Chương 32: Bỏ võ đài đi chơi

Attack On Tutien

Chương 32: Bỏ võ đài đi chơi

Một người mang một thân bạch y từ trên cao phóng thẳng xuống võ đài nơi Tú đang đứng. Đó là một trung niên râu quai nón rậm rịt đầy vẻ phong trần, ánh mắt lộ ra vẻ từng trải, từ trên người tỏa ra một luồng áp lực khổng lồ vô hình bức bách tất cả phải lui lại vài bước. Trọng tài và Trương Đản chới với suýt thì rơi khỏi võ đài. Còn Tú tác phong rất nhanh chóng, yêu cầu hệ thống tra cứu hồ sơ của đối tượng trước khi rơi xuống dưới. Đây là Trình Phụng, cha của Trình Viễn, cũng chính là chủ nhân của Trình gia.

Dựa vào biểu hiện này, có thể đoán Trình Phụng rất coi trọng Trình Viễn. Tú vẫn còn nằm bẹp dưới chân võ đài, không phải vì bị thương gì cả, mà vì hắn đang bận nghiên cứu hồ sơ của Trình Phụng. Quả nhiên là chủ nhân một đại gia tộc, kẻ này cũng là một cường giả Hoàng Cảnh. Mà Tú thì vẫn đang ở Lục Cảnh trung kỳ, mà chưa có lấy một kỹ năng nào được cập nhật thêm vào Lục Cảnh của quân Vua cả. Mà số điểm Chiến Tích còn không đủ để đẩy hắn một mạch lên Hoàng Cảnh do chi phí mỗi kỹ năng và chi phí đột phá quá cao.

Vậy khó tránh khỏi một trận khổ chiến, hoặc nếu muốn hắn chỉ mất tám giây để chuồn khỏi đây thôi. Có điều làm vậy thì còn gì là uy nghi của một bậc quân vương nữa. Cơ mà tại sao tự dưng hắn lại để tâm mặt mũi nhỉ? Gần mực quả nhiên cũng bị đen một chút rồi. Cái thói sĩ diện của tu tiên giả hình như lây được qua không khí. Tú vẫn nằm bẹp dưới đất, trong khi đám đông xung quanh đã tản ra vì sợ Trình Phụng nổi giận sẽ vạ lây tới họ. Tú lẳng lặng niệm [Biến Về]. Tám giây kế tiếp không bị ai làm phiền, hắn lập tức được đưa trở lại Bệ Đá Cổ.

Vừa trở lại, hắn liền trông thấy Triệu Cấm đang ngồi thiền định ở một góc dưới các cột trụ của công trình cổ xưa này. Linh khí trong cơ thể ông ta không ngừng vận hành tản mát ra ngoài, mơ hồ khiến không khí xung quanh vặn vẹo, lại liên tục được khôi phục bởi Bệ Đá Cổ. Triệu Cấm đang cố gắng ngưng tụ linh khí để đột phá giới hạn của cơ thể. Tác động kéo theo của hành động này là kinh mạch trong cơ thể sẽ mở rộng hơn. Nhưng nó cũng kèm theo một hệ quả tất yếu là kinh mạch có chỗ bị đứt gãy do không chịu nổi tác động cưỡng hành này. May sao có Bệ Đá Cổ ở đây liên tục chữa trị nên Triệu Cấm chưa rơi vào tình thế khó khăn.

"Ra là vậy." Tú đã hiểu ra phần nào cách thức tu luyện nâng cao cảnh giới của tu tiên giả.

"Cảnh báo! Triệu Cấm chuẩn bị đột phá! Thiên kiếp sẽ giáng xuống trong vòng mười phút tới!"

Hệ thống trình ra màn hình đỏ lòm kèm theo dòng chữ CẢNH BÁO to tướng đang lập lòe như đèn led đêm Giáng sinh. Còn giọng của Minh Nguyệt tỏ ra rất nghiêm trọng.

"Như thế tức là sắp có sét đánh xuống người ông ta à?" Tú hỏi lại.

"Vâng. Anh đứng gần sẽ bị ảnh hưởng đấy."

Tú nhìn đồng hồ đếm ngược mười phút đang điểm từng giây, hỏi lại:

"Uy lực của mấy tia sét đó lớn cỡ nào?"

"Không thể dự đoán trước được." Minh Nguyệt đáp "Nhưng anh đừng lo, vì Bệ Đá Cổ đang bảo vệ ngài ấy."

Nhất thời chưa hiểu ý cô, Tú liền quan sát Triệu Cấm kỹ lưỡng một lần nữa, phát hiện chỉ số giáp và kháng phép của ông ta đột nhiên gia tăng vượt trội hàng nghìn điểm. Đây là hiện tượng chỉ xảy ra khi người chơi Liên Minh Huyền Thoại thoát khỏi ván đấu giữa chừng, vị tướng mất điều khiển sẽ tự động trở về Bệ Đá Cổ và được bảo vệ gần như tuyệt đối.

Với tình trạng lúc này của Triệu Cấm dù cho Tú có tung [Quyền Trượng Linh Hồn (Q)] ra cũng không đủ gây uy hiếp cho ông ta. Tú tạm yên tâm, thu chiếc sofa vào trong [Hành Lý] rồi rời khỏi Bệ Đá Cổ. Hắn liên lạc với Jhin ở Trâu thành đi tìm đám đệ tử của Triệu Cấm và bảo họ giữ nguyên vị trí tiếp tục quan sát đại hội. Mặc dù Trình Phụng đang nổi điên lùng sục khắp nơi hòng tìm ra Tú nhưng lão ta cũng không dám làm loạn ở địa bàn của Triệu gia, đại hội nhờ đó vẫn tiếp diễn bình thường. Các thí sinh đều muốn tranh vị làm con rể Triệu gia, đổi đời sau một đêm.

"Đúng là nhan sắc của con gái Triệu Hạo không quan trọng bằng bối cảnh của cô ta nhỉ?" Tú cười thầm lắc đầu.

Minh Nguyệt liền nhẹ nhàng hỏi:

"Anh vẫn giữ ý định đoạt lấy Giáng Long Mộc đấy chứ?"

"Sao thế em ghen đấy à?" Tú cười nói.

"Em cần ghen sao?" Nếu Minh Nguyệt đang hiện hình, cô nhất định sẽ bày ra vẻ kiêu sa.

Cô không hiện hình, Tú tự dưng cảm thấy trống vắng. Hắn đi men theo vách đá tới cổng làng để quan sát thần dân của mình. Vẫn là không khí yên vui hăm hở xây dựng đời sống định cư ở miền đất mới. Những ngôi nhà gỗ bắt đầu được dựng lên làm nơi cư trú. Có người đã bắt ngựa và gia súc về thuần hoá. Tú vô thức so sánh cảnh tượng này với bầu không khí của Trâu thành. Tuy quy mô không bằng nhưng người dân lại tỏa ra niềm hạnh phúc thuần tuý hơn.

"Phải rồi." Tú thở dài nói "Chưa có sự phân chia giai cấp giàu nghèo mà."

Chỉ khi có sự phân hóa cao thấp, con người mới bộc lộ được bản năng cạnh tranh. Tú một khi xây dựng được một xã hội có luật pháp vững chắc, tạo môi trường cạnh tranh lành mạnh, hắn sẽ đưa ra những chính sách thúc đẩy tham vọng của người dân lên. Dân mạnh thì nước sẽ mạnh. Hắn mở [Bản Đồ], quan sát lại vùng đất đã dự tính để xây thành trì của riêng mình, nơi có một ngọn núi là thượng nguồn của ba dòng sông lớn. Ngọn núi này sẽ là nơi hắn đặt căn cứ đồng thời là bộ chỉ huy toàn quân sau này.

"Ngọn núi này có gì đặc biệt không Nguyệt?"

"Linh khí tương đối cao so với những nơi khác trên thảo nguyên, có một con rồng trấn giữ, nếu hạ được nó anh sẽ thu về một mảnh bùa Rồng Nước, mang lại hiệu ứng hồi phục cho toàn bộ quân cờ của anh."

"Được." Tú gật đầu "Trấn giữ nguồn nước quả nhiên là rồng nước nhỉ?"

"Anh không định quay lại võ đài sao?"

"Thằng cha kia còn đang quanh quẩn quảng trường, quay lại đâu có tiện?"

"Anh có thể đánh bại được Trình Phụng mà."

"Nếu anh công khai đánh bại ông ta trước quảng trường thì cả đại hội sẽ náo loạn mất." Tú cười nói "Đại hội kén rể toàn một đám thí sinh Bạch Cảnh, Lam Cảnh mà anh ngang nhiên đánh bại một cao thủ Hoàng Cảnh thì sẽ vô tình trở thành quán quân mất."

"Em hiểu rồi."

"Bây giờ anh cần cải tiến vũ khí của các xạ thủ. Trong Đột Kích anh thấy khẩu này hợp lý này, vừa có tầm bắn xa, độ chuẩn xác, sức công phá đi kèm tốc độ bắn, còn lắp ống giảm thanh nữa, rất thích hợp cho ám sát từ xa. Anh sẽ quay lại võ đài với một vài tay súng."

"Anh có phải đang nhắc tới dòng súng SR-25 của hãng KAC không?"

"KAC? À đúng là Knight’s Armament Company đấy, khẩu SR-25 đấy."

"Vậy em đề cử khẩu SR-25-Titan, mỗi khẩu có giá trị ba trăm năm mươi nghìn điểm Chiến Tích. Tuy tốc độ bắn hơi cao so với các dòng súng trường khác nhưng không ảnh hưởng tới bộ kỹ năng của quân Tốt áp dụng trên các xạ thủ đâu."

"Được, ngon bổ rẻ đấy, tạm thời lấy về cho anh năm khẩu đi."

Yêu cầu của Tú được đáp ứng, năm khẩu súng SR-25-Titan với từng chi tiết giống hệt như khẩu súng cùng tên trong trò chơi Đột Kích. Hắn vẫn chưa thử nghiệm bắn những khẩu súng được hệ thống tải về từ trò chơi này nên cần có một buổi tập luyện trước khi thực chiến. Hắn đi thị sát làng mạc một vòng, rồi chọn lấy năm trong số hai mươi lăm tay súng, phân phát liền năm khẩu súng bắn tỉa vừa nhập kho cho họ. Còn hắn thì lấy ra khẩu AN94 đầy đủ phụ kiện và dẫn năm người này lên đường đi săn giết con rồng nước, chiếm lấy ngọn núi kia. Làng sẽ do Minh Nguyệt và Gangplank cùng nhau giám sát tiến độ xây dựng và sản xuất.

Dọc đường chỉ gặp vài thú nhỏ và yêu thú yếu ớt hiền lành nên chưa có tình huống chiến đấu. Họ đi men theo một con sông tiến ngược dòng tới thượng nguồn. Trước khi Tú xuất hiện và tặng cho họ một đống thịt yêu thú ăn qua ngày, thì dân làng chỉ có cách ra sông bắt cá thôi. Con sông này cũng là nguồn nước chính mà phụ nữ trong làng khổ cực gồng gánh từng xô nước trước khi Minh Nguyệt giúp họ phát hiện ra mạch nước ngầm ngay trong lòng vách núi bao bọc ngôi làng. Năm người xạ thủ đi cùng Tú không khỏi hoài niệm khi nhìn dòng nước cuộn chảy.

Càng tiến gần thượng nguồn, nước chảy càng xiết, lòng sông càng rộng và sâu hơn. Do gần nguồn nước nên vùng đất rộng lớn dưới chân ngọn núi trở thành rừng rậm. Tốc độ di chuyển của nhóm có phần chậm lại do địa hình. Bên cạnh đó, do ảnh hưởng của nguồn linh khí phát ra trên núi, yêu thú quần cư ở đây đông đảo hơn hẳn, hình thành hẳn một hệ sinh thái lâu năm. Thế nhưng chúng vì đánh hơi được cảnh giới của Tú quá cao so với bản thân nên không có ý định tấn công, chỉ lặng lẽ ngoan ngoãn tránh xa khỏi hắn và nhóm xạ thủ.

Tuy vậy vẫn có những yêu thú mang bản tính hiếu chiến bẩm sinh, bất chấp Tú mạnh hơn mình mà vẫn lao tới tấn công liền bị hắn trực tiếp dùng lưỡi lê của khẩu AN94 trong tay xiên chết dưới sức mạnh kèm theo của [Quyền Trượng Linh Hồn (Q)]. Do hắn có cảnh giới cao hơn nên bất kể đám yêu thú này mạnh yếu ra sao cũng đều chỉ đem lại ba điểm cộng dồn. Hắn bắt đầu chuyển qua việc sử dụng chức năng chính của súng, là bắn. Hắn bắt đầu cho phép các xạ thủ nổ súng vào những mục tiêu chỉ định.

Vốn đã quen thao tác với Mosin Nagant, nay chuyển sang SR-25-Titan cũng có cơ cấu gần giống nên họ thích ứng rất nhanh, thậm chí tỏ ra rất thích thú vì súng quá xịn, đặc biệt là tính năng bán tự động. Tú chỉ mỉm cười, duy trì hành trình leo lên đỉnh núi đột kích vào hang ổ của con rồng nước. Điều đáng chú ý ở đây là, băng đạn của mỗi khẩu súng đều có giới hạn, nhưng chỉ cần tháo băng đạn ra và dúi vào hông thì băng đạn lại được nạp đầy ngay lập tức, có thể lắp lại vào súng bắn tiếp.

"Niềm tin mãnh liệt của game thủ vào một thứ phi lý lại khiến nó thành hợp lý." Tú tự nhủ.