Chương 34: Độc chiếm

Attack On Tutien

Chương 34: Độc chiếm

Con rồng nước làm tổ trên đỉnh núi. Đường lên núi hơi hiểm trở nhưng dưới sự chỉ dẫn của Minh Nguyệt, Tú dẫn năm chiến sĩ nhanh chóng tiếp cận được hang ổ của con rồng. Tới nơi, cả năm chiến sĩ đều ngây ngất trước một cảnh tượng thiên nhiên thơ mộng bày ra trước mắt. Trên đỉnh núi là một hồ nước rộng thênh thang phẳng lặng như gương. Nhờ địa hình lòng chảo mà nơi này trải qua thời gian dài tích trữ được lượng nước mưa khổng lồ hình thành nên hồ nước này.

Bao quanh hồ nước, cây cỏ mọc ùm tùm, sinh khí tỏa ra mạnh mẽ hơn hẳn so với vùng dưới chân núi. Nồng độ linh khí được hệ thống thăm dò và kết luận rằng rất dồi dào.

"Nơi này rất tốt cho tu luyện mà sao chưa có tu tiên giả nào chiếm đóng nhỉ? Chúng nó mải mê đi cướp phá mấy làng mạc của phàm nhân làm cái gì không biết?"

Nghe Tú hỏi, Minh Nguyệt liền giải đáp:

"Tu tiên giả chỉ tới đây với mục đích săn giết rồng mà thôi. Mỗi khi Thủy Ngư Long bị giết, sau một thời gian sẽ có một cá thể Thủy Ngư Long nữa tái sinh tại đây. Thi thể của con rồng có nhiều tác dụng trong lĩnh vực luyện đan dược và vũ khí. Nhưng có một tác dụng khác mà anh có thể tận dụng. Sau khi diệt được con rồng, anh hãy để thi thể của nó chìm xuống đáy hồ nước này, toàn bộ linh khí từ nó sẽ lan tỏa khắp ngọn núi này, hệ sinh thái của ngọn núi này sẽ tiến hóa thêm một bậc."

"Hay đấy, nó khá giống như hiệu ứng thay đổi địa hình của Summoner’s Rift khi rồng nước trở thành rồng nguyên tố cuối cùng của ván đấu. Con rồng này sẽ tái sinh trong bao lâu?"

"Thông thường sẽ mất đến một năm, nhưng nếu anh làm theo những gì em vừa nói, quá trình này chỉ mất mười lăm ngày thôi."

"Vậy nếu anh liên tục làm thế, giết cho tới con rồng nước thứ tư thì sao?" Tú dò hỏi.

"Bên cạnh bốn mảnh bùa lợi Rồng Nước ra và hiệu ứng Linh Hồn Rồng Nước ra, anh sẽ kích hoạt hệ sinh thái của ngọn núi này tiến hóa tới cấp độ cao nhất, nồng độ linh khí tỏa ra dày đặc đủ để bồi dưỡng ra tu tiên giả Tranh Cảnh, thậm chí là Xích Cảnh."

"Tốt rồi, cảm ơn em vì thông tin hữu ích nhé."

Tú đã mở ra kế hoạch mới củng cố thêm quyết tâm xây dựng thành trì chiếm đóng ngọn núi này làm căn cứ địa. Hắn mở [Bản Đồ] thăm dò địa hình khu vực quanh hồ nước mà con Thủy Ngư Long sinh sống. Do bao bọc bởi núi đá nhấp nhô nên có rất nhiều cao điểm thuận lợi cho xạ thủ bắn tỉa cắm chốt và ẩn nấp.

Một mình hắn có thể xử lý con rồng này dễ dàng thôi, nhưng hắn cần đề phòng những thế lực khác muốn mò tới tranh đoạt với hắn. Ngọn núi này chưa hề có chủ quyền. Tuy linh khí dồi dào nhưng chẳng ai ở đây tu luyện được ổn thỏa vì yêu thú luôn chực chờ tấn công bất cứ lúc nào. Không thể phủ nhận Thủy Ngư Long là chiến lợi phẩm tốt nhất có thể lấy được từ ngọn núi này. Không thể định cư, vậy cũng phải chiếm dụng một ít tiện nghi đi.

Với tư tưởng như vậy, từ Trâu thành và một số địa phương xa xôi khác đều hình thành các đoàn đi săn tới đây để thu hoạch. Hồ nước thanh tĩnh là thế, mỗi khi Thủy Ngư Long xuất hiện liền trở thành một chiến trường. Thủy Ngư Long vừa chết, lại có thêm tranh đấu phát sinh giữa các đoàn đi săn nhằm đoạt lấy thi thể của nó. Tú và năm chiến sĩ kia hiển nhiên cũng đã thành một đoàn như vậy vì muốn dùng thi thể của Thủy Ngư Long với mục đích riêng.

Trên [Bản Đồ], Tú và Minh Nguyệt dò ra không ít lều trại được các đoàn đi săn dựng lên để tiện vừa tạm trú vừa canh chừng Thủy Ngư Long xuất hiện. Số đoàn đi săn lên tới hơn chục, mỗi đoàn nhân số khoảng bảy đến mười người. Đoàn nào cũng có tu tiên giả tham gia, thực lực từ Lam Cảnh đổ xuống. Thủy Ngư Long mỗi lần xuất hiện đều chỉ có thực lực ngang với tu tiên giả Lục Cảnh, chiến đấu đơn điệu nên dễ bị tập kích vây công và giết chết.

Tú như thường lệ vẫn không muốn lạm sát người khác. Suy cho cùng các đoàn đi săn này cũng đang hành nghề kiếm cơm, so với đám con cháu thế gia ăn tàn phá hại vẫn còn tốt chán. Trước khi quyết định xử trí ra sao với từng người thì cứ qua chào hỏi và đàm phán trước đã. Nghĩ là làm, hắn đi một vòng quanh hồ, lần lượt tiếp cận trại của các đoàn săn.

Các đoàn này tỏ ra rất đề phòng với hắn nhưng vì hắn đi một mình, cảnh giới lại đạt Lục Cảnh nên chúng thay vì xua đuổi thì đành phải hoà nhã. Hắn thẳng thắn nói sẽ độc chiếm Thủy Ngư Long. Đám đi săn đều có chung một thái độ không vui. Trong lúc chúng đang tranh luận rằng sẽ ứng phó ra sao thì Tú tiếp tục lên tiếng khẳng định rằng ngọn núi này là lãnh địa của hắn, đồng thời tuyên bố bất cứ hành động nào của các đoàn đi săn khi chưa có sự cho phép của hắn sẽ phải chịu sự trừng phạt.

Lãnh địa? Lời tuyên bố chủ quyền vô căn cứ này rõ ràng là sự ngang ngược khi Tú ỷ vào cảnh giới cao hơn mà chèn ép những kẻ yếu ớt hơn mình. Chúng ngoài mặt thì tìm cách hòa hoãn nhưng trong lòng đang nóng ran như lửa. Nếu rút lui thì không những phen này mất miếng ăn mà từ giờ về sau kế sinh nhai đã mất trắng. Mà nếu cố chấp lưu lại đây chọc giận kẻ mạnh hơn mình thì khó giữ nổi mạng.

Nắm bắt được tâm lý này của chúng, Tú ngay lập tức chốt sale, bằng cách tiết lộ về thân thế vua một nước của mình và lên tiếng chiêu dụ đám người này về làm dân Lạc Việt. Đám này nửa tin nửa ngờ, vì cái tên Lạc Việt quá đỗi lạ lẫm với chúng. Tuy Tú đã làm loạn một chút ở Trâu thành nhưng tin tức không đuổi kịp được tốc độ đi phượt của hắn. Cuối cùng chẳng ai nhận lời mời của hắn cả, cho rằng hắn bị điên, liền khéo léo cuốn gói đi khỏi ngọn núi này.

Có đám còn lôi tên tuổi gia tộc, thế lực to lớn nào đứng đằng sau bảo kê mình ra dọa dẫm Tú. Hắn liền phẩy tay một cái, những chiến sĩ vô hình đang ẩn nấp trong những bụi cây xung quanh lập tức nổ súng bắn hạ chúng liền. Tự dưng thấy đồng bọn bị thứ gì đó bay xuyên thủng đầu chết tươi, đám còn lại hốt hoảng cong đuôi bỏ chạy quên cả hành lý tư trang.

Dọn xong một vòng hồ thì mặt trời cũng đã dần khuất bóng chân trời. Tú kiểm tra [Bản Đồ] một lần nữa, xác định không còn kẻ lạ mặt nào còn bén mảng quanh khu vực ngọn núi này nữa. Mặt hồ vẫn phẳng lặng như tờ, nhưng nhờ có hệ thống, Tú biết Thủy Ngư Long đang say ngủ dưới đáy hồ.

Tại Trâu thành, đại hội kén rể của Triệu gia vẫn diễn ra bình thường. Đèn đuốc rọi sáng trưng khắp quảng trường. Nhờ đại hội, các hộ kinh doanh quanh khu vực này buôn bán đắt hàng hơn hẳn. Phố xá đông vui nhộn nhịp, chẳng ai hay biết Triệu gia đang trong cơn khủng hoảng cả. Đại hội còn diễn ra hơn chục ngày nữa nên Tú còn kha khá thời gian để thể hiện.

Đúng lúc này, hệ thống thông báo tới hắn tin tức trọng đại:

"Triệu Cấm đã đột phá thành công lên Hoàng Cảnh rồi!"

"Hả? Đúng lúc thế sao? Nhanh đấy ông già!" Tú rất phấn khích khi nghe tin.

Những tưởng phải chờ tận tháng sau, vậy mà Triệu Cấm đã đột phá ngay trong ngày đầu tiên rồi. Vốn định sẽ đem theo năm xạ thủ tới Trâu thành làm cận vệ cho mình thì bây giờ hắn đã có trong tay một quân cờ bá đạo rồi. Cái tên Trình Phụng đã đánh bay hắn khỏi võ đài gặp Triệu Cấm chắc chắn không khỏi một phen khóc thét. Cả hai đều là tu tiên giả Hoàng Cảnh, mà Triệu Cấm lại có sự bổ trợ của hệ thống đem tới bộ kỹ năng của những kiếm sĩ ghê gớm nhất Liên Minh Huyền Thoại như Yasuo, Master Yi và Fiora.

Chi phí để một quân cờ mở khoá cánh cửa đột phá từ Lục Cảnh lên Hoàng Cảnh là bốn mươi nghìn điểm Chiến Tích. Do lúc thiết kế bộ kỹ năng cho quân Mã của Triệu Cấm, Tú chỉ dừng lại ở việc hoàn thiện bộ kỹ năng Lục Cảnh chứ chưa mở khoá nên Triệu Cấm mới phải trải qua thử thách thiên kiếp để tự đột phá. Thành ra Tú cũng tiết kiệm được tương đối nhiều điểm Chiến Tích.

"Có điều…" Tú băn khoăn "Sao đột phá cảnh giới còn rẻ hơn cả mua súng Đột Kích vậy Nguyệt? Mỗi cảnh giới về sau, chi phí mua kỹ năng hay đột phá đều gấp đôi cảnh giới trước đó, mà tới Tử Cảnh đột phá lên Thiên Tôn chỉ mất có sáu trăm bốn mươi nghìn điểm Chiến Tích thôi, ngang ngửa giá mua khẩu AN94 của anh luôn này?"

"Ngài Triệu Cấm từng đề cập tới cảnh giới hạ đẳng và thượng đẳng của tu tiên giả rồi anh còn nhớ không? Từ Bạch Cảnh tới Lục Cảnh tính là hạ đẳng, từ Hoàng Cảnh trở lên tính là thượng đẳng. Muốn đột phá từ Lục Cảnh lên Hoàng Cảnh đòi hỏi có ngộ tính mà ngài Triệu Cấm thành công được là nhờ ngộ ra kiếm đạo của chính mình. Điểm Chiến Tích tiêu phí khi đột phá có vai trò như chi phí bảo hiểm nhằm tránh tổn thất khi đột phá thất bại thôi."

"Hiểu rồi." Tú gật gù "Vậy là từ Lục Cảnh trở đi, mỗi lần đột phá thất bại là lại phải đóng tiền để thi lại lần nữa đúng không?"

"Vâng. Số điểm Chiến Tích đó được dùng để duy trì trạng thái bình ổn nhất của các quân cờ khi đột phá, tránh khỏi nguy cơ tẩu hỏa nhập ma."

"Được. Vậy ông già Triệu Cấm đã sẵn sàng chiến đấu rồi nhỉ?"

"Anh cần triệu tập ngài ấy luôn sao?" Minh Nguyệt hỏi lại.

"Có việc cần ngài ấy đây, em hỏi xem ngài ấy bận gì không?"

"Vâng." Minh Nguyệt đáp rồi ngừng liên lạc một lúc.

Lúc này năm chiến sĩ đi theo Tú đang dựng trại và nhóm lửa chuẩn bị bữa tối. Hắn cũng bắt tay vào bắc bếp nấu nướng. Năm phút sau, Triệu Cấm từ trên không trung hạ mình xuống chậm rãi đứng trước mặt Tú cung kính hành lễ:

"Đại vương vạn tuế!"

"Ngài ngồi đi, cá sắp chín rồi, bắt sống từ hồ của Thủy Ngư Long, linh khí bồi bổ không ít đâu."

"Tạ đại vương!" Triệu Cấm đứng dậy rồi từ từ ngồi vào chỗ mà Tú chuẩn bị sẵn.

Hắn có thể tiện tay đổi điểm Chiến Tích lấy bàn ghế đàng hoàng nhưng vì thích tạo bầu không khí dã ngoại nên chỉ nhặt vài khúc gỗ làm ghế thôi. Triệu Cấm không gấp gáp nhưng cũng có thắc mắc:

"Đại vương triệu kiến hạ thần phải chăng có việc gì cần sai bảo?"

"Ngài vội làm gì? Dù gì ngài cũng đã chính thức bước vào bậc thượng đẳng tu tiên giả rồi, quả nhân sẽ xem xét cho ngài đại sự để hành động. Ngày mai quả nhân sẽ lên võ đài kén rể, ngài lấy danh nghĩa Triệu gia bảo vệ cho quả nhân trước mọi kẻ gây rối là được."