Chương 62: Đi Xuống Chợ Huyện

Đại Việt Anh Linh

Chương 62: Đi Xuống Chợ Huyện

Tên béo không chậm trễ liền đỡ tên gầy ngồi dậy cẩn thận lấy ra một viên đan dược nữa cho tên gầy uống. Tên gầy khó khăn nuốt ực một miếng nước bọt,hít một hơi thật sâu bắt đầu điều tức,trên người thoát ra từng tầng khí đen nhàn nhạt từ đỉnh đầu bốc ra,quầng trán với lưng áo ướt đẫm mồ hôi,sau hơn một canh giờ khó nhọc thở ra một ngụm trọc khí ánh mắt ngưng trọng nhìn hình nhân bằng vải trước mặt. Trong khi tên gầy ngồi thổ nạp điều tức tên béo cũng không có nhàn rỗi,hắn cẩn thận đi xung quanh phạm vi căn nhà lá,vừa đi vừa kiểm tra rất kỹ địa phương xung quanh đồng thời lấy trong túi vải đeo ở trên vai ra mấy là bùa màu vàng,thổi một hơi khí tức vào đó,lá bùa lập tức biến thành một con bướm ma bay đi khẳng định là một loại pháp thuật do thám. Vừa quay lại căn nhà lá,thấy tên gầy đã bình ổn trở lại mới tiếp tục đem chuyện khi nãy ra hỏi,tên gầy ánh mắt bất định vẫn còn lưu lại trong ánh mắt một tia sợ hãi đem toàn bộ sự việc nói qua một lượt cho tên béo nghe

-Phải mau chóng điều tra được lại lịch gã thầy mo đó là như nào..tạm thời chúng ta tuyệt đối không được khinh suất,từ từ sẽ tìm cơ hội nó...thù này tao phải trả gấp 10

Vẻ mặt hiện lên đầy tà ác chỉ e rằng cục hận này không nuốt trôi không thôi,tên béo cũng thần tình phức tạp bất quá không có phát tác ra nhưng trên khóe miệng nở một nụ cười nhạt..

….


Chiến cuộc trôi qua,Trần Tuấn ngực đau tức lững thững đi vào cổng ông lão trưởng bản không biết tự bao giờ ở trên chòi canh là quan sát từ đầu đến cuối cũng là người đầu tiên chạy ra mở cổng cho Trần Tuấn

-Cậu không sao chứ?

Nhìn thấy vết thương trên ngực Trần Tuấn ông lão không giấu được vẻ lo lắng, A San cũng từ đằng xa hồng hộc chạy đến

-Thầy mo dưới xuôi anh không sao chứ?vừa rồi là làm cho tôi quả tim muốn nhảy ra ngoài luôn rồi vớ..chết anh bị chảy máu rồi để tôi giúp anh đi lấy lá thuốc cầm máu

Trần Tuấn vội xua tay

-Không cần đâu bất quá trong vết thương có thi độc,anh lấy cho tôi một nắm gạo nếp tôi tự có phương pháp chữa trị,loại vết thương này không phải là cách thông thường có thể chữa được

Thần sắc Trần Tuấn vẫn tươi tỉnh thấy không có gì nghiêm trọng A San cũng cảm giác bớt lo lắng vội đi ngay,mọi người cũng vội tiến lại vây quanh hỏi thăm Trần Tuấn một phen,đối với bọn họ mà nói bây giờ với Trần Tuấn một cỗ cảm giác xa lạ cũng không có. Một trận chiến vừa rồi mặc dù rất nhanh diễn ra nhưng đã triệt để đem Trần Tuấn trong lòng bọn họ không thể nào không coi trọng. Vẻ mặt Trần Tuấn vẫn khí định thần nhàn quay sang ông lão trưởng bản nói

-Mọi chuyện đã tạm thời giải quyết ổn thỏa khẳng định thời gian tới sẽ không có gì đáng lo lắng mọi người cũng sẽ an toàn..việc còn lại tôi sẽ từ từ điều tra tìm ra tên thầy mo tà tu đó,ngày mai mọi người đem đào cỗ quan tài kia lên lấy hình nhân trong đó đốt đi,sáng mai tôi sẽ làm một pháp đàn đuổi tà mọi người có thể yên tâm mà sinh sống

Ông lão cũng không phải người hay khách sáo từ đáy lòng mình dâng lên một cỗ hào cảm không ngớt vẻ mặt rất đỗi vui mừng cảm ơn Trần Tuấn không thôi. Trần Tuấn ra dấu ở đây cũng không có việc nữa mọi người cứ về kê cao gối nghỉ ngơi,được một lúc sau thì A San cũng vừa vặn chạy đến,chưa thấy người đã thấy tiếng

-Gạo nếp của anh đây..

Nhận lấy gạo nếp,cách chữa trị của Trần Tuấn nhìn qua rất đơn giản,là trực tiếp bỏ gạo nếp vào miệng nhai nát rồi bôi lên vết thương,gạo nếp đối với thi độc là có tính tương khắc cực cao,thi quỷ,thi ma,hấp huyết quỷ đối với gạo nếp cũng là một loại tự nhiên kiêng kỵ. Gạo nếp cắn nhuyễn bôi vào vết thương lập tức có một tiếng xèo xèo như rán Trần Tuấn hơi nheo mắt một chút cảm giác xót như sát muối bất quá cũng không có việc gì nghiệm trọng. Xong xuôi Trần Tuấn và A San cũng theo ông lão về lại căn nhà sàn lá ở trước khoảng đất rộng,để cho yên tâm một vài người tự nhiên là tình nguyện tối nay xin gác lại ở cổng,tâm lý bọn họ đã phấn chấn không ít tựa hồ không còn một chút gì sợ hãi. Sáng hôm sau,Trần Tuấn ngủ một mạch đến 8 rưỡi mới dậy mở mắt nhìn từ của sổ nhà sàn xuống dưới khoảng sân rộng đã có rất nhiều người tập trung

-Cậu đã chịu dậy rồi sao?

Ông lão trưởng bản ngồi bên bếp lửa trên nhà sàn khẽ cười nói,Trần Tuấn hơi dụi mắt cho tỉnh ngủ 10 phần là chuyện hôm qua đã lan truyền khắp bản,Trần Tuấn giọng hơi ngái ngủ

-Hôm nay mọi người không đi làm nương sao mà lại tập trung hết ở dưới sân vậy?

Ông lão hút một bi thuốc lào nhả ra khói đặc bay vờn vờn quanh người hướng Trần Tuấn giải thích

-Là mọi người muốn tận mắt cảm ơn cậu thôi,nghe nói sáng nay cậu làm pháp đàn trừ tà bọn họ bỏ công bỏ việc là ở lại xem một phen,tối mai còn mổ lợn cả làng sẽ chiêu đãi cậu một bữa

Trần Tuấn khóe miệng hơi dật dật

-Chuyện nhỏ thôi mà không cần làm lớn vậy đâu..

Trần Tuấn gãi gãi đầu tóc đang rối,ông lão cười nói

-Cũng lâu rồi bản tôi chưa có dịp nào như thế,người bản chỉ có tấm lòng mong cậu đừng từ chối thịnh tình bọn họ

Trần Tuấn cười khổ bất quá cũng không có cách nào,mà nghĩ cũng tốt mà hảo hảo được chiêu đãi một bữa cũng là dịp tranh thủ ăn cho đã một phen vậy. Sáng hôm ấy,Trần Tuấn cũng rất nhanh lập đàn làm phép đuổi tà xong,khi xong việc không ít thiếu nữ trong bản lên dúi vào tay hắn một tấm khăn thêu,nói là không có ý tứ với hắn thì lại chẳng sai chút nào. Đúng lúc đó Trần Tuấn vớ được A San liền tìm cách lẩn mất để lại A San một mình đối phó. Đến gần trưa gặp lại A San Trần Tuấn cười hăng hắc, A San lại được thể thích quá hướng Trần Tuấn ra cái điệu bộ thỏa mãn nói

-Thầy mo dưới xuôi anh thật là có phước à..quên nói với thầy mo,hôm nay mọi người xuống dưới chợ huyện là mua ít rau cỏ chiêu đãi anh một bữa,họ nói nếu có anh đi cùng họ sẽ yên tâm hơn à…

Trần Tuấn chợt nhớ ra điều gì ánh mắt lóe lên

-Vậy cũng được, tôi cũng đang muốn xuống chợ huyện một phen

A San mừng rỡ

-Vậy tốt rồi vớ..để tôi nói với mọi người ăn cơm xong là đi luôn à

Vậy là bọn họ thống nhất gồm Trần Tuấn là có 6 người cùng đi xuống chợ huyện,mang theo 4 con ngựa thì đi nửa ngày đến nơi,đến dưới chợ huyện bọn họ sẽ nghỉ lại một đêm đến sáng mua sắm rồi về lại bản. Như vậy thời gian là tầm đến trưa mai sẽ mua được nhu yếu phẩm về bản, vừa kịp chuẩn bị cho buổi chiều thịt lợn và tối sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi Trần Tuấn. Nghe bao nhiêu vất vả như vậy Trần Tuấn không khỏi cảm kích xen lẫn cảm giác hồi hộp. Từ khi thoát khỏi Tử Lâm Trần Tuấn được Hoa Lộc cứu và theo A San đến đây thật sự mà nói địa phương này là nơi nào còn chưa có biết, một chút am hiểu cũng không,nhưng trước đây từng nghe Hoa Lộc nói nếu xuống chợ huyện có thể bắt xe được về dưới xuôi cũng là Trần Tuấn có ý định đi để nắm rõ sự tình,mà quan trọng nhất là phải biết đường xuống chợ huyện,ở dưới đó tám phần là sẽ có điện thoại để liên lạc với Hữu Trí