Chương 51: Ra Ngoai Chơi.

Con Đường Võ Đế

Chương 51: Ra Ngoai Chơi.

Đêm khuya ánh trăng sáng ngời, dưới chân một gốc cây cổ thụ to lớn, nhìn qua cũng phải có ngàn năm tủi.
Một tên thanh niên, sau lưng hắn một tôn bóng ảnh màu xanh lá cây to lớn, nếu nhìn kỹ thì thấy tôn bóng ảnh này,là một ngọn lữa xanh lá tạo thành, chỉ có từ dưới hông lên chứ không có chân, thân ảnh nhìn qua rất sống động,đôi mắt tôn ảnh này nhắm chặt, hai cái sừng trên đầu nhô ra.
Bất chợt, người thanh niên ở trước, nâng lên cánh tay, la lớn một cái.

"Quỷ Hỏa Quyền (Thức một Nhất Quyền Diệt Thần.) "
Sau lưng Thạch tôn quỷ ảnh lúc này vậy mà lại mở to mắt ra, nhanh chóng hóa thành một cục to lửa, bám vào vai Thạch, từ vai Thạch đốm lửa lan rộng ra toàn cánh tay trái hắn.

Tuy nhiên cánh tay Thạch vừa được bao phủ hết U Minh Hỏa, cũng là lúc hắn ngã xuống đôi mắt nhắm chặt lại, bất tỉnh nằm đó.
***************************************
"BaBa " Âm thanh trẻ con non nớt vang lên bên tai Thạch.
Đôi mắt hắn khó khăn hé mở, nhìn lấy trước mắt thân hình nhỏ nhắn xinh xắn Bảo Ngọc, hắn không khỏi cười một cái, cố nâng lên cánh tay xoa xoa lấy đầu nhỏ của cô nàng.
Bảo Ngọc sung sướng hai mắt lim dim hưởng thụ lấy.
Thạch nhìn lấy mắt trời đang dần nhú lên,thở ra một ngụm trọc khí, rồi nói:
"Tối hôm qua hình như ngủ quá sớm ah......"
Thạch nói xong nhìn qua một bên đang hưởng thụ khuôn mặt Bảo Ngọc, chỉ thấy cô nàng gật nhẹ cái đầu, hai má phì lên, không khỏi để tay Thạch không tự chủ chuyển xuống xoa lấy má của cô.
Hắn nhớ lại, tối qua hắn là ra nơi này tập luyện lấy Quỷ Hỏa Quyền, nhưng thật sự quá khó, Quỷ Hỏa Quyền nói về độ cắn nuốt linh lực cũng không cao, nhưng quá khó điều khiển, không như cuồng chém, chỉ cần lao vô hét to một cái là xuất ra hơn trăm chém, Quỷ Hỏa Quyền cần lấy một đại lực cơ bắp chống chiệu, thân thể phải mạnh mẽ mới có thể chống đở được, đây là những gì Thạch rút ra khi lần đầu thử nghiệm, khi vận chuyển, linh lực của hắn chuyển thành dòng lũ, chạy lên từng tất cơ trên bả vai hắn, rồi hội tụ lấy trên tay, ngoài ra còn xuất hiện lấy hiện tượng linh lực phóng ra ngoài, sau đó lại hắn lại phải cho thêm một lượng linh lực dẫn lấy dị hỏa kéo ra để tạo thành lửa quyền, nói nghe có vẻ dễ, nhưng khi thực hiện hắn mới biết thế nào là mệt mỏi, khi dòng lũ linh lực đi qua mỗi nơi trên tấc cơ của hắn, như là lấy đi hết sức khỏe của hắn, khiến hắn chưa xuất quyền mà đã gục ngã lấy.

Hắn lúc này khuôn mặt lại là nghiêm trọng lấy, nói thầm.

"Có lẻ do ta nhục thân không đủ chống chiệu đi."
Nói xong tròng đầu hắn lại vẻ ra một kế hoạch tập luyện thể lực khác.

"Ừm cũng tốt, được sau này cứ vầy mà làm " Hắn khẻ cười, bắt nhẹ lấy Bảo Ngọc, làm cô bé giật thóp mình, rồi lại lắc qua lắc lại, như muốn xoa nữa, Thạch chỉ nhẹ lắc đầu rồi thu cô nàng vào tinh thần không gian.
Một tia màu tím léo lên thân ảnh hắn lại biến mất.
Về đến căn phòng của mình, Ngọc Thạch đẩy bất ra cánh cửa nhìn vào trong, hắn giật thóp tim, nhảy ra cách cửa phòng gần một thước, hỏi vọng vô.
"Ngươi là ai sao lại ở trong phòng ta " Lúc này trong phòng, một tên nhìn qua có mười bảy mười tám tủi,lớn hơn Thạch gần ba tủi, khuôn mặt dễ nhìn, thân hắn khoác một bộ màu xanh trang phục, tay phải cầm lấy một thanh kiếm, đi ra, hắn thò tay vào trong ngực như muốn lấy gì đó ah.

"Rút ám khí sao..."
Thạch lại càng hoảng sợ lui ra xa, nhìn trước mắt tên này có vẻ cũng là không hề yếu, một thân nhanh nhẹn bước đi như trên không trung không lấy một động tỉnh, có thể nói là chắc chắn hơn tu vi của Thạch, nếu hắn lại còn sài ám khí cái này Thạch liền phải ra đi ah.

"Ừm.... A đây rồi." Trước mắt Thạch tên Thanh niên hưng phấn cười nói, từ trong ngực xuất ra một cái nhẫn trữ vật, hắn ta nhìn Thạch, xong lại nói.

"Đây là tất cả các phần thưởng của, ngươi hiện tại là đạt hạng nhất trong top mười người lên nội môn ah, đứng đầu ah, nên ta theo lệnh Tông chủ đến để đưa cho ngươi Phần quà ah." Hắn nói xong liền ném nhẫn trữ vật qua Thạch rồi xoay người đi mất.

"Hừ.... " nhìn hắn bỏ đi Thạch không khỏi hừ lạnh. "Mẹ làm hết hồn."

"Êk..... Ngươi ngày mai, theo như lên nội môn sẻ có một tháng tự do ra ngoài du ngoạn, nếu muốn đi cứ đi thoải mái, một tháng sau phải quay về ah. lúc đó sẻ có người điểm danh lấy."

Thạch cũng chả quan tâm lắm hắn liền bỏ vào phòng, đặt cái nhẫn lên trên giường, Thạch lại đi ra chỗ cánh cửa, thò đầu ra, nhìn qua lại một lượt.

Hắn đưa hai tay khép lại cánh cửa, đi vô phòng khẽ nâng lên chiếc nhẫn hắn thò tay vào bên trong mò lấy.

Mò một chút, hắn rốt cuộc cũng chạm vào được đồ vật, lôi hết ra nhìn lướt một cái.

Một vài viên đan dược, hắn không tiếc đem bỏ vào miệng nhai lấy.
"+10000exp "
"+100000exp "
"..."
Liên tục âm thanh của hệ thống vang lên, Thạch cười lấy, cảm giác không tệ.
Lúc này một thứ làm hắn chú ý tới.

Một ngọc giản màu xanh, bên trên có hoa văn ti nh sảo, Thạch nắm nó lên, nhìn một chút, rồi hỏi hệ thống.

"Cái này là gì."

"Một món đồ chơi công pháp quèn "
"Vậy à hoán đổi đi."
"Keng +10500 tích lũy "
Nhanh gọn lẹ, nếu có đệ tử khác ở đây sẻ khóc không ra nước mắt, Thanh Vân tông, tuy là tông môn to lớn, nhưng không dễ dãi với đệ tử chút nào, muốn học lấy công pháp cũng phải làm rất nhiều nhiệm vụ mới có thể học được ah, thế mà tên này lại dùng một cái công pháp xem như bỏ đi mà hoán đổi, cái này.

Trên giường lúc này không còn lại gì cả.

Thạch chán nản xua tay, cái này Thanh vân tông mẹ nó keo kiệt quá mức, được có vài viên đan dược hoàng cấp, một cái theo hệ thống bình luận là quèn công pháp,nhìn một chút sắc trời, hắn cười.

Hắn có nhơ na ná lúc trước ở tên kia nghe thấy nghe thấy lên nội môn có thể ra ngoài du ngoạn luyện tập một tháng ah, Thạchkhoong khỏi cười hắn mẹ thật muốn ra ngoài thử chơi rồi.

Soạn mốt chút đồ đạc đi, mai lại ra ngoài thế giới kia chơi