Chương 106: Oan Nghiệt 2

Phong Vân Quyển 4

Chương 106: Oan Nghiệt 2

Chương 106: Oan Nghiệt 2

Sau chuyện đó hai người lại chia tay mỗi người một phương trời, không gặp lại nhau thêm một lần nào nữa. Lộ Như Nguyệt không lâu sau đã đậu thai, mang lại niềm vui hân hoan cho cả đại gia tộc. Câu chuyện của nàng và Nhất Uyển Hồng với ba ngày trên núi nàng định sẽ trôn kín cả đời.

Có điều mọi chuyện không như nàng đã tính toán, đến ngày sinh nở, nàng lâm bồn mới phát hiện ra đứa trẻ sinh ra là con gái. Thật sự nàng mong đợi một đứa con trai hơn bao giờ hết. Nhưng chớ trêu thay định mệnh lại không thuận theo ý nàng. Không những thế sau khi nàng sinh con chưa lâu, thì phu quân nàng Nhất Đại Đồng sức khỏe suy yếu rồi cũng qua đời. Bỏ nàng lại một mình với vô vàn công việc cần phải làm.

Hai gia tộc Lộ Thị và Nhất Thị sau đám cưới của nàng đã sát nhập thành một. Việc tộc chủ qua đời lúc trẻ, không có con trai nối nghiệp khiến lòng quân dao động, một số kẻ muốn đứng lên lật đổ quyền lực của Nhất thị.

Trong lúc nàng dối bời bởi những chuyên bất hạnh xảy ra liên miên, cùng sự lũng loạn trong nội bộ gia tộc. Thì ngay lúc đó Nhất Uyển Hồng từ xa trở về, với danh nghĩa là đệ đệ của tộc chủ quá cố. Ông ta với bản lĩnh cao cường, đã nhanh chóng dập tắt các mầm mống phản loạn, đồng thời hết lòng chợ lực cho Lộ Như Nguyệt lên làm người lãnh đạo mới cho gia tộc.

Có sự giúp đỡ của một võ sĩ thực lực cực cao như Nhất Uyển Hồng, địa vị của Lộ Như Nguyệt đã được đảm bảo. Qua việc nội loạn vừa rồi Như Nguyệt nhận ra muốn làm việc lớn cần phải có thực lực cường đại, gia tộc phải có một chỗ đứng đủ mạnh để có tầm ảnh hưởng với khu vực. Phía Bắc có Lam Nguyệt Tông, phía nam có Liên Vân Trại Thích Thiếu Thương. Họ đều là những bang hội hùng mạnh và có thực lực.

Vì thế muốn có tiếng nói trong võ lâm thì bản thân người đứng đầu phải có thực lực mạnh mẽ. Tổ tiên Lộ gia từng lưu truyền một bộ tuyệt thế kỳ công còn gọi là Đại Mạc Thần Công Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp vô cùng lợi hại. Nếu thành công luyện thành có thể sẽ hùng cứ một phương.

Vậy là Lộ Như Nguyệt đã bắt tay vào khổ luyện Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp mười năm. Sau khi thần công đại thành bà ta có sức mạnh vô song, nhưng gương mặt tuyệt đẹp cũng đã bị lão hoá trở nên gớm ghiếc quái dị. Ngay bản thân bà ta cũng cảm thấy ghê rợn với chính gương mặt hiện tại của mình. Bà ta ra ngoài thường đeo khăn trùm kín mặt để che dấu dung mạo đáng sợ của mình. Có được sức mạnh của Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp, Lộ Như Nguyệt lãnh đạo đại gia tộc thôn tính các tộc lân cận, phất chương thanh thế trở nên hùng mạnh. Bà ta lập ra một bang hội mới là Thương Thiên Các lấy hiệu là Nguyệt Long.

Sau khi thực lực Thương Thiên Các đã đủ mạnh bà ta muốn thống nhất các bang hội đại mạc, muốn làm thế cần phải có một nguồn tài lực cực kỳ lớn. Nguyệt Long muốn khai thác kho tàng bên dưới Lâu Lan Cổ Thành, bà ta sai người của Thương Thiên Các cướp hàng của Cự Kình Bang. Bang chủ đương nhiệm của Cự Kình Bang đã mấy lần giao thủ với Nguyệt Long, nhưng đều thất bại trước Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp của bà ta.

Mục đích của Nguyệt Long không phải là Cự Kình Bang mà là người khác. Bang chủ tiền nhiệm của Cự Kình Bang là Long Mãnh có quan hệ cực tốt với tiền Minh chủ Đồng Minh Hội Bộ Thiên.

Ngay lập tức Bộ Thiên được mời tới Cự Kình Bang nhờ y ra tay giúp đánh với Thương Thiên Các.

Bộ Thiên Quang minh lỗi lạc trực tiếp tới nói lý lẽ với Nguyệt Long ở Thương Thiên Các, nhưng đối phương không nói đạo lý đã âm thầm tập kích. Bộ Thiên mở đường máu thoát ra ngoài, trong lúc nguy cấp được Hiểu Vũ ra tay tương cứu.

Thật ra Nguyệt Long đã sớm bố chí con gái gần gũi chiếm lấy tình cảm của Bộ Thiên. Bạn đầu Hiểu Vũ nhất quyết không đồng ý, nhưng vừa trông thấy Bộ Thiên nàng đã siêu lòng trước vẻ đĩnh đạc anh Tuấn của chàng.

Kế giả tình thật không ngờ Hiểu Vũ lại thật sự yêu thương Bộ Thiên, sau khi chàng bị Dịch Phong giết chết. Nàng đã nán lại Kinh Vân Đạo một thời gian, đợi kể cho Bộ Kinh Vân nghe bí mật của Bộ Thiên.

Việc chàng bị Dịch Phong sát hại đều là kế được bày sẵn, Dịch Phong muốn Bộ Thiên hợp tác lấy cái chết để qua mặt Liên Thành Chí. Dựa vào cái chết của Bộ Thiên, củng cố lòng tin của Liên Thành Chí với Dịch Phong, để y âm thầm ngăn cản hắn đoạn long mạch ở Bạch Long Khê.

Bộ Thiên đã đồng ý bởi chàng thân mang bệnh lạ do lúc trước bị Đại Tà Vương đâm xuyên thân, lại bị Nghịch Càn Khôn phá hoại phủ tạng. Chàng biết mình không thể sống được bao lâu nữa, nên đồng ý dâng tính mạng cho Dịch Phong, chàng muốn chết vì thiên hạ chứ không phải chết lãng phí vì bệnh tật.

Sau khi Bộ Thiên chết Bộ Kinh Vân điên cuồng truy tìm tung tích hung thủ Dịch Phong vì thế mà không ở nhiều Kinh Vân Đạo. Lợi dụng lúc đó bà ta đột nhập Kinh Vân Đạo bắt con gái về Đại Mạc.

Bộ Kinh Vân hay tin Hiểu Vũ đã bị bắt đi nhưng không truy tìm ngay, bởi ông ta còn bận lên Lạc Sơn hợp lực với Nhiếp Phong để chiến Liên Thành Chí.

Một trận chiến hung hiểm và cam go, cuối cùng Phong Vân hiệp lực đã chiến thắng. Liên Thành Chí chiến bại và bị chết trong tay Tiểu Vũ.

Kết thúc trận chiến Bộ Kinh Vân từ biệt Nhiếp Phong cũng không về Kinh Vân Đạo ngay. Ông ta vô cùng sốt ruột về tung tích Hiểu Vũ, ông ta cũng biết nàng đã mang trong mình cốt nhục của Bộ Thiên. Nay mối họa Liên Thành Chí đã dập tắt, ông ta phải nhanh chóng tìm lại cháu ruột của mình.

Vậy là Bộ Kinh Vân đã đi dò hỏi khắp nơi về tung tích Hiểu Vũ, cuối cùng cũng tìm ra nàng là con gái của Nguyệt Long các chủ của Thương Thiên Các ở Đại Mạc chính vì như thế nên Bộ Kinh Vân mới có mặt ở đây.

Thực ra tất cả đều là âm mưu được tính toán cực kỳ chu đáo của Nguyệt Long. Nay Bộ Kinh Vân đã ở đây, nơi mà bà ta mất nhiều công sức để sắp đặt. Hắn đã bị Tướng Tà khoá chặt, chỉ cần vây công thêm một chút là sẽ có được cánh tay kỳ lân tý của hắn để hồi sinh Tuyệt Thế Hảo Kiếm.

Nhưng vừa rồi Nguyệt Long liều lĩnh vận kiếp thứ 7 Thiên Đia Cộng Kiếp kêu gọi linh hồn Lâu Lan tử sĩ. Đã bị tà khí trong cổ mộ công tâm, thần chí trở nên điên loạn đã ra tay sát hại chính con gái của mình.

Đúng lúc tính mệnh của Hiểu Vũ sắp bị đe dọa thì có một người đã đứng ra ngăn cản Nguyệt Long.

- Bà làm vậy đã đủ chưa? Nó là con gái của bà. Cũng là con gái của ta.

Câu này thốt ra khiến Nguyệt Long dật bắn người, việc tư tình với sư đệ của phu quân đối với bà ta trước giờ là một sự sỉ nhục. Nếu không phải do tình thế ép buộc Nguyệt Long quyết sẽ không ăn nằm với Nhất Uyển Hồng. Trong hai huynh đệ Nhất thị người bà ta thực sự yêu thương là Nhất Đại Đồng đại ca của Nhất Uyển Hồng. Việc thay đổi vận mệnh mà lên giường với em chồng, khiến bà ta luôn cảm thấy có lỗi và day dứt với phu quân đã quá cố.

Từ trước đến nay Nhất Uyển Hồng đã dốc sức phò trợ bà ta rất nhiều, nhưng bà ta không hề mở lòng với ông ta. Nguyệt Long trôn chặt bí mật ba ngày trên núi của hai người năm đó trong lòng. Nhất Uyển Hồng cũng biết tâm ý của nàng mà luôn giữ khoảng cách thân phận nhất định.

Nhưng cho đến hôm nay Nguyệt Long muốn giết Hiểu Vũ là con của hai người. Nhất Uyển Hồng không thể nào đứng nhìn được, có người cha nào không thương con. Ông ta vì Như Nguyệt đã gần hai mươi năm qua không giám nhận con, đáng ra phải được Hiểu Vũ gọi là phụ thân, thì hàng ngày ông ta đều nghe nó gọi "Uyển Thúc". Đắng cay lắm chứ, nhưng vì người mình yêu thương Nhất Uyển Hồng vẫn cam chịu. Và đáng lẽ ra ông ta vẫn sẽ cam chịu như thế đến cuối đời.

Nhưng hôm nay tính mạng con gái bị uy hiếp ông ta không thể không ngăn cản. Nguyệt Long với ngũ chỉ sắc bén đã cắm ngập vào lồng ngực của người đàn ông vừa là cha của con gái bà, lại cũng là em chồng của bà. Bà ta có thể cảm nhận rõ nhịp tim nóng hổi đang đập thình thịch của Nhất Uyển Hồng trong lòng bàn tay mình.

- Đủ rồi Như Nguyệt! Ta có thể chiều theo ý bà tất cả mọi việc. Nhưng hôm nay ta phải làm chủ cho con gái ta. Mọi việc kết thúc rồi, bà hãy dừng lại đi.

Nhất Uyển Hồng ngôn ngữ thâm trầm nghiêm túc khác hẳn thái độ say xỉn thường ngày. Ông ta lấy tay nắm lấy lợi chảo của Nguyệt Long từ từ rút các móng vuốt sắc bén ra khỏi lồng ngực của mình.

Máu tươi nóng hổi phun ra nhất định là đau đớn lắm, nhưng Nhất Uyển Hồng không kêu một tiếng. Ông ta xoay người lại lững thững tiến về phía Hiểu Vũ, trong khi Nguyệt Long vẫn giữ nguyên lợi chảo dính đầy máu đứng sững người tại chỗ.

Nhất Uyển Hồng tiến gần đến chỗ con gái Hiểu Vũ khẽ ngồi xuống, đưa tay cầm lấy thứ nhạc khí bị rơi kế bên, ông ta nhặt lên và cẩn thận cho vào lồng ngực.

Nhạc cụ này thật ra là thứ năm xưa phu quân của Nguyệt Long là Nhất Đại Đồng đã dùng nó thổi lên nhạc khúc khiến bà ta say đắm. Khi ông ấy mất bà ta đã giữ lại nhạc cụ này và chao lại cho con gái Hiểu Vũ cùng với kỷ niệm đẹp đẽ trong cuộc đời mình.

Hiểu Vũ luôn nâng niu quý trọng nhạc cụ này, bởi vì đó là tín vật đại diện cho tình yêu của cha mẹ nàng. Nàng vẫn luôn trong suy nghĩ cha nàng là tộc chủ của Nhất Thị gia tộc Nhất Đại Đồng.

Nàng vô cùng yêu quý nhạc cụ này, luôn cất giữ bên mình. Nhưng ngày nọ khi đang tung tăng đi lại trong Nguyệt Các nàng vô tình chạm phải Uyển thúc. Tuy nàng không bị ngã do Uyển thúc đã kịp đỡ lấy, nhưng nhạc cụ kia đã bị rơi ra ngoài. Trông thấy nhạc cụ này Uyển thúc vội nhặt lên nhìn thật kỹ, trên mặt hiện lên những cảm xúc khó tả.

Thấy vậy Hiểu Vũ cũng ngây thơ hỏi Uyển thúc có biết sử dụng nhạc cụ này không. Thật bất ngờ Uyển thúc lại có thể dùng nhạc cụ ấy thổi lên một khúc nhạc, có điều đó là một khúc nhạc yêu thương da diết nhưng tiềm ẩn một nỗi niềm tiếc thương vô hạn. Hiểu Vũ không ngờ một người lạnh lùng như Uyển Thúc lại có thể thổi được nhạc khúc sầu bi thương cam như vậy. Nàng vô cùng thích thú nên đã đòi bằng được Uyển Thúc dậy lại cho mình khúc nhạc đó. Sau một hồi nhùng nhằng mãi Uyển Thúc cũng đồng ý chỉ dạy lại cho nàng nhạc khúc kia, nhưng nàng phải hứa không cho mẫu thân nàng biết là Uyển thúc đã dạy cho nàng.

Hiểu Vũ nhanh chóng học thuộc nhạc khúc, chính nàng đã dùng khúc nhạc này để dẫn Bộ Kinh Vân thoát khỏi mê cung của Lam Nguyệt Thánh Chủ.

Bây giờ Hiểu Vũ do bị trọng thương đã ngất đi, nhạc cụ kia rơi ra bên cạnh đã được Nhất Uyển Hồng cất kỹ trong áo ngực.

Tại sao ông ta lại nâng niu tín vật này đến như vậy, là bởi vì đằng sau đó có một ký ức không thể nào quên với ông ta.

Bởi vì chính ông ta đã tự tay chế tạo nên nhạc cụ này, và người tấu khúc nhạc sau núi mấy mươi năm trước cho Nguyệt Long nghe thật ra chính là vị Uyển Thúc này.