Chương 56: Sơn Thôn Qủy Ám (phần 3)

Đại Việt Anh Linh

Chương 56: Sơn Thôn Qủy Ám (phần 3)

Ăn uống xong xuôi cũng đã gần trưa,Trần Tuấn chuẩn bị một lượt trước khi cùng A San đi về bản,hai người vòng qua con đường nhỏ, theo như lời Hoa Lộc đến dưới gốc cây to quả nhiên là đã có một con ngựa được buộc sẵn. Như có một luồng điện xuỵet qua Trần Tuấn vẻ mặt hơi khó coi quay lại nói với A San

-Anh biết cưỡi ngựa không?

-A San 5 tuổi đã cưỡi ngựa mang ngô đi đổi rượu cho A lối rồi vớ (a lối ý chỉ là bố)

Trần Tuấn thở phào một cái,may mà A San biết cưỡi ngựa chứ không hai thằng lại dắt bộ thì bằng hòa,mà lại nói nếu Hoa Lộc đã nói để ngựa lại thì chắc cũng biết trước rồi, suy ra thì người ở trên này ai người ta cũng biết cưỡi ngựa hết. Hai người bắt đầu lên đường trời cũng đã quá trưa,cảm giác là lần đầu tiên Trần Tuấn cưỡi ngựa nên không khỏi sợ hãi,ngồi đằng sau ôm rất chắc lấy A San, A San cũng không quên trêu hắn mấy câu Trần Tuấn cũng không có tâm trạng để ý mà chỉ tập trung làm sao ôm thật chắc để không bị rớt khỏi ngựa. Đường rừng núi khó đi, ngựa cũng không có đi nhanh mà cũng chỉ chạy từng bước một,bất quá so với đi bộ thì khẳng định nhanh hơn gấp đôi mà lại tiết kiệm được sức. Đi xuyên qua mấy bìa rừng nhỏ,qua hai khe suối và vượt qua hai ngọn đồi núi đá,vừa đi vừa nghỉ cuối cùng xế chiều họ cũng đến nơi. Con ngựa lững thững bước đi trên một thông đạo nhỏ ven sườn đồi

-Đến bản của A San rồi vớ

Trần Tuấn từ lúc trên đỉnh đồi nhìn xuống cũng đã phần nào đoán ra. Bản của A San từ trên cao nằm lọt thỏm trong thung lũng giữa các con đồi đá và rừng cây,ở giữa bản có một khe suối nhỏ chảy qua Trần Tuấn đánh giá một hồi bằng trực quan nhận ra bản của A San nhân khẩu chắc cũng khoảng trên trăm người,Trần Tuấn áng chừng tính toán được cũng là nhờ từ trên cao mà đếm số nóc nhà, có khoảng 30 hoặc nhiều hơn,. Để khẳng định một lần cho chắc Trần Tuấn quyết định hỏi A San

-Bản anh có bao nhiêu người?anh có nắm được không?

- y dà..chắc là hơn trăm người gì đó thôi..cái lũ trẻ con nó nhiều lắm. Nhưng mà dạo trước bị quỷ hút máu nó bắt cũng nhiều rồi

A San nói với giọng khá thản nhiên cảm giác như bản của anh ta trải qua không ít những sự kiện như vậy. Đi xuống dưới chân đồi từ đằng xa đã nhìn thấy đường vào bản A San ra dấu hiệu hai người sẽ xuống dắt bộ vẻ mặt hơi lo lắng nói
tv-mb-1.png?v=1
-Để A San đi trước anh đi theo sau thôi, A San phải nói với bọn trong bản cho anh vào vớ.. cái bọn trong bản nó không thích thầy mo dưới xuôi đâu à..Nhưng mà anh yên tâm,có A San đây thì anh đừng lo,A San với trưởng bản hay uống rượu với nhau mà

Hai người một trước một sau,con đường nhỏ đi vào bản lọt thỏm dưới hai đồi đá dốc được chặn ngang bằng những hàng rào cây gỗ to như bắp đùi,trên cổng vào lại có hai chòi canh gác làm Trần Tuấn liên tưởng đến doanh trại thổ phỉ ở trong phim vậy. Thấy hai bóng người ngựa đi đến, một người đàn ông đứng ở trên chòi canh nhìn khoảng cách hai bóng người đang đến gần nói vọng ra bằng một loạt tiếng dân tộc. A San cũng rất nhanh đáp lại,được một lúc thì thấy cánh cửa to được xếp lại từ các cây gỗ từ từ mở ra, một tốp năm người đàn ông to khỏe đi ra,nhận thấy A San thì bọn họ vẻ mặt rất vui mừng một vài người thanh niên chú ý đến Trần Tuấn cảm giác vẻ mặt rất khó chịu. A San đang hướng về phía Trần Tuấn cố gắng nói với họ điều gì đó đoán là chắc đang giới thiệu về Trần Tuấn,thấy vẻ mặt của mọi người đã dần giãn ra, một cậu thanh niên rất nhanh chạy vào trong. Nói chuyện xong xuôi A San tiến lại phía Trần Tuấn nói

-Anh phải đợi một chút à…

Trần Tuấn gật đầu,gần 30p sau một ông lão lưng còng dáng người gầy nhỏ cùng cậu thanh niên vừa nãy đi ra. A San vẻ mặt vui mừng tiến về phía ông lão nói gì đó rồi ra hiệu cho Trần Tuấn bước qua đây

-Anh này là Tuấn à..là thầy mo dưới xuôi..anh này cứu tôi già vớ...không có anh này thì bây giờ thằng A San thành cái xác khô cho con ma hút máu rồi à

Ông lão khuôn mặt rất nhiều nếp nhăn,tóc và râu đều đã bạc trắng hết nhung đôi mắt rất sáng,rất có thần. Ông lão nhìn Trần Tuấn đánh giá một hồi rồi nói bằng một giọng phổ thông rất thuần âm

-Cảm ơn cậu thanh niên trẻ đã cứu thằng San,chẳng hay cậu đến bản tôi còn có việc gì?

Ông lão ánh mắt hơi dò xét,Trần Tuấn cũng khá ngạc nhiên vì ông lão nói tiếng phổ thông cực chuẩn đang không biết nên trả lời như nào cho phải thì A San đã nói
tv-mb-2.png?v=1
-Anh này đến bản giúp mình bắt con ma hút máu già vớ…

Trần Tuấn cũng chỉ biết gật đầu căn bản là không biết giải thích thế nào,có vẻ hơi lưỡng lự những cuối cùng trưởng bản cũng cho Trần Tuấn đi vào. Trời lúc này đã chạng vạng tối,vừa bước vào trong Trần Tuấn đã cảm giác được một mùi âm khí nhàn nhạt từng tầng mỏng cứ không tán mà lẩn quẩn trong làng,bầu trời bên trên được bao phủ bởi một tầng quỷ khí mỏng khiển cảm giác ngôi làng này vốn bình thường bị các rào chắn gỗ che hết ánh nắng nay lại càng thêm phần âm u. Trần Tuấn hơi tò mò hỏi

-Cụ cho tôi hỏi chút.. à tại sao bình thường lại phải làm những hàng rào chắn cao như vậy? có phải là?

Ông lão vừa đưa Trần Tuấn và A San đến ngôi nhà sàn giữa làng vừa thở dài một câu nói

-Cậu không biết đấy thôi,những hàng rào đấy là được làm để bảo vệ dân bản được yên ổn..nó giúp ngăn cái lũ ma hút máu đi vào bản vào ban đêm..ài..cũng là bất đắc dĩ thôi..nếu mà cứ kéo dài như thế này thì dân bản sống ở đây cũng nhiễm âm khí mà mang bệnh

-Ông cũng là thầy mo?

-Thầy mo ấy..thì lão không dám nhận.. tại vì sống lâu nên biết một chút thuật âm dương thôi

Những thầy mo ở bản mường vùng cao thật sự là rất có địa vị,trên đường đi A San nói với Trần Tuấn và ông lão xin phép về nhà thăm vợ rồi sẽ qua ngay. Vừa đi Trần Tuấn vừa hỏi một chút về tình hình bản làng ở đây thì biết được không ít thông tin. Đầu tiên Trần Tuấn cũng khá ngạc nhiên khi biết ông lão xưa vốn là một lính bộ đội,ông tham gia không ít những trận chiến lịch sử cụ thể như chiến tranh biên giới năm 79,đó cũng là giải thích tại sao ông lão nói tiếng phổ thông rất tốt và chuẩn. Sơ bộ tình hình có thể giải thích qua một lượt như sau. Ở vùng núi này được chi phối bởi 7 bản làng lớn có khoảng 200 đến 300 nhân khẩu cùng xung quanh là nhiều bản nhỏ khác và bản của A San là một ví dụ. Mỗi bản lớn đều có một lực lượng thầy mo nhất định,họ làm công tác tinh thần cũng như kiêm luôn vai trò thầy thuốc cứu người và là lực lượng bảo vệ dân bản tránh khỏi những thứ quỷ quái từ núi rừng. Vài năm trở lại đây các Bản Lớn thường hay xảy ra mâu thuẫn, mấu chốt cũng từ việc khai thác các mỏ vàng trong núi và từ các pháp sư tán tu hoặc tông phái lên đây tìm vàng,dẫn đến những cái chết từ những thử quỷ dị và những lần thanh toán lẫn nhau của các thầy mo và pháp sư