Chương 60: Bạch Mao Hấp Huyết Qủy
Đêm hôm đó,Trần Tuấn và A San ở lại canh gác cùng bọn họ,quả nhiên tà linh vừa mới tạo ra không
ngừng hấp thu âm khí để tu luyện. Ở một địa phương cách đó rất xa,trong một ngôi nhà sàn lá có
hai bóng người một béo một gầy trên mặt lún phún vài sợi râu dê nhìn qua rất hèn mọn trước mặt
tên gầy bày hàng loạt những mâm đồng bên trên là hoàng loạt bát hương đang nghi ngút khói
cùng rất nhiều đồ thờ cúng. Tên gầy đang ngồi xếp bàng thẳng lưng đôi mắt nhắm nghiền cái
miệng hơi mấp máy thỉnh thoảng lại lấy que hương chấm chấm vài cái lên một con rối bằng vải đặt
trước mặt,thở ra một hơi khí âm lãnh lão hơi nhếch mép nói với tên béo
-Bản của tên bị chúng ta giết có tà linh hấp thu âm khí
Tên béo đang ngồi bên bếp lửa nướng cái gì đó như là gà lạnh nhạt
-Cũng phải thôi à, chúng ta cho con hắc miêu mang âm khí vào là thu hút tà linh đến cũng là
chuyện bình thường thôi
Tên gầy nở một nụ cười âm tà,tên béo cũng không có ý vị gì thâm trường chỉ tập trung vào thứ
đang nướng trên bếp
-Ta sẽ cho bạch mao đến thôn phệ tà linh là tiện thể giết thêm vài người xem bọn chúng có chịu
hợp tác hay là không? con tà miêu ta đã mất công nuôi 2 năm,đối với bọn mọt dân đó ta cũng
không muốn mất thêm thời gian.
Ánh mắt tên gầy lóe lên một tia sát khí
…..
-Bộp..
Trần tuấn gõ lên đầu A San khiến hắn tỉnh ngủ,A San ngái ngủ miệng ngáp ngáp
-Thầy mo dưới xuôi à? là sáng rồi sao?
Trần Tuấn đặt tay lên môi xuỵt một tiếng
-Có hấp huyết quỷ đang đến.
A San hồi thần,vẻ mặt sợ hãi nói lớn
-Hấp huyết quỷ…?
Trần Tuấn vội lấy tay che miệng hắn lại nói nhỏ
-Anh chạy lại chỗ chòi canh còn lại nói những người đang canh gác tập trung tình hình bên đó có
tình huống phát sinh lập tức báo tôi ngay
A San cũng không nói nhiều liền đứng dậy đi ngay,cũng may địa thế của bản làng nằm lọt thỏm
giữa hai khe núi đá chỉ có đường vào và đường ra nên được mọi người bố trí hai chòi canh gác và
xây dựng thành rào chắn ở hai đầu. Từ đằng xa Trần Tuấn khịt khịt mũi,một mùi quỷ khí nồng đậm
đang dần tiến đến ngôi làng
" Quả nhiên là dụ được hai con hấp huyết quỷ"?
Trần Tuấn từ dưới đất leo thang lên chòi canh,ở trên này cậu thanh niên gác cổng đã mệt quá mà
ngủ gật một góc,nép mình cẩn thận dưới rào chắn gỗ Trần Tuấn phóng tầm mắt vào khoảng
không gian tịch mịch trước mặt tập trung quan sát. Từ trong đêm đen,hai con hấp huyết quỷ đang
lần lượt đi đến,dưới bóng đêm đen đặc đôi mắt của nó đỏ như hai đốm lửa miệng không ngừng
phát ra những tiếng khục khặc,những luồng âm phong lướt qua mặt cũng đủ làm một người bình
thường lạnh sống lưng. Cảm giác một cỗ quỷ khí cường đại Trần Tuấn vẻ mặt thất kinh
" Bạch mao hấp huyết quỷ? sao có thể? rất nhanh như vậy mà đã đến. Lại còn hai con bạch mao"
Trần Tuấn hít một hơi lãnh khí,cỗ khí lạnh cũng làm cho cậu thanh niên ngủ gật tỉnh ngủ,mở mắt
ra thấy Trần Tuấn, định nói gì đó thì Trần Tuấn che miệng lại hướng đằng trước kia mà ra hiệu. Cậu
thanh niên hơi nhổm đầu dậy nép nép từ trên chòi canh nhìn xuống,vừa thấy thứ đang đến thì
người lập tức cứng ngắc ra miệng há hốc nhìn Trần Tuấn ánh mắt vô cùng sợ hãi. Hấp huyết quỷ dù
sao cũng là thực thể không thể đi xuyên qua vật chất nhưng trời sinh thần lực lại vô cùng hung
hãn,với hàng rào gỗ này đối với bạch mao hấp huyết quỷ mà nói e rằng sẽ không trụ được bao
lâu,sớm muộn hàng rào cũng bị nó phá tan tành một khi nó tiến vào bản không thể lường trước
được sự việc xảy ra. Pháp dược đã hết,linh phù cũng không còn một tấm nào,nếu không dùng trận
pháp trực tiếp đối đầu với hai con bạch mao hấp huyết quỷ này muốn khống chế được chúng
không phải dễ. Suy nghĩ nửa ngày Trần Tuấn ra hiệu cho cậu thanh niên nọ, nói là chạy về báo cho
trưởng bản nói chuẩn bị luôn một bát tiết gà,Trần Tuấn rất nhanh lấy những đồng kim tiền còn lại
bày một một đồ hình rải trước cổng mượn linh lực của kim tiền hình thành một đạo kết giới đơn
giản sau đó sẽ tùy cơ ứng biến. Hai con bạch mao hấp huyết quỷ vẫn đang giấu mình trong bóng
đêm,đôi mắt nó vẫn sáng quắc như đèn pha ô tô cẩn thận dò xét như chờ đợi điều gì
"Quả nhiên là chúng bị điều khiển!"
Trần Tuấn thoáng chốc đã nhận ra,không lâu sau một tốp người liền đi đến dẫn đầu là trưởng
bản,ai nấy đều không giấu nổi vẻ khẩn trương,mọi người tay dao tay đuốc Trần Tuấn thấy vậy liền
từ trên chòi canh đi xuống hướng trưởng bản bước đến vừa ra hiệu vừa nói
-Mọi người đừng sợ hãi,tuyệt đối phải làm theo lời tôi đừng ai tùy ý hành động
Rất nhiều người nhìn Trần Tuấn vẻ mặt mơ hồ,trưởng bản liền tiến lên nói
-Sao lại đến nhanh như vậy,không phải cậu nói là đêm mai sao?
-Chuyện này nói ra dài lắm từ từ tôi sẽ giải thích,bất quá bên ngoài kia có hai con hấp huyết quỷ
,mà chúng lại không phải hấp huyết quỷ bình thường ông nói mọi người đừng khinh xuất phải
nghe theo tôi.
Nói rồi Trần Tuấn liền tiến lại chỗ lúc sáng chôn cỗ quan tài thuận tay nhấc lên cây đào mộc
kiếm,từng luồng âm phong bắt đầu hun hút thổi mọi người sau khi nghe ông lão nói thì đứng sau
Trần Tuấn thành một hàng,không gian im lặng chỉ còn lại tiếng đuốc cháy lích rích. Từ đằng sau
hàng rào gỗ dưới ánh sáng yếu ớt của ngọn đuốc trên chòi canh,bên ngoài kia vẫn là bốn đổm lửa
đỏ như cục than
……
-PHẬP…
Một tiếng va chạm lớn như tiếng hai cây gỗ to chạm vào nhau,một vài người đứng sau Trần Tuấn
giật mình đến độ ngã nhào ra trên mặt đất,trước vẻ mặt sợ hãi của dân bản con hấp huyết quỷ
không biết từ lúc nào lao đến va trực tiếp vào hàng rào gỗ,đôi bàn tay của nó xuyên qua khe hở
của hàng rào như muốn tách nát những sợi lạt tre được bên lại to bằng cổ tay để cố định rào gỗ.
Đôi bàn tay nhợt nhạt của người chết với những móng tay đen nhọn hoắt như cây đinh.Trần Tuấn
cũng phản ứng cực nhanh một đường đào mộc kiếm chém tới,đào mộc kiếm vừa chạm vào tay con
hấp huyết quỷ liền phát ra những tiếng xèo xèo như là rán mỡ,đồng thời khói trắng bay ra khét đặc
cả xung quanh như mùi thịt nướng. Con hấp huyết quỷ gầm lên một tiếng,cái miệng nó há ra rất to
khiến khóe miệng rách ra từ má đến mang tai lộ ra cả xương hàm
"Con mẹ mày..chết đi..miệng không đánh răng hay sao mà thối vậy"
Trần Tuấn một tay bịt mũi, lại một kiếm nữa,con hấp huyết quỷ vội rụt tay lại rất nhanh phi thân
vào trong bóng đêm