Chương 55:Ma Tộc Hung Ác (1/2)

Con Đường Võ Đế

Chương 55:Ma Tộc Hung Ác (1/2)

Những tia nắng nhẹ chiếu vào mí mắt Thạch qua xong sắt hình chữ nhật nhỏ trên cao bức tường, khiến hắn đang nằm trên mặt đất ngủ cũng phải khẽ nhiếu mày, muốn quay người né đi ánh sáng đáng gét này.
Cả ngày hôm qua hắn càng suy nghĩ càng tức lấy, hành vi man rợn của Thanh Vân Tông với Ma Tộc, càng nghĩ hắm càng câm hận Thanh Vân Tông, nhưng rồi hắn quyết định tu luyện lấy để sau này bảo vệ thân thể, còn cả các đứa trẻ tội nghiệp như cháu gái ông lão hôm qua, nhưng có vẻ vì Quỷ Hỏa Quỳên nên không tự chủ được hắn lăn ra ngủ tới bây giờ, mà không quan tâm lấy ai.

Bất Chợt "Ken....Két Ken Két....."Tiếng chói tai khi mở xong sắt cửa vang lên, bực mình Thạch vô ý thức bât dậy,trợn mắt nhìn về phía cửa sắt muốn xem thử thủ phạm.

Đập vào mắt hắm là hai tên da đen thui, trên thân thể kìa dị to lớn, tay nâng lấy một cái roi da, một tên trên tay roi da bất ngờ cong dẽo quất mạnh xuống đất,nói to vào trong.

"Ra ngoài... ra ngoài.....mau." Tên da đen la to tay liên tục quất roi da mạnh xuống đất, trong phòng mọi người mớ ngủ lúc này là hoảng sợ bật dậy, rồi cố gắn tựa vào tường lết ra ngoài, nhìn qua bi thảm vô cùng chân họ bị trói chặt, không thể đàng hoàng cử động được, chỉ có thể nhích lên thân thể mà bò ra, Thạch không đành lòng lết theo, không phải hắn không muốn tháo sợi dây này ra, mà là loại dây này dẻo dai kinh khủng kéo cở mấy nó đều bám chắt lấy hai chân của hắn không tháo ra được.
Thạch cười khổ một tiếng nhìn tay lại chân, qua đây hắn lại có thêm một chút oán khí, nổi lên.

"Bụp...." Âm thanh va chạm da thịt lạnh ngắt vang lên.
"Oa... oa...oa..." Hôm qua năm tủi nữ hài tử tay nâng trống lúc này vứt lấy trên tay cái trống khóc rống lên không khỏi sợ sệt nhanh chóng lùi về sau, trên tay cô bé lúc này vậy mà lại thêm một vết lằng bầm tím, không khó để đoán ra sự việc.
"Hừ cái gì đây... đi mau đi....không nhận thêm roi nữa." Tên da đen trên tay roi lại một lần nữa uốn lượn, la lớn.
Cô bé lúc này lại rống to lui về phía sau thêm "không con..." Bên cạnh cô một người phụ nữ tầm hai bảy hai tám tuổi cũng nói theo, khuôn mặt mười phần thương tâm.
"Bụpppp...." lại một âm thanh vang lên, cô bé nằm phệt xuống đất, tất cả hành động trên đều lọt vào mắt Thạch, cô bé lúc này đã lui lại gần hắn, hắn không khỏi nghiến răng lợi, có muốn lên chém chết hai tên kia cách nghĩ, nhưng bây giờ hắn di chuyển còn khó khăn chứ đừng nói chém giết.

Thấy cô bé nằm phệt xuống khóc lăn qua lại, tên da đen như bực bội, tay hắn lại uốn lượn, muốn một roi quất xuống.
Âm thanh xé gió lao đến, muốn quất xuống, "ngươi đây là làm gì mau lên không nên chậm trễ" Một giọng nói ma mị vang lên.

"Vâng thưa cô chủ nhỏ."cái roi muốn quất đến lúc này vậy mà bị kéo mạnh về, không đánh trúng nử hài tử nữa, Mọi người trong phòn giam thở dài một hơi, Thạch cũng đang muốn nhảy lại làm anh hùng cũng khựng lại, nhìn ra ngoài xong sắt thử.

Bên ngoài lúc này đứng lấy một nữ tử vóc dáng, thân thể không chê vào đâu được, cộng thêm khoác trên thân một bọ áo bó sát người đen, trên đầu đội lên một cái nón vành to đen có tấm vảu phủ xuống che đi khuôn mặt, nhìn qua mười phần ma mị, nếu bỏ ở ngoài đời lúc chưa vào ma tộc này, Thạch có lẻ tim đập nhanh ah, nhưng khi biết hết sự việc ma tộc cùng Thanh Vân Tông làm hắn như vô cảm nhìn lấy trước mắt xong lại không quan tâm, nhấc thân lại chỗ cô bé đang khóc lớn.

"Mau lên....chậm trễ ta ăn ngươi " âm thanh chua chát của hai tên da đen lại truyền đến, mọi người lại hoạt động bò lết ra ngoài bình thường.

Nhìn trên tay cô bé hai vết lằng to, Thạch thương tâm thở dài, đở dậy rồi nâng cô lên với tay bị trói chặt.
Đưa em bé ngồi dậy xong lòng Thạch như đốt cháy, nhìn lấy đôi mắt long lanh lấm lét của nữ hài hắn không khỏi bực mình, quay ra ngoài cửa sắt nói to.
"Này bọn chó chúng mày,.... trẻ em chúng mày méo tha à." Thạch nói như gào ra ngoài, bên trong phòng gần cổng người kể cả vài người ma tộc đang nói chuyện ngoài kia cũng bất ngờ dừng lại nhìn hắn.

Được vài dây hai tên da đen một tên tay nâng roi dài khom người đi vào trong, nhìn Thạch tức giận, muốn quất mạnh roi về phía hắn.

"Ta xem ngươi nhân tộc chó này là chán sống đi...." nói xong tên da đen roi quất mạnh về phía Thạch.

Nhìn trước mắt cương phong đánh đến Thạch khẻ cười khổ, rồi gồng mình lên gánh chịu.
"Bụppppp" Một roi xuống bên dưới da thịt hắn liền đau nhức vô cùng, dù có một lượng linh lực hắn vận chuyển lên để chống đở, tuy đau nhức Thạch vẫn không nói gì, răng cắn chặt, mắt trợn to nhìn về phía tên da đen.

Tiếp theo đó lại một roi một roi xuống dưới, Thạch chỉ gánh gồng chịu đượng miệng không hề há, mắt không hề chớp, trong miệng hắn chỉ phát ra một ít tiếng gầm gừ.

"Được rồi.... kệ hắn mau lên trễ rồi trẻ em còn lại để ở lại khoing cần đi theo." Như nhìn đã mắt, người được hai tên da đen xưng cô chủ nhỏ lúc này nói vào khiến tên da đen lúc này không khỏi dừng lại., nhìn Thạch cay độc khinh thường, rồi lại quát mọi người đi ra ngoài, chính tên da đen vậy mà nắm chặt lên đầu Thạch dộng mạnh một cái xuống đất, rồi lại kéo lên lôi Thạch ra ngoài, vứt lên một cái xe bên trên mang lấy lồng sắt to, hình chữ nhật, bề ngang ba mét, bề dài bốn mét,bên dưới lồng lúc này là một tấm thiết dày, đầu tấm thiết nối hai sợi dây kéo lên hai con mà đen thui ngựa.

Thạch bất ngờ bị túm đầu dộng xuống không thể phả kháng, chỉ có thể bị động, sau đó cảm giác đau nhức cực kì truyền đến, rồi hắn liền ngất xỉu.

Một lúc sau khi hai tên da đen liền thôi thúc con ngựa chạy đi chiếc xe dần chuyển động