Chương 46: Chuyển giao quyền lực

Attack On Tutien

Chương 46: Chuyển giao quyền lực

"Tôi muốn vợ tôi cùng tham gia cuộc họp này." Tú đưa ra đề nghị với Thần Trí Tuệ và Thần Chết.

"Angelica ư?" Thần Trí Tuệ hỏi lại.

"Vâng." Tú gật đầu xác nhận.

"Được." Thần Trí Tuệ đáp ứng, vỗ tay một cái, Minh Nguyệt lập tức hiện ra ngay bên cạnh Tú.

Tú đứng dậy kéo ghế cho cô và cười nói:

"Vợ ngồi đi."

Không để mất thời gian, cô ưng thuận ngồi xuống ghế. Tú đứng bên cạnh bắt đầu giải thích:

"Những gì tôi đã làm được cho đến hiện tại kể từ khi tái sinh ở tu tiên giới đều nhờ vào Minh Nguyệt, vừa hay năng lực của cô ấy có thể đạt tới tầm của Thiên Đạo nên tôi nghĩ rằng vai trò chính yếu vẫn là Minh Nguyệt thì tốt nhất."

"Vậy chủ ý của cậu thế nào?" Thần Trí Tuệ hỏi.

"Liệu sếp có thể biến Minh Nguyệt trở thành người được không? Ngoài ra nếu sếp thực sự tin tưởng, hãy để tôi trực tiếp điều hành hệ thống đi, Minh Nguyệt vẫn đóng vai trò làm thư ký hỗ trợ công việc cho tôi."

"Được đó. Có tham vọng đấy." Thần Chết tán thưởng "Tính năng mô phỏng thành hình hài con người của Angelica có vẻ không đến nỗi tệ nhỉ? Nhưng ngay cả như vậy, chú mày thậm chí còn không rục rịch đụng chạm gì con bé cả. Có điều chú mày vẫn chưa nhận ra thật à? Nếu một Thiên Đạo có thể tùy ý điều khiển sự sống trên một hành tinh thì quyền năng của Thần còn lớn hơn thế. Sở trường của Thần Trí Tuệ dĩ nhiên là trí tuệ. Mà đối với việc cung cấp cho một sinh thể nguồn tri thức khổng lồ là việc quá đỗi đơn giản. Angelica chính là một sinh vật thực sự, chứ không phải do hệ thống máy móc nào tạo ra đâu."

Tú lúc này mới ngẩn người ra, rồi bối rối hỏi:

"Vậy từ đầu tới giờ là Minh Nguyệt trực tiếp tiếp xúc với tôi sao?"

"Đúng." Thần Chết mỉm cười gian xảo "Con bé là thế hệ tiềm năng được Thần Trí Tuệ chọn để cho phép truy cập kho tri thức của vũ trụ. Và con bé đổ chú mày cái một rồi."

Tú gãi đầu bối rối, còn Minh Nguyệt đỏ mặt e lệ. Thần Trí Tuệ liền nói:

"Như vậy cậu không còn gì phải thắc mắc rồi chứ? Còn việc bàn giao hệ thống cho cậu, tôi đồng ý, cũng có nghĩa là cậu sẽ nắm giữ chìa khóa của kho tàng tri thức vũ trụ. Chỉ cần cậu hoàn thành công cuộc chinh phạt và phát triển nền văn minh tại tu tiên giới thật tốt, đồng thời chăm sóc cho Angelica của tôi chu đáo."

"Cảm ơn sếp." Tú đáp "Vậy Thần Chết, sếp có đề nghị gì không?"

"Con người trong vô thức tôn vinh trí tuệ thì cũng sợ hãi muốn vượt qua cái chết. Chỉ cần chú mày đừng quá lạm dụng khả năng tái sinh và ban phát nó cho quá nhiều người ở tu tiên giới. Nếu sự mất cân bằng xảy ra, hậu quả đối với vũ trụ không nhỏ đâu. Mà chú mày cũng sẽ tự hiểu khi truy cập vào kho tri thức vũ trụ thôi, nên là tự giác đấy."

"Vâng." Tú mỉm cười đáp.

"Tốt. Thần Giới sẽ tiếp tục theo dõi hành trình của cậu, cố lên!"

Thần Trí Tuệ vỗ tay, khung cảnh trong chớp mắt lại biến đổi. Tú trở lại với chiếc sofa quen thuộc trên Bệ Đá Cổ, bên cạnh là Minh Nguyệt. Trời đã sáng, nhưng đôi mắt hắn còn sáng hơn.

"Chà! Kho tàng tri thức của vũ trụ, bất cứ ai nắm giữ toàn bộ kiến thức này đều có thể trở thành một môn đồ của Thần Trí Tuệ."

"Anh có kế hoạch gì rồi?" Minh Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.

Tú ôm chầm lấy cô vồn vã hỏi:

"Em là người thật sao, không phải máy móc sao?"

Minh Nguyệt bối rối, run rẩy đáp:

"Vâng, em là một cư dân đến từ một hành tinh đang trước thềm diệt vong. Thần Trí Tuệ đã thu nhặt em về nuôi nấng và dạy dỗ. Ngài nói, một ngày nào đó, em có thể quay về quê nhà và khôi phục lại nền văn minh đã mất."

Nghe giọng cô càng lúc càng yếu ớt, Tú phần nào đoán ra tâm tư của cô đang rất hoài niệm cố hương. Hắn cũng bất giác nhớ về Trái Đất. Suy tư một hồi, rồi hắn lên tiếng:

"Anh cũng sẽ quay lại Trái Đất vào một ngày nào đó."

"Em cũng giống anh, vẫn còn lưu giữ ký ức kiếp trước của mình đấy. Anh không phiền khi đang ôm một bà lão hai trăm tuổi đấy chứ?"

"Em cũng biết đùa đấy, hai ta còn phải tính toán chuyện tuổi tác nữa sao?"

"Vậy anh nói ba chữ mà phụ nữ muốn nghe nhất đi." Minh Nguyệt vùi đầu vào người Tú thủ thỉ.

"Ba chữ à? Không. Đau. Đâu."

"Cái đồ biến thái này!" Minh Nguyệt nổi giận đánh Tú tới tấp.

Tú vừa cười vừa kêu lên:

"Anh đùa! Anh đùa! Anh yêu em! Anh yêu em!"

Minh Nguyệt ngừng tay, hỏi lại:

"Thật không? Nói lại đi, thật lòng vào."

Tú hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, rồi nhìn thẳng vào đôi mắt dịu dàng yêu kiều của Minh Nguyệt. Sau bao ngày ở bên cô, lại được Thần Trí Tuệ giúp hiểu thêm về cô, giờ cánh cửa sổ tâm linh của hắn đã sẵn sàng mở ra để đón nhận cảm xúc mới mẻ này. Hắn nói:

"Anh yêu em."

Minh Nguyệt mỉm cười, cuối cùng cô cũng có được câu trả lời mình muốn từ Tú. Cô cũng có thể được bộc lộ cảm xúc hằng giấu kín bấy lâu nay rồi. Cô ôm chầm lấy hắn, không khỏi giấu được nước mắt xúc động nói:

"Em yêu anh."

"À, anh đói rồi, em có muốn ăn gì không?"

"Em muốn ăn anh." Minh Nguyệt liếc mắt đong đưa tình tứ.

Tú thoáng đỏ mặt bối rối, ho khan mấy cái rồi nói:

"Có phải trẻ con gì đâu mà còn làm cái trò này."

Minh Nguyệt mím môi giận dỗi:

"Thì sao chứ? Người ta giữ tiết hai trăm năm mới gả cho anh mà."

"Hả?" Tú thốt lên ngạc nhiên.

"Kiếp trước em là thánh nữ của giáo phái tôn thờ Thần Chết đó. Một khi đã trở thành thánh nữ thì trọn đời thủ tiết. Vì thế khi chết đi, Thần Chết đã dẫn em tới gặp Thần Trí Tuệ đó."

"Ba mươi năm cô đơn của anh vẫn chẳng tính là gì nhỉ." Tú cười nói rồi chuyển chủ đề "Kế hoạch trước mắt khá dài hơi đấy, anh dự tính mình sẽ mất khoảng năm năm để hoàn thành chinh phạt toàn tu tiên giới và bàn giao lại cho Thiên Đạo."

"Em nhận được kế hoạch của anh rồi. Hai ta đang sử dụng chung một hệ cơ sở dữ liệu đấy, có vài chỗ em sẽ chỉnh lý lại, có thể rút ngắn thời gian xuống, có thể không tới ba năm đâu."

"Cảm ơn em."

Tú lựa đứng dậy, bước xuống khỏi Bệ Đá Cổ, tiến về phía trước và đứng sát mép vách đá, nhìn ngắm giang sơn Lạc Việt đang từng ngày phát triển. Với tiến độ này thì phải hàng triệu năm mới có thể tiến cấp tới nền văn minh cấp 2. Hắn đặt tay lên trán, hai ngón tay trỏ trên ấn đường, tập trung ý chí để vận hành hệ thống. Hắn hô:

"Giao Thức Vũ Trụ: Vật Đổi Sao Dời."

Giao thức, cắt nghĩa ra thì là phương thức giao tiếp giữa hai đối tượng khác nhau, được tạo ra để dễ dàng trao đổi, xử lý thông tin. Giao Thức Vũ Trụ chính là bộ quy tắc mà các vị Thần sử dụng để điều hành vạn vật trong vũ trụ bao la. Mỗi câu lệnh của giao thức vũ trụ đều được chuyển tới các vị Thần, khi các vị Thần cho phép, câu lệnh đó mới được thực hiện.

Câu lệnh Tú vừa đưa ra là để đẩy nhanh tốc độ xây dựng đất nước Lạc Việt nên không ảnh hưởng quá lớn tới quy tắc chung của vũ trụ, dĩ nhiên là được chấp nhận. Trong nháy mắt, khu vực xung quanh ngọn núi của Thủy Ngư Long mọc lên một đô thị sầm uất với các tòa nhà mang kiến trúc hiện đại, tiện nghi, điện nước đầy đủ. Thành phố này có diện tích lớn hơn hẳn Trâu thành.

Người dân từ thôn làng cũ đột nhiên bị dịch chuyển tới thành thị mới liền tỏ ra bỡ ngỡ. Thông hiểu Giao Thức Vũ Trụ sau khi tiếp nhận hệ thống, Tú chẳng mấy khó khăn mà giúp hơn nghìn dân thích ứng với cuộc sống mới tại thành thị này. Hắn phán:

"Kể từ nay, thành này gọi là Tam Thủy, ý rằng muôn đời trấn giữ ba con sông lớn của vùng này. Dân chúng Tam Thủy thành chú tâm tăng gia sản xuất, chiêu binh mãi mã, quả nhân sẽ thân chinh đi thu phục toàn đại lục này."

Dân chúng hò reo hứng khởi, hăng say xây dựng đời sống mới. Về nông lâm nghiệp, nhờ có nguồn nước dồi dào linh khí dưới quyền năng của Thủy Ngư Long, vật nuôi cây trồng đều phát triển thần tốc, giàu dinh dưỡng lại ẩn chứa linh khí, cải thiện sức khỏe cùng thể chất của thần dân Lạc Việt.

Về công nghiệp, Tú triển khai các khu sản xuất với công nghệ tân tiến, tập trung vào khai thác năng lượng lấy linh khí làm sản phẩm cốt lõi, tạo ra thêm những đầu sản phẩm vận hành bằng linh khí được gọi là hồn khí. Người dân được phổ cập nền giáo dục mới để đảm bảo thích ứng mau chóng với nền văn minh của đô thị.

Cùng với sự cải thiện về thể chất của người dân do tiêu thụ nông sản trong vùng, Tú cũng cung cấp thêm những giáo trình cơ bản cho họ bước vào con đường tu luyện trở thành những tu tiên giả, có thể sử dụng thành thạo các loại hồn khí chuyên dụng cho chiến đấu để gia nhập quân đội.

Để đảm bảo trật tự đô thị, Tú cũng đề ra bộ luật chính thức bắt buộc toàn dân phải tuân thủ. Theo đó, các luật lệ đều xoay quanh nguyên tắc bình đẳng giữa mỗi người với nhau, không phân vai vế đẳng cấp, đặc biệt không cho phép có sự phân biệt đối xử dựa vào cảnh giới của tu tiên giả hay các thế lực lợi ích nhóm. Hơn một nghìn người dân Lạc Việt vốn sống trong khổ cực đã quen, nay vì để đảm bảo quyền lợi cao quý tại Tam Thủy thành mà phải theo luật lệ thì rất ngoan ngoãn tuân thủ.

Nhờ đó, trong tương lai không xa, Tú sẽ có một đội quân hùng mạnh với sự đồng lòng đồng sức vì một khối đại đoàn kết dân tộc mà lao động và chiến đấu. Công việc tiến hành nhanh chóng và thuận lợi nhưng cũng ngốn hết nguyên một ngày của Tú và Minh Nguyệt.

Chiều xuống, cả hai mới nghỉ ngơi và ghé thăm ngọn núi của Thủy Ngư Long đã được Tú dựng thành một khu bảo tồn hoang dã. Tú mới đấm chết con giao long đó còn chưa được ba ngày, theo đúng hẹn thì phải mất mười hai ngày nữa nó mới tái sinh. Năm chiến sĩ phụ trách canh giữ nơi này tới bái kiến đại vương và vương hậu của mình. Tú liền phất tay cười nói:

"Mấy người vẫn còn chưa học cho đủ luật lệ mới được ban hành sao? Trừ những lúc chính sự nguy cấp hay trọng đại, thì chúng ta đều bình đẳng cả thôi. Mấy lễ nghi rườm rà này không cần phải thực hiện nữa. Giờ mấy người về nghỉ ngơi đi, đêm nay vợ chồng tôi sẽ phụ trách nơi này."

Năm chiến sĩ nhìn nhau, rồi ngẫm lại cảnh xa gia đình cũng nhiều ngày rồi, giờ được cho quay về thì rất phấn khởi. Họ cảm ơn rồi chào tạm biệt Tú và Minh Nguyệt.