Chương 109: Sát Lực Chi Thân

Phong Vân Quyển 4

Chương 109: Sát Lực Chi Thân

Chương 109: Sát Lực Chi Thân

Cao thủ các đời võ lâm từ xưa đến nay đều xuất hiện rất nhiều. Mỗi người trong số bọn họ đều sở hữu những loại võ công khác nhau.

Từ đao, thương, kiếm, kích là các loại binh khí. Hoặc quyền, cước, chảo, chỉ là từ cơ thể con người.

Nhưng tất cả đều dựa trên hai nguyên tắc cơ bản đó là Lực và Kỹ.

Các cao thủ võ lâm thường cũng dựa trên hai dạng cơ bản này để tu luyện võ công của mình.

Võ công mang hệ Kỹ tức là sử dụng chiêu thức tinh xảo, biến hoá vô cùng để sát địch. Đỉnh cao của võ học dùng Kỹ chính là tất sát tuyệt kỹ, một loại kỹ năng cực kỳ cao mà thực tế rất ít người đạt đến được cảnh giới này. Võ lâm thời trước theo đuổi cảnh giới tất sát tuyệt kỹ này, chính là hai đời kiếm thánh là Hoàng Phủ Kiếm và Độc Cô Kiếm. Kiếm thứ hai ba Huỷ Thiên Diệt địa của các đời Kiếm Thánh chính là cảnh giới cao nhất của Sát Kỹ.

Tề danh với sát kỹ chính là sát lực, võ công dùng lực này chính là dùng sức mạnh nguyên thủy của cơ thể, để phát ra nguồn lực tấn công đối phương. Sát lực này thông qua các bộ phận cơ thể như quyền, cước, chưởng để phát huy sức mạnh nguyên thủy trong cơ thể con người.

Mấy mươi năm trước trên võ lâm cũng từng xuất hiện võ giả bậc thầy về sát lực chi thân. Người đó tinh thông về lực từ cơ thể của con người, không những thế ông ta còn nghiên cứu ra phương pháp để nội lực ngày càng mạnh mẽ thâm hậu hơn. Trong các cao thủ võ lâm đương thời, ông ta vô cùng nổi tiếng, có thể tự kiến lập một Sơn trang cho mình.

Nghe danh tới trung nguyên đệ nhất sát lực khí công, khi đó Nhất Uyển Hồng đã từ đại mạc xa xôi đến gặp vị trang chủ đó. Mục đích là cầu xin ông ta truyền cho thần công, với mục đích chữa trị bệnh lạ cho huynh chưởng Nhất Đại Đồng của mình.

Nghe qua câu chuyện éo le của Nhất Uyển Hồng, vị trang chủ đó sau khi nắm rõ bệnh tình của huynh chưởng hắn, đã truyền cho hắn Tửu Tuyệt Khí Công.

Sau hai năm khổ luyện bởi vị đại sư bậc thầy về Sát Lực đó, Nhất Uyển Hồng đại công cáo thành rồi trở về đại mạc. Không lâu sau Nhất Uyển Hồng nhận được tin, vị trang chủ kia gặp chuyện không may, nghe nói ông ấy đã gây ra họa lớn không có chỗ dung thân kết Trung Nguyên.

Nhớ tới ân tình trước kia đã được vị trang chủ ấy truyền cho Tửu Tuyệt Khí Công, giúp y cứu được đại ca. Người ấy cũng có thể xem như là ân sư của mình, nên Nhất Uyển Hồng đã mời người đó đến đại mạc lánh nạn.

Vị trang chủ đó không phải chỉ là một kỳ tài về sử dụng Sát Lực, mà ông ta còn là một đúc khí sư tài ba. Đến Đại Mạc không lâu, ông ấy đã rèn tặng cho người bản địa hai thanh tuyệt thế thần binh, một thanh lớn là Cự Long Khuyết Huyết Đao, thanh nhỏ hơn là Tiểu Long Đoạt Kim Đao, đây chính là Song Long Bảo Đao nổi tiếng đại mạc.

Người ấy còn dạy cho người bản địa cách chế tạo binh khí, dụng cụ sản xuất canh tác, vì vậy mà tiềm lực các bộ lạc đại mạc thay đổi rõ rệt.

Một thời gian sau, người ấy nói rằng có việc quan trọng phải về Trung Thổ. Sau khi từ biệt suốt mấy mươi năm, không thấy người ấy quay trở lại đại mạc nữa.

Cho đến dạo gần đây, sau bao năm bạt vô ấm tín người ấy bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Nhất Uyển Hồng. Thấy ân nhân năm xưa tuyệt tích nhiều năm lại quay lại tìm mình, Nhất Uyển Hồng tỏ ra vô cùng mừng rỡ, đã đem ông ta giới thiệu với các chủ Nguyệt Long.

Khi đó Nguyệt Long đang gặp vấn đề khi chưa đại thành được kiếp thứ bảy, Thiên Địa Cộng Kiếp trong Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp. Nhớ khi xưa cũng nhờ sự chỉ dạy của người này, mà Nhất Uyển Hồng mới học được Tửu Tuyệt Khí Công. Nay biết đâu ông ta lại giúp được cho Nguyệt Long thì sao.

Nghĩ như vậy nên Nhất Uyển Hồng đã đem chuyện đó kể với cố nhân. Nghe xong người đó nói rằng, hứa sẽ giúp Nguyệt Long đột phá kiếp cuối trong Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp.

Quả nhiên có sự trợ lực của người đó, không lâu sau Nguyệt Long có thể thuận lợi đại thành kiếp thứ bảy. Tin tưởng người ấy với năng lực phi phàm như vậy, nếu được ông ta giúp sức thì việc gây dựng lại Lâu Lan Đế Quốc sẽ có thêm phần thành công.

Nghĩ như vậy nên chủ tớ Nguyệt Long đã đem bí mật dưới Lâu Lan Cổ Thành, nói cho vị cao nhân kia biết. Đồng thời cũng nói luôn khó khăn lớn nhất là cần phải có một thanh thần binh sắc bén để mở cửa kho tàng. Nghe xong câu chuyện người đó mắt như sáng lên, ông ta nói rằng chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của ông ta thì mọi chuyện sẽ thành công.

Hai người Nguyệt Long nghe vậy thì mừng lắm, từ đó về sau luôn nghe theo sự chỉ dẫn của ông ta. Người này hành tung thần bí, thoát ẩn thoắt hiện như đi mây về gió, võ công ông ta chắc chắn cực kỳ ghê gớm.

Ông ta nói rằng mình ở Trung Nguyên cũng có một kẻ thù nhưng không muốn tự tay giết hắn, tên kẻ đó là Bộ Kinh Vân ngoại hiệu Bất Khốc Tử Thần.

Bộ Kinh Vân đó từng sở hữu một thanh thần binh Tuyệt Thế Hảo Kiếm uy lực vô song, nhưng trong một trận chiến kiếm đó đã bị gãy.

Nay theo kế của vị cao nhân kia, đám Nguyệt Long sẽ dùng kế dụ Bộ Kinh Vân đến đại mạc trả thù cho ông ta. Sau khi Bộ Kinh Vân chết ông ta sẽ lấy cánh tay cầm kiếm của hắn, bằng khả năng đúc khí trác tuyệt của mình, ông ta sẽ dùng máu của Bộ Kinh Vân để hồi sinh Tuyệt Thế Hảo Kiếm.

Khẳng định có kiếm này sẽ giúp Nguyệt Long mở cửa kho tàng bên dưới Lâu Lan Cổ Thành. Nghe xong như vậy, đám Nguyệt Long mừng như mở cờ trong bụng, lập tức dùng thâm mưu hiểm kế dẫn dụ Bộ Kinh Vân tới đây.

Đáng tiếc đến phần cuối cùng, do Bộ Kinh Vân quá lợi hại nên đám Nguyệt Long đã thất bại không giết nổi gã. Sau khi Bộ Kinh Vân đòi lại được cháu ruột là Thiên Khôi đã bỏ đi. Lúc này vị kỳ nhân kia mới xuất hiện quở trách sự thất bại của đám người Nguyệt Long.

- Các ngươi thật là một lũ vô dụng! Miếng mồi đến miệng rồi còn để mất.

Nguyệt Long và Nhất Uyển Hồng vừa rồi thấy lão ta ra tay giết Lam Thắng Hùng, thủ đoạn tàn nhẫn cũng cảm thấy lạnh mình.

- Lão sư! Hãy cho chúng tôi thêm cơ hội. Lần sau nhất định sẽ thành công.

"Còn lần sau nữa sao, Bộ Kinh Vân đã trở về Trung Nguyên hắn sẽ quay lại đây nữa sao. Hà hà! Không ngờ Bất Khốc Tử Thần lại lợi hại hơn những gì lão phu đã tưởng tượng. Đám hậu nhân sau này quả nhiên là thú vị, xem ra lão phu không đích thân ra tay thì không được rồi"

Toàn thân người đó trùm kín nhưng cả người lại ánh lên màu hoàng kim, đó là một màu sắc đặc trưng với người luyện sát lực đến mức thượng thừa. Nhưng ánh mắt ông ta lại chứa đựng sát khí không nhỏ.

- Hai người các ngươi đã thấy mặt lão phu. Xem ra hôm nay không thể tha cho các ngươi được rồi.

Nghe giọng điệu của lão ta Nguyệt Long và Nhất Uyển Hồng, đã đoán được lão ta sẽ giết hai người để diệt khẩu. Nhưng kỳ lạ trong giờ phút sinh tử này họ lại không hề mảy may lo sợ.

- Lão sư trước khi chúng tôi chết có thể nói cho chúng tôi biết mục đích thật sự của ông không?

Dù sao thì hai người cũng sắp chết, ước muốn duy nhất của họ lúc này muốn được biết mình sẽ chết trong tay của ai. Lão nhân kỳ bí kia đến giờ phút này cũng không muốn dấu diếm hai kẻ sắp chết kia làm gì.

"Hà hà! Nể công sức các ngươi đã tận tụy thời gian qua. Trước khi chết lão phu sẽ nói cho các ngươi biết tường tận. Thuở xưa võ lâm trung nguyên có hai dòng võ công tu luyện đó là Sát Lực và Sát Kỹ. Trong đó mỗi hệ phái đều xuất hiện bậc kỳ tài, trong hệ sát kỹ thì người mạnh nhất chính là Kiếm Thánh với tất sát tuyệt kỹ Kiếm 23 Huỷ Thiên Diệt Địa. Còn hệ phái Sát Lực thì mạnh nhất chính là lão phu đây. Sau nhiều năm luyện khí lực lão phu đã đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh của Sát Lực.

Nhưng vẫn cảm thấy như vậy chưa đủ, lão phu nhiều năm trăn trở làm sao để võ công thăng tiến hơn. Rồi một ngày lão phu gặp được một nhân vật kiệt xuất mới nổi dạo gần ấy trong võ lâm, ông ta tự nhận là Thập Cường Võ giả. Người đó tinh thông võ học thiên hạ, tu vị sát lực cũng rất thâm hậu nhưng so ra còn kém lão phu một chút. Nhưng hắn không những giỏi sát lực mà cả sát kỹ hắn cũng am tường. Thập Cường Võ Giả đã nói với ta một ý tưởng hợp nhất Sát Lực và Sát Kỹ với nhau đến cảnh giới cao hơn.

Hai chúng ta như đôi tri kỷ ngày đêm miệt mài nghiên cứu, tìm cách hợp nhất Sát Lực với Sát Kỹ với nhau. Quả nhiên nhờ tu vi võ học cực cao của hai người bọn ta, cuối cùng đã mở ra cảnh giới mới trong võ học. Đám hậu nhân sau này cũng nhờ vào phương pháp của chúng ta mà võ công mới tiến bộ được như bây giờ. Thập Cường Võ Giả Kia là thiên tài luyện võ, khi nghiên cứu thành công cách kết hợp giữa lực và kỹ, hắn liền ngộ ra bộ võ học thượng thừa là Thập Cường Võ đạo, lấy sát lực là nền tảng bổ trợ cho sát kỹ. Hắn có thể sử ra mười loại võ công khác nhau, uy lực khủng khiếp như nhau. Võ công hắn tiến cảnh vượt bậc, sau đó hắn nói rằng đã tìm ra một đối thủ tự xưng là Thần. Thần đó là nhân vật có tu vi sát lực những hai ngàn năm, so ra còn hơn cả ta.

Thập Cường Võ Giả muốn dùng võ học mới của mình, để đánh bại kẻ tự xưng là Thần có tu vi hai ngàn năm kia. Ta khi đó không có tâm tranh đấu hư danh vô địch, ta chỉ một lòng đam mê với võ đạo mà thôi. Sau khi Thập Cường Võ Giả bỏ đi tìm và khiêu chiến với Thần. Ta một mình tiếp túc nghiên cứu phương pháp hợp nhất lực và Kỹ. Ta lúc đó không muốn chiếm đoạt thành tựu võ học này làm của riêng, nên đã truyền phương phát ra Giang hồ. Đến khi ta đại thành võ học thì chợt nhận ra chẳng còn đối thủ nào để thi triển thân thủ của ta. Thiên hạ khi đó cũng có người có ngộ tính cao và cũng có thành tựu.

Hệ phái sát lực cũng có Hùng Bá bang chủ Thiên Hạ Hội, em trai kiếm thánh là Độc Cô Nhất Phương của Vô Song Thành. Nhưng hai kẻ này toan tính chính trị nên võ công nhất định có hạn chế. Hệ sát kỹ cũng có vài gương mặt như Bắc Ẩm Cuồng Đao hay Nam Lân Kiếm Thủ. Nhưng so ra họ không cùng đẳng cấp và tầm cỡ với ta. Trong lúc chán nản vì không có đối thủ để nâng cao cảnh giới võ học bản thân. Thì Nhất Uyển Hồng người từ Đại Mạc tới cầu khí công để chữa bệnh cho ca ca.

Đang lúc rảnh rỗi ta đã truyền Tửu Tuyệt Khí Công một phần trong Sát Lực chi thân của ta. Sau khi ngươi đạt thành tựu ta chợt nghĩ Trung Nguyên đã không có cao thủ hay ho, biết đâu miền cát vàng đại mạc xa sôi lại có Tuyệt thế cao thủ. Nghĩ ra ý tưởng này ta đã liên lạc với ngươi và thân chinh đi xa một chuyến. Khi đến nơi ta đã lưu lại đây, nhằm muốn hoà nhập với cộng đồng ta đã giúp các ngươi chế tạo binh khí nông cụ. Dần dần chiếm được tình cảm mọi người ở đây.

Qua lời kể của người bản địa ta được biết Đại Mạc trước kia cũng có tuyệt thế cao thủ là Huyền Võ Đại Đế vua của Lâu Lan Quốc. Nhưng không hiểu vì sao quốc gia này lại chìm dưới cát, ta tò mò về võ công Huyền Thiên Võ Quyết của Huyền Võ Đại Đế được trôn dưới Lâu Lan Cổ Thành.

Ta muốn tìm cách lấy bí kíp võ công đó lên, nhưng ngay lúc ấy một người bạn của ta ơi Trung Nguyên, đưa tin báo ta phải về gấp để thực hiện một nhiệm vụ quan trọng. Không ngờ lần trở về đó thoáng cái cũng đã mấy mươi năm trôi qua rồi. Nay lão phu trở lại cũng là muốn hoàn thành mục đích Giang dở năm xưa, ta muốn xem Huyền Thiên Võ Quyết, thần công đại mạc kia rốt cuộc có cái gì lợi hại hay không. Ta định mượn sức của các ngươi để thỏa mãn sự Hiếu kỳ của bản thân. Nhưng xem ra ta phải đích thân làm thì mới được rồi.

Thì ra người này là một cao thủ có tu vi cao sâu Kinh người, theo những gì ông ta kể thì ông ta cùng thời với Thập Cường Võ Giả Võ Vô Địch. Sau nhiều năm tu luyện không biết võ công ông ta đã đạt tới cảnh giới nào. Bộ Kinh Vân và ông ta vì sao lại nảy sinh oán thù.

Sự xuất hiện của người này tuyệt đối không đơn giản, Bộ Kinh Vân sẽ phải làm sao để đối đầu với bậc thầy về sử dụng Sát Lực chi thân này.

Mời anh em đón đọc chương tiếp theo để biết rõ hơn.