Chương 58: Ma Tộc Trò Trơi (2)

Con Đường Võ Đế

Chương 58: Ma Tộc Trò Trơi (2)

Thân thể Thạch, theo đà phản lực của "Hồng Hạnh Vượt Rào " phóng mạnh về phía trước, hai tay hắn đẩy mạnh ra, mắt đăm đăm nhìn vào phần bụng bên trái của con sói này.



"Cút.... Cút....Ra " Gần đáp tới thân thể con yêu thú, hắn la to lấy một cái rồi, trên tay linh lực vốn để tích lâu, giờ như bùng phát, nổ mạnh, quanh tay hắn đều bao lấy một tầng ánh sáng đục ngầu màu tím, rồi va thẳng vào hông con yêu thú.



Tiếp nhận lấy hai cú đấm, con yêu thú chỉ kiệp rên một tiếng, sau đó liền bị văng ra xa vài chục mét, nó đứng vững lại thân thể, đôi mắt vẫn bị cát làm đau đến nhắm mắt, nhưng hình như nó không hề bị thương gì cho lắm.



Thạch, xuất ra xong hai cú đấm, khẽ đáp nhẹ xuống đất, nhìn con yêu thú, cái này con yêu thú cũng quá mạnh chứ, nếu có kiếm ở đây chắc con yêu thú này một chém liền chết nhưng mà con này một đấm chỉ làm chấn động nó một chút.



"Gầm......"Gầm mạnh một cái con yêu thú lúc này như cảm ứng được đối thủ, nó quay đầu qua bên Thạch, mắt nó nhắm nghiền, hàng răng nó nước dãi vung vãi ra đầy đất, chân nó bấu mạnh vào cát.



Nhìn con yêu thú, Thạch nhếch môi cười, nhìn qua bên kia hàng xác chết, rồi lại nhìn lên cao cao, hắn hai tay nắm chặt, lòng thù hận lên cao.



Thạch, giảm trọng lực của giày xuống hết cốt, la to một tiếng." Lên dĩa thịt đi con chó." Tay Thạch bỗng dưng lại một vòng linh lực bao phủ, nhưng Linh Lực lúc này như có hình dạng, bao tay hắn thành hình một mũi dùi nhọn hoắc, Chân dậm mạnh xuống đất, Thạch lao về phía trước, tay thủ thế phía sau.



Con yêu thú lúc này chưa thấy gì nhưng cũng là có thể cảm ứng được mối nguy hiểm, nó nhảy mạnh về phía sau một cái, toàn thân lông của nó xù lên như một con nhím, miệng nó há to ra.



Nhìn biểu hiện con yêu thú Thạch lại là cười, chỉ là sơ kỳ, còn muốn cùng hắn so, sao được, không khỏi tăng tốc độ, tới gần con yêu thú, chân hắn lại xuất hiện vòng tròn, vòng tròn vở tan, hắn lộn một vòng cung trên không trung.



"Xem thử kết hợp được không."



Trên tay hắn mũi nhọn linh lực, lúc này vậy mà thoát li khỏi hắn bay thẳng về phía trước, nếu để ý theo đó còn có một sợi dây linh lực màu tím nhỏ kéo dài theo nữa.



Không sai đây là Tử Chu Phi Thiên Công, kết hợp với linh lực nén hình mà hắn thử nén thành hình mũi nhọn.



Mũi nhọn lao thẳng về phía đầu con yêu thú, vốn tưởng sẻ kết liễu được con yêu thú, ai ngờ, nó lại lách đầu qua một cái mũi nhọn liền cắm mạnh xuống cát, Thạch chỉ là cười, như là mọi thứ đã trong kế hoạch của hắn.



Hắn kéo lại sợi dây, lao mạnh xuống đất, tay nhanh chóng xuất hiện một mũi nhọn linh lực khác, vừ tiếp đất, hắn liền ở dưới cổ của con yêu thú này, tay hắn muốn đam mạnh lên trên.



Nhưng bất ngờ lúc này, một chân của con yêu thú lại vẻ một đường ngang bụng hắn, khiến hắn phải nhảy ra, nếu không muốn bị thương, nhưng khi nhảy ra Thạch cười tay lại xuất hiện thêm một sợi dây, mà mũi nhọn lúc nãy liền không còn trên tay hắn, mà nó vẫn đang lao mạnh về phía cổ con yêu thú.



"Xoạt " Âm thanh da thịt vang lên, Thạch cười một cái, trên tay sợi dây linh lực bị hắn thu lại.



"Keng, chúc mừng người chơi, giết được yêu thú nhất giai hạ kỳ (Điên loạn) (Vì là điên loạn, có tính hung tợn, mạnh mẽ hơn, nên được X2 exp và rơi đồ)."


"((+500exp)) ((200 tích lũy, tích lũy từ 9000===>9200)) ((500Lam Tinh Tệ, Tệ chuyển từ 11000===>11500)) ((Nanh Sói [1]))"



Thạch đứng thẳng lại, nhìn con yêu thú trên cổ xuất hiện một lổ máu to, không khỏi liếm môi cười nhạt, âm thanh của hệ thống, hắn cũng chả quan tâm.



Sau đó Thạch liền lạnh lùng liếc mắt đảo một vòng trên đài cao, rồi dừng lại ở Huyền trưởng lão.



Lúc này trên đài không riêng gì Huyền Chiến, mà còn lấy rất nhiều người khác đều trố mắt nhìn nhau, bọn chúng liền thắc mắc đây là thường dân bọn chúng bắt sao, cái này liền không phải đi, có Linh Lực liền là người tu chân, mang theo hoài nghi, nhưng bọn chúng liền không sợ, Ma Tộc ở đây liền có cao tầng, chẳng lẽ không chém giết được tên này cỏn con kiếm hôi, phải biết Ma Tộc cao tầng cở nào mạnh mẽ ah.



Cảm nhận một tia lạnh toát, sau lưng Huyền Chiến, Huyền trưởng lão lúc này toát ra mồ hôi lạnh, như bị ai đó nhìn chằm chằm, liền như bị ai đó thù hận, ghét bỏ, cảm giác này thật khó ta.



Lão nhìn vô giác nhìn về phía dưới đài, chỉ thấy tên thường dân kia vậy mà nhìn chằm chằm nhìn lấy mình, trong mắt hắn như bốc lên chiến ý.



Lão vận linh lực nhìn kỹ hơn xem thử đó là ai.



Linh Lực vào mắt, tức thì tầm nhìn rỏ ràng hơn, lão giật mình, nhìn dưới đất tên kia.



"Tên này không phải liền là, đứa đả đả thương Huyền Thần, hừ không ngờ hôm bữa để thoát ngươi nay gặp lại, ở đây là Ma Tộc, liền xem ngươi chết trong đau khổ " Huyền trưởng lão nhìn thấy Thạch trong mắt truyền ra mười phần tức giận, tay hắn nắm chặt lại, đệ tử của hắn liền bị tên này đánh phế võ công, nhưng cũng may phế chưa hoàn chỉnh, cới lại được hắn cầm chân và chữa trị nếu không liền thành thường dân đều không khác bao.



Thấy tên Huyền trưởng lão giật mình như vậy bên trên đài đang vui vẻ nói chuyện cao tầng Ma Tộc cũng phải dừng lại, mà nhìn xuống.



Tên ma tộc cao tầng Ma Bạo, lúc này như nhận ra chiến ý, hắn cười lớn, sau đó giơ tay lên thành hình kí hiệu gì đó,bọn hắn lúc đầu chỉ khá bất ngờ vì dưới đất tên kia thường dân vậy mà có linh lực, tu vi cũng không yếu đi, nhưng sau đó liền lấy lại bình thường, trong khu thường nhân ít nhiều cũng có người tu chân, vì thế tên này là tu chân giết sót đi, với lại có bọn hắn ở đây tên này còn muốn thoát.Quả là si nhân nằm mơ.



"Két két...kít...." Lại một lồng sắt to được đưa vô, thay thế cho chiếc lòng mà bốn tên ma tộc kia đã khiêng đi ra, trong lồng cũng có lấy một con yêu thú, chỉ khác lần này yêu thú tu vi có vẻ cao hơn, thân thể cũng có chút khác biệt.



Nhìn qua một chút, Thạch giật nảy mình, con này yêu thú liền là Nhất Giai Hậu Kỳ đi, thân thể to lớn, khí tức còn tán loạn xoay quanh thân nó tạo thành một tầng cương phong nhẹ đi, hắn giật mình vì vừa sợ, vừa vui, loại yêu thú này hắn giết qua cũng rất nhiều, nhưng đó là lúc có vũ khí còn bây giờ, liền tay không, liệu chơi lại không, còn nếu giết được thì exp cũng là X2 thì được tới 2000, cái exp không nói nhưng tỷ lệ rơi đồ ngon cũng có thể đi.


Nhìn được một chút Thạch lại là nhảy ra xa cảnh giác thêm, đứng càng xa càng tốt ah, sân rộng ah.


"Écccccccc......"


Tác Giả: ㅠ.ㅠ ta sắp chán chết rồi, sao không ai đọc truyện ta vậy, bùn quá, đọc thì cho cái bình luận với, để ta chỉnh cách hành văn cho đẹp đẽ hơn nào.