Chương 41: Liên minh tác chiến

Attack On Tutien

Chương 41: Liên minh tác chiến

Bằng vào sức mạnh nắm đấm của Tú và cảnh giới của Triệu Cấm, Triệu Hạo và các trưởng lão không còn có ý định chống đối nữa. Cuộc họp liền trở thành buổi ký kết hiệp định liên minh giữa Lạc Việt và Tú. Theo đó, hiệp định sẽ có hai giai đoạn được tiến hành.

Giai đoạn đầu tiên, Tú, Triệu Cấm và Triệu Hạo sẽ chia nhau mỗi người một mũi tiến công đồng loạt tấn công vào thủ phủ của ba gia tộc Mã gia, Tiêu gia và Trình gia. Trình Phụng, tông chủ của Trình gia đã bị Tú đánh trọng thương, thế lực liền sẽ bị suy yếu nặng nề, dễ dàng bị thu thập nhất. Cho nên Tú chỉ định cánh quân tiến đánh vào địa bàn của Trình gia sẽ do Triệu Hạo cầm đầu. Triệu Hạo liền thắc mắc:

"Lạc Việt vương, nhân cơ hội này tiêu diệt mầm mống Trình gia chẳng tốt hơn sao? Tại sao nhất định phải để chúng sống?"

"Thôn tính Trình gia, không phải tiêu diệt." Tú nói "Quân đội ngươi đem theo cốt để phong tỏa địa bàn của Trình gia, ép Trình Phụng phải đàm phán thương nghị chứ không phải để gây đổ máu. Nhớ kỹ, chỉ cần nhắc nhở Trình Phụng rằng quả nhân vẫn còn sống. Lý do ngươi phải đích thân xông vào thủ phủ của Trình gia là vì quả nhân đã ra lệnh nếu không sẽ bị quả nhân tru di toàn tộc. Nhưng nếu quy thuận quả nhân thì không những giữ được quyền lợi cai trị trên địa bàn của mình, mà còn được quả nhân bảo hộ. Như vậy Trình Phụng tự khắc cảm thấy nguy cơ mà chịu đầu hàng."

Triệu Hạo thoáng do dự nhìn sang các trưởng lão. Nếu nói như vậy thì cũng mất mặt cho chủ nhân của một đại gia tộc quá. Nhưng Tú cũng đem theo ngầm ý đe dọa vào trong câu nói vừa rồi nên Triệu Hạo đành phải tuân lệnh. Các trưởng lão cũng không dám phản đối.

Tiếp theo đến cánh quân đánh Tiêu gia sẽ để Triệu Cấm cầm quân. Mọi tư liệu điều tra về Tiêu gia, Triệu Vĩnh đã nắm giữ kha khá. Triệu Cấm có thể dựa vào đó mà xử lý gọn ghẽ Tiêu gia. Tiêu gia nhất định cũng dùng thủ đoạn cài cắm tay trong lên địa bàn các gia tộc khác nên lực lượng tại thủ phủ sẽ dễ dàng bị hạ bệ. Kiếm pháp của Triệu Cấm thừa sức giành thế thượng phong. Một khi thủ phủ Tiêu gia bị chiếm, tay chân của Tiêu gia phân bổ khắp Trâu thành sẽ như rắn mất đầu mà quy thuận Triệu gia.

Cũng phải nói thủ đoạn của Tiêu gia đã giúp gia tộc này chiếm trọn một vùng bằng phân nửa lãnh thổ Trâu thành. Đối với Tiêu gia, một thế lực có chủ trương bành trướng, Tú chỉ có thể ra lệnh thẳng tay tiêu diệt. Triệu Cấm không phải một thủ lĩnh cao cấp, dĩ nhiên không có tài năng đàm phán, để ngài làm công việc của một chiến tướng là thích hợp nhất. Dĩ nhiên Tú vẫn ưu tiên chủ trương tránh đổ máu khi không cần thiết, chỉ ra một mệnh lệnh đơn giản, bất cứ ai chống cự là giết.

Còn Mã gia, từ đầu tới giờ chưa phải chịu một tổn thất nào, thông tin cũng mờ tịt do gia tộc này ít mở rộng giao thiệp với bên ngoài. Cũng chính vì vậy mà địa bàn của Mã gia là nhỏ nhất. Điều đáng lưu ý là Mã gia nhiều đời theo đuổi tà môn ma đạo, công pháp hiểm độc, lòng người run sợ trước sự tàn ác của gia tộc này. Tú là người đảm nhận dẫn quân đánh Mã gia, hắn không cần phải trình bày cho ai kế hoạch cụ thể cả, chỉ cần hai cánh quân còn lại làm tốt trọng trách là được.

Các trưởng lão của Triệu gia sẽ chia nhau hỗ trợ các cánh quân nhưng vẫn phải giữ lại lực lượng trọng yếu để bảo vệ địa bàn của Triệu gia phòng kẻ khác thừa nước đục thả câu.

Khi cả ba cánh quân thành công chinh phạt được tất cả thế lực lớn nhỏ tại Trâu thành, giai đoạn thứ hai của hiệp định chính thức có hiệu lực. Cụ thể, Tú sẽ bàn giao lại toàn bộ lãnh thổ và quyền lợi với tài sản vốn có cho những thế lực chịu quy thuận. Và Triệu gia sẽ thống lĩnh toàn bộ, trở thành thế lực đứng đầu Trâu thành. Quan trọng nhất, Triệu gia phải quy thuận Lạc Việt và thay mặt Tú thi hành những chính sách cải cách do hắn đề ra.

Chính sách của Tú xoay quanh quyền bình đẳng giữa phàm nhân và tu tiên giả, giữa thường dân và gia tộc quyền quý. Quyền lực đi đôi với trách nhiệm, kẻ mạnh không được phép đàn áp kẻ yếu thế. Tất cả đều phải tuân thủ theo luật pháp mà Tú sẽ phê duyệt khi bàn thảo trước hội đồng những người cầm quyền của Trâu thành. Chủ trương của Tú dĩ nhiên sẽ làm dấy lên tranh cãi từ phía tu tiên giả, nhưng chẳng ai đủ sức chống lại một Lạc Việt vương có cú đấm hủy diệt cả.

"Vậy Lạc Việt vương dự tính bao giờ sẽ hành động?" Triệu Hạo hỏi.

"Đêm nay quân đội của quả nhân sẽ tới nơi. Ngươi cho thông báo công khai tin tức rằng sáng ngày mai sẽ có trận quyết đấu giữa quả nhân với ngươi. Trong lúc người người đang mong ngóng trận đấu giả đó thì chúng ta sẽ tiến hành tổng tiến công bất ngờ."

"Quả là diệu kế!" Triệu Hạo tấm tắc khen.

"Chỉ là Dương Đông Kích Tây, kế thứ nhất trong Binh Pháp Tôn Tử thôi mà." Tú thầm nghĩ.

Kế sách này nhằm gây sai lạc thông tin tình báo của kẻ địch, dồn sự chú ý của kẻ địch vào nơi khác, khiến chúng phân tán lực lượng khỏi chiến trường trọng yếu. Việc tung tin rằng Tú sẽ quyết đấu với Triệu Hạo quả thực là miếng mồi ngon cho tai mắt của ba đại gia tộc còn lại, chúng nhất định sẽ cử tay chân tới phục sẵn, nhằm lúc Triệu Hạo thất thủ trước Tú liền ra tay ám hại, thừa cơ tiêu diệt Triệu gia. Nhưng chúng làm vậy nhất định sẽ trúng kế và ba cánh quân liên minh Lạc Việt và Triệu gia sẽ dễ dàng thu phục được.

Nhưng cốt lõi thành công của kế sách này chính là bảo mật thông tin. Nội dung của cuộc họp kín này sẽ chỉ được giới hạn cho Triệu Cấm, Triệu Hạo và mười ba vị trưởng lão của Triệu gia nắm bắt. Như vậy, lực lượng xuất chinh sẽ chỉ được đem đi rất ít ỏi, tránh bứt dây động rừng, nhưng cũng không được quá ít để còn trấn áp quân của ba gia tộc kia. Do vậy, quân đội của Tú là lực lượng đáng tin cậy nhất. Nắm bắt tình hình, Minh Nguyệt lập tức đưa tin:

"Vương quốc hiện đã đào tạo được một trăm năm mươi bảy xạ thủ thành thạo súng trường, có thể tiến hành xung trận ngay. Do cần phải có lực lượng quân đồn trú khoảng một trăm người nên chỉ có thể chi viện cho anh năm mươi bảy người, tính thêm mười lăm xạ thủ đã phong Tốt nữa là bảy mươi hai người."

"Tốt lắm." Tú cười nói "Số Chiến Tích của anh hiện tại có thể lấy được bao nhiêu khẩu SR-25-Titan nữa?"

"Ba mươi bảy khẩu tất cả, nhưng sẽ không còn đủ điểm để tiếp tế đạn dược nữa."

"Ba mươi khẩu là đủ. Mười lăm tay xạ thủ phong Tốt từ trước thì cử đi, còn lại anh chỉ cần thêm mười lăm người nữa đi cùng, tức tốc trang bị cho bọn họ SR-25-Titan, anh sẽ phong Tốt cho họ. Em chỉ đạo cho họ đi săn, nội trong ngày hôm nay tất cả đều phải đạt ít nhất Lam Cảnh."

Mệnh lệnh được thực thi ngay không chậm trễ. Ba chục tay súng bắn tỉa là quá đủ uy hiếp tới các gia tộc lớn rồi. Mỗi cánh quân sẽ có mười xạ thủ đi theo yểm trợ từ xa. Mỗi cánh quân sẽ chỉ cần điều động thêm khoảng hai chục người, bí mật trà trộn vào dân chúng trong địa bàn của ba gia tộc kia chờ thủ lĩnh phát động tấn công thôi. Chiến lược của Tú hơi phức tạp nhưng đảm bảo giảm thiểu thiệt hại về nhân mạng.

Tu tiên giả sống cao cao tại thượng xem phàm nhân như cỏ rác dĩ nhiên khó tiếp nhận việc này, làm việc sẽ không tỉ mỉ. Cho nên phần dễ nhất Tú giao cho Triệu Hạo là thế. Họp bàn xong xuôi, hiệp định cũng kí kết kèm theo thệ ước với Thiên Đạo. Kẻ nào phản bội lại hiệp định sẽ chịu sự trừng phạt của Thiên Đạo nên có thể nói đây là cách đảm bảo tốt nhất trong giao dịch. Nhờ đó, Triệu Hạo dù muốn hay không cũng phải hoàn thành trọng trách mà Tú giao phó.

Sau đó, chủ đề liền chuyển sang tình hình nội bộ Triệu gia. Khi được hỏi bằng cách nào mà mình có thể đột phá lên Hoàng Cảnh, Triệu Cấm nhìn sang Tú thăm dò, liền được hắn gật đầu đáp ứng. Triệu Cấm liền nói:

"Đại vương đã truyền thụ cho ta một bộ kiếm pháp kỳ lạ, ta liền minh tưởng và giác ngộ thành công kiếm đạo, lại được trận pháp của đại vương hộ pháp nên vượt qua thiên kiếp mà đột phá thành công Hoàng Cảnh."

Hết thảy người trong phòng đều trầm trồ thán phục, đều hiểu vì sao Triệu Cấm cảnh giới cao hơn Tú một bậc mà lại tỏ ra cung kính trước hắn, một tiếng đại vương, hai tiếng đại vương không dám thất lễ. Triệu Hạo giãi bày:

"Ta giác ngộ kiếm đạo khi vừa tròn ba mươi, lại khổ sở mất nhiều tháng liền bế quan mới đột phá được Hoàng Cảnh. Không ngờ bộ kiếm pháp thần kỳ của Lạc Việt vương có thể làm ra kỳ tích!"

"Quả nhân không dám nhận lời khen đâu, vì thành tựu quả nhân có thể đạt được là nhờ vương hậu và quốc trượng đứng sau tương trợ thôi."

"Quốc trượng hẳn là một đại tiên nhân tài phép thần thông quảng đại." Triệu Hạo gật gù tán tụng.

"Quả nhân thậm chí còn chưa từng gặp gỡ người, chỉ biết người ưng thuận cho vương hậu được ở bên một phàm nhân mà thôi." Tú mỉm cười nói.

"Phàm nhân? Lạc Việt vương chẳng phải là một Lục Cảnh tu tiên giả sao?" Triệu Hạo vuốt râu dò hỏi.

"Trước đây quả nhân chỉ là phàm nhân, nhờ vương hậu và quốc trượng nâng đỡ mới có được thành quả hiện tại. Quả nhân cũng không muốn một mình tham lam hưởng nên đã chia sẻ cho những bề tôi trung thành của Lạc Việt, Triệu Cấm chân nhân chính là một trong số những quần thần tận trung nhất của quả nhân."

Lời này của Tú đã bộc lộ rõ hàm ý, rằng kẻ nào chấp nhận quy thuận Lạc Việt thì sẽ được sự hậu thuẫn của một thế lực bí hiểm nào đó, có dồi dào tài nguyên để bồi dưỡng tu tiên giả trên con đường tu luyện. Chướng ngại bình cảnh đột phá lên Hoàng Cảnh của Triệu Cấm dễ dàng bị phá giải, quá trình nhàn hạ hơn nhưng kết quả còn tốt hơn Triệu Hạo chịu khổ chịu khó. Trong đầu Triệu Hạo đã có tính toán. Đại sự lần này, nhất định phải thành công. Tứ đại gia tộc đều nuôi tham vọng thâu tóm toàn Trâu thành, nay thiên cơ đã nằm trong tay gã, gã không biết nắm bắt chính là kẻ ngu nhất trên đời này.