Chương 45: Kinh Dị Lấy Một Trận Chiến.

Con Đường Võ Đế

Chương 45: Kinh Dị Lấy Một Trận Chiến.

Ngọc Thạch thật sâu thở dài lấy một hơi " Haizzzz..." Nhưng trong đôi mắt hắn thoáng nhẹ qua một tia khát vọng, pha một tia kiên định tự tin lấy.
Đã là trận thứ năm cũng là lần hắn phải thượng đài, hắn chậm rãi bước từng bước về phía võ đài, khi tới gần võ đài thì hắn dừng lại một chút nhìn xung quanh. Hành động tuy rất bình thường này của hắn nhưng trong mắt của người phía dưới lại là một hành động khác người, tiếng nghị luận, bàn tán nổi lên, hắn lắng nghe một chút thì toàn nghe được nhưng lời khiếm nhã, cay nghiệt nhưng hắn không quan tâm lấy, chỉ nhếch miệng một cái cười nhạt. Bỏ ngoài mấy câu đàm luận không chất dinh dưỡng,hắn không nhanh không chậm bước từng bước lên trên võ đài.

Trên đài lúc này đã đứng lấy một người đệ tử, cao tầm một mét tám, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn khuôn mặt đôn hậu, khiến người ta vừa nhìn vào liền biết hắn là một người tốt bụng ah, sau lưng hắn đeo lấy một cây sáng loáng trường thương, trường thương nhìn qua sắc bén, tự khiến người khác có cảm giác không rét mà run ah.
Nhìn thấy Ngọc Thạch tiến lên võ đài, hắn cũng không tỏ vẻ khinh thị gì mà chỉ cười cười chắp tay nói:
" Xin được lĩnh giáo, mong được chỉ điểm". Nói xong hắn lùi lại phía sau cách Ngọc Thạch một khoãng khá xa, hắn gầm lên một tiếng, trường thương từ phía sau phóng lên cao sau đó rơi xuống cắm xuống trước mặt hắn, phát ra từng trận ông ông,dùng một tay rút trường thương đang cắm trên võ đài ra hắn nhìn vào Ngọc Thạch đạo:

" Đạo hữu ra tay đi "
Nhìn thấy tên này rất biết lẽ, Thạch lòng có chút sảng khoái nói:" Mong được chỉ giáo ah." Nói xong hắn cũng rút lấy trường kiếm.
Nhưng bất ngờ dưới đài một giọng nói vang lên.
"Các ngươi xem Linh Tướng cấp ba đánh với Linh Tướng cấp một cũng dùng kiếm thật, chả bù với Huyền Thần sư huynh ah." Một tên nữ tử nói ra.
Câu nói của cô ta khiến kéo theo một đám não tàn ùa theo chê cười lấy Thạch.
"Haizzzzz... " Thạch lại não lòng thở dài, tại sao lắm loại não tàn vầy cơ chứ, nếu như đánh tử chiến ở chiến tranh thì ai lại nương tay ah.
Nhìn thấy Thạch bị sỉ vả như vậy.
Thủy Tượng như muốn nói gì đó xong hắn lại thôi,chỉ trường thương về phía trước hắn lao lên.
Thạch cũng chả để ý dưới đài nhìn về phía đang lao lên Thủy Tượng, tốc độ phải nói là rất nhanh, không cực nhanh, nếu như với ngừoi khác có thể hoảng lên mà lúng túng, nhưng với Thạch thì tốc độ của Thủy Tượng có thể nói là bình thường ah, đùa à hắn nhờ giày giảm trọng lực, và kiên trì luyện thể năm tháng này, cơ bắp đã cực mạnh tốc độ cũng tăng cực nhanh, tuy nhiên cơ bắp hắn chả cuồn cuộn gì cả kể cả cái bụng cũng chỉ là bằng phẳng chả có lấy sáu muối ah.
"Xoẹt..." Âm thanh xé gió của chiếc trường thương chém xuống
Hất mạnh lên trường kiếm của mình Thạch đở lấy trường thương, Thạch lại dùng thêm lực hất nó ra, rồi rất nhanh lại chém lên một đường vào cổ Thủy Tượng, khi kiếm gần chạm đến cổ của Thủy Tượng hắn lại thụt lùi lại cây kiếm cho trật ra khỏi người Thủy Tượng chỉ xém cắt lấy ngực tên này một cái mà thôi, động tác rất nhanh nên dưới đài chỉ tưởng hắn đánh hụt, lại một trận xì xào bàn tán.
Thủy Tượng, có chút lùi ra xa, rồi nhìn Thạch với ánh mắt cảm ơn, đùa à, xém chút nữa hắn liền bị chém bay đầu ah, nếu như thực chiến tranh có lẽ hắn chết rồi ah, mặt hắn lúc này hiện lên đăm chiêu rồi thỏa mãn cười tươi, hắn đã biết mình cần khắc chế điểm nào ah, cái này cũng là công sức của Thạch ah, hắn nghĩ Thạch là đang chỉ điểm hắn.
Nếu tên Thạch biết hắn nghĩ như thế, đảm bảo sẻ là một trận đầu đầy hắc tuyến,mẹ cái này suy nghĩ cũng quá xa đi chứ, ta chỉ là làm theo luật lệ không giết người nên nương tay, với lại ngươi ta nhìn cũng thuận mắt ah.
Thủy Tượng nhìn Thạch rồi lại chỉ lấy trường thương về trước nói " Lại xin thêm chỉ điểm".rồi lao về phía Thạch.
Nhìn tên này lao vô, Thạch khuôn mặt tươi cười lấy, nâng lên trường kiếm hắn cũng lao vô, rất nhanh hai bên trạm trán.
Thạch đa số chỉ đở lấy, chứ không xuất thủ, với tốc độ phản xạ và năng lực của hắn xuất thủ không phải tên này liền bại ah.
Sau một lúc hai bên đánh nhau tầm được ba mươi mấy chiêu thì Thủy Tượng chủ động lùi ra xa niệm lấy một vài cái mẹ gì thì méo biết, Thạch khuôn mặt hiếu kỳ nhìn lấy.
"Ong..." một tiếng nhẹ vang lên, khuôn mặt tên Thủy Tượng lúc này lại hiện lấy một hình hoa văn kì dị, chỉ vàng kim duy nhất một chữ, văn tự này di chuyển về phía trán tên Thủy Tượng.Rồi hóa thành một hình ảnh con rồng vàng in trên trán hắn.
Nhìn thấy văn tự, Thạch khá hiếu kỳ về nó, nhưng chưa làm gì thì bóng hình tên Thủy Tượng biến mất, chỉ còn lại nơi đó cây trường thương và lời nói hắn.
"Xin chỉ giáo " Câu nói vừa dứt một bóng vàng lướt ngang qua trước mặt hắn,cũng theo đó một nắm đấm, đánh thẳng vào mặt Thạch.
Khá hoảng hồn và choáng,nhưng Thạch rất nhanh liền lấy lại tinh thần, cũng hô lại một câu
" Cũng xin chỉ giáo."
Hắn có thể cảm nhận độ nguy hiểm của, thứ vừa rồi, có thể nó là một công pháp, cũng có thể là một Võ Công, tạm thời không thể phân định rõ, chỉ có thể chờ sau này lĩnh giáo tên này Thủy Tượng.
Nhưng trong mắt Thạch lúc đó cũng léo lên một tia hưng phấn, hắn cảm giác lúc này hai bên đánh nhau không tính lấy vũ khí, da đập lấy da, thịt đập lấy thịt, cảm giác là cở nào sảng khoái
Cười lên một cái, Thạch cất lấy Tinh Thần Long Sĩ chi này kiếm vào nhẫn trữ vật. Rồi quan sát theo bóng vàn đang chạy vòng tròn quanh mình kia, thỉnh thoảng bóng vàng này lại lao vào đấm lấy hắn một cái.
"Hắn tên Thủy Tượng này thể chất là Long thể hạ phẩm, thiên phú không cao, nhưng vào thể chất, lại kết hợp có thể vượt cấp giết người." Lão già ngồi trên đài nhìn nói ra, rồi lão lại bồi tiếp:
"Nhưng tiếc cho hắn ta lại có mục tiêu truyền lấy Võ Công rồi ah."Nếu Thạch ở đây sẻ có muốn tránh xa lão tư vị, vì cái này chính là lão già mà hắn nghi là gay.
"Uỳnh...."
Một nắm đấm xuất ra đấm vào ngực Thạch, nhưng lại bị một nắm đấm của Thạch xuất ra đở lấy, khi nắm đấm tên Thủy Tượng rút về, Thạch lại lẩm bẩm nói
"Giảm hiệu lực Giày Trọng Lực, Xuống một nữa."
" Đã Giảm " Âm thanh lạnh nhạt của hệ thống vang lên.
Thạch nhìn lấy tàn ảnh rồi cười lấy.
Rồi như tốc biến, hắn lao ra chỗ của tên Thủy Tượng, chạy ngang hàng với tên này, làm ra hai đường tròn trên Võ Đài, một trắng một vàng.
Khu Khán Giả lão già có chút không nhịn được ớ lấy một tiếng, rồi lại cười thỏa mãng vì mình không chọn nhầm người.
Bên dưới Võ Đài lúc nàu đều là á khẩu nói không nên lời, với tốc độ này bọn những người tu vi cao cao thì mới sơ sơ nhìn được, còn thấp thì nhìn theo cũng không kiệp nữa là.
"Oành.... "
Một đấm mang theo uy lực trời giáng, đang trên đà đánh vào Thạch, Thạch giơ lên cánh tay đở lấy cú đấm, nhưng cánh tay của hắn lại bị bật ra, Thạch nhảh lấy lụi ra xa.
Nhưng Thủy Tượng dường như biết chớp lấy cơ hội, áp sát theo Thạch lại một đấm nữa tung ra, "Oành..." âm thanh vang lên trầm đục
Bụng Thạch như muốn bị thủng một lổ lấy ra đằng sau.
Một vài giây im lặng lấy, ở dưới đài lúc này, tất cả bọn người đều lặng như tờ nhìn về võ đài, không còn lời cay nghiệt, cũng chả còn lời sỉ vả, bọn chúng chỉ biết im lặng mà nhìn, bọn hắn không biết nếu mình bị một trong hai người trên đài truy sát thì như thế nào, liệu có kịp trở lấy tay không, khi mà hai tên này như quái vật, tốc độ nhanh không nói, ra tay một cú lại một cú như trời giáng.
Thạch nhìn lấy Thủy Tượng cố ép lại trong bụng khí huyết sôi trào như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Nói:
" Trâu bò....." Nói xong Thạch vận vào tay lấy một lượng linh lực, đấm nhanh về phía Thủy Tượng.
Thủy Tượng lúc này cũng chả kém máu lửa nhìn Thạch, khó khăn lắm mới gặp một người có thể đánh tay đôi với hắn ah.
Thấy Thạch đánh đến một đấm, rút lại cánh tay đang đấm vào bụng Thạch, hắn hai tay linh hoạt chuyển động, một tay đở lấy nắm đấm của Thạch, một tay lại xuất ra tiếp một đấm vào ngực Thạch.
Nhưng cú đấm đó của hắm lại bị hụt, vì như lường trước Thạch liền dùng hết lực nhảy ra xa với Thủy Tượng một khoảng cách lớn.
Đứng lại vài giây thở dốc, Thạch nhìn lấy Thủy Tượng, giơ lên ngón tay cái, biểu tượng like.
Nhưng rất nhanh hai bên lại lao vào.
" Oanh.... Ầm..... Ầm." Âm thanh va chạm vang lên liên tục.
Khác với lần trước Thạch hoàn toàn dùng toàn lực, nên các cú đấm, cái đá của hắn đều mang theo tia nhỏ Linh Lực.
Vì khi vừa lao vô Thạch lại đấm vào mặt tên Thủy Tượng mặc kệ cú đấm của hắn đáng theo đà vào ngực Thạch.
Nhưng rất may cú đấm của Thạch lại trúng vào mặt tên Thủy Tượng.Làm hắn choáng váng.
Sau đó là một chũi liên hoàn, Thạch cho tên Thủy Tượng ăn lấy.
Thủy Tượng sau ăn hành một lúc, hắn hết choáng nhảy lấy ra xa, rồi lại như làm gì trọng đại, một cánh tay của hắn đõ thẩm lên.
Nói thì lâu nhưn cái này chỉ diễn ra trong vài giây.
Thạch cũng nhảy ra xa vận một lượng lớn linh lực vào chân, rồi như cùng một lúc, cả hai người cùng nhảy lên cao lao vô nhau.
"Long Tượng Bàn Nhược Chưởng " Thủy Tượng gào to lấy cánh tay hắn lúc này như có con rồng đỏ nhẹ hiện ra, hắn xuất lên cú đấm.
"Nộ Long Cước " Thạch hét to lên rồi xuất ra một đá, đáp lấy cú đấm của Thủy Tượng.
Uỳnhhhhhh
Ánh sáng léo lên, khi đấm và đá chạm vào nhau.
Oanh, Thạch và tên Thủy Tượng lúc này đều văng lấy ra xa.
Nhưng Thạch thì vẫn còn lại một chút ý thức gồng mình chống hai chân xuống võ đài ghì lại thân thể.
Hắn nhìn thử tên Thủy Tượng, thấy tên này đã té lấy xuống đài, Thạch lại thở lấy mấy hơi.
"Ngọc Thạch thắng." Tên chủ như vừa tỉnh lại trong ác mộng, la to lấy.
Phải nói từ khi hắn làm chủ trì ở Thanh Vân Tông chưa bao giờ lại có một trận chiến kịch liệt như thế này trong các vòng thi ah.
Tác giả: Các đạo hữu, thứ lổi cho tại hạ ah, chương này đã hoàn thành từ hai ngày sau chương 44 nhưng do cái điện thoại của ta không đăng chương được nên ta đành ấm ức chờ tới bây giờ mới đăng chương được ah.