Chương 49: Chặt Đứt (2/2)

Con Đường Võ Đế

Chương 49: Chặt Đứt (2/2)

Lời nói của Thạch lúc này như là tử thần một dạng, mang đến lạnh lẽo thấu xương cho Phấn, tay nàng bất giác khônng tự chủ được mà run lên bần bật, nàng quay qua nhìn Thạch với ánh mắt sợ hãi.

Không nói nhiều, Thạch đơn giản cảm thấy nói ít lại làm nhiều thì tốt hơn.

Nhìn Phấn quay qua, bốn mắt chạm nhau, nhưng không phải là chạm nhau theo kiểu trong phim hoạt hình, chạm nhau vì tình yêu, mà lúc này tình cảnh lại là trái ngược hoàn toàn, một bên lạnh lẽo như băng, một bên lại là run sợ.

Nhìn lấy trước mắt hết thảy, tay Thạch vốn đang là cầm cây kiếm, nên thuận lợi hắn liền chém ra một nhát vào bả vai trái của Phấn,tuy nhiên hắn cũng chỉ là nương tay, cắt vào tới xương rồi rút ra, thật không đành lòng khi mà cắt tay của một người mà mình từng thầm thương.

Cô ta trong mắt xám bệt vô hồn nhìn Thạch, cô ta không phản kháng lấy, hay có thể nói cô ta hiện tại liền không biết việc gì xung quanh.

Một vài giọt nước văng lên má của cô ta, máu chảy ra ròng rả từ trên bả vai cô xuống đất.

Năm giây sau như cảm nhận được đau đớn:

"Ah....."

Nàng hét lên một tiếng rồi như muốn ngất xỉu.

Như ác ma đồng dạng lúc này Thạch nào dễ dàng để yên, tay hắn lại nâng lên một chùm lại một chùm ánh sáng tím tụ hội trên lòng bàn tay hắn, Thạch khẽ đưa tay ra sau rồi lại cực nhanh hắn đánh ra một chưởng vào vài Phấn, khiến cô ta lúc này đang muốn khụy xuống cũng là bị cái này chưởng đánh bay về phía tên Huyền Thần, trên chỗ cô ta đáp xuống lúc này sàn đấu cũng là xuất hiện vài tia nhỏ vết nứt.

Cùng lúc cô ta vừa đáp xuống, cũng là lúc Thạch lại biến mất tại chỗ.

Mà chỗ tiếp theo hắn xuất hiện lại là trước mặt tên chủ trì đang không biế t việc gì vừa sảy ra. Hắn nói.

"Có thể xem ta thắng chứ.... nếu không lúc sau nữa cũng phải là mạng người ah." Nghe Thạch nói kuôn mặt tên chủ trì lúc này cũng là trở lại, không còn vẻ ngu dốt, đắn đo một chút tên chủ trì la: " Ngọc Thạch....."

" Ngươi là làm gì cháu của ta...." Tên chủ trì chưa hô xong thì một giọng hét già nua vang lên.

Khiến Thạch bất ngờ quay phắt lại nhìn thử.
Trên đài không biết từ lúc nào lại xuất hiện một lão già, khoác trên thân một bộ màu đen áo choàng, tay cầm lấy một thanh kiếm, nhìn qua khí chất có mười phần lạnh lẽo ác độc.

" Huyền trưỡng.... trưởng lão...."
Lúc này phía sau Thạch tên chủ trì lắp bắp nói ra, sau đó hắn hai tay ôm trước ngực cúi xuống cái đầu mình, mười phần trang trọng.

Nhưng không để ý tên chủ trì, lúc này cách xa Thạch gần hai mươi bước chân lão già, ôm lấy Huyền Thần lúc này đang bất tỉnh, lại gằn giọng hỏi Thạch:

" Ngươi là làm gì cháu ta....." Khác với lần trước, lần này trong giọng nói mang theo một tia uy áp, khiến trên thân Thạch lúc này như đeo một tảng lớn đá, khiến hắn cảm thấy khó thở, hô hấp không đều, chân như muốn mềm nhũng ra mà khụy xuống.

Tuy nhiên trong lúc trí óc Thạch mơ hồ, âm thanh hệ thống vang lên.

"Thật khó coi ah.... hừ dùng Uy Áp có gì hay để ta giúp ngươi ".

" Keng... mở ra chế độ không coi uy áp là gì vĩnh viễn, do hệ thống mới sáng tạo cho người chơi."
"Mở thêm cột thiên phú: Miễn Dịch Uy Áp "
" Thông tin thiên phú:Xem thường tất cả uy áp, ở trước mặt ta đừng dùng uy áp, vì liền là phí sức."

Âm thanh hệ thống vừa dứt, vốn hai mắt khép hờ Thạch lúc này lại là mở to ra, đôi chân mềm nhũn cũa hắn lúc này lại là cứng lên như cột nhà, tinh thần vốn uể oải nặng trề của hắn lúc này lại là trở lại đỉnh cao.

Thạch nhìn lấy trước mắt lão già, đôi mắt nheo lại nói:

" Hắn có nói tài nghệ không bằng người, bị thương cũng không trách ai được." Vốn tưởng trước mắt lão già nghe xong câu này sẻ nói đạo lý một chút, nhưng lúc này thân ảnh lão lại là từng từng tầng tầng quang mang linh lực bao phủ, trên tay lão thanh kiếm sắc bén lúc này thoát vỏ, lơ lửng trước ngực lão,chỉ về phía Thạch, phát ra từng trận âm thanh.
"Ong... Ong..."
Làm Thạch không tự chủ được rùng mình vài cái, mà phía sau hắn chủ trì lúc này đã là khụy xuống đất hai tay ôm lấy đầu, Thạch nhìn qua tên chủ trì khó hiểu, sao tự dưng lại gục, đó là hiện tại trong Thạch câu hỏi.

Hắn đâu biết lúc này bên kia xưng Huyền trưởng lão người, phát ra Uy Áp là cở nào trâu bò cỡ nào cường đại.
Nếu không có hệ thống miễn dịch, có lẻ lúc này Thạch cũng như lão chủ trì mà thôi.

Huyền trưỡng lão nhìn chằm chằm lấy Thạch rồi nhẹ nói.

" Khá lắm có thể chấp nhận uy áp của ta, rồi để ta xem ngươi làm sao tiếp nhận đòn tiếp theo."
Nói xong, trước khuôn mặt khó hiểu của Thạch, thanh kiếm vốn ở phía trước ngực của ông ta, lúc này lại di chuyển ra sau lưng, mũi kiếm chỉa thẳng lên trời, từ trong người Huyền trưỡng lão, lại từng dây từng dây linh lực truyền vào thân kiếm.

Thân kiếm lúc này bao phủ lấy một lượng linh lực to lớn, mà lượng linh lực này bên ngoài vậy mà lại hình thành một cây kiếm ảnh khủng bố, to tướng.

Nhìn thấy cây kiếm này Thạch đều là há hốc mồm.

" Tài nghệ không bằng người, ta xem ngươi là dùng tà công gì đi, hừ." Lúc này Huyền trưởng lão lên tiếng.
" Ta sẻ tiêu trừ ngươi loại này tà ác người, để không hậu họa cho tông môn về sau."

Nói xong Huyền trưởng lão gầm lên, rồi đạp mạnh xuống đất, khiến chổ sàn của lão cũng phải nứt ra hình mạng nhện.
Rồi bằng tốc độ xé gió lão ta lao tới, giơ kiếm lên muốn chém vào Thạch, nếu cái này Thạch không né hoặc không đở thì hắn chết chắc.

Phản xạ Thạch cũng không chậm hắn xoay người búng lên một cái nhảy ra xa, vốn tưởng lão này sẻ là từ mới tới, nhưng lúc này phía sau hắn lại vang lên vun vút âm thanh.

Hoảng hồn Thạch chỉ kiệp vận dụng tốc độ lách qua một bên né lấy đường kiếm cũng may cho hắn khi đường kiếm này lại bị đánh trật.Găm mạnh xuống đất có vẻ khó rút lên.
Thạch lúc này trong giây lát, hắn xoay người lại, nhìn lấy lão già trước mắt lão già lúc này cách hắn cũng chỉ một bước chân lớn, không nói lời nào,Thạch trong chớp mắt áp sát lão, tay nấng lên một cú đấm móc từ dưới cằm lão đánh lên.

Tuy nhiên lúc này cú đánh của hắn cũng là đánh trật, lão già đã ngửa mặt ra sau né đi đòn đánh của hắm, tay lão lúc này vậy mà bỏ đi cây kiếm, để nhảy ra xa.

Thạch cũng không truy theo làm chi, hắn chỉ thủ thế đứng đó nhìn chằm chằm lão già.

Rồi Thạch nhìn qua cây này kiếm của lão, không khỏi cười trừ.

Rút ra Tinh Thần Long Sĩ, Thạch nâng cao nó lên dùng thế của sammurai bên nhật bản, một bổ vào Thạch kiếm của lão già.

Trên thân kiếm lão lúc này, linh lực mặt kiếm ảnh, có dấu hiệu rạng nứt.

"Rắc rắc...."
lúc này Từng tia linh lực dần dần tan biến hóa thành không khí tiêu tán trong thiên địa, để lại nơi đó thanh kiếm lão giả đang cắm trên mặt đất, nhưng khi nhìn vào lão giả sắc mặt lão như thường, dường như không quan tâm tới việc vừa xảy ra.

Đôi mắt như chim ưng của lão vẫn nhìn chằm chằm Thạch, sau đó trong tay lão lại xuất hiện một thanh huyết kiếm, thanh kiếm vừa xuất hiện không khí xung quanh đã bị nhuộm thành màu đỏ, từ thanh kiếm có thể nghe được những anh thanh của linh hồn gào rú, có lẽ đó là linh hồn của những kẻ không may bị thanh kiếm này tước đi sự sống, không những thế trên thanh kiếm còn có nhiều hoa văn đồ án yêu dị khiến người ta khi nhìn vào thì cảm thấy tinh thần hoảng hốt, Ngọc Thạch khi thấy thanh kiếm này thì trong lòng cũng kiêng kỵ 3 phần
Lão lại lao nhanh về phía Thạch, trên tay thanh kiếm liên tục trảm xuống, khiến cho Thạch phải chật vật tránh né.

" Đã thương cháu ta....hừ ta cho ngươi trả giá.", khuôn mặt già dữ tợn nói.

Thạch cười nhẹ lấy một hơi, tuy trên thân hắn lúc này đã có vài vết kiếm sâu, nhưng cũng không đáng kể vì có công pháp thôn phệ, hắn tốc độ hồi phục cũng gọi là trâu bò, ngoài một ít máu trên thân còn pại thì toàn thân hắn lại như không bị gì.
"Keng Phát hiện đồ chơi mới (Linh Hồn Năng Lượng) xâm nhập vào cơ thể người chơi, hệ thống ngăn chặn và chuyển hóa thành exp."
"+100.000 exp "
"+100.000exxp "
"...."
"Haizzz nhìn thanh kiếm vẻ trâu bò vậy mà lại, yếu thế chém không chết ta " Thạch cười thầm trong lòng nghĩ.Nhưng hắn nào biết nếu là đổi người khác bị thanh kiếm này chém vào đảm bảo phải bị linh hồn oan khuất trong kiếm xâm nhập, linh hồn người vbij kiếm chém sẽ dần dần bị ăn mắt quá trình đó cực kì thống khổ ah, rồi người đó hoàn toàn bị chiếm giữ thành con rối của chủ nhân thanh kiếm.

Thạch nhìn lão già tay thoăn thoắt đở chiêu, nhưng lại nói.
" Ta nói..ông cháu ngươi thật không biết sỉ diện cháu đánh không lại lôi ông ra, cái này mẹ nó cở nào nhục hành vi ah."
Nói xong, Thạch lại nói tiếp.

"Ta sau này không đập lão già nhà ngươi ra bã ta theo họ ngươi." Đùa, mạnh miệng thì vậy chứ hắm biết hiện tại không làm gì được lão già này, hắn sợ không xuyên phá được lão này giáp luôn đó chứ.
Hắn lúc này né được lão các đòn đánh cũng là nhờ vào tốc độ rền luyện thể chất ah.
Vấn đề cốt yêu bây giờ của hắn là làm sao để không bị lão già tiếp tục truy.
Đang mông lung suy nghĩ một cảm giác nhức nhói từ tay Thạch chạy lên.
Tiếp theo liền chân hắn cũng bị lão già trước mắt chém cho một đường, Thạch không biết làm gì chỉ đành nhảy ra xa, nhưng khi hắn chưa đáp đất, sau lưng một tia sáng léo lên.
"Xoẹt....."

Trên lưng hắ. da thịt lại bị cứa lấy một đường, tuy có công pháp hồi phục nhưng mà cũng không thể giảm bớt cảm giác đau đớn, Thạch khụy xuống sàn đấu, hai tay chống lên trên mặt đất, khuôn mặt nhăn nhó.

"Ha ha... chuẩn bị chết đi.... ta sẽ cho ngươi chết thứ tà ma ngoại đạo " Lúc này lão gì Huyền trưởng lão lại như mất trí một dạng la lớn, rồi nâng lên thanh kiếm, chuẩn bị đâm xuống.

Tất cả mọi người ở quảng trường thấy cảnh này cũng là khẽ nín thở theo, trong phút chốc này tất cả mọi người đều cho là Thạch phải chết.

Trên đài Huyền trưỡng lão cũng đã cắm xuống cây kiếm thật mạnh nhắm vào đầu Thạch, khi gần đáp đến đích, tên Huyền Trưỡng lão lại là tiếu ý tràn đầy trên mặt.
"Đả thương cháu ta... đây là kết quả của ngươi."

nhưng lạ thay lúc này thanh kiếm lại là bị khựng lại, không thể nào đi vào chút nào được nữa
"Hửm việc gì "Huyền trưởng lão nhìn lấy trên tay cây kiếm lại dùng thêm thật lớn sức lực cắm xxuống.
Nhưng thanh kiếm vẫn không nhúc nhích lấy.
"Lúc này trên thân Thạch, từng tia ánh sáng đỏ máu chiếu ra, một chút sau các tia ánh sáng bao lấy thân Thạch, chúng các sợi dây lúc này chuyển qua các đóm lữa nhỏ trên thân Thạch, rồi các đốm lửa lan dần ra bao lấy toàn thân thể Thạch.
"Keng chúc mừng người chơi......."
"Ngươi giỏi đâm xuống đi "