Chương 54:Thí Nghiệm, Căm Thù.

Con Đường Võ Đế

Chương 54:Thí Nghiệm, Căm Thù.

Thạch vừa ngất đi không được bao lâu, thì trong rừng truyền đến âm thanh bước chân "Rầm rập "
Âm thanh nói chuyện vang truyền qua lại trong rừng.
"Hừ ta nghe tiếng gầm ở trong đây, không lẽ có người chiến đâu với, Phi Không Bạch Hổ đi."

Cách xa xa sau một gốc cây, một tên nhìn qua thân thể dọa người vô cùng, da thịt hắn bao phủ lấy một màu đen, răng hắn vậy mà nhô ra nhọn hoắc, tay lăm le nâng lấy trường thương chỉa về phía trước như sẵn sàng đâm thẳng những gì bất ngờ lao ra.
Bên cạnh hắn một tên khác có ngoại hình khá giống nhau,một tay không ngừng hoạt động đung đưa lấy cây kiếm cảnh giác nhìn qua lại,một hắn lại nâng lấy một cây sáng chói đuốc, đi về phía trước, hai con mắt sáng hoắc của hắn lúc này là nhanh chóng nhìn qua lại xung quanh, cảnh giác nhìn.

Phía sau hai tên này cũng là còn rất nhiều người đi theo, mỗi tên đều cảnh giác, có vũ khí riêng.

"Bên kia là có nhân tộc đi sang xem sao." Tên tay cầm thương lại nói tiếp, tiếp tục cảnh giác đi qua bên thân thể nằm dưới đất kia.

Các tên này tiếp theo đều là đi qua bên kia, tuy người kia là đang nằm úp sấp xuống đất, trên miệng có trào ra chút máu, nhưng hơi thở vẫn là đều đều, bất động không nhúc nhích trên đất người có vẻ đã ngất xỉu đi.

Bọn người lúc này mới là thở phào, phải biết lúc này bọn hắn cở nào sợ hãi, người tu vi cao nhất trong bọn chúng chỉ linh tướng cấp bảy thấp nhất linh sĩ cấp ba, lúc nãy nghe tiếng gầm của Phi Không Bạch Hổ liền triệu tập nhau để đi thám thính xem sao, mà chỉ là thám thính, chứ Phi Không Bạch Hổ này nếu xuất toàn lực liền bọn chúng chạy không kiệp, ah, mà trước mắt tên này ngất xỉu có lẻ bị tấn công đi.

Tên cầm trường thương lúc này nhìn trên đất người, không khỏi cận thận đánh giá một phen.

Một tên quần áo có chút lấm lét rách rưới, nhìn qua có vẻ như là khá chật vật, tu vi không xác định được có lẻ là phàm nhân đi,khuôn mặt cũng là bình thường.

"Ngươi,ngươi... tới lục soát người hắn." Cẩn thận đánh giá trước mắt tên này một phên, tên kia da đen tùy tiện chỉ ở phía sau hai tên đi theo, cẩn thận lục xoát.
"Chỉ được một nhẫn trữ vật một bao đồ hết.." Hai tên được sai khiến lục soát kỹ càng rồi, bẩm báo lên, tay hai bọn chúng cầm lấy hai món đồ của tên nhân tộc kia đưa lên.


Cầm trường thương kì lạ loài vật, lúc này tay nhanh chóng đưa ra cầm lấy hai món đồ không nhanh không vội thu vào nhẫn trữ vật của mình, mặt hắn thoáng vẻ thỏa mãn, nhìn lại trên đất nam tử một lần rồi quay đi, nói về phía sau.

"Trói hắn lại, đem về giam vào ngục cùng với bọn người dân mới bắt được ở lúc sáng."
Một tên da đen liền trói lại hai tay chân của người trên đất rồi vác lên vai, theo cả quân đoàn đi về phía lúc bọn chúng tới.

"Bịch" âm thanh vật mềm va chạm xuống đất vang lên, tiếng xong sắt đóng lại ken kén.

Tiếp theo đó liền là bước chân bỏ đi.

Một tên nam tử tầm mười lăm mười sáu tuổi bị vứt nằm đó, không cử động lấy.

Bên trong này xong sắt cũng là không ít người khuôn mặt nghi hoặc, hoảng sợ nhìn lấy trên đất nam tử rồi nhìn bọn người da đen bỏ đi, rồi bọn họ trong nét mặt lại mang theo đượm buồn, cúi mặt xì xầm với nhau.

Thạch lúc này như cảm giác mình va chạm mạnh, đôi mắt cố gắng kéo lên, nhưng vô lực nặng trĩu xuống, tay hắn muốn chống xuống đất để ngồi dậy, nhưng mà lại như bị cái gì ép buộc dính chặt, thân thể không thể cử động được.
Lúc này mới làm Thạch hốt hoảng, mi mắt không muốn mở, bây giờ vậy mà kéo căng lên, Thạch bật ngồi dậy nhìn xuống tay mình, thì hai tay của hắn bị trói chặt ở trước bụng lúc này một sợi dây màu xanh lá có thể nhìn xuyên qua bên kia, mang đến cho hắn cảm giác dễ kéo đứt đi.

Thạch không khỏi vận dụng lấy cơ bắp, cố kéo hai tay mình ra nhưng không khỏi nghiến răng lợi.

"Cái mẹ gì đây... cứng ngắc vậy... mà sao mình bị vầy không lẽ bị bắt ah." Cố gắng đến mấy cũng không kéo đứt sợi dây, Thạch mới tự hỏi lấy.

Trong đầu hắn lúc này đã suy ra hắn bị ngất lại bị bắt.
Đang trầm miên trong suy nghĩ, phía sau Thạch lúc này vang lên "Ding Đang " một tiếng, Thạch không khỏi nhích người một cai linh lực vận chuyển quay một vòng về phía sau nhìn thử vài cái.

Há hốc mồm một trận, trước mắt hắn lúc này vậy mà còn rất nhiều người, nhìn qua cũng có ba bốn chục người đi, nam có nữ có, già tám mươi tuổi cũng có, trẻ em hai ba tuổi có, tiếng Đing Đang lúc nãy là do một cái chuôn nhỏ trên tay một bé gái tầm năm sáu tuổi, thấy Thạch nhìn lấy bên này, bọn người cũng là nhìn Thạch trong mắt lộ vài phần nghi hoặc.
Thạch cũng là thuận tiện nhìn thử căn phòng một lượt, dưới chân hắn là đất với cát, xung quanh là bốn bức tường lớn bằng một loại đá chẻ mà xám đục, bên trong bốn góc tường đính lấy bốn cây đèn dầu, thắp sáng cho căn phòng với ánh sáng mờ nhạt,vàng đục một bức tường vậy mà nâng lấy một cái cửa sắt chiều rộng và ngang chắc đủ một tên mập chui qua.

Nhìn xung quanh một chút Thạch lại quay lại muốn mở lời hỏi những người kia thì một giọng nói già nua của ông lão vang lên.
"Thiếu niên cậu là ai, trong làng nào mà bị bắt đến ma tộc nơi này."
Trước mặt Thạch một thân mang kiện rách rưới đồ, tay nâng một cây gậy tre chống xuống đất đi thẳng về phía hắn, ông lão không như người khác trói cả tay chân mà chỉ mang lấy một cục xích to tước dưới chân, bước đi ông ta gian nan khó khăn vô cùng.
Nhìn ông trong lòng Thạch không khỏi lộ vẻ thương cảm, lấy hết sức bình sinh gồng gánh để đứng dậy bằng hai cái chân bị trói chặt, cuối cùng hắn đều vận linh lực vào mới đứng dậy được, không khỏi nhúng xuống rồi nhảy tưng qua ông lão.

Thấy cảnh tượng này trong phòng không ít người run lên, một đợt.
Thạch bật về phía ông lão không nhanh chậm lêc phép trả lời.
"Thưa ta đến từ một ngôi làng nhỏ." Hắn vốn muốn nói đến từ Thanh Vân tông nhưng sau khi nghe đến ma tộc trong lòng không khỏi hồi tươeng, nhớ lại sự vật lúc hắn mới qua đây cả thành liền bị đồ sát, chứ làm gì có bị bắt người nào, nên đành bịa ra câu chuyện.

"Ồ vậy làng ngươi người đâu?...chẳng lẽ là bị mang đi thí nghiệm rồi." ông lão nghe thế không khỏi nở nụ cười, nhưng sau đó liền nhăn mặt hỏi.

"Thí nghiệm." Nghe đến từ thí nghiệm Thạch không khỏi nghi hoặc hỏi lại, hắn cũng có liếc qua thử mấy người ở sau ông lão chĩ thấy họ dừng lại hoạt đôi tay run run, sợ hãi, càng làm hắn nghi hoặc cái này chắc chắn phải rất kinh khủng đi.

"Ừm thí nghiệm " Lão già giọng run run nói ra." Chắc lúc làng ngươi bị đồ cũng có cả Thanh Vân Tông đệ tử đi theo ma tộc trợ giúp đi." nghe đến đây vốn Thanh Vân tông với Thạch cũng không có tình cảm mấy, lúc này cũng là ngưng trọng khuôn mặt Thanh Vân Tông khi nào cùng ma tộc đồ diệt cái làng ah, không phải liền là danh môn chánh phái đi, suy nghĩ hắn chưa dứt ông lão lại nói thêm.
" Năm tháng trước, Thanh Vân Tông hoàn toàn thất thủ các thành trì lớn dưới tay ma tộc,ma tộc thống trị các thành trì đo, aizzzz kể ra cũng là đau lòng cho những người dân chờ mong Thanh Vân Tông giải phóng " Ông lão thở dài rồi lại nói, trong mắt không khỏi suy nghĩ đôi mắt ngấn lệ, như trải qua sự việc đau lòng.

"Tiếc thay dường như Thanh Vân Tông có gian tế của ma tộc, thuyết phục làm sao mà cao tầng đều nghe theo Ma Tộc quy hàng Thanh Vân Tông ngầm được các trưởng lão quyết định đổi tên thành Ma Vân Tông tuy nhiên không côn bố ra ngoài chỉ được có tông chủ phản đối, nhưng không hiểu sao lại bị im bặt lại nhốt trong một phòng riêng, tiếp theo ta liền không biết, các đệ tử Thanh Vân Tông một số được cho đi theo ma tộc đến các ngôi làng nhỏ, bọn chúng mang danh chính đạo hành sự như ác ma." Nói đến đây ông lão giọng như gào lên, đôi mắt đỏ hèo, tức giận nói.
"Cướp đốt giết hiếp, không gì không làm, cháu gái ta ah, nó mới mười tuổi vậy mà bị một tên Thanh Vân tông trưởng lão, vũ nhục làm ô uế đến chết..... Ta Hận " Lão già như không nhìn được hét to lớn lên rồi lại kể tiếp " Nó bị bị.... hiếp ngay tước mặt ta, bọn người man rợn đó ta..... "

"Được rồi Hồng lão chúng ta rất đau buồn cho lão nhưng đã vào đây thì làm sao thoát ra được, kể cho lắm cũng như không thôi thì yên tỉnh cố sống được ngày nào sống." Một tên mặt điếm nam tử nói ra, hắn tầm mười tám tuổi, vẻ mặt điém lác dâm ô, vừa nhìn liền muốn tẩn một trận.

"Hừ.... Bọn chúng hiếp giếp đã đời lại bắt người còn sống về đây, để làm thì nghiệm mua vui cho bọn chúng, mỗi tháng đều phải thí nghiệm một lần ah, ta cũng không nói gì thêm ngươi tự hiểu " Lão già nói xong nhìn Thạch lúc này khuôn mặt cứng đơ tội nghiệp một cái rồi quay đi những bước đi khó khăn.
Thạch đứng đó khuôn mặt đờ ra tay chân nắm chặt, hiếp dâm đến chết một đứa bé mười tuổi hành vi này, quá làm lòng người sôi máu chỉ nghe thôi mà đã tức đến muốn gặp tên thủ phạm giết ngay tại chỗ phân thay nó ra, không sẻ thịt nó ra sát từng miếng muối giã chung ới tỏi vào rồi ngâm vào nước sôi, thậm chí vậy còn chưa làm cho Thạch hả giận, phải đưa sống nó vào lò lửa nung từ từ cho tan chảy, cánh tay đến cái chân phải cho nó sống không bằng chết.
Lúc đầu vốn đả không ưa gì Thanh Vân Tông, Thạch nghe xong câu chuyện càng là mang lòng đi thù hận Thanh Vân Tông.