Chương 49: Nghị sự

Attack On Tutien

Chương 49: Nghị sự

Thú triều là một cuộc di cư lớn của yêu thú. Nguyên lý cũng giống như dòng nước chảy vậy, đổ từ nơi cao xuống nơi thấp. Yêu thú có vòng đời lớn, tuổi thọ cao hơn nhân loại gấp mấy lần. Quần xã yêu thú thì phong phú, đa dạng khiến cho tranh chấp tài nguyên và lãnh thổ trong yêu giới phức tạp và khốc liệt hơn con người rất nhiều. Di cư là quy luật tất yếu để một số loài tìm được hi vọng tránh khỏi sự diệt vong. Điều đó không có nghĩa là tất cả yêu thú trong thú triều đều yếu ớt dễ đối phó. Sức mạnh của thú triều đến từ số lượng hàng nghìn hàng vạn cá thể ồ ạt tràn tới bất chấp mọi hiểm nguy. So với việc mãi lẩn tránh trong lãnh thổ của những yêu thú hùng mạnh thì xâm lấn vào địa phận của con người dễ dàng hơn nhiều.

Mục thành là tòa thành lâu đời nằm ở rìa đông Huyền Minh Đại Sâm Lâm, trong lịch sử đã phải chống chọi với muôn vàn đợt thú triều nên tình hình định cư của dân chúng rất khó khăn. Nhưng trong khốn cảnh, con người càng trở nên mạnh mẽ hơn. Sống trong cảnh thú triều thường trực đe dọa, Mục thành là cái nôi sản sinh ra nhiều tu tiên giả mạnh mẽ và bản lĩnh quật cường. Theo dòng thời gian, thú triều từ một mối đe dọa liền trở thành nguồn sống chủ đạo của Mục thành.

Thay vì phải cất công lặn lội mạo hiểm trong Huyền Minh Đại Sâm Lâm săn yêu thú thì chỉ cần đợi thú triều đến là tiện tay thu lưới một mẻ lớn. Trong số các gia tộc lớn nhỏ tại Mục thành, Ngụy gia vốn chỉ là một gia tộc tầm trung không có mấy tiếng nói bỗng trỗi dậy mạnh mẽ trên chính trường nhờ bắt giữ thành công một trong Thập Đế của Huyền Minh Đại Sâm Lâm là Thôn Thiên Xà Đế. Với quân bài tủ trong tay, Ngụy gia một tay che trời, tùy ý điều khiển thú triều, thao túng kế sinh nhai của cả Mục thành. Giờ Thôn Thiên Xà Đế đã bị bóp chết trong tay Tú, khối kẻ ở Mục thành mừng rỡ như vớ được của quý.

Tú còn yêu cầu Jhin tác động tới hội sát thủ ở Trâu thành lẫn Mục thành để tin tức được lan truyền nhanh chóng. Jhin có nói lại với hắn rằng:

"Cái đầu ngươi mới được gỡ xuống khỏi bảng nhiệm vụ chưa được ba ngày ngươi đã lại để bị treo lên rồi? Ngụy gia treo thưởng còn to hơn lão Triệu Bằng kia nhiều nên ngươi cẩn thận đấy."

"Hiểu rồi, cảm ơn."

Tú cũng đoán ra được tình hình này nên mới cần Jhin công bố thông tin rằng Thôn Thiên Xà Đế bị chính tay hắn giết chết nhằm làm cho hội sát thủ khó đánh giá được thực lực của hắn. Ngụy gia sẽ buộc phải vét sạch túi cho hội sát thủ hoặc chấp nhận mất đi vai vế tại Mục thành và các vùng lân cận. Trong khi hội sát thủ còn bị cầm chân bởi Jhin thì Tú sẽ tranh thủ kết giao thêm thế lực tại Mục thành làm bàn đạp tiến công.

Về phần Trâu thành, Tú cũng sẽ thông qua Triệu Hạo và Triệu Cấm để tiến hành các chính sách cải cách tương tự Tam Thủy thành. Tú cũng nói rõ:

"Triệu Hạo là tông chủ đương nhiệm, vì đã chịu quy thuận Lạc Việt nên tôi vẫn quyết định để ngài phụ trách vị trí này, đồng thời tiếp quản quyền hành cao nhất tại Trâu thành, phong làm Trâu công (công tước Trâu thành). Còn Triệu Cấm, tôi thấy ngài vẫn giỏi việc binh hơn là việc triều chính, tôi đề bạt ngài làm đại tướng quân thống lĩnh quân đội Trâu thành, ngài thấy thế nào?"

Triệu Cấm và Triệu Hạo nhìn nhau, cùng gật đầu rồi đồng thuận hành lễ với Tú:

"Đại vương anh minh, liệu sự như thần. Thuộc hạ xin tuân mệnh."

Để củng cố thêm quyền uy của Koharu, trong ngày thứ hai của lễ đăng quang, Tú đã yêu cầu cô thi triển pháp thuật sở trường của mình là điều khiển thủy lưu, bí mật phối hợp với Giao Thức Vũ Trụ của hắn, chớp mắt tạo ra một kênh đào dẫn thẳng từ Tam Thủy thành tới Trâu thành, đặt tên là Xuân Lộ, làm tiền đề cho sự phát triển giao thương giữa hai thành về sau. Tú cũng cử đi những đoàn quân trinh sát đi khắp thảo nguyên kêu gọi và thu thập dân lưu vong về định cư sinh sống hai bên bờ kênh đào. Con người là nguồn tài nguyên quan trọng nhất cho sự phát triển thịnh vượng, bất kể là phàm nhân hay tu tiên giả.

Dân số Lạc Việt vẫn còn khá ít ỏi, nhất định sẽ có nhiều thế lực chưa chịu hàng phục vì cố gắng giữ quyền cai trị của mình. Chính sách cải cách của Lạc Việt nhất định sẽ gây ra làn sóng di cư từ những địa phương còn chịu áp bức bởi tư tưởng bảo thủ, hẹp hòi lấy thực lực vi tôn bất chấp đúng sai; di dân sẽ đổ về Tam Thủy thành, Trâu thành và kênh đào Xuân Lộ. Lấy dân làm gốc chưa bao giờ là một tư tưởng sai lầm. Tu tiên giả dựa trên áp bức kẻ yếu thế làm lẽ sống, nay những kẻ mà chúng coi rẻ lại dễ dàng tìm được cuộc sống mới thì lẽ sống của chúng ắt bị lung lay nghiêm trọng. Nếu chúng dám dùng bạo lực để áp chế dân lành thì Tú sẽ lập tức dùng vũ lực đánh đổ bọn chúng. Chỉ có bạo lực cách mạng mới lật đổ được bạo lực phản cách mạng!

"Ngụy gia sẽ nhân lúc này thu thập một đám hủ bại theo mình để lật ngược tình hình." Triệu Cấm đưa ra nhận định.

"Trong các đám di dân có nhiều kẻ không rõ lai lịch, hành tung rất đáng ngờ, chúng có thể là gián điệp của địch cài vào." Triệu Hạo báo cáo.

"Giờ dùng kế phản gián cũng không dễ." Tú nói "Lần trước chúng ta đã lừa toàn thể Trâu thành một mẻ lớn rồi thừa cơ thu phục Trâu thành về Lạc Việt rồi, đối phó với Mục thành sẽ phải nghĩ tới cách khác. Trước mắt phải tăng cường trị an tại Trâu thành tránh bọn gián điệp gây náo loạn. Chúng sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tàn ác nào đâu, đơn cử như bỏ độc vào nguồn nước, phóng hỏa giết người,..."

"Chúng thần sẽ lưu ý." Triệu Cấm và Triệu Hạo cùng đáp.

"Về vấn đề nguồn nước thì phụ hoàng không cần phải lo lắng đâu." Koharu tự tin lên tiếng "Chỉ cần là nước từ Tam Thủy thì sẽ không bao giờ bị nhiễm độc. Huống hồ, Thôn Thiên Xà Đế xếp thứ tư trong Thập Đế của Huyền Minh Đại Sâm Lâm nhờ thủ đoạn dùng độc đã bị phụ hoàng bóp chết thì chẳng có kẻ nào đủ bản lĩnh đầu độc nước của Tam Thủy hết."

"Tam Thủy Vương điện hạ đã nói vậy thì hạ thần yên tâm rồi." Triệu Hạo nói.

Lúc này, Triệu Hạo đứng dậy kêu người dâng tới một vật. Vật này được đựng trong hộp chữ nhật bọc vải đỏ tươi. Nhìn qua thì kích thước cũng ngang một cây đàn tranh. Triệu Hạo đích thân tháo bọc và mở hộp, bên trong là một chiếc tam xoa kích chẳng phải bằng sắt hay thép, chất liệu rất kỳ lạ. Từ vật này, tản mát ra một luồng khí tức rất đỗi quen thuộc với Koharu. Cô có chút dao động khó tả. Triệu Hạo liền giải thích:

"Trong tàng khố của Tiêu gia, thần đã tìm được vật này bị phong ấn bỏ một góc. Khi phong ấn bị hóa giải, nó liền nuốt chửng nước từ chung quanh phạm vi mười bước chân. Hạ thần nghĩ Tam Thủy vương nhất định có thể chế ngự được vật này."

Koharu không do dự cầm cây tam xoa kích lên và nói:

"Thứ này được luyện hóa từ một trăm linh tám bộ phận trên bản thể Thủy Ngư Long. Cảm tạ ngài đã tặng lại nó cho ta."

"Tiêu gia đúng là giấu đồ tốt rồi." Tú cười nói.

Tú dễ dàng nhìn thấu được vai trò của cây tam xoa kích này. Vì được luyện hóa từ thân thể của Thủy Ngư Long nên nó sẽ phát huy tác dụng tốt nhất trong tay Koharu. Nhờ nó, chiến lực của Koharu sẽ gia tăng không nhỏ. Cũng phải khen khả năng luyện chế hồn khí của Tiêu gia không tồi. Triệu Cấm cũng đem ra một chiếc rương nặng chịch đặt lên bàn, nói:

"Hạ thần tìm thấy một mật thất được bảo vệ nghiêm ngặt trong tàng khố Tiêu gia. Nếu không nhờ kiếm pháp thần thông mà đại vương truyền thụ, hạ thần sớm đã bị trận pháp bố trí trong đó đoạt mạng rồi. Trong mật thất chỉ có chiếc rương báu này nhất định có vật tốt. Đại vương xem xem?"

Tú thông qua hệ thống có thể giám định được chiếc rương này chứa gì. Hắn liền nói:

"Bên trong không có gì cả. Chỉ là khóa rương quá tốt, chất liệu của chiếc rương cũng quá bền, không thể phá được nếu không có chìa khóa."

"Mất nhiều công sức như vậy cũng chỉ vì một chiếc rương trống thôi sao?" Triệu Cấm lắc đầu tiếc nuối.

"Ngài không cảm thấy đây là một câu đố sao?" Tú mỉm cười nói.

"Câu đố?"

"Trận pháp bảo hộ mật thất tàng khố Tiêu gia có uy lực kinh người như vậy, chiếc rương này nhất định được đặt ở trung tâm trận pháp để làm mồi nhử cho bất cứ kẻ tham lam nào lao vào bán mạng. Vì chiếc rương có chất liệu tốt nên dù Tiêu gia không khám phá được bên trong cũng có thể dùng nó làm mồi nhử. Trận pháp dù lợi hại thật nhưng quả nhiên không đủ làm sứt mẻ được chút gì ở nó."

Nghe Tú giải thích, ai nấy cũng đều gật gù ngộ ra ý tứ. Triệu Cấm cảm thán nói:

"Quả đúng như chân lý đại vương từng nói. Phàm những thứ từ trên trời rơi xuống, không phải nước mưa thì chính là phân chim."

Bàn họp nghị sự liền được một phen cười vui vẻ. Tú nhẹ nhàng phất tay, cơ quan bên trong chiếc rương không đụng mà tự động di chuyển lạch cạch, nắp rương bật mở. Bên trong đúng là trống trơn không có gì hết. Hắn nói:

"Chất liệu này đúng là rất quý hiếm. Nếu có thể đem luyện thành vũ khí thì vô cùng lợi hại. Chỉ tiếc là tiềm lực Lạc Việt hiện tại chưa thể tạo ra nổi ngọn lửa đủ mạnh để đem chiếc rương này nung chảy."

"Sợ rằng ngọn lửa mà đại vương tìm kiếm lại nằm sâu trong đại lục. Không những xa xôi cách trở mà còn tiềm ẩn vô vàn hiểm nguy. Nếu đại vương muốn cất công mạo hiểm chỉ vì muốn luyện hóa một chiếc rương nhỏ nhoi này thì hạ thần xin mạn phép khuyên người chớ nên nóng vội."

Nghe lời khuyên thành khẩn của Triệu Cấm, Tú gật đầu đáp ứng. Hắn vốn là muốn tận dụng Giao Thức Vũ Trụ để làm việc. Điều đó sẽ gây thêm biến động đối với nhân quả tại tu tiên giới này. Kết cục có thể sẽ dẫn tới việc Thiên Đạo buộc phải xóa sổ hắn để thiết lập lại sự cân bằng.