diễn ra. Quân Đông Ngô hoàn toàn choáng ngợp với cách chiến đấu của đôi lính Legion này. Xung phong chiến đấu thì Đông Ngô cũng có làm thế nhưng chỉ cần nâng cao chút tốc độ thì đội hình sẽ tứ tán mà chuyển thành kiểu song người va vào nhau. Muốn chiến theo đội hình thì quân Đông Ngô phải bước bước nhỏ và từ từ ép sát. Đây cũng chính là cách chiến đấu của hầu hết bộ binh Hán tộc. Chúng cũng có chỗ cường đại của mình khi tác chiến với số lượng quân cực kì khổng lồ. Thế nhưng cách chiến đấu của Legiong là kết cấu vững trãi kể cả họ lao về quân địch với tốc độ không chậm. Phương trận của họ luôn được duy trì ngay cả khi ngập mình trong quân địch. Một khối quân Legion giống như một cái máy nghiền thịt công suất cao lao vào quân Đông Ngô như một lũ gã đã được vặt lông chờ xay nhuyễn… Chiến đấu không có gì ấn tượng vì trình độ cách nhau khá xa, trang bị cũng cách nhau khá xa.

Lăm lăm thanh Gladious trong tay Antonius Commodus sung sướng bừng bừng, cảm giác vinh diệu của một chiến binh Legion đã trở lại, rất nhanh thôi hắn sẽ không còn là nô lệ. Hắn tự tin với năng lực của mình sẽ thăng tiến tốt ở đất nước xa xôi này, nếu có cơ hội hắn sẽ lãnh một quân đoàn trở về Địa Trung Hải mà tự tay cứa cổ "tên kia" kẻ đã đẩy hắn vào con đường tù tội. Thoáng liếc nhìn tình hình chiến trường hắn thấy được lần chiến đấu này dễ hơn mình tưởng tượng. Thứ nhất vũ khí hắn quá quen thuộc, thanh kiếm trong tay nhẹ hơn, sắc bén hơn và bền chắc hơn vũ khí tại quê nhà, đây chính là điều khiến hắn bất ngờ nhất. Điểm thứ hai đó chính là các tấm khiên lớn của hoàng đế trang bị cho họ có đặc điểm là nhẹ, nhẹ hơn rất nhiều Khiên Gỗ bọc thép tại quê nhà nhưng nói về độ bền thì lại không hề kém cạnh, chinh vì vậy đội Legiong của hắn mới có thể di chuyển với tốc độ cao như vậy. Tiếp theo nữa đó là địch nhân quá kém, đấy là đánh giá của Antonius Commodus về quân thủ vệ Hợp Phố cảng.

Antonius Commodus đánh giá đúng, nếu so về sức mạnh, kĩ thuật thì lính Đông Á thua lính La Mã nhưng họ có một vũ khí lợi hại hơn đó là số lượng… Nếu quả thật có đụng độ giữa hai nền đến chế thì đảm bảo quân Legion kiêu dũng thiện chiến sẽ bị dìm chết trong biển người Hán. Nhưng tại đây quân Hán thủ vệ chỉ đông gần gấp đôi quân Legion mà lại trong tình trạng bị đánh bất ngờ đội hình lộn xộn thế nên họ bị tàn sát là điều dễ hiểu. Chỉ tầm 15 phút thì 200 quân Đông Ngô bị đánh ta mà chạy tứ tán khắp nơi tìm đường thoát thân. Thế nhưng nhiệm vụ của Antonius Commodus là chiếm lĩnh nhà kho thế nên gã hoàn toàn không để ý đến việc đuổi giết, quân Legion cũng rất nghiêm chỉnh mà đóng quân tại chỗ. Chỉ có lính Ấn và lính Ai Cập ở phía sau hỗ trợ lúc nay nhao nhao xông ra kiếm đầu người mà tỏa ra tứ phía. Antonius Commodus lắc đầu ngao ngán nhưng hắn cũng mặc xác mấy tên này… Antonius Commodus hắn chỉ cần chỉ huy đủ lính Legion của mình là được, theo suy nghĩ của hắn thì dù chỗ này có chết hết thì chỉ cần trong tay hắn có 113 ngươi lính Legiong này cũng có thể bình định tất cả mà chờ vị Hoàng đế kia đến. Đây không phải kiêu ngạo mà là một sự tự tin đến từ năng lực.