Chương 56: Thí Nghiệm

Con Đường Võ Đế

Chương 56: Thí Nghiệm

"Ah ah....a....a." Âm thanh la hét đau đớn vang bên tai Thạch, bên cạnh đó còn có vài tiếng cười.
Theo tiềm thức, lúc này như bị gì đó đôi mắt Thạch trợn trừng lên, sau đó liền một cảm giác ngứa ngáy khó chịu truyền thẳng đến não bộ của Thạch,tay hắn không tự chủ được đưa lên gãi mạnh lấy trên da thịt mình.
Cảm giác ngứa đó không có giảm mà còn tăng lên dữ dội.
Thạch bực mình, đầu hắn lúc này cũng không còn điềm tĩnh chút nào mà gần như con thú gào mạnh lấy thân thể của mình.

Bất ngờ"Đkm.... bớt điên " Lúc này âm thanh hệ thống vang lên chấn nhiếp lấy tâm thần loạn của Thạch.
Tuy nhiên, tâm thần hắn có vẻ điềm tỉnh hơn một chút.
Được một lúc sau hắn nằm im, hai tay bấu mạnh xuống đất răng cắn chặt, lúc này hắn mới để ý, không biết từ khi nào mà trên tay chân hắn trói chặt hai sợi dây đã biến mất,để hai tay hắn có thể cử động, cảm giác ngứa ngáy cứ vậy mà truyền đến đại não, khiến hắn phải cố gắng chấn nhiếp lấy tâm thần mình phải bình tỉnh,miệng không ngừng lẩm bẩm cái gì đó.bên tai hắn lúc này vẫn truyền đến tiếng hét có chút bực bội như dã thú, một vài tiếng cười loáng thoáng qua tai, Thạch lúc đầy có chút động tâm muốn xem thử ai cười, nhưng lại thôi, hắn hiện tại toàn thân ngứa ngáy, khó chiệu,như bị người ta bởn cợt mà không làm gì được, chỉ có thể nằm im đó nhắm mắt mà chịu đựng.

Lúc sau, nằm được gần một nén nhang thời giời, có vẻ bớt đi một chút cảm giác ngứa, tâm thần gần như hoàn toàn ổn định, hắn mới nhẹ gồng người hai tay chống mạnh trên đất, ngồi dậy, nhìn qua bên trái của mình.

Thảm cảnh hiện ra trong mắt hắn, tay hắn không tự chủ được mà run mạnh lên, nhìn lấy bên đó một hàng xác người, trên thân thể mang theo các vết cào cấu dài, Thạch há mồm trợn mắt, không khỏi sợ hãi, hắn nhìn thấy nơi đó tối qua lão già, nằm bất độnng da thịt đã bị cào cho máu chảy ròng rã.
Quanh ông ta cũng rất nhiều người máu chảy ròng một bãi cát nhuộm lấy một màu đỏ máu.

Lúc này hắn chỉ nhớ thí nghiệm hôm qua ông ta nói, không khỏi run sợ, lúc sáng hắn dường như bị đánh ngất đi, bây giờ tỉnh lại vậy mà ở nơi này.

Nghĩ tới đây, hắn nhanh chóng đưa mắt nhìn xung quanh.
Vẫn còn nhiều người khác đang la hét cào cấu lấy thân thể, Thạch cũng không để ý lắm, hắn cũng ngứa, nhưng dường như cảm giác sợ hãi lấn áp lấy rồi, lúc này hắn chỉ để ý tới một tên da đen, ta cầm lấy một cái ống dài,trên đầu ống có một cái nhọn hoắc kim, hắn đâm vào một người trung niên nam tử, sau đó lại đổ lấy một bên tay khác một cái xô nước vào ống, bên trong xô nước lúc này chảy ra một chất lỏng xền xệt màu tím.
Nhìn vào, Thạch liền biết đó là thủ phạm gây cho hắn bị ngứa, nhưng lúc này như có gì đó thúc dục hắn nhìn về một phía trên cao, lúc này Hắn mới thấy rỏ là mình đang bị bao vây trong một bức tường cao lớn, bức tường bao phủ thành một vòng tròn, cao tầm tám mét, bên trên bức tường có các mặt bậc thang, ngồi lấy rất nhiều người, da đen có, da trắng có, nhưng lạ lúc này Thạch chú ý tới bọn da trắng mang lấy bộ đồ màu xanh.
" Cái này Thanh vân tông quen mắt ah." Nhìn kĩ một chút, Thạch mới phát giác rỏ đây là đồ của đệ tử trong Thanh Vân Tông, cái này Thanh Vân Tông tới đây là thật sự cấu kết Ma Tộc, mà hình như nhân số còn rất động ah,Thạch lúc này không tự chủ được, suy nghĩ léo lên, nhìn về trên tường một nơi cao nhất, trên cái chỗ cao nhất này vậy mà lại rất ít người, có lẻ có một cái bậc hình chữ nhật bằng phẳng đi đi, bên trên đặt lấy vài cái ghế, có vài người đang ngồi, một số tên tay chân đen thui, Thạch không khó đoán ra đây là cao tầng Ma Tộc đi.

Còn lại là ba người, thuộc nhân tộc đi, tay nâng lấy ly trà trên tay tay kia ôm lấy mỹ nữ thô lỗ sờ mó trước mặt nhiều người không thôi, cười cợt nhìn xuống dưới, một người trong đó Thạch dễ dàng nhận ra, mà khi nhận ra lúc đầu hắn chỉ có một chút bất ngờ sau đó liền gạt đi.
"Không phải là Huyền trưởng lão sao.... xem tình hình này, Thanh Vân Tông thật cấu kết ma tộc rồi." Nếu như không có Thanh Vân Tông đệ tử cùng trưởng lão ở đây, Thạch cũng sẻ còn cho là một phần mười ở đây là ông lão nhìn nhầm ma tộc với nhân tộc, lúc này hắn không khỏi xác định là ông lão đúng, lại liếc nhìn qua khuôn mặt của bọn người kia, chỉ thấy bọn chúng cười cười, đôi khi chỉ trỏ về bên dưới này mặt thập phần vui vẻ

Mỗi khi như vậy Thạch đều nhìn xung quanh mình đều thấy một người nữa ngã xuống chết đi, xong hắn lại nhìn lên trên cao kia các đệ tử trưởng lão quỷ đội lốt người kia, mà câm hận nghiến răng lợi.

Bọn chúng đây là cở nào cầm thú, nhìn lấy Ma Tộc cầm con dân mình mang đi thí nghiệm hành hạ, bọn chúng còn vui cười, mặt như thú vị nhìn nhân tộc cấu xé lẫn nhau tay chân rách cả máu ra, trong lòng Thạch lúc này bất ngờ xuất hiện một tia oán niệm.

"Ta thề sau này liền quyết nếu có cơ hội, liền diệt Thanh Vân, Ma Tộc." Nhìn cử chỉ không bằng nhân tộc, mà còn lại theo ma tộc ác độc này của chúng Thạch không chần chừ Thề độc, nhưng qua lời thề cũng không có nghĩ hắn liền diệt Thanh Vân cùng Ma Tộc, mà phải chờ cơ hội ah.

"Ngủ Chút đi...." Thạch mí mắt lúc này vậy mà nhắm chặt lại ngã mạnh một cái xuống đất, hắn đã khò khò.
"Chậc...chậc....xem ra oán khí này, cũng có thể làm phúc cho dân ở đây đi, thôi thì ta cũng cật lực giúp ngươi ah.... xây dựng thế lực.... cái này không được... thế lực quá phiền phức rắc rối.... chi bằng đem một cái bang phái bang chủ chụp tới tay rồi điều khiển.... ừm không tệ.... ừm về tu luyện phải tự xem hắn rồi ta cái này không thể giúp tăng tu vi được ah." Hệ thống ở trong đầu Thạch lúc này vậy mà lẩm bẩm âm thanh của nó không ngừng vang lên.

T/G: Chương này ta cảm thấy nó cứ sao sao í vừa ít chữ, mà vừa lời văn lủng củng, đọc đi đọc lại không biết nên làm cứ thấy kì kì ai chỉ bảo giúp ạ.