Chương 57: Hoang Thôn Dã Lĩnh
-Đốt lửa đấy...đốt lửa để đuổi con ma hút máu đấy..một loại mùi đặc biệt từ gỗ xưa,đốt lên cũng giúp đuổi tà xua tan bớt đi âm khí
Một mạch đi từ ngoài cổng đến đây trên đường đi Trần Tuấn gặp không ít những ánh mắt dò xét,nhìn vẻ mặt đầy ác ý,Trần Tuấn cảm giác rất khó chịu bất quá không có phát tác ra ngoài. Lên đến trên nhà sàn,hai người ngồi trên chiếc chiếu cạnh cửa sổ nhìn ra khoảng sân khi nãy. Trời đã triệt để tối hẳn,đốt xong đống lửa đó thì ai về nhà nấy,lúc này Trần Tuấn mới để ý là trong ngôi nhà sàn này lại được chiếu sáng bằng một chiếc bóng điện mặc dù trên đường đi khẳng định là Trần Tuấn không hề thấy một đường điện nào " là pháp thuật sao? suy nghĩ mãi không ra Trần Tuấn không chịu được hỏi
-Sao ở đây lại có bóng điện vậy?.. quả thật trên đường đi đến đây tôi không có thấy đường điện mà
Ông lão hớp một ngụm nước được nấu bằng một loại lá cây nào đó màu đỏ hồng rất thơm nói
-Là máy phát điện thủy lực đó,cậu thấy không, dưới con suối nhỏ kia mọi người đắp một cái đập nhỏ,cả bản dồn mấy vụ ngô mới mua được,phải 2 con ngựa chở 1 ngày đường dưới chợ huyện lên
Nói giải thích một chút về bản làng, ông lão cũng trực tiếp đi vào vấn đề
-Cậu nói là muốn giúp chúng tôi vậy cậu có tính toán gì chưa?
Trần Tuấn lúc này cũng cảm thấy khá khát nước nên cũng không khách sáo cầm cốc nước ông lão vừa rót một hơi uống cạn nói
-Thật ra tôi cũng chưa có tính toán gì,bất quá tối nay tôi muốn cùng mọi người canh gác một vòng
Thấy ông lão vẻ hồ nghi chưa tin lắm Trần Tuấn nói thêm
-Việc này A San có thể theo giúp tôi
Ông lão gật đầu cũng không hỏi gì thêm
-Đêm nay cậu có thể ở lại đây,một chút nữa tôi sẽ bảo người mang cho cậu chút đồ ăn đạm bạc,mong cậu không chê
Cái nhà sàn lớn này có thể coi như là một nơi sinh hoạt cộng đồng của thôn bản vậy,thường ngày cũng thường bỏ không,trừ khi trong bản có tổ chức cưới xin hoặc có việc gì đó thì mọi người tập trung lại,hoặc tổ chức ăn uống gì đó còn không thì cũng không có ai ở. Ông lão tự tay bố trí cho Trần Tuấn một chỗ ngủ gọn gàng,có chiếu có chăn còn dặn dò Trần Tuấn không phải ngại. Một lúc sau thì thấy A San từ dưới đi lên nhà cười cười,cái chân đã được bó thuốc cẩn thận lại. A San cười cười nói
-Về đến nhà thật là thích vớ..đúng là A San chẳng muốn đi đâu chỉ thích ở nhà với vợ thôi à...có đồ ăn cho anh thầy mo..còn có chai rượu cho già vớ
Ông lão đang chuẩn bị một ít quần áo mặc được cho Trần Tuấn thay,nghe nói đến rượu mắt sáng quắc lên. Về phái Trần Tuấn mặc dù ngại nhưng không biết từ chối thế nào nên cũng đơn giản thôi là nhập gia tùy tục. Trên tay A San ôm một đùm lá chuối,tay còn lại thì xách chai rượu. A San đưa cái đùm lá chuối lên ngửi
-Cá nướng của thầy mo bắt được..với một ít thịt chuột vớ..còn có xôi nếp nương thơm phức..tôi bảo con Mẩy vợ tôi nó gói cho thầy mo để cảm ơn à
Trần Tuấn bụng hơi sôi
-Anh đến đúng lúc lắm..tôi đang có việc cần anh giúp đây
A San ngồi xuống chiếu rót rượu ra mời ông lão sang,ông lão cũng chỉ chờ có thế nhảy sang làm một chén khạc ra một tiếng
-Cứ làm hết cút rượu này rồi làm gì làm vớ
Trần Tuấn nghiêm mặt
-Cậu không được uống rượu bằng không tôi để cậu cho con ma hút máu. Cậu nghĩ cái nào tốt hơn?
Trần Tuấn dọa,A San sau việc trải qua tối hôm trước cũng chột dạ,cầm chai rượu lên ngắm ngắm một cái nuốt nước bọt đánh ực xuống
-Già uống đi.. A San có việc không uống
Trần Tuấn chuẩn bị quần áo để thay xong thì sang ngồi,A San mở bọc chuối ra mùi thơm nức mũi,hai con cá Trần Tuấn bắt được cộng thêm thịt chuột nấu với giềng mẻ. Trần Tuấn nãy định bụng hỏi A San chỗ tắm rồi mới ăn nhưng mà cảm giác đói quá cứ ăn trước rồi tính sau. Ba người vừa ăn Trần Tuấn nói
-Tôi nay cậu với tôi ra chòi canh một chút..tôi có việc cần cậu với mọi người giúp
"Không thành vấn đề". A San ra hiệu
Rất nhanh đã ăn xong,Trần Tuấn hỏi chỗ đi tắm thì A San chỉ ra con suối giữa làng bào Trần Tuấn cứ xuống đấy mà tắm,trong lúc ăn cơm Trần Tuấn cũng biết được thêm một số chi tiết nữa,trong bản cũng có hơn 50 thanh niên và trung tuổi, độ tuổi có sức khỏe nhanh nhẹn đều được chia ra canh gác ở những chỗ vào,chỗ hiểm yếu của bản do thầy mo đã chết nên chỉ có thể trực tiếp canh chừng như vậy. Những chỗ đó đều được gia cố rào chắn lại bằng hàng rào gỗ. Trong bản vì chết nhiều người nên ban đêm 24/24 đều có thanh niên canh gác, nhà nào cũng sàn cao cửa chắc chỉ có ai làm nhiệm vụ mới ra ngoại nên trong bản cũng khá an toàn. Đi xuống suối tắm Trần Tuấn phải bắt A San dẫn đi bằng được,không phải là sợ con ma hút máu mà là dưới suối có nhiều phụ nữ cũng đang tắm giặt, một nửa là vì ngại một nửa vì sợ mò mẫm ra đấy chẳng may hiểu lầm thanh niên bản nó lại bâu vào nó đánh chết. Tắm xong Trần Tuấn mang bộ quần áo mình vừa giặt lên phơi luôn dưới cái sào phơi của nhà ai cạnh nhà sàn,nước suối từ trong khe núi chảy ra trong và mát gột rửa hết bụi bẩn mấy ngày hôm nay cảm giác trong cơ thể tràn đầy tinh lực,Trần Tuấn hít sâu một hơi
" Âm khí càng về đêm càng nặng"
Vẻ mặt hơi đăm chiêu A San liền gọi rủ hắn đi vòng quanh bản xem qua một vòng. Trần Tuấn lên trên nhà sàn mang theo những thứ cần dùng cũng không quên xách theo Độc Thần Kiếm,A San cũng dắt bên hông con dao găm của mình hai người một mạch đi. Ban đêm ở trong một vài nơi được ông lão mang bóng đèn ra chiếu sáng,đi ra xa viền ngoài của bản làng thì mới bắt đầu tối dần,đêm đến nhà nào cũng đều đã đóng cửa đi ngủ không có việc tuyệt đối liền không ra ngoài. Đến trạm gác đầu tiên ở cổng làng,bên trên hai chòi canh được đốt hai cây đuốc vẻ mặt hai cậu thanh niên canh gác nhìn rất mệt mỏi còn có hai người ở dưới cổng trực tiếp trải lá chuối mà ngủ. Thấy hai dáng người đi đến bọn họ giật mình bật dậy,nhận ra A San với Trần Tuấn mới giãn nét mặt liền hướng A San nói bằng tiếng dân tộc