Chương 46:Vô Đề (4)

Con Đường Võ Đế

Chương 46:Vô Đề (4)

Thạch chả để ý lấy tên chủ trì nói,cơ thể hắn đã hồi phục lại, dường như cũng đã hết choáng, hắn liền lao xuống đài chạy lại chỗ tên Thủy Tượng.
"Haizzzz...." Nhìn tên Thủy Tượng, Thạch thở dài lấy một hơi rồi thương cảm đở hắn dậy, hỏi.
" Có sao không....... "
Tên Thủy Tượng nhìn Thạch, tuy bị ăn hành sấp mặt, nhưng hắn vẫn giữ nguyên vẻ hưng phấn, hỏi Thạch.
"Ngươi tu luyện công pháp gì mà mạnh thế, dù cho ta có Long Thể thể chất cũng không đánh lại ah."
Nhìn tên này mặt Thạch nghệch ra khó hiểu, nhưng nhìn thấy hắn sự hưng phấn nên cũng chả muốn làm cho tên này cụt hứng Thạch nói.Rồi hắn lại lôi hệ thống ra hỏi về Long Thể.
"Ta học theo một bộ phim, sáng ra chạy bộ 100 ki-lo-met, hít đất 1000 cái, xì dầu 1000 cái."
Lúc này lại tới tên Thủy Tượng nghệch mặt ra.
"Phim là cái mẹ gì " Thủy Tượng tự hỏi lấy trong lòng, tuy không biết nhưng hắn nghĩ lại ngại nên không hỏi, rồi hắn tự bảo " Về Phải tìm hiểu về phim ah ".
Nghe Thạch nói tập luyện thế này, hắn cũng có chút nghi ngờ hỏi lại.
"Ngươi thật không tu luyện cái khác công pháp."
" Không..... "
" Nếu thật vậy ngày mai ta cũng phải tập theo ah."
Thạch nhìn tên này xong cười lấy, chém gió nói:
"Ngươi xem ta là mới tập luyện được năm cái tháng ngày, mà đã hơn được Long Thể của ngươi, ngươi bẩm sinh đã là Long Thể, vậy nếu tập luyện năm tháng có phải sức mạnh vượt bật không, chưa nói nếu ngươi tập luyện đủ ba năm, không biết chừng một đấm đánh xuyên Lam Tinh Cầu này,không phải lúc đó ngươi liền bá đạo ah."
Chém gió xong, Thạch lại biểu diễn ra cao nhân một bộ dáng, khiến tên Thủy Tượng cũng phải liên tưởng tới hình tượng, mình một đấm đánh một cái xuyên lam tinh cầu, đây là cở nào bá đạo cở nào trâu bò hò hét ah,lúc đó không phải là không có địch thủ ah, ngươi khiêu chiến ta, hừ một đấm ta đánh bay ngươi.
Thạch thấy tên Thủy Tượng im lặng quá lâu,có chút bực mình, tên này mẹ nó thật không biết hùa theo ah, nhìn qua tên Thủy Tượng, khuôn mặt Thạch lại có vẻ đơ ra, được vài giây Thạch quay người đi thẳng về một góc đứng ah.
Vì khuôn mặt tên Thủy Tượng lúc này mẹ nó thật đủ hại não ah, miệng há ra cười, một dòng lại một dòng nước dãi từ trong miệng hắn lại chảy ra ah, khiến cho khuôn mặt vốn đôn hậu của hắn, bây giờ có hay không muốn chấp nhận đều biến thành tiện hết sức, muốn nhiều tiện có nhiều tiện ah.
Thạch tự hỏi lấy, liệu đây có phải mẹ nó là cảnh giới tu luyện khuôn mặt cao thâm nhất ah.
Thủy Tượng sau khi tự sướng xong thì lại trở lại thực tại, nhưng trong lòng lại không giấu được vẻ vui sướng, hắn nhận ra lúc này Thạch đã đi đâu mất.
Hắn đi lấy một vòng tiềm kiếm Thạch.
Thủy Tượng thật rất muốn tạ ơn hắn cái, mà lại không gặp, nên đành đi nhanh về.
"Ta phải mau về tập luyện ah, haha một đấm đánh xuyên thiên hạ, cỡ nào oai phong hình tượng, chả phải lúc đó liền muội tử cũng vây quanh đầy người ah."Thủy Tượng tự nói xong lại tức tốc chạy đi, dù gì hắn cũng đã bị loại nên cũng chả cần thiết ở lại đây làm gì.
Lúc này trên Võ Đài, sau trận đấu của Thạch và Thủy Tượng, thì các trận đấu khác cũng bắt đầu diễn ra, nếu đặt ở lúc trước, lúc Thạch và Thủy Tượng chưa lên Võ Đài, thì sáu trận sau đều có vẻ đặc sắc, vì các cặp đối thủ đều ngang tuvi nhau, và không có cách biệt quá lớn.
Nếu như hắn biết, trận chiến vừa rồi của hắn và Thủy Tượng làm trong lòng bọn này đều có bóng ma thì các trận này còn không tới vẻ đặc sắc đến vậy.
Phải biết ở trên khu khán giả lúc này cũng có một vài trưỡng lão tới để tuyển đệ tử ah, chúng trưởng lão sẽ quan sát lấy rồi đánh giá, nếu may mắn biểu diễn đạt ý tứ, hoặc gây ấn tượng cho các trưởng lão, được trưởng lão nào yêu thích lại thu làm đệ tử, đó không phải là một bước lên trời ah.
Làm đệ tử các trưỡng lão không chỉ tài nguyên tu luyện to lớn, còn có lớn hơn cả đệ tử nội môn chức vụ, có thể ra khỏi tông môn khi được sư phụ cho phép ah, nhưng cũng còn nhiều ưu điểm khác....
Trên đài, dường như bảy trận còn lại đều đánh đã xong, cái bảng sắp xếp tên thi đấu, lúc này đã mất hơn một nữa thẻ tên, cũng như lúc đầu các thẻ tên còn lại trên mặt bảng đều di chuyển lấy.
Một lúc sau, trên bảng lại có danh nghạch thi đấu lần hai, gồm sáu trận ah, Thạch vận một chút linh lực vào mắt mình, nhìn về cái bảng, hết tấm thẻ này đến tấm thẻ khác, rốt cuộc hắn cũng thấy lấy tên mình.
"Ngọc Thạch -Mông Như "
Thạch đoán một chút nếu không nhầm thì đây là tên một cô gái, mặt Thạch lúc này lại bắt đầu tiện lên, đánh nhau với nữ tử, cái này cở nào kích thích ah, mượn nhờ cơ hội đụng chạm một chút....Mu HaHa nghĩ tới thôi mà mặt Thạch xém không nhịn được cười to cái, nếu không có hệ thống kiềm chế lại hắn ah.
"Im mồm...." Âm thanh của hệ thống vang lên.
Nghe âm thanh hệ thống, Thạch cũng im lặng lại, lấy ra cái MP3 đeo lấy một tai rồi bật lên nhạc nghe thư giãn lấy.
Lúc này một nữ tử, khuôn mặt có chút nhăn nhó lấy, hừ lạnh nói:
"Hừ,.... sao lại với tên này chứ."
Là nữ tử lúc nãy đã nói lời cay nghiệt khi Thạch rút lấy kiếm ra. Cô ta chỉ nói xong rồi quay đi, lẫn lấy vào đám người.
Một lúc nghĩ ngơi sau khi, tên chủ trì đi lên lại Võ Đài, cười nói."Như các ngươi đã thấy được mình đánh với ai ah, nếu không may xếp trúng người quá mạnh cũng là chỉ trách được vận khí của các ngươi quá xui xẻo ah."
Nói đến đây lão ta nhìn về phía Thạch đang đứng đó, ở dưới đài lúc này mười hai đệ tử thi lấy vòng hai, cũng là nhiều người một trận thở dài ah.
"Thật may ta không đấu với hắn ah, nếu đấu với hắn chi bằng ta thẳng thừng đầu hàng ah...." Lúc này mọi ánh mắt của các đệ tử đều nhìn lấy đứng nới đó Thạch như nhìn lấy quái vật.
"Ta cũng vậy.... vốn tưởng Linh Tướng cấp ba cũng chỉ cách biệt Linh Tướng cấp hai một chút, ai nghờ lại." Một tên đệ tử chép miệng nói.
"Ngươi nói không phải tên Huyền Thần với Thủy Tượng đều là Linh Tướng cấp ba đi "Một người không biết nói ra, tức thì làm các đệ tử khác nhìn lấy tên Huyền Thần, chỉ thấy tên Huyền Thần đứng đó hai tay khoanh lại trước ngực mặt nhắm lại, gió một cơn thổi qua làm cho tóc hắn bay bay lấy, bên cạnh hắn còn có lấy một mỹ nữ tóc trắng ôm lấy bắp tay hắn, hình tượng này nhất thời làm một vài đệ tử cảm thấy hâm mộ.
Một số khác đệ tử lại định lại tâm nói.
"Thủy Tượng ta thật không điều tra rỏ hắn tu vi gì nhưng chắc cũng chỉ mới lên Linh Tướng cấp ba tối qua ah."
"Ừm... ta cũng thấy là vậy. "Một vài đệ tử lại hùa theo.
"Vậy chắc chỉ có tên Huyền Thần là có Thể cùng tên Ngọc Thạch này hò hét ah."Một lại một tên đệ tử góp ý kiến vào.
Có tên nói Huyền Thần có vẻ yếu hơn Thạch, có kẻ nói Huyền Thần áp chế hoàn toàn Thạch, có kẻ nói lấy Thạch lại hoàn toàn áp chế, dủ loại ý kiến trên đời đưa ra.
Không chỉ ở dưới đài lúc này trên khu khán giả cũng là bàn tán rất sôi nổi ah.
Thấy tình hình, tên chủ trì, la to lấy một lượt.
" Trận đầu tiên, Trần Ngọc Phấn - Huyền Di Diệp "
Nghe lấy tên Phấn, Thạch mở ra đôi mắt nhìn lên đài.
Nàng lúc này cũng đã đi lên đài lấy.
Tay nàng nâng lấy một thanh màu xanh kiếm, khuôn mặt thân hình vẫn vậy, vẫn đẹp, vẫn hồn nhiên lấy.
Nhưng Thạch lại cảm giác nàng có chút gì đó khác khác, bước đi của nàng có chút gì đó khác khác...., nhìn lại hai chân nàng, Thạch thấy hai chân nàng đi khép lại, dường như là hạ thể có gì đó đau ở dưới, mà chỉ có kẹp lấy hai bắp đùi kẹp lại mới đỡ đau hơn.
"Truyện Linh Vũ..... " Lắc lắc đầu, nhớ lại một bộ truyện, trong bộ này hình như cũng có miêu tả lấy một người con gái đi như vầy khi lần đầu làm chuyện ấy.
Thạch ngờ ngợ đoán ra sự việc, hắn nhếch lên miệng cười nhạt lấy, lòng hắn có chút đắng, nhưng rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần nhìn qua đối thủ của nàng, rồi cẩn thận đánh giá lấy.
Một tên nam tử, thân hình có chút ốm yếu, khuôn mặt xem như là cũng được giai, tay nâng lấy một cấy bằng sắt gậy dài.
Phấn và Di Diệp lúc này hai mắt nhìn nhau, nhưng có vẻ cái gì làm Phấn khó chịu lấy, nàng vừa vào liền đã không kiệp chờ đợi nói.
"Bắt đầu đi."
Thấy hai bên như đã sẵn sàng, chủ trì liền hô to lấy:
"Bắt đầu."
Thạch cũng là nhìn thẳng lên trên đài, vì là trận trước làm gì đó nên hắn không để ý đến trận đánh của Phấn ah.
Lúc này như không kiệp chờ đợi Phấn vừa nghe hiệu lệnh nàng liền rút ra trường kiếm, thân ảnh nàng như phiểu miêu liền lướt về phía tên Diệp Linh.
Tay nàng uốn éo một tia kiếm sắt bén chém xuống lấy.
Tên Di Diệp lúc này cũng là không túng, hắn liền nâng lấy cây Gậy sắt của mình nâng ngang lên đở lấy nhát chém này, rồi đẩy mạnh ra, Di Diệp hất ra trường kiếm xong, hắn liền nhanh chóng nhảy lên cao, chuyển hướng của cây gậy, hắn đập một gậy xuống, nhưng lại không thành công, vì Phấn lúc này đã lướt lấy ra xa.
Cây gậy đạp lấy xuống đất, không túng Di Diệp lại nâng lên cây gậy, nhưng trước mắt hắn liền xuất hiện lấy một thân hình mảnh mai, một tia sáng sẹt ngang qua trước mặt của tên Diệp Linh, hắn tuy phản xạ không chậm nhưng vẫn bị một vết cắt lấy ngang trán.
Thạch nhăn lại mặt nhìn kỹ lấy Phấn.
Phấn lúc này khuôn mặt không còn lấy vẻ vô tư ngày nào, mà như có lấy ai hối thúc, nàng xuất tay rất ngang tàng như muốn lấy mạng sống của tên Di Diệp.
"Chẳng lẽ lại bị bỏ bùa.... méo thể nào... chẳng lẽ ở dưới bị gì hối thúc à... đau quá chăng...." Thạch suy nghĩ lung tung rồi cười nhạt gạt đi dòng suy nghĩ của mình.
Không cho tên đối thủ thời gian định hồn, Phấn lướt nhanh theo các nhát chém liên tục xuất ra.
Tên Di Diệp lúc này đã không kiệp định hồn, các vết chém cứ thế mà cứa lên người hắn, tuy hắn có đở lấy, nhưng tốc độ xuất kiếm của Phấn thật sự quá nhanh, khiến hắn có cố gắng đở lấy thì cũng không đở hết được.
Người tên Di Diệp lúc này đã đầy lấy vết thương nếu hắn không đầu hàng có thể sẽ vì mất máu mà chết.
Hắn nhảy lên cao né tầm đánh của Phấn, muốn nhảy xuống Võ Đài đầu hàng, nhưng khi gần tới biên giới của Võ Đài và mặt đất bên dưới,thì Phấn dường như không tha mạng hắn, trường kiếm lại chém ra một đường cắt sâu vào chân Di Diệp,tên Di Diệp trong cổ họng lúc này phát ra âm Thanh như là heo bị chọc lấy tiết.
"Ah..... " Hét xong tên Di Diệp lại thảng lỏng cơ thể ôm lấy chân mình, rồi té khỏi võ đài.
Tên chủ trì lúc này liền hô to.
"Ngọc Phấn thắng."
Lúc này tên Di Diệp lại ngất xỉu nằm lấy nơi