Chương 180: Luật thép Đại Việt
Nhìn thấy tỉ lệ này thì người ngoài sẽ giật mình mà nghĩ chẳng lẽ các chiến binh đến từ phương tây là làm bằng thép cả ư. Nếu phương tây xâm lược phương đông thì sao? Ai có thể chống nổi? Thật ra thì con số thật còn dọa người hơn nếu biết đánh bại trực tiếp 900 quân Hán chỉ có 100 lính Legion và 200 lình German mà thôi, Cung thủ Ai Cập chỉ là tấn công lúc đầu lai xáo trộn đội hình địch và thu hút một phần binh lực. Còn về phụ binh Ấn Độ coi như là không nói đi…
Con số trên càng làm cho sự thần thánh hóa người Châu Âu chiến sĩ, trên thực tế thì không hề như vậy. Mà trong lịch sử thời cổ đại và trung cổ thì kẻ xâm lược Châu Âu toàn là Châu Á người mà thôi. Trận đánh này hoàn toàn là không hề cân sức một chút nào khi Lục Y để lai Hợp Phố toàn quân dự bị già yếu cộng thêm tân binh, bản thân hắn thì vác hết lão binh thiện chiến đi cần vương lập công. Trong số gần 5 ngàn binh để ại Hợp phố thì lại có đến hơn 3 ngàn nhân tốt một chút được điều đi đánh hư binh KaLong phòng tuyến Đại Việt. Còn lại binh sĩ chông coi Hợp phố quận thành và Hợp Phố cảng toàn là dạng vứt đi cả. Vậy nên mới có chuyện nghe tiếng hét của người German mà loạn đội hình.
Nếu như gặp quân chính quy tinh nhuệ Đông Ngô thì trận chiến này với cách bố trí tốt của Gaius Antony tất nhiên vẫn thắng thôi, nhưng tổn thất của quân Hợp chủng không thể ít đến vậy.
- Thưa tướng quân, tổng số bắt được 300 tù binh giết hơn 300 số còn lại chạy trốn vào rừng đường về hướng thành trì có 100 lính Ấn phong tỏa đảm bảo không có tên nào chạy thoát về hướng đó.
Marxim như một cánh tay phải đắc lực của Antonius Commodus đang tức tốc thong báo thành quả chiến trận cho Antonius Commodus.
- Ở đây ta không còn là tướng quân trừ khi Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần sắc phong cho ta nên ngươi dạn mọi người bỏ cách xưng hô này… gọi Antonius Commodus đại nhân được rồi. Kêu lính Ấn đẩy xe công thành và vác thang ra khỏi bụi rậm chúng ta công chiếm thành Hợp Phố ngay trong hôm nay… mà sao chỗ kia vẫn có nhốn nháo vậy…
Antonius Commodus ngồi dưới một tán cây nghỉ ngơi nghiêng đầu nghi hoặc về đám đông binh sĩ xa xa đang hò hét.
- Thưa Antonius Commodus đại nhân. Gascadius nhớ thương tên chủ tướng hò hét thách đấu chúng ta lúc đầu nên lôi hắn ra tổ chức một cuộc đấu tay đôi…
Antonius Commodus lắc đầu mà ngán ngẩm, binh lính thời này có rất ít thú vui, quân Lagion bị bắt làm nô lệ bấy lâu và bị dồn nén lắm rồi thế nên để họ phát tiết cũng không có gì là xấu cả:
- Bảo Gascadius nhẹ tay thôi, đừng làm chết người, tên đó còn có thể trọng dụng, còn phải tìm hiểu thông tin địch nhân khi Abdukrahman đại nhân đến nơi…
Trêm một bãi đất rộng lag tràng cảnh cả người La Mã, người German, người Ai Cập và Ấn Độ xếp thành vòng tròn vây kín đường kính tầm 20m. Những tên binh sĩ này đang hô hố cười cùng bàn tán khi chứng kiến cảnh tên chiến binh La Mã Gascadius đang vờn Tống Kham như mèo vờn chuột vậy.
Thật ra võ nghệ của Tống Kham không phải tồi thế nhưng cách chiến đấu của tên lính La Mã quá sức khó chịu. Gascadius cầm một tấm khiên to bản của Đại Việt vậy mà múa may trong tay trái như cầm chiếc quạt giấy phẩy đi phẩy lại. Chỉ nói riêng có tấm khiên này thì Gascadius đã vào thế bất bại trong cuộc đấu với Tống Kham rồi. Tiếp theo đó tay phải của gã chiến binh La Mã là thanh Gladious thứ thiệt, việc học tập và sử dụng Khiên ban rộng và kiếm Gladious được tiến hành từ nhỏ thế nên việc các chiến binh Legion sử dụng chúng như ban năng thì có thể thấy được. Đến cả Huneric tự cao tự ngạo cũng phải chăm chú biến sắc mà xem, thi thoảng hắn lại thốt lên một tiếng tốt bằng thứ ngôn ngữ German cổ.
Những nhát chém, đâm cận thân của binh sĩ Legiong cực kì lợi hại, nhất là những pha đâm sườn để chọc thủng lá lách địch nhân. Cộng thêm việc sử dụng khiên lớn cực kì thành thạo vừa có thể thủ lại có thể tham gia vào công kích như đẩy, gạt, quét, mà kinh tởm hơn là dùng khiên cắt ngang xuống đất nhằm tấn công bàn chân đối thủ nếu họ lộ ra sơ hở. Nói chung phương pháp chiến đấu bộ binh của quan Legion cực kì khó chịu. Tống Kham cũng thuộc dạng võ thuật rất khá thế nhưng không thể nào chống đỡ nổi, chỉ đành như chuột để cho Gascadius vờn lên vờn xuống mà thôi.
Bỗng một tiếng "Bang" chát chúa vang lên, sau một thời gian vờn chán chê thì Gascadius cũng tung đong quyết định, chỉ thấy hắn bằng một động tác cực hì thiệt nghệ mà đánh bật được tấm khiên tròn của Tốn Khiên ra, sau đó là một cước đạp thẳng lên ngực tên này. Choáng váng ngã bật ngửa ra đất chưa kịp tỉnh hồn thì Tốn Kham chợt thất tay phải cầm kiếm của mình đau nhức vô cùng…mở mắt cố gắng nhìn thì hắn thấy gương mặt lông lá của đối thủ đang cười nham nhở. Cánh tay phải bị tấm khiên to bản của đối phương chặn cứng, cổ thì mát lạnh vì lưỡi kiếm sắc bắn của đối phương kề bên.
Tiếng vỗ tay vang lên khắp nơi, kể cả ngươi German căm thù người La Mã cũng vỗ tay tán thưởng. Ghét là chuyện của ghét họ là quân nhân, tán thương kẻ mạnh thì vãn tán thưởng… đây là điểm đánh yêu của người German vào lúc này, tuy họ có hơi cường đạo mọt chút nhưng yêu hận rất rõ ràng…
- Dừng tay lại đi, giải tán giản tán… đại nhân Abdukrahman đến rồi… ngài cho gọi Huneric với cả Gaius Antony tập họp… các ngươi nhanh chân đi.
Người thong báo và xua đuổi đám đông là Marxim cánh tay phải đắc lực của Antonius Commodus, tên Abdukrahman nhát chết và lười nhác cuối cùng cũng dẫn thủy thủ đoàn của hắn đến để tiếp nhận tù binh cũng như mang đến lương thực bữa trưa cho quân nô lệ, sau bữa trưa thì đòn lính nô lệ sẽ tấn công Hợp Phố và tiến hành phá hoại công sự nơi đây.
- Antonius Commodus, Huneric, Gaius Antony… trước khi tấn công thành trì ta có một việc trịnh trọng tuyên bố cùng các ngươi. Trong vài ngày qua ta đã đọc kĩ luật của Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần bằng tiếng Hán. Đức ngài quản lý quân đội rất nghiêm khắc, chuyện cướp bóc của dân chúng hay hãm hiếp đang bà các ngươi đừng nghĩ đến… đấy là tội chết… các ngươi phạm phải thì đừng nói đến tan gay cả trời cũng chả cứu được các ngươi…. Thế nhưng ở đây có một lỗ hổng… Chiến lợi phẩm cướp được của quan địch có 1/10 được chia cho binh sĩ… mà thành Hợp Phố là một thành lớn ta nhĩ trong pháo đài lãnh chúa nơi đây không ít bạc, các ngươi trích ra 1/10 mà đi nhà chứa vui chơi một lượt nghe chưa… coi như phần của ta cho các ngươi chơi bời một phen. Nhưng không được ham chơi quá mà lơ là canh gác, sau khi phá hoại xong công sự thì vận chuyển hết lương thảo về Hợp Phố cảng… nhớ đấy…
Ba tên thủ lãnh gật gù mà tiếp nhận thông tin trên, Antonius Commodus thì thầm nghĩ Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần quả thật là minh quân, chỉ cần một điều luật thép như vậy đã đủ chứng minh quân kỉ của ngài không phải là nói cho có. Còn Huneric thì rất ức chế nhưng cũng đành phải chịu thôi, Vandal tộc của hắn nổi danh với cướp bóc và phá hoại vậy nên điều lệ này đối với hắn quả là tai họa. Thế nhưng vì sợ uy danh của Nguyên Quốc thế nên gã này đành ngậm ngùi đi thong báo cùng đồng bọn. Điểm an ủi duy nhất đó là có thể được chơi gái, đây là việc 2 năm qua hắn chưa được sờ đến rồi, điểm này còn kích thích hơn cả tự do sắp đến tay nữa. Chỉ thấy ben phía quân Germam tung hô ầm ĩ khi nghe được thông báo này của Abdukrahman ….
Abdukrahman cũng đành lắc đầu mà để lại một nhóm biết tiếng Hán làm thong dịch viên cho quân của Antonius Commodus sau đó hắn lại cúp đuôi dẫn thủy thủ đoàn của mình vác theo tù binh tiến về Hợp Phố cảng… tên Abdukrahman này vẫn là thương nhân mà không thể là chiến sĩ hợp cách cho được.