Chương 112: Bộ Kinh Vân Quyết Chiến Thích Thiếu Thương 2

Phong Vân Quyển 4

Chương 112: Bộ Kinh Vân Quyết Chiến Thích Thiếu Thương 2

Chương 112: Bộ Kinh Vân Quyết Chiến Thích Thiếu Thương 2

Liên Vân Trại từng là toán cướp mạnh mẽ và đông đảo nhất dải Thương Châu. Nhân số có lúc lên tới mấy trăm người, đứng đầu là chín vị thủ lĩnh võ nghệ cao cường, bản lĩnh phi phàm.

Thanh thế Liên Vân Trại không ngừng lớn mạnh, nhưng lúc ấy trong nội bộ của họ nảy sinh lục đục, một người huynh đệ thân thiết với Thích Thiếu Thương là Cố Tích Chiều, đã âm thầm liên kết với triều đình làm phản.

Hậu quả khiến Liên Vân Trại mất đi mấy vị thủ lĩnh, toàn quân suy yếu, Thích Thiếu Thương sau khi dẹp yên phản loạn, ổn định bang hội. Y đã đưa tàn quân lui sâu về phía đại mạc, để tránh sự truy sát của quân triều đình.

Thích Thiếu Thương vốn là một trang hảo hán, thông minh cơ trí, nhưng vì quá trọng tình nghĩa mà bị huynh đệ của mình lợi dụng. Con người ai cũng có nhược điểm, và họ Thích cũng vậy.

Sau khi tới đại mạc Thích Thiếu Thương chọn đặt đại bản doanh ở gần ngọn Hoàng Phong. Nơi này các thương nhân trên con đường tơ lụa hay đi qua đây. Với việc thu phí đường bộ Liên Vân Trại vẫn đủ để duy trì thế lực bang hội. Trước khi Thích Thiếu Thương chưa tới đây. Vùng này sơn tặc thổ phỉ rất nhiều, bọn chúng chuyên môn đi cướp bóc hàng hóa của các thương nhân.

Sau Khi Thích Thiếu Thương đến lập trại ở đây, y đã thu phục hết các sơn trại lớn nhỏ khác, vì thế tình trạng cướp hàng hóa của các thương nhân không còn xảy ra triền miên như lúc trước. Hiệp hội thương nhân cũng họp bàn sẽ dâng phí đi đường mỗi khi qua vùng đất này, nhưng với điều kiện Liên Vân Trại phải đảm bảo an toàn về người và hàng hóa cho họ. Thích Thiếu Thương nuôi cả trăm anh em, cũng cần phải có lương thực, nên y đã nhận lời.

Kể từ khi có Liên Vân Trại đứng ra bảo vệ, các thương nhân đi qua vùng này tuyệt đối an toàn, nên việc giao thương buôn bán qua lại cũng nhộn nhịp hơn. Vì thế mà Liên Vân Trại cũng có thể sống thư thả hơn rất nhiều.

Nhưng sự xuất hiện của ngoại bang khiến cho các bang phái đại mạc không chấp nhận. Liên Vân Trại luôn xảy ra xung đột với các môn phái, bộ tộc bản địa, phía nam có Thương Thiên Các, phía tây có Lam Nguyệt Tông, chưa kể các bộ tộc nhỏ hơn như Độc Đào Nguyên, Lãng Nhân Sát Tộc, Tàn Tộc. Để chấm dứt những phân tranh này Đại Trại Chủ Thích Thiếu Thương đã đến Đôn Hoàng đeo khăn tỉ võ.

Nhất Tự Kiếm Pháp của Thích Thiếu Thương vừa hoa mỹ vừa biến hóa linh xảo. Nhờ vào kiếm phát tuyệt diệu này mà Thích Thiếu Thương có thể tranh phong với Vô Tướng Phá Nguyên của Lam Nguyệt Thánh Chủ.

Trong trận tỉ võ năm đó Thích Thiếu Thương đã ra tay hiệp nghĩa cứu mạng Lam Nguyệt Thánh Chủ trong tay Đoạn Lãng. Vì thế giao tình của y với các thủ lĩnh đại mạc từ đó cũng tốt hơn. Võ sĩ Đại Mạc không phân biệt nguồn gốc xuất xứ, chỉ chú trọng thực lực võ công. Nhờ uy lực của Nhất Tự Kiếm Pháp mà Thích Thiếu Thương đã ngồi được vào ngôi Tứ Long Đại Mạc. Thành công tạo được địa vị Liên Vân Trại trong võ lâm nơi đây.

Nhật Tự Kiếm Pháp của Thích Thiếu Thương mỗi chiêu xuất ra đều mang chữ Nhất, ý nói mỗi chiêu mỗi thức đều đạt cảnh giới thập phần trong kiếm đạo. Kiếm của hắn chú trọng hoa mỹ, nhưng cũng đề cao tính thực chiến. Kiếm của hắn cũng giống bản thân hắn. Bề ngoài nhìn rất thư sinh nho nhã, nếu kiếm của hắn không lợi hại thì người ta không nghĩ hắn là một siêu cấp kiếm thủ.

Kiếm khi xuất ra mang khí chất vương giả, như thần long giữa trời, nên người giang hồ mới gọi hắn là Cửu Hiện Thần Long.

Hôm nay đại trại chủ của Liên Vân Trại đích thất đội nắng dãi gió đến đây, hắn đã ngồi cả nửa ngày rốt cuộc là để chờ đợi một người.

Người này không thể không gặp, càng không thể bỏ qua, nếu không gặp e rằng từ nay về sau sẽ không còn cơ hội để gặp nữa.

Một nhân vật cấp số cực cao trong võ lâm trung nguyên Kinh Vân Đạo môn chủ Bộ Kinh Vân đang có mặt tại đây, dù là không có việc gì cũng nhất định phải gặp một lần.

Thích Thiếu Thương hiên ngang ngồi giữa đường, gió sa mạc thổi vạt áo hắn tung bay, mái tóc hắn cũng thả theo chiều gió. Tóc, áo, đều bị gió thổi bay phấp phới, duy chỉ có một thứ cũng thuộc về hắn mà vẫn đứng sừng sững. Là Kiếm của hắn.

Nghịch Thuỷ Hàn là bội kiếm luôn mang bên mình của Thích Thiếu Thương, giúp hắn lập nhiều chiến công hiển hách, đương nhiên đây cũng không thể là một thanh kiếm tầm thường.

Ánh kiếm màu lam quang phát sự u ám tịch kịch, ánh bình minh vàng rực cũng không thể nhoà đi sắc xanh của kiếm. Kiếm cắm dưới cát một tấc, gió thổi gần khe núi cực mạnh mà kiếm này vẫn hiên ngang bất đảo, gió dù mạnh mấy cũng không đổ.

Chính thanh Nghịch Thuỷ Hàn này mà rất nhiều anh em bằng hữu của Thích Thiếu Thương bị Cố Tích Chiều hại chết. Kiếm mang khí sắc u quanh bởi nó mang theo một đoạn hồi ức đáng quên trong cuộc đời của Thích Thiếu Thương.

Tiếc rằng Tuyệt Thế Hảo Kiếm không còn, nếu không sẽ có một trận tranh phong vô cùng đặc sắc giữa hai thanh bảo kiếm tuyệt thế vô song này.

Thích Thiếu Thương nhìn Bộ Kinh Vân trước mắt, con người này tỏa ra một sự cô độc dị thường mà cả đời y chưa từng gặp qua người nào giống như thế. Sở công của hắn Tuyệt Diệt Vương năm xưa bá đạo vô luân, nhưng so ra cái khí chất áp đảo quần tà của Sở Tương Ngọc, đích thực còn kém Bộ Kinh Vân này một chút.

Sở Tương Ngọc năm xưa cũng là một hảo thủ cách đấu võ công phi phàm, muốn âm mưu lật đổ hoàng đế đã liên kết với Mộ tướng quân cha của Mộ Ứng Hùng. Họ đột nhập hoàng cung âm mưu sát hại thiên tử nhưng không thành. Sau đó bị quân triều đình truy sát nghịch tặc đã bị giết chết trong đó có Sở Tương Ngọc và Mộ Long tướng quân, chỉ có Mộ Ứng Hùng là may mắn thoát được.

Thanh Nghịch Thủy Hàn này chính là bội kiếm năm đó của Sở Tương Ngọc. Kiếm báu chỉ xứng với anh hùng, Nghịch Thủy Hàn trong tay Thích Thiếu Thương còn gì hợp hơn.

Bộ Kinh Vân nhìn kiếm và người phía trước cũng có nhận định, người này tuyệt đối là một kiếm thủ tài ba.

- Bộ đại hiệp! Thích mỗ và các hạ vốn không thù oán, nhưng các hạ đến đại mạc giết chết Lam Nguyệt Thánh Chủ và Nguyệt Long các chủ. Nếu để các hạ thuận lợi đi qua Liên Vân Trại. Thì sau này Thích mỗ làm sao còn mặt mũi đối mặt với các bang phái đại mạc. Người đâu mang ra đây.

Thích Thiếu Thương ra lệnh đám thuộc hạ phía sau vứt ra một vật thể lạ lên trước mặt Bộ Kinh Vân. Nhìn kỹ đây là thi thể của Lam Thắng Hùng tức lam Nguyệt Thánh Chủ. Cả một đoạn xương sống bị người ta moi ra, gắn với cái thủ cấp vẫn còn nguyên, một cái chết thật kinh dị và đau đớn tột cùng.

Bộ Kinh Vân không giết Lam Thắng Hùng và Nguyệt Long, nhưng chính ông ta đã đi ra từ hiện trường là Lam Nguyệt Mê Thành. Điều này thì ai cũng biết, muốn phủ nhận cũng khó.

- Ngươi muốn gì?

Bộ Kinh Vân lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt Thích Thiếu Thương. Bản thân ông ta không phải kẻ thích nói nhiều, huống chi trong tình huống này cũng không có cách gì để thanh minh.

- Đã vậy thì chỉ còn một cách, Bộ đại hiệp có thể vượt qua Thích Thiếu Thương ta, thì thỏa mái đi khỏi đây.

Thích Thiếu Thương ánh mắt lộ ra sát cơ, toàn thân cũng rung lên rõ ràng đã ngấm ngầm vận nội công toàn thân lên đỉnh điểm.

- Được! Xông tới đi.

Bộ Kinh Vân cũng trầm định tinh thần ứng chiếm, ông ta lấy áo choàng của mình quấn chặt Thiên Khôi vào thân. Tay phải ôm cháu tay trái thủ thế sẵn sàng nghênh chiến Thích Thiếu Thương.

Cửu Hiện Thần Long Thích Thiếu Thương là một trong Đại Mạc tứ long, võ công hẳn không hề đơn giản. Hắn vận kình vào chưởng hất mạnh tay lên cao, Nghịch Thủy Hàn được kình lực dẫn động bay tít lên trời. Cùng lúc đó Thích Thiếu Thương cũng như tên dời khỏi cung, người phóng lên cao tưa tay chấp kiếm, giữa không chung như phi long tại thiên, tư thế đẹp đẽ vô cùng.

- Bộ Kinh Vân xem Nhất Quyết Thư Hùng trong Nhất Tự Kiếm Pháp.

Đối đầu với đỉnh cấp cao thủ như Bộ Kinh Vân thì cần phải có một cái tâm cực kỳ quyết tuyệt, nếu không có thứ khí chất này sẽ bị sát khí của Bất Khốc Tử Thần làm cho động tâm.

Vì thế kiếm đầu tiên mà Thích Thiếu Thương đánh ra cũng thể hiện quyết tâm đả bại đối thủ. Nghịch Thủy Hàn Từ trên cao áp xuống kiếm ý quyết tuyệt, kình phong từ trên áp xuống cực kỳ mạnh mẽ và dứt khoát. Tư thế xuất chiêu đẹp đẽ như Kiếm Thần, nhưng lại mạnh mẽ như Long Nhi Kiếm Thánh. Kiếm chiêu tinh diệu thế này, không ngờ họ Thích lại cam chịu xưng vương ở nơi hẻo lánh đây.

Đối diện với kiếm chiêu quyết tuyệt như vậy, Bộ Kinh Vân cũng tụ khí lên lòng chưởng trái, đoạn sử là Trùng Vân Thâm Tỏa trong Bài Vân Chưởng. Chiêu này nhằm phong tỏa quyết ý tranh hùng của đối phương, cũng là làm giảm đi nhuệ khí của hắn. Chưởng lực hùng hậu vừa hút, vừa kéo làm cho kiếm của Thích Thiếu Thương cũng bị phong tỏa ra xung quanh. Hai cao thủ xuất kiếm trên nền cát sa mạc, làm cho bụi mù bốc lên rất nhiều. Đám thuộc hạ của Thích Thiếu Thương đứng ngoài cũng hoảng sợ lui gấp ra sau.

- Bộ Kinh Vân không hổ là cao thủ dùng chưởng, kiếm của ta dường như bị kình lực của hắn dẫn dụ tỏa ra xung quanh. Nhất Kiếm Xưng Hùng nếu không còn đủ khí thế thì sao có thể xưng hùng.

Thích Thiếu Thương cũng là người cơ chí tuyệt luân, nhận ra quyết ý trong kiếm của mình bị đối phương phong tỏa mất 5 phần nhuệ khí. Cảm thấy không ổn Thích Thiếu Thương liền gia tăng kình lực, đẩy nhuệ khí trong kiếm lên cao nhằm tìm lại lợi thế.

- Nhất Xúc Ký Phát trong Nhất Tự Kiếm Pháp.

Thế kiếm đang bị Trùng Vân Thâm tỏa làm cho mềm ra, Thích Thiếu Thương gia tăng kình lực khiến kiếm mềm bỗng chốc thẳng căng, hóa kiếm khí làm một kiếm nhất kích tất sát.

Có thể từ nhu kiếm hóa cương kiếm trong chốc lát, họ Thích này dụng kiếm hoàn hoàn không kém sư huynh Kiếm Thần. Thích Thiếu Thương xuất kỳ bất ý bất ngờ ra chiêu cực nhanh cực lẹ, nhằm khiến đối phương bất ngờ, không theo kịp tiết tấu mà mất tiên cơ.

Bộ Kinh Vân thân kinh bách chiến lẽ nào không nhận ra dụng ý của Thích Thiếu Thương. Ông ta xoay người một vòng, dùng chưởng thay kiếm sử ra Ân Thân Tựa Hải trong Hoắc Gia Kiếm Pháp.

Hoắc Gia Kiếm là bộ kiếm pháp không có ý tranh đoạt, mang một phần chính khí của huyền môn chính tông. Chuyên dùng khắc chế những kiếm pháp nhanh mạnh hiểm. Lúc trước Bộ Kinh Vân cũng dùng kiếm này, để phá Huyền Âm Lục Kiếm hiểm độc của Kiếm Thần.

Nay ông ta khéo léo lợi dụng cát bụi hóa thành kiếm khí dày đặc, đồng thời hòa mình vào trong luồng kiếm. Thích Thiếu Thương tự nhiên không thấy thân ảnh của Bộ Kinh Vân đâu nữa, chỉ thấy bên dưới kiếm khí mù mịt, nhất thời không biết đâm vào đâu.

Lợi dung một khắc chững lại của Nhất Tự Kiếm Pháp, Bộ Kinh Vân liền phản khách vi chủ, tử trong bụi mù sử ra một chiêu trong Bài Vân Chưởng có tên là Ô Vân Bế Nhật.

Mây đen xuyên qua mặt trời, một luồng lực khí hùng hậu từ bên dưới công lên cực nhanh. Trong chiến đấu chỉ cần lơ là một giây thôi cũng có thể chiến bại. Trong thời khắc ấy nếu là người thường khó mà tránh nổi một chiêu xuất kỳ bất ý này. Đám thủ hạ của Thích Thiếu Thương đứng ngoài quan chiến cũng phải hét lên kinh ngạc.

- Trại chủ cẩn thận.

Lúc này cho dù đám thuộc hạ có la hét cỡ não, Thích Thiếu Thương cũng không thể nghe thấy, bởi chưởng của Bộ Kinh Vân đã đâm thẳng tới ngực của y. Cũng may Thích Thiếu Thương là hảo thủ dùng kiếm, trong nguy cấp đã kịp thu kiếm trống đỡ.

"Binh".

Nghịch Thủy Hàn tuy có thể thành công chặn được Ô Vân Bế Nhật, nhưng nội lực của Bộ Kinh Vân cực kỳ thâm hậu, kình lực trấn văng Thích Thiếu Thương ra xa.

Thân vừa tiếp mặt cát họ Thích vẫn còn lùi lại mấy bước, rõ ràng Bộ Kinh Vân đã chiếm thượng thượng phong. Nhưng tử thần không vì thế mà truy kích, trong luồng gió cát vây quanh Bộ Kinh Vân vẫn đứng vững như thành đồng.

- Ha ha! Bộ Kinh Vân nổi tiếng chưởng kiếm song tuyệt, tay không kiếm vẫn có thể đánh lui ta. Xem ra không sử ra thực lực chân chính thì khó có thể lật mình.

Thích Thiếu Thương sau khi nhận định được thực lực của đối phương và khả năng của bản thân. Y có vẻ đã nghiêm túc ứng chiến hơn.

- Bộ đại hiệp võ công cái thế, được tranh phong cùng các hạ Thích mỗ cảm thấy vinh hạnh vô cùng. Bất luận hôm nay thắng thua thế nào cũng cảm thấy sảng khoái. Hãy chuẩn bị tiếp chiêu mạnh nhất trong Nhất Tự Kiếm Pháp của ta.