Chương 182: Hào Khí

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 182: Hào Khí

Thôi cố không để ý đến đám thiếu nữ Bách Việt đang ào ào ném cánh hoa vào mặt mình Nguyên Quốc tiến về phía trước. Thế nhưng hắn bỗng dừng lại đột ngột vì lúc này đây xếp hai hàng bên thảm đổ dẫn đến bục cao là một đội ngũ cực kì cao lớn quân sĩ. Mộ bên thì rất lôi thôi lộn xộn, một bên thì như tượng thép đứng nghiêm. Trong báo cáo viết qua từ tay tên Abdukrahman thì Nguyên Quốc cũng biết trong chiến sĩ nô lệ có ba nhóm một là người La Mã, hai là người Ai Cập, còn lại là người German. Không thể nghi ngờ gì nữa, đám lộn xộn bên tay phải là người German còn đám nghiêm chỉnh bên tay trái với nước da màu trắng là người La Mã, còn đám có da ngăm đen là người Ai Cập. Còn cái bẳn mặt lính Ấn thì Nguyên Quốc chả khó gì mà phân biệt ra. Tiếng Roma thì Nguyên Quốc không biết nhưng tiếng Anh cổ hay tiếng Anglisc (Anglo-Saxon) vậy nên hắn hướng đến tên to con nhấn bên đội ngũ German sau đó vỗ vai mà cười nói:

- Fulgōd! ēow eart Huneric? (very good, you are Huneric?)

Tên to con thấy Nguyên Quốc nói tiếng của dân tộc mình để hỏi han thì ngớ người ra sau đó lắc đầu quầy quậy… sau đó chỉ qua một tên German thấp hơn một chút mà nói:

- Ic nāht Huneric, Mīn nama īs Genseric… hē īs Huneric … (I'm not Huneric, my name is Genseric.. he is Huneric)

- Oh… ēow eart Huneric, ēow ful ful gōd (Đại loại là Huneric hả ngươi rất rất giỏi)…

Nguyên Quốc vỗ mạnh bả vai của Huneric mà động viên, cái vỗ này của Nguyên Quốc rât hời hợt nhưng hắn âm thầm vận công công trong đó. Cái vỗ này làm cho Huneric tê dại một bên tay mà đau điếng, người ngoài nhìn vào chỉ thấy Nguyên Quốc hời hợt chạm nhẹ tay vỗ vỗ mà thôi, họ không biết được ẩn chứa trong đó là 8 thành nội khí mà Nguyên Quốc có được lúc này. Nguyên Quốc biết lũ người Man German lúc này chỉ phục tùng cường giả mà thôi, thế nên hắn muốn rằn mặt lũ này một chút. Với tư cách là hoàng đế hắn không thể đấu tay đôi với lũ này được, mà kể cả đấu tay đôi chắc gì đã thắng. Vậy nên Nguyên Quốc chỉ có thể dùng tiểu xảo mà chơi bẩn thôi.

Chỉ thấy Huneric đau tê dại một bên bả vai, ánh mắt hắn trợ biến, khuôn mặt trở nên kinh hãi mà quỳ sụp xuống lạy tới tấp rồi ôm hôn dày của Nguyên Quốc. Đây là phong tục phục tùng cường giả của Vandal. Vẻ mặt đay đớn tê liệt nửa người của Huneric rơi vào tất cả chiến binh nô lệ nơi đây khiến cho người German cuồng nhiệt lộn xộn mà quỳ xuống, tranh nhau lao lên muốn hôn giày của Nguyên Quốc.. tình hình có vẻ mất khống chế vì việc tranh hôn đế giày đã khiến một vài chiến binh German có thể va chạm đến đánh nhau. Bất đắc dĩ Nguyên Quốc đành phải dùng tiếng Anglisc mà quát tháo:

- Gestillan, Eall of ēow standan ūp (dừng lại, tất cả các ngươi đứng dậy)

Lúc này người German mới hết láo nháo mà đứng dậy nhưng họ đang trầm trồ mà thì thầm với nhau. "Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần vậy mà biết nói tiếng của tộc ta… ta nghi ngờ Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần là người tộc ta, nếu không thì không thể mạnh như vậy… Đúng rồi ta đồng ý Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần là người Vandal…. là người Alamanni… không phải rõ là người Goth… biến mẹ chúng mày đi là người Langobard chúng ta…" vậy là nhóm German lại cãi nhau um tỏi, Nguyên Quốc cũng loáng thoáng nghe qua nhưng cũng kệ thôi…. cái nhóm vô tổ chức này không thể trong ngày một ngày hai mà khá lên cho được.

Quay qua độ ngũ bên trái thì rất dễ nhận ra vai trò thủ lĩnh của Antonius Commodus vậy nên Nguyên Quốc tiến đến gần hắn…

- Eow eart Antonius Commodus? Ic mæg nāht sprecan Romans. Dōn ēow understandan Anglisc? (Ngươi là Antonius Commodus? Ta không biết tiếng Roma, ngươi có hiểu tiếng Anglisc không?)

(* Mẹ k … tiếng anh cổ mệt quá từ giờ ta viết tiếng vệt thôi nhé, coi như đó là tiếng Anglisc được rồi).

- Thưa Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần, tôi tên Antonius Commodus, rất vinh dự được phụ vụ ngài….

Antonius Commodus vội quỳ xuống rồi dùng tiếng Anglisc tiêu chuẩn mà trả lời Nguyên Quốc, thật ra Nguyên Quốc chỉ biết phát âm vài tiếng cơ bản chào hỏi bằng tiếng Anglisc mà thôi. Antonius Commodus nói gì hắn cũng không hiểu lắm thế nhưng nhìn thái độ của Antonius Commodus thì hắn cũng hiểu tên này bày tỏ lòng thuần phục rồi.

- Ngươi là chiến binh Legion? chức vụ trước đây của ngươi là gì?

Nguyên Quốc vẫn chưa cho Antonius Commodus và đám binh Legion đứng lên, hắn vẫn muốn biết thêm thông tin về tên này….

- Thưa Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần, chúng tôi 94 người là chiến binh Legion của đế quốc Gallic. Trước đây tôi đã từng là tướng quân của 3000 binh sĩ…

Nguyên Quốc chỉ nghe hiểu loáng thoáng tướng quân và 3000 mà thôi, từ đó hắn suy ra được đại khái câu trả lời của tên này…

- Tuyên thệ trung thành với tan gay lúc này đi… tướng quân Antonius Commodus ….

Antonius Commodus nghe thấy Nguyên Quốc gọi mình là tướng quân thì trái tim đập đánh bụp một cái, đây không phải là thừa nhận vị trí lãnh binh của hắn sao, mà lời nói này lại từ Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần thì nó sẽ có giá trị ngay lập tức.

- Thần Antonius Commodus con trai của Maximus Commodus, lấy dòng máu họ Commodus đang chảy trong cơ thể xin thề trung thành tuyệt đối với Lý Nguyên Quốc Hoàng Đế - Kẻ Nhốt Giữ Các Vị Thần …

Sau lời thề giản dị của Antonius Commodus là các binh sĩ Legion đều lặp lại nguyên một lời thề như vậy…. đừng thấy lời thề này giản dị, người La Mã ảnh hưởng rất lớn từ Hy Lạp Văn hóa, họ đã lấy dòng máu và dòng họ tra thề thì đó là lời thề tối cao. Trừ khi Nguyên Quốc phản bội họ nếu không lời thề này vĩnh viễn có hiệu lực…

- Tốt, phía sau có 2000 lính Đại Việt được huấn luyện như Legion lính giờ ngươi trở thành phó tướng kiêm huấn luyện viên cho đội quân này… Chủ tướng là Hà Thương tướng quân hai người các ngươi làm quen nhau đi…

Lúc này đây may mắn mà Abdukrahman chạy đến nơi thế nên Nguyên Quốc dùng tiếng Hán mà nói ra để cho Abdukrahman thông dịch. Với vốn từ ít ỏi của mình về Anglisc thì Nguyên Quốc không thể nói một câu lắt léo như vậy được.

- Huneric cùng Gaius Antony đâu, các ngươi cũng tiến lên tuyên thệ ngay tại đây đi…

Mỗi dân tộc có một cách tuyên thệ khác nhau ví như Huneric phanh ngực giáp lấy một con dao nhỏ rạch trên ngực rồi phát thệ. Còn tên Gaius Antony với nền văn hóa La Mã mặc dù sống ở Ai Cập nên cũng dùng dòng họ và dòng máu Antony ra thề thốt. Và tiếp theo thì 300 lính nô lệ đều được ban tự do mặc dù số đầu người chưa đủ. Họ được phân vào đội quân siêu tinh nhuệ của Đại Việt với hai ngàn người được đào tạo theo chế độ quân Legion made in Đại Việt. Hai ngàn người này là lính tuyển từ 35 ngàn người lính Đại Việt nên cũng không hề thấp bé một chút nào cả… trong đó không thiếu lính Sơn Việt đã thu phục tại trận chiến Chi Lăng… nên tổng hình chung họ rất mạnh.

Huneric, Antonius Commodus, Gaius Antony đều được phân làm phó tướng trong đội hình chiến đấu tih nhuệ nhất Đại Việt này thế nhưng Nguyên Quốc đã căn dặn Hà Thương một cách đặc biệt đó là lắng nghe và học tập nhiều hơn Antonius Commodus. Tất nhiên rào cản ngôn ngữ là vấn đề lớn thế nên tiếng Hán được dùng làm tiếng trung gian và Abdukrahman phải cử một số nhân viên biết cả tiếng Hán và tiếng Roma để đi theo phục vụ trong đoàn quân này. Tất nhiên những phiên dịch này đang hết sức học tiếng Việt rất may hệ thống tiếng Việt ngoài bảng chữ cái của Đại Việt còn có một hệ thống bảng chữ cái latin vậy nên việc học tập khá thuận lợi. Nhưng đó là việc sau này… việc trước mắt là Nguyên Quốc đứng trên bục cao liếc mắt mà nhìn người dân Đại Việt đang hồ hởi trước mặt. Giơ lên cánh tay Nguyên Quốc ra hiệu cho mọi người yên lặng, giờ đây đã đến lúc hắn phải phát biểu rồi:

- Các vị Bách Việt tộc… giờ đây các ngươi là người của quốc gia Đại Việt, trên đất Việt người Việt ở, người Việt làm chủ… vậy nên giờ đây các ngươi sẽ là những người tự do, có cơm ăn áo mặc, không một kẻ nào dám áp bức các ngươi. Nơi nào có người Việt ở nơi đó là đất Việt, ta Nguyên Quốc đứng tại đây mà thề với trời, thề với tổ tiên người Việt… khi nào ta còn một giọt máu trong người khi đó ta sẽ đòi về đất đai của người Việt, đánh đuổi giặc Bắc, bảo hộ các ngươi an toàn, hạnh phúc…

Lời nói ngắn gọn hàm xúc nhưng chứa đầy hào hùng… cũng chả lấy làm hoa mĩ gì mà thực ra là hơi thô, nhưng nói cho quần chúng thì những lời như vậy là hợp lý và dễ hiểu nhất. Lời lẽ đã kích động đấu trí của người Việt, dân chúng kêu gào diệt giặc Bắc đòi đất đai, binh sĩ cung kêu gào… mà mấy tên German là kêu to nhất sau khi được phiên dịch viên nói cho biết ý nghĩa của bài phát biểu… Buổi lễ chào đón Nguyên Quốc coi như thành công tốt đẹp, tên Abdukrahman hớn hở mừng ra mặt xum xoe chạy theo Nguyên Quốc như cái đuôi vậy.