Chương 105: Oan Nghiệt 1

Phong Vân Quyển 4

Chương 105: Oan Nghiệt 1

Chương 105: Oan Nghiệt 1

Nguyệt Long các chủ của Thương Thiên Các, tên thật là Lộ Như Nguyệt. Có thể nhìn vào dung mạo gớm ghiếc như cô hồn dã quỷ của bà ta, sẽ không ai ngờ được rằng, khi còn trẻ bà ta cũng là một đại mỹ nhân, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành.

Nếu Trung Nguyên lưu truyền giai thoại về hai tỉ muội Đại Kiều, Tiểu Kiều là hai nàng tiên hạ thế. Thì Đại Mạc xa sôi, nơi mà chỉ có các cồn cát mênh mông ấy, cũng có hai người con gái mang vẻ đẹp phong hoa tuyệt đại.

Như Nguyệt, Như Yến là người của Lộ thị gia tộc, một trong những bộ tộc có thế lực nhất nhì trong tộc bang Đại Mạc. Khác với vẻ đẹp sắc sảo mặn mà của sư muội Lộ Như Yến, Lộ Như Nguyệt mang vẻ đẹp đằm thắm nhu mì, khiến nam nhân vừa trông thấy nàng đã nguyện vạn kiếp chờ mong.

Hai tỉ muội lớn lên trong biển cát vàng Đại Mạc, họ như hai viên dạ minh châu Long lanh không tì vết. Khi hai nàng đang trong tuổi xuân xanh, thì Lộ Như Yến đem lòng yêu Lam Hùng của bộ tộc Lam Thị. Nhưng Lam Hùng vì gây dựng sự nghiệp Lam Nguyệt Tông đã ruồng bỏ Như Yến, đau khổ vì phụ tình nghe nói nàng đã phát điên rồi mất tích không rõ dấu vết, thương thay cho phận Hồng nhan bạc mệnh.

Lộ Như Nguyệt khi đó đang tuổi đôi mươi nhan sắc như hoa như Ngọc. Nàng so với muội muội đúng là mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Lúc ấy có hai chàng trai của Nhất thị gia tộc rất để ý đến nàng.

Nàng rất yêu quý bản thân, và tự hào về nhan sắc trời ban của mình. Lộ Như Nguyệt thường soi mình trước gương, trải tóc, cài trâm tỉ mỉ gọn gàng. Nàng nghĩ rằng lang quân tượng lai của mình, phải là một người tài hoa Tuấn tú, anh minh thần võ.

Huynh đệ họ Nhất luôn để ý tới nàng, Nhất Đại Đồng là đại ca còn em trai chính là Nhất Uyển Hồng.

Vì hai gia tộc Lam thị và Nhất thị có giao hảo tương đối tốt, nên huynh đệ họ Nhất cũng có thời gian qua lại với nàng nhiều hơn.

Nhất Đại Đồng thân thể yếu nhược nhưng lại giỏi về âm nhạc, thường hay dùng nhạc khúc để làm nàng vui. Nhị đệ Nhất Uyển Hồng thì thân hình cao lớn khôi vĩ, tính khí cuồng nhiệt.

Hai huynh đệ như hai thái cực khác nhau, nhưng ở hai bọn họ lại có một điểm chung, đó là họ đều rất mực yêu thương Lộ Như Nguyệt.

Nhưng trái tim nàng chỉ có một, sao có thể cùng một lúc chao cho những hai người đàn ông. Nàng chỉ có thể chọn lựa một người duy nhất trong số hai bọn họ.

Lộ Như Nguyệt lúc này tuổi Xuân phơi phới, nàng còn đang mơ những giấc mơ lãng mạn phiêu bồng. Cứ mỗi tối nàng lại thơ thẩn nhìn ra cửa sổ, giương đôi mắt nhung Huyền ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên cao. Cứ mỗi lần như thế lại có tiếng nhạc khúc vang lên, như thúc dục trái tim nàng trở nên cuồng nhiệt. Nàng yêu khúc nhạc đó, trái tim nàng cũng đã dành cho chủ nhân của nhạc khúc chan chứa yêu thương này.

Cứ mỗi lần nghe tiếng nhạc khúc này vang lên, là Lộ Như Nguyệt lại trốn khỏi nhà ra sau núi. Ở đó có một nam nhân đã đứng sẵn ở đó chờ nàng, chủ nhân của nhạc khúc ấy là Nhất Đại Đồng.

Và cứ thế mỗi khi Nhất Đại Đồng thổi lên nhạc khúc là như một ám hiệu riêng của hai người, Lộ Như Nguyệt lập tức tới gặp chàng.

Thời gian cứ thế trôi đi vài năm sau, Lộ lão gia mắc trọng bệnh rồi qua đời, sư muội Lộ Như Yến thì mất tích nên Lộ Như Nguyệt phải thay cha lên nắm giữ đại quyền trong gia tộc.

Trước lúc lâm trung Lộ lão gia mới tiết lộ cho nàng biết một bí mật động trời, rằng Lộ gia của nàng kỳ thực là con cháu của vị vua bá đạo trong truyền thuyết Đại Mạc là Huyền Võ Đại Đế.

Phụ thân nàng cũng ký thác trách nhiệm phục quốc lên vai nàng, chính nàng cũng đã hứa với cha sẽ dẫn dắt Lộ thị trùng trấn thanh uy, gây dựng lại đế nghiệp của tổ tiên.

Để làm được điều đó nàng cần phải có chỗ dựa vững chắc về tài lực. Lộ Như Nguyệt đã chọn kết hôn với Nhất Đại Đồng của Nhất thị gia tộc. Với ý đồ sát nhập hai gia tộc làm một để nâng cao thanh thế. Ngày hai người làm lễ thành thân tổ chức linh đình trong sự mừng vui của hai gia tộc. Lúc đó Nhất Uyển Hồng uống rất nhiều khiến bản thân say mềm, sau đó bỏ đi khỏi Nhất thị không rõ là đi đâu.

Còn Lộ Như Nguyệt kỳ vọng vào cuộc hôn nhân này, vừa có tình yêu lại vừa có tài lực của Nhất thị gia tộc. Nhất Đại Đồng là người nhu nhược nàng hoàn toàn có thể sai khiến được. Quan trọng hơn nàng dự định sẽ sinh một đứa con trai, giáo dục nó thật tốt, để nó sau này lớn lên sẽ thay nàng gây dựng lại bá nghiệp của tổ tiên.

Đáng tiếc rằng mọi thứ không thuận lợi như chính nàng đã nghĩ, về làm dâu Nhất Thị đã gần năm năm mà nàng vẫn không có con. Trong nội bộ Nhất thị đã bắt đầu có những lời bàn tán xì xào về chuyện con cái của nàng.

Lúc đó Nhất thị lão gia cũng tuổi cao sức yếu mà qua đời, chức vụ chưởng quản Lộ gia được truyền lại cho con trai cả Nhất Đại Đồng. Việc nương tử của chàng không có con, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến địa vị cũng như sự phát triển về sau của hai gia tộc.

Lộ Như Nguyệt vốn là người thông minh cơ trí, nàng quyết không thể để sự việc như thế này kéo dài mãi. Nàng đã tìm tới những vị lang y nổi tiếng nhất sứ cát vàng để chữa bệnh, với quyết tâm phải có được đứa con nối dõi, để dẹp yên lời đồn trong gia tộc và quan trọng hơn là sẽ giúp nàng thực hiện bá nghiệp.

Lúc ấy Nhất Đại Đồng trong vài năm gần đây luôn bị đau ốm liên miên, đại phu đã kê đơn bốc thuốc cho chàng uống mãi mà chẳng thuyên giảm. Trong một lần thăm bệnh cho chàng, lang y đã phát hiện ra một bí mật làm quấn trôi hết thảy kỳ vọng của Lộ Như Nguyệt.

Vị lang y đó nói rằng Nhất thị tộc chủ Nhất Đại Đồng cơ thể suy yếu, e rằng chàng không thể nào có con nối dõi được. Với chàng cũng mang bệnh ngầm trong người, có lẽ không sống được bao lâu nữa.

Tin này như xét đánh ngang tai Lộ Như Nguyệt, nếu lang quân của nàng không thể cho nàng đứa con, họa chăng không may chàng khuất núi, theo quy định gia tộc nàng sẽ phải ở giá cả đời. Nếu như vậy thì ai sẽ thay nàng gánh vác sự nghiệp gây dựng lại cơ ngơi của tổ tiên.

Nàng gần như tuyệt vọng trước thông tin này, sau một thời gian buồn bã bị thương, Lộ Như Nguyệt đã quyết tâm chiến thắng vận mệnh của mình.

Để thực hiện lời hứa với gia tộc lộ gia, để đem lại niềm vui cho lang quân của mình những ngày cuối đời, nàng đã ra một quyết định trọng đại.

Nàng cần phải có một đứa con, nhưng đứa con đó phải là người có dòng máu huyết mệnh chính tông của gia tộc. Nhất Đại Đồng đã không thể có khả năng có con, nhưng chàng còn có một đệ đệ nổi tiếng với thể chất cường tráng mạnh mẽ.

Nhất Uyển Hồng năm đó cũng yêu say đắm Lộ Như Nguyệt, nhưng nàng lại chọn đại ca của mình. Quá buồn bã nên sau đám cưới của hai người họ, chàng đã chọn cách bỏ đi thật xa. Âu đó cũng là một cách giải thoát cho bản thân chàng, và cho người chàng yêu thương. Bởi người chàng yêu thương nhất giờ đã là đại tẩu của chàng, làm sao có thể chấp nhận cuộc sống khi ngày nào ra vào cũng chạm mặt nhau.

Nhất Uyển Hồng đã chọn cách bỏ đi thật xa, để quên đi chuyện đau buồn chàng đã tìm đến nàng tiên men. Ngày ngày chìm đắm trong men rượu Nhất Uyển Hồng khôi vĩ cuồng nhiệt năm nào đã biến mất. Thay vào đó là một Nhất Uyển Hồng tiều tụy điên dại và Hiếu sát. Chàng ra nhập Lãng Nhân Sát tộc chuyên đi giết người thuê để kiếm tiền. Cuộc sống của chàng cứ thể trôi đi qua ngày thật vô nghĩa.

Rồi một đêm tối trời hiu quạnh khi Nhất Uyển Hồng còn đang chìm đắm trong men say, thì cố nhân đã tìm đến chàng.

Đó là người chàng yêu say đắm, cả đời này chàng không thể nào quên, đó chính là Lộ Như Nguyệt, chính là đại tẩu của chàng, nương tử của đại ca chàng.

Đã bao năm mới được gặp lại, nàng vẫn đẹp một cách kỳ diệu, và còn lạ lùng hơn nàng còn đưa ra một đề nghị hết sức hoang đường. Nàng nói rằng ca ca chàng thân thể yếu nhược không có khả năng sinh con. Nếu cứ tiếp diễn như thế thì đại gia tộc có thể sẽ đi tới diệt vong. Nàng đề nghị chàng làm một cái việc thiên địa bất dung, tiền lệ chưa từng có, đó là kết hợp cùng nàng để có một đứa con.

Mặc dù đó là một việc làm tội lỗi đầy mình, nhưng Nhất Uyển Hồng quá yêu nàng, lý trí trong tình yêu thường hay mù quáng đi theo tiếng gọi của trái tim ngây dại. Chàng đã không thể tự chủ trước nhan sắc kiều diễm phong hoa tú lệ, làm say đắm lòng người của nàng.

Vậy là cứ thế hai người ở cùng nhau ba ngày ba đêm trên núi, đó cũng là quãng thời gian đáng nhớ và hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Nhất Uyển Hồng.