Chương 58: Liễu Ám Hoa Minh
-Anh ở lại bản với già.. A San đi làm nương..nay đến phiên đi làm nương cho nhà thẳng Chẩu vớ..
Để đảm bảo an toàn,mọi người trong bản tập trung lại để đi làm nương,làm lần lượt nương từng nhà một cho đến khi làm xong thì thôi cố gắng không tách lẻ mọi người tránh xảy ra sự việc không đáng có. Trần Tuấn lúc này cảm giác trong lòng thêm phần sốt sắng,kể từ ngày đi Bình Quy Sơn,theo kế hoạch của bọn họ là giúp Hữu Trí tìm Vô Cực Thiên Quang Ấn,khi đó chỉ cách ngày Bình Quy Sơn tổ chức đại lễ đón quỷ tiết chỉ có 5 ngày. Ai ngờ vướng vào một mớ rắc rối,lạc trong Tử Lâm mất 2 ngày may mắn thoát chết đi ra cho đến khi đi về bản của A San cũng đã trải qua hai ngày,vậy ngày mai đã là ngày Bình Quy Sơn tổ chức đại lễ không biết bọn Hữu Trí,Văn Dân và Minh Không đang ở đâu,kế hoạch coi như hỏng. Bây giờ cách duy nhất là tìm cách giải quyết thật nhanh những sự việc ở bản của A San,sau đó nhờ anh ta đưa xuống chợ huyện tìm cách liên lạc với Hữu Trí,khi đó sẽ từ từ tìm cách khác.Cả ngày hôm đó Trần Tuấn nhờ trưởng bản tìm cho mình một cây gỗ đào,mất cả nửa ngày Trần Tuấn mới làm thành một thanh đào mộc kiếm,trên thân kiếm Trần Tuấn khắc chi chít những phù văn để gia trì thêm linh lực cho đào mộc kiếm. Thường thì những thanh đào mộc kiếm của các pháp sư cũng phải mất ít nhất một đến 2 tháng hoặc cũng có thể 1 đến 2 năm tế luyện cho hấp thụ linh khí trời đất và quán chú bằng bùa phép, đến khi thanh đào mộc kiếm sinh ra linh tính khi đó mới chính thức trở thành pháp khí có thể dùng để trừ tà. Phương pháp của Trần Tuấn cũng chỉ có thể coi là phương pháp tạm thời,bởi bản thân cây gỗ đào đều có thể dùng để trừ tà việc khắc lên phù chú cũng là một bí thuật của Không Môn Quan tạm thời có thể dùng làm pháp khí. Cầm rất vừa tay Trần Tuấn quán chú một ít linh lực
" Cũng không tệ,tối nay sẽ có việc dùng đến ngươi"
Độc Thần Kiếm ma lực rất lớn Trần Tuấn vốn không muốn lạm dụng nó quá nhiều,sau vài lần tế luyện hiện tại Trần Tuấn đã có thể khống chế được thanh kiếm khoảng 5 phút,cảm thấy rất có thu hoạch bất quá kiên trì dần chắc chắn sẽ có thể kiểm soát được được lâu hơn nếu mất kiểm soát rất dễ bị ma lực phản phệ hấp thu hết tu vi,lúc đó sẽ khó có thể kiểm soát được bản thân là cực kỳ nguy hiểm. Hữu Trí cũng đã liên tục dặn Trần Tuấn điều này,Trần Tuấn bây giờ đã triệt để hiểu ra vấn đề rất có hứng thú nên quyết định tế luyện bằng được loại cực phẩm pháp khí này. Buổi tối rất nhanh lại đến,hai hôm nay cơm nước đều là do A San mang cho Trần Tuấn ăn,A San đối đãi rất nhiệt tình tử tế khiến Trần Tuấn không khỏi cảm khái. Như đã hẹn tối qua với Trần Tuấn,tối hôm nay ông lão tập hợp tất cả dân bản đến dưới sân già trẻ gái trai dắt díu nhau rất đông ngồi xung quanh đống lửa đã được đốt sẵn. Trần Tuấn cơm nước xong thì chỉnh sửa một chút,quần áo vì là để hết ở dưới nhà nghỉ trên thị xã Kỷ Quan San nên cũng không có lựa chọn bèn mặc lại bộ quần áo cũ của mình hôm qua vừa giặt. Được một lúc thì ông lão đi lên trên nhà
-Cậu thế nào rồi?
Ông lão nhìn Trần Tuấn hỏi,Trần Tuấn gật đầu hai người cùng với A San đi xuống dưới,mọi người ở dưới ngồi ổn định theo hình vòng cung hướng ánh mắt về phía 3 người đang đến,khi ba người bước ra Trần Tuấn và A San đi theo sau ông lão tất cả những ánh mắt đều đổ dồn về Trần Tuấn,Trần Tuấn hơi ngại mặt hơi cúi xuống đi bên cạnh lấy khửu tay huých huých A San
-Này.. anh có thể hay là không đứng che che giùm tôi một chút,tôi không quen có nhiều người nhìn tôi như vậy bao giờ
Ông lão rất nhanh lấy tư thái của một trưởng bản hướng mọi người nói bằng tiếng dân tộc,bầu không khí đang khá lạnh nhạt bỗng trở nên xôn xao rất nhiều người bàn tán,có rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp lại hướng Trần Tuấn nhìn trộm một cái. Ông lão lúc này dắt tay Trần Tuấn lên đứng trước mọi người nói bằng tiếng phổ thông
-Anh này là Tuấn,là thầy mo dưới xuôi à bản mình vớ.. Anh này là cứu thằng A San chồng con Lún khỏi cái bọn thầy mo nuôi con ma hút máu.. Bây giờ nó mới sống mà về nhà đấy..Thầy mo Tuấn đến bản mình để bắt cái bọn ma hút máu,bản mình đi làm nương,đi rừng không phải sợ nữa à
Mọi người đều ngạc nhiên hướng về Trần Tuấn ồ lên một tiếng,Trần Tuấn không biết nên biểu hiện như nào cho phải nên quyết định là đứng yên, phát hiện trong đám đông nhiều ánh mắt thiếu nữ nhìn bẽn lẽn trái ngược với đám thanh niên bản nhìn Trần Tuấn không mấy thiện cảm,một người đàn ông trung tuổi bước lên nói bằng giọng phổ thông
-Thầy mo dưới xuôi không có mấy ai mà tốt...bản mình làm sao mà tin thầy mo dưới xuôi này già vớ..
Ông lão hướng Trần Tuấn vẻ mặt khó xử,Trần Tuấn nghe hiểu liền nói
-Nội trong ngày mai tôi sẽ giải bùa yểm và bắt con hấp huyết quỷ,nếu không được thì mọi người cứ đuổi tôi ra khỏi làng
Ánh mắt mọi người vẻ hồ nghi A San cũng tiến lên nói đỡ cho Trần Tuấn mấy câu,thấy Trần Tuấn cương quyết như vậy rất nhiều người vốn không thích thầy mo dưới xuôi cũng không có tỏ vẻ phản đối nữa,hơn ai hết bọn họ mới là người cần được giúp đỡ trong thời gian này. Từ ngày bản làng bị bỏ bùa,trẻ con bị hấp huyết quỷ bắt đi nhiều không khí ngôi làng ngày càng trở nên ngột ngạt,không ít lần dân bản họp bàn ý định muốn đi làm thuê cho thằng Lang Ất nhưng suy cho cùng đi làm thuê cho bọn chúng nó thì cũng xác định tính mạng như trứng để cọc rào. Không còn cách nào khác trứng chọi với đá thì cũng đã chọi rồi bây giờ có một tia hi vọng dân bản chắc chắn là muốn thử. Có một người có vẻ hiểu ra vấn đề đứng lên nói với Trần Tuấn
-Ở trong bản mình bây giờ nội bất xuất,ngoại bất nhập thầy mo người dưới xuôi mà làm việc xấu thì có mọc cánh như con chim cũng không chạy được. Nhưng mà thầy mo người dưới xuôi nói là giúp bản mình bắt con ma hút máu thì thầy mo nói cho bản mình biết bản mình phải làm gì giúp thầy mo à?
Trần Tuấn dưới câu nói hàm chứa mặt cũng không có giận hắn hiểu cảm xúc mà mọi người trong bản đang gặp phải rất nhanh trả lời
-Cũng chưa có gì nhiều lắm,chút nữa tôi sẽ nói với trưởng bản chỉ cần một vài người an bài là đủ