Chương 51: tiệc tàn

Thế Gian Kịch

Chương 51: tiệc tàn

Chương 51: tiệc tàn



Nhìn thấy bọn trẻ đang há hốc mồm bên ngoài, Trần Long liền mỉm cười đi tới. Đột nhiên hắn thấy bọn trẻ dễ thương vô cùng, hắn đi tới đám con gái kia kể truyện trên trời dưới đất cho đến khi bữa tiệc bắt đầu.

Khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, Trần Long ngồi ngay bên cạnh mấy đứa con gái vừa rồi. Hắn cứ nói trò chuyện vui vẻ cho đến khi một ánh mắt quăng tới khiến cho hắn nghiêm túc lại.

Một tên lên phát biểu, sau một tràng dài cùng với các tiết mục đặc sắc, đến cuối cùng hắn ta liền nói.

" Hôm nay chính là ngày sinh thần của đại trưởng lão Đào Minh Trần. Mong tất cả mọi người vỗ tay ".

Khi hắn ta nói xong một người đàn ông trung niên bước tới, Trần Long nhìn gã với vẻ tò mò. Tên phát biểu liền nhường chỗ cho người đàn ông kia.

" Hôm nay thật sự ta cảm ơn mọi người đến chúc mừng cho kẻ hèn này ".

Mọi người ngay lập tức nói những lời như khách sáo, hay tâng bốc gã đàn ông kia lên. Sau một lúc liền có tiếng nói vang vọng vào bên trong.

" Đại diện của Nguyễn tộc đến ".

Câu nói vừa dứt thì một công tử trông giống Nguyễn Văn Huy cực kì, có lẽ hai người là anh em ruột đi. Theo sau còn là một đống mĩ nhân lâng chiếc hay được phủ lên bằng lớp vải đỏ, thanh niên liền bước đến trước mặt Đào Minh Trần cúi người nói:

" Tiểu nhân tên Nguyễn Văn Tưởng đại diện cho gia tộc đến đây chúc mừng ngày quý của ngài ".

Một đám người liền chạy đến cái khay vạch ra.
Một luồng ánh sáng chiếu tới khiến cho tất cả mọi người phải trói mắt. Một kẻ hét lên " Tiên Hoàng Linh thảo ", lại có một kẻ khác hét lên " Long huyết ".... Hơn mười khay tất cả đều đến đẳng cấp tạo hoá.

Đào Minh Trần cười cười gật đầu, Nguyễn Văn Huy nhìn theo khó dấu được vẻ vui sướng. Đằng sau liền là 7 môn, cùng với 8 cái chân chống trời. Tất cả đều là món bảo vật tạo hoá trở lên, nhưng mọi người lại thắc mắc Nhật Nguyệt đâu. Đến cuối cùng Nhật Nguyệt tông xuất hiện, chín con rồng kéo theo một con thuyền tới.

Tất cả nhìn lên trời hét to lên khiến cho Trần Long phải che tai lại.

" Đây.... Đây chính là chân Long thuần huyết ".

Nhìn con rồng đằng trước Trần Long nuốt nước bọt. Đây chính là chân long thuần huyết sao, nó sở hữu đầu của con lạc đà, sừng hươu, mắt giống loài thỏ, tai bò, cổ rắn, bụng ếch, vây cá chép, móng chim ưng, bàn chân của hổ.

Còn trên đầu rồng có bờm dài, râu cằm, đầu lớn uy dũng, sừng hươu, mắt nó to tròn, mũi nở, miệng mở rộng, răng cửa nhọn, thân dài và cơ bắp uyển chuyển uốn lượn với vẩy âm dương ngũ sắc, đuôi rồng thì lượn sóng hoặc các tua đuôi, chân rồng với năm móng sắc lẽm. Nhìn sinh vật đằng trước hắn đã đánh ra sai lầm về loài rồng, khi ở trong dục vọng giới hắn vẫn còn quá yếu.

Một tên khác bước xuống tàu, cùng với hắn xuống chính là một mĩ nhân tuyệt thế tay mang theo khay đến lại gần.

Khi đến gần Đào Minh Trần hắn ta liền cúi người xuống nói:

" Đệ tử Minh Quang đại diện cho tông môn đến đây chúc mừng đại nhân ".

Nói xong hắn lật ra một bình, Trần Long nhìn thấy nó liền thèm thuồng. Hắn nhìn cái bình đằng trước, nó chính là một bình huyết rồng so với bình đằng trước vượt qua rất nhiều.

Minh Quang liền bắt đầu giới thiệu:

" Đây chính là một bình tinh huyết của một tổ Long ".

Nói tất cả gào ầm lên tổ long chính là loài có huyết mạnh cao quý nhất cùng loài. Còn tinh huyết chính là loại quý giá nhất trong một yêu thú.

Đào Minh Trần mắt sáng lên, do danh dự lên hắn không dám lên kiểm tra. Cuối cùng Đào Minh Trần chỉ đành gật đầu. Đằng sau chính là không ngừng rượu cùng với rượu, Trần Long lại lên cơn thèm lấy mấy li uống. Nhưng loại rượu này quá mạnh, ít nhất đối với hắn, sau li thứ ba thì đã không còn tỉnh táo, vậy lên hắn quyết định dừng. Nhìn qua mấy cô bé nhìn hắn với con mắt ngạc nhiên nhưng Trần Long không để ý cho lắm hắn quay lại thuyền.

Bước lên mũi thuyền nhìn bầu trời lộng lẫy đằng trước hắn thở dài, ngồi vận công một chút hắn liền trở lên tỉnh táo. Bên cạnh hắn liền suất hiện thêm một người nữa.

" Ngươi không đi nói chuyện với các cô bé xinh xắn kia sao ".

Trần Long quay ra nhìn cô bé bên cạnh, hắn không nói gì chỉ thở dài nằm ườn ra sàn nhìn các ánh sao kia.

Tử Trúc cũng nhìn theo hướng của hắn, nàng phát hiện trên trời ngoài ánh sao ra thì nó chẳng có gì cả. Nàng liền vào mắt như viên ngọc đang lấp lánh của Trần Long hỏi:

" Tại sao ngươi lại thích ngắm bầu trời? ".

Nghe được câu hỏi Trần Long ngồi bật dậy nhìn cô bé trước mắt với con mắt nghiêm túc nói:

" Tại sao á, ta cũng không biết từ khi sinh ra đã thế rồi. Nhìn lên bầu trời cho ta cảm giác mình được là chính mình không phụ thuộc hay rằng buộc với tất cả thứ gì, ta được là chính ta ".

Nghe xong lời Trần Long nói Tử Trúc liền phì cười:

" Ngươi bình thường không phải là ngươi, vậy thì lúc trước ngươi là ai ".

Trần Long liền hơi trầm ngâm một lúc, sau đó hắn nhìn lên bầu trời.

" Đương nhiên ta là chính ta mà lại không phải ta ".

Tử Trúc liền nhìn lên trên bầu trời tràn ngập ánh sao nói:

" Ngươi thật sự là một tên lập dị ".

Trần Long cũng chỉ cười cười, hắn nói.

" Có lẽ là vậy đi ".

Tiệc đã tan, mọi thứ quay về theo quỹ đạo cũ. Trần Long đang ngồi luyện công, sau một lúc hắn liền thở ra một hơi một hơi võ sư tứ phẩm. Thật sự hắn không ngờ được rằng, chỉ nhất trọng thôi đã khiến cho hắn tốn mất hơn 1 năm mà vẫn chưa có kết quả. Nhìn đồng bọn tên nào tên lấy đều đã đến tam trọng vượt qua hắn. Ngồi dậy nhìn ánh mặt trời chói trang hắn liền bắt đầu ra khỏi nhà, đến nơi thí nghiệm giống cây. Thấy mọi thứ phát triển tốt hắn coi như thở ra được một hơi.

Đứng trước lớp học nhưng lần này là lão già lần trước tấn công hắn. Hôm nay lão ta giới thiệu về cách dùng Hợp Anh thảo, một loại thường dùng để làm chậm tốc độ phát triển của lương thực hay tránh cho các thức ăn ôi thiu.

Học xong thấy mấy tên kia rủ hắn qua lớp vẽ phù do có một mĩ nhân dạy ở nơi đó nhưng đáng tiếc hắn không có hứng thú. Đến nơi dạy kiếm thuật đang có mấy tên đang nằm vạ vật, Trần Long nhìn thấy liền đá đá một tên. Nhìn thấy một tên nhãi con dám đá mình, hắn liền rút kiếm lao tới nhưng lại bị Trần Long đấm một quyền bay vào vách tường.

Ngay lập tức liền mười tên bao quanh lấy hắn, Trần Long mỉm cười rút một thanh kiếm thượng phẩm ra. Đây là thanh kiếm hắn dùng dự phòng hay để tập luyện, không mất quá lâu hắn liền cân cả mười tên. Làm xong những thứ cần làm hắn liền rút lui, đêm nay con điên kia lại hẹn chiến với hắn, vì vậy hắn cũng không đi đâu nữa mà quay về phòng.

Đến đêm hắn liền bay ra một ngọn núi được chỉ định từ trước. Nhìn thấy con bé kia gật đầu sẵn sàng, Trần Long liền rút kiếm ra.

Tử Trúc bắt lấy thời cơ lao lên phía trước, Trần Long ngay lập tức bay lên trời phun ra một làn độc cho dù tông sư gặp cũng phải bó tay nhưng đối với cô bé kia vẫn chưa thấm vào đâu. Trần Long liền dùng sát thuật hướng về phía Tử Trúc nhưng đáng tiếc không có tác dụng, hắn xoay người chém một kiếm nhưng lại bị Tử Trúc ngăn lại, nàng ta xoay người đạp hắn một nhát khiến cho hắn bay vào rừng cây.

Trần Long nhìn cô bé đằng trước với chiến ý sôi lên, cả thanh kiếm của hắn toả ra sát ý đỏ lòm khi cho chạm vào cành cây tạo ra những sắc lẹm, hắn nhìn rồi quyết định thử nghiệm một kiếm này, cầm chắc thanh kiếm trong tay hắn bổ mạnh một kiếm xuống. Một luồng kiếm ý bắn ra với một tốc độ khủng bố bay thẳng về phía Tử Trúc, nàng nhìn kiếm ý đã bay đến gần xoay người cả thanh đao bốc hoả có màu đen xì.

Khi thanh đao chạm vào luồng kiếm ý đỏ lòm kia tạo ra một luồng uy áp, cả hai liền bị bắn bay ra phía sau. Trần Long đứng dậy nhìn cái hố sâu hàng chục mét, kết quả này làm hắn hoàn toàn hài lòng. Thấy con bé kia vẫn chưa bước ra, hắn liền chạy đến gần xem xét thì đã phát hiện ra nàng ta đã bất tỉnh. Hắn nhìn nhìn rồi bắt mạch, hắn hơi nhăn lại.

Hiện tại mạch của con bé này hơi rối loạn không quá nguy hiểm, đột nhiên nàng ho ra một ngụm máu. Trần Long thấy thế liền hơi luống cuống, hắn tu độc chứ không biết chữa bệnh. Nghĩ xong hắn liền bế nàng bay về y quán, làm xong hắn ta liền vứt ra 2000 linh thạch để giả viện phí cuối cùng là chuồn mất.

Trong phòng y quán tên lang y đang định bắt mạnh cho cô bé, nhưng khi nhìn khuôn mặt hắn hoảng sợ, ma nữ tại sao lại ở trong quán của hắn. Cô bé mở mắt ra ngồi dậy nhìn tên lang y trước mắt hỏi:

" Thằng nhóc kia đâu rồi ".

Tên lang y não vẫn chưa kịp nhảy số thì thấy nàng ta cầm toàn bộ chỗ linh thạch được đặt ở trên bàn đi ra ngoài. Lão ta với vẻ khó hiểu, tại sao ma nữ lại được kẻ khác bế tới chỗ này, nghe nói cảnh giới của ma nữ đã đạt đến tông sư rồi.

Trần Long bước vào trong phòng thì mùi khói đã khiến cho hắn nhăn lại, thanh niên trẻ tuổi trước mắt đang rít một hơi. Làm xong Trần Long liền bắt đầu hỏi:

" Ngươi lần sau ngươi ra chỗ khác hút, tại sao cứ chui vào phòng của ta ".

Thanh niên trẻ tuổi với khuôn mặt chán nản nói:

" Thứ nhất con gái ta không cho, nàng ghét mùi này. Thứ hai ta đến đây để đánh cờ ".

Trần Long nghe xong liền nhìn thanh niên, hắn liền ngạc nhiên khi biết hắn đã có con gái. Trần Long chạy ra mở cửa sổ trong phòng, lại lôi bàn cờ dưới gầm giường ra.