Chương 35: Thủ đoạn của Thủy Ngư Long

Attack On Tutien

Chương 35: Thủ đoạn của Thủy Ngư Long

Đêm xuống, ăn uống no say rồi ai về lều người nấy ngủ nghỉ lấy sức. Thực tế, tu tiên giả từ Lam Cảnh đã không cần mất nhiều thời gian để ngủ mà thay vào đó thì ngồi tu luyện, tranh thủ hấp thu linh khí mà nâng dần thực lực. Năm chiến sĩ của Tú vô thức cũng đã có được thói quen này. Linh khí của ngọn núi này quả thực vô cùng dồi dào. Đàn bọ đông nghịt chiều nay không những giúp Tú "farm Q" mà còn giúp cho các chiến sĩ thu thập Màn Sương cho nội tại [Giải Thoát (P)] của Senna nên hỏa lực của họ có sự cải thiện vô cùng.

Triệu Cấm không ngủ mà đảm nhận việc canh chừng luôn. Ở Hoàng Cảnh, thần thức của tu tiên giả đã đủ sức phong tỏa khắp một toà thành rồi nên trong phạm vi ngọn núi nhỏ này, bất cứ kẻ nào xâm nhập vào đều dễ dàng bị Triệu Cấm phát hiện ra ngay trừ khi cảnh giới của kẻ đó cao hơn ngài. Nhưng làm gì có cao thủ nào muốn đụng độ Triệu Cấm chỉ vì một yêu thú Lam Cảnh?

Tú đi dạo quanh hồ nước phản chiếu ánh trăng lung linh hít thở không khí trong lành, cảm nhận linh khí đang tuôn trào trong cơ thể. Tác dụng phục hồi sinh lực và nội lực của môi trường ngọn núi này cao hơn Bệ Đá Cổ vài lần. Chiếm đóng ngọn núi này là vô cùng sáng suốt. Đang lúc dạo chơi tha thẩn, hắn đột nhiên nhìn thấy có bóng dáng ai đó đang lang thang trong rừng. Tú kiểm tra trên [Bản Đồ] thì không thấy thông tin gì. Bản thân hắn cũng không cảm giác được khí tức của đối tượng.

Hắn lấy ra khẩu AN94 xịn của mình rồi chĩa về hướng cái bóng đang di chuyển sau hàng cây kia, nhìn qua ống ngắm để quan sát rõ hơn. Một thiếu nữ mặc váy trắng đang bình thản tung tăng giữa đêm hôm khuya khoắt thế này, một là ma, hai là điên, khả năng thứ hai thường cao hơn, nhưng quy tắc của thế giới này khiến Tú tin vào khả năng thứ nhất hơn.

Hắn chậm rãi tiếp cận thiếu nữ này ở khoảng cách an toàn. Luồn lách sau những thân cây một cách khéo léo nhưng cuối cùng thiếu nữ đó biến mất. Tú vội vã chạy vụt lên vị trí cuối cùng hắn trông thấy cô, căng mắt tìm kiếm xung quanh, không quên chĩa súng cảnh giác. Không tìm được, mất dấu rồi, hoặc hắn bị ảo giác chăng? Hắn xoay lưng định trở về đường cũ thì đột nhiên giật mình vì thiếu nữ đó đã đứng sau lưng hắn từ lúc nào. Hắn lập tức chĩa súng vào cô và tra hỏi:

"Ngươi là ai? Nửa đêm ngươi đến đây lần mò làm cái gì?"

"Hả?" Thiếu nữ diễm lệ ngây thơ hỏi lại "Không lẽ ta không được đi dạo ở nhà mình sao?"

"Nhà của ngươi ở đây?" Tú khó hiểu nheo mắt hỏi.

Thiếu nữ liền ngây thơ gật đầu. Tú truy cập hệ thống nhưng chẳng hiểu sao hệ thống không phản hồi. Ở khoảng cách gần như thế này, hắn vẫn không sao thăm dò ra được một chút khí tức nào ở trên người thiếu nữ kỳ lạ này cả. Không lẽ là ma thật sao?

"Ta biết ngươi đến đây để giết ta…" Thiếu nữ ảm đạm nói.

Tú chớp mắt, đầu nảy số rất nhanh liền hỏi:

"Ngươi là Thủy Ngư Long sao? Ngươi biến được thành người à?"

"Ngươi sẽ làm gì sau khi có được thân thể ta?" Thiếu nữ mỉm cười ảm đạm hỏi.

Nếu là đang ở nơi đông người, tự dưng có một thiếu nữ chạy tới hỏi một câu như vậy, đố ai không nghĩ bậy được đấy? Tú hạ súng xuống rồi thành thực đáp:

"Mục đích ban đầu của ta là giết rồi thả xác của ngươi xuống hồ. Ta sẽ tiến hành bốn lần như thế."

"Ngươi nói thật chứ?"

"Ta tính làm vậy, nhưng không ngờ ngươi lại chỉ là một đứa trẻ." Tú có chút không đành lòng.

"Đừng lo." Thiếu nữ mỉm cười ôn nhu nói "Ta đã chết đi sống lại suốt hàng trăm năm nay rồi. Nhân loại lấy thân thể ta làm chiến lợi phẩm, ta chưa bao giờ thoát khỏi đây được cả."

Tú thở dài rồi nói:

"Đừng nói là chỉ đến khi ta hỏi thì ngươi mới chịu tiết lộ đấy nhé? Không lẽ ngươi không chịu đàm phán với người nào khác sao?"

Thiếu nữ đang nhìn xa xăm về phía hồ liền quay lại nhìn Tú, ánh mắt buồn bã sâu lắng như chôn vùi cả trăm năm cô đơn và tuyệt vọng trong đó vậy. Cô khẽ nói:

"Ta vốn là tội nhân bị phong ấn tại đây. Mỗi lần thức tỉnh, ta sống dậy trong hình hài của giao long. Ta lẽ ra có thể yên ổn tu luyện cho tới khi độ kiếp thành chân long, tự mình cởi bỏ phong ấn, phi thăng thượng giới. Nhưng mỗi khi thức tỉnh liền bị săn giết bởi nhân loại, ta vĩnh viễn không thể đề thăng cảnh giới. Ta đã từng cầu cứu nhân loại, cầu xin họ dù có giết ta, phanh thây ta thành nhiều mảnh, hãy thả trái tim ta xuống hồ, như vậy ta vẫn có thể bảo tồn được đạo hạnh cùng ít nhiều thực lực. Nhưng nhân loại tham lam, chẳng để lại cho ta một chút hi vọng nào, dù chỉ là một miếng vảy."

"Vậy nếu ta để thi thể ngươi trọn vẹn thả xuống hồ thì sao?"

Thiếu nữ thoáng lộ ra vẻ vui mừng và hi vọng, cô nói:

"Vậy thì ta sẽ rất biết ơn ngươi. Chỉ cần thân thể ta không bị hủy hoại, ta chỉ cần mười lăm ngày để tái sinh và đề thăng cảnh giới thôi."

"Ta nghĩ sẽ để ngươi ở đây tu luyện yên ổn, ta sẽ bảo vệ ngươi." Tú thẳng thắn nói.

"Không. Hãy cứ giết ta đi. Số mệnh của ta là phải chịu sát nghiệp. Chỉ cần ngươi giữ lời, bảo tồn thân thể ta dưới đáy hồ, ta nguyện dâng hiến sinh mạng mình cho ngươi."

"Thôi được. Ta sẽ giết ngươi và thả xác ngươi xuống hồ, không cho kẻ nào được xâm phạm vào."

"Ngươi nói thật chứ?" Thiếu nữ mừng rỡ ra mặt nhưng vẫn nghi ngờ hỏi lại.

Tú có thể hiểu được cô bé này đã phải chịu tù đày trong suốt hàng trăm năm, nay có người cứu giúp liền loé lên tia hi vọng mãnh liệt. Hắn nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu cô rồi nói:

"Ta làm vậy cũng vì lợi ích của bản thân ta thôi, nhưng nếu việc này cũng mang lại lợi ích cho ngươi thì không có vấn đề gì rồi. Theo như nhiệm vụ, ta sẽ cần giết ngươi đến bốn lần đấy."

"Được ngươi hoá kiếp nhiều lần như vậy, ta không biết phải báo đáp như thế nào cho đủ nữa."

"Ngươi sẽ được tái sinh vô hạn từ hồ nước này sao?"

"Đúng. Khi hoá thành chân long, ta sẽ hoàn toàn bất tử. Long tộc tu luyện cốt là để có thân thể bất diệt mà. Do thân thể ta hiện tại vẫn quá yếu nên hồn phách bị giam cầm bởi phong ấn. Mỗi khi trải qua kiếp nạn tử vong, nếu thân thể không bị hủy hoại thì ta sẽ tiến hoá."

"Ta hiểu rồi. Bao giờ ngươi sẽ thức tỉnh?"

"Khi mặt trời ló dạng, ta sẽ tới tìm ngươi. Nhưng ngươi nhất định phải giết ta ngay khi trông thấy ta đấy!"

Thiếu nữ nói rồi mỉm cười dịu dàng. Thân ảnh cô mờ dần rồi biến mất, cảnh vật xung quanh cũng rung động và tan biến theo. Tú giật mình bật dậy, nhận ra mình đang nằm trong lều trại. Hắn kiểm tra đồng hồ từ hệ thống thì biết đã gần sáu giờ sáng, từ lúc hắn chợp mắt, chìm vào giấc mơ ban nãy cũng đã trôi liền mấy tiếng đồng hồ rồi. Rời khỏi lều, hắn thấy Triệu Cấm vẫn túc trực bên ngọn lửa, các chiến sĩ thì vẫn nằm ngủ trong mấy lều trại vây quanh bếp lửa.

"Đại vương." Triệu Cấm đứng dậy hành lễ.

Tú phất tay rồi ngồi xuống đối diện với ông ta. Hơi sương trên núi vẫn chưa tan nên có chút se lạnh, tuy không ảnh hưởng gì tới tu tiên giả. Tú cởi bỏ áo khoác, nới lỏng caravat và xắn hai ống tay áo sơ mi lên đến khuỷu. Đã diện bộ comple suốt nhiều ngày liền, hắn giờ mới nghĩ tới chuyện thay đổi trang phục. Điểm Chiến Tích lại được đem chi tiêu vào [Cửa Hàng], hắn lấy về một bộ quân phục rằn ri xám.

Thay đồ xong, dáng dấp đậm phong thái quân nhân của hắn khiến Triệu Cấm thấy rất lạ mắt. Hắn ngồi xuống chuẩn bị đồ ăn sáng đơn giản cho cả đoàn, đoạn nói:

"Đêm qua Thủy Ngư Long báo mộng cho quả nhân. Nó thỉnh cầu quả nhân sau khi giết chết nó thì thả xác nó xuống hồ nước kia."

Triệu Cấm quắc mắt vẻ nghiêm trọng dò hỏi:

"Có phải nó hiện hữu trong hình hài một thiếu nữ mặc váy trắng không đại vương?"

"Đúng nó rồi!" Tú gật đầu xác nhận "Sao ngài biết?"

"Đây chính là thủ đoạn của nó bấy lâu nay. Trước khi thức tỉnh, Thủy Ngư Long sẽ tìm cách báo mộng cho một người nào đó đang chuẩn bị săn giết mình, rồi nói rằng sẽ ngoan ngoãn nộp mạng, chỉ cần để xác nó thả xuống hồ thôi. Nhưng ngay khi những kẻ đi săn mất cảnh giác, nó liền nuốt chửng lấy bọn họ. Ai cũng biết được thủ đoạn của nó nên tuyệt sẽ không tin vào lời dụ hoặc của nó."

Tú suy ngẫm một hồi, lời từ hai phía mâu thuẫn nhau nên hắn chưa biết nên tin vào ai. Từ cử chỉ đến thái độ của thiếu nữ đêm qua đều bày ra rất tự nhiên trước mắt hắn, chẳng thể nào phát hiện ra nửa điểm gian dối. Triệu Cấm cũng không dựng chuyện dối gạt Tú làm gì vì ngài chịu ơn hắn rất nhiều. Sau cùng, hắn nói:

"Quả nhân sẽ xem xét. Nếu nó nói thật, đúng lúc mặt trời mọc nó sẽ ngoi lên chờ quả nhân."

"Thần sẽ đảm bảo an toàn cho đại vương."

"Không cần, một mình quả nhân đủ sức giết nó trong nháy mắt rồi."

Thức ăn vừa chín, hắn tới từng lều đánh thức các chiến sĩ dậy ăn sáng. Được vua đích thân tới gọi nên ai cũng bật dậy sửa soạn liền không dám chậm trễ. Tú ăn lót dạ xong liền đi tới bờ hồ chờ đợi. Mặt trời từ đằng xa bắt đầu chiếu những tia nắng ngày mới lên những tầng mây, ngọn núi sáng dần và sương tan mau. Mặt hồ bắt đầu rung những gợn sóng lăn tăn. Sau đó chuyển thành những xoáy nước như thể có thứ gì đó sắp nhô lên.

Một bóng đen bí ẩn bên dưới mặt nước bơi nhanh tới chỗ Tú đang đứng. Tới nơi, nước liền cuộn tung lên như vòi rồng. Khi dòng nước trên không rơi rụng dần xuống dưới, một con giao long to lớn hiện ra. Toàn thân nó bao bọc bởi lớp vảy trơn nhẵn, hàm cá sấu đầy răng sắc nhọn, phần trán mọc ra một chiếc sừng ngắn, đôi mắt thì hung dữ nhìn chằm chặp vào Tú.

Tú chưa lấy vũ khí nhưng không quên cảnh giác. Hắn chiêm ngưỡng hình dáng của Thủy Ngư Long, đang định dành cho nó một cái chết nhẹ nhàng nhất thì nó chợt há miệng, chồm xuống chực đớp lấy Tú. Hắn rất mau nhảy tránh, con giao long điên cuồng xông tới tìm cách nuốt chửng con mồi bằng được.

"Vậy là Triệu Cấm nói đúng, ngươi định lừa ta à?" Tú siết chặt tay thành quyền, Nắm đấm của hắn tỏa ra một luồng hào quang mờ ảo màu tím, chuẩn bị tung ra một đòn hủy diệt.