Chương 19: Hải Quân Tập Trận

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 19: Hải Quân Tập Trận

Chương 19: Hải Quân Tập Trận

Chương 19: Hải Quân Tập Trận

Trên khắp các mặt báo, hiếm khi nào có nghe tin về sự hoạt động của quân đội Liên Bang vì là dạng thông tin cấm bị đăng và rất bảo mật nên đây là 1 dịp mà cánh nhà báo không thể bỏ qua.

Nhưng đây là tin duy nhất, và cũng là hot nhất nên được rất nhiều người bàn tán, người dân rất ưa chuộng những thông tin như vậy, tại các Trấn, các Phủ, người người xung quanh, bàn tán, trò chuyện rất nhiều, tại các quán trà, công trường, nhà hay trường học, chủ đề Hải Quân Tập Trận rất được mọi người bàn tán và tò mò kiểu sẽ có bao nhiêu tàu chiến tập trận, tập ở đâu, hạm đội nào, bao nhiêu người, chỉ huy là ai hay phương thức tác chiến là loại dạng gì.

Và Kiên cũng không thể tránh được việc này, sự tò của cậu đối với Quân Đội Liên Bang là rất lớn, thông tin liên quan đến Quân Đội gần như bị niêm phong, Kiên chỉ biết là có tới 23 Quân Đoàn, 4 Hạm Đội và vài thứ khác chứ chẳng biết gì nhiều nên cậu rất cần được biết.

" Mày nghe thấy gì không, anh tao sắp đi đánh trận rồi đấy "

" Đánh trận, mày đang nói cái gì vậy? " Kiên

" Thì ông anh tao có tham gia vào cuộc tập trận lần này nên tao nói với mày "

" Tao cần phải biết?, mày chỉ nói mấy cái tin tào lao " Kiên

Tại Làng An Thạch, 1 nhóm trẻ con gồm 4 đứa, 3 trai, 1 gái, đang ngồi vào gốc 1 cây cảnh tại 1 cánh đồng, trâu thì đang cày cấy, những người nông dân thì đang chăm cày, những làn gió, những làn mây, đẹp lắm a.

Cả 4 đứa, đứa nào đứa ấy đều tầm 5 tuổi không, cả bọn nó thì đang trò chuyện, nói chuyện phiến, giết thời gian.

" Tao không cần phải nghe câu chuyện của mày, Hùng, anh mày đi đánh trận hay đi tập trận thì đó là chuyện của anh mày, mắt mớ gì mà kể? " Kiên

" Thì.... Tao chỉ muốn nói là anh tao là 1 người tuyệt vời thôi, không được à? " Hùng

" Mày chỉ nói tào lao là chính, Quý, sắp tới mày nghĩ mày sẽ vào lớp mấy? " Kiên hỏi người bên cạnh.

" Tao không biết, ba tao có lên trường xem rồi nhưng lại không nói cho tao biết, chờ tới ngày họp trường thì ba tao dẫn vào lớp luôn, còn mày? " Quý

" Tao học lớp 1/A, hình như Quỳnh với Hùng chung lớp với mình phải không "? Kiên hỏi

" Ừ, tao có " Hùng

" Mình cũng vậy " Quỳnh

" Vậy thì thôi, không nói nữa, mà...... Thằng Tý có đi học không? Vì tao nghe nói nó sắp đi lên Thành Phố Tây Ninh rồi? " Kiên hỏi cả 3 người

" Tao không biết, tụi mày tới nhà nó xem, liệu nó có đi không, nếu đi thì cũng buồn lắm đấy " Hùng

" Ừ, bạn bè mà, mà tao phải đi về nhà đây, tao có thời gian của mình, tụi mày làm gì thì làm " Kiên

" Được rồi, mày cứ về đi, tao biết tánh của mày mà " Hùng

" Rồi, rồi, mình về đây " Kiên

Sau đó Kiên đi về nhà của mình, cậu ở thế giới này, quen không ít người, từ già tới trẻ, từ nam tới nữ, người ngoại quốc cũng có, nói chung là từ khi sống ở đây, cậu cũng nhận ra sự khác biệt lớn nhất có lẽ chỉ là mặt công nghệ thời này mà thôi chứ con người thì theo cậu cảm nhận là gần giống với thời hiện đại, không quá khác biệt là mấy.

Những người bạn mới của Kiên gồm Quý, Hùng, Quỳnh, Tý và nhiều người khác, bọn họ giống những đứa trẻ, lũ trẻ thời mà cậu từng sống, vui đùa, chăn trâu, quậy phá, tuổi thơ thật hoài niệm a, có lẽ sự ra đi của cậu có thể mang lại đau khổ cho cha mẹ cậu tại bên kia nhưng ở đây, nó cũng chẳng khác biệt là bao, chỉ trừ việc cậu đang sống ở 1 thế giới song song ra thì chẳng khác biệt gì (Theo cảm nhận của Kiên).

Những suy nghĩ đầy mu mơ ấy của Kiên cũng vẫn diễn ra như thường ngày nhưng tại Vịnh Xiêm La, tại cảng Mittakpheap, Tỉnh Prey Nob (Nếu muốn biết vị trí thì nó là Tỉnh Sihanoukville và Cảng Sihanoukville ở thời hiện đại) tại Vương Quốc Campuchia, đây là nơi đặt trụ sở của 1 trong 4 hạm đội tại Liên Bang, đây cũng là nơi duy nhất ngoài Đại Nam có xưởng đóng tàu nhưng cỡ nhỏ, chỉ có thể đóng các lớp tàu chiến hay hỗ trợ hạng nhẹ.

Tỉnh Prey Nob, thành phố là Koh Rong, là 1 trong những khu vực phát triển nhất tại Campuchia, đây là nơi duy nhất tại Campuchia có xưởng đóng tàu, các nhà máy và sản xuất phụ kiện vũ khí như báng súng, nồng súng hay đồ gia dụng như quạt, quần áo, giày dép.... Dân số đông, thị trường tiêu thụ rộng, đầy tiềm năng là nơi mà các nhà đầu tư, các thương nhân nước ngoài đến tại đây để đầu tư, du khách nước ngoài đến để khám phá những món ăn, những cảnh sắc đẹp, phong tục tập quán của người Campuchia nên đây được xem là nơi có tiềm năng trở thành 1 khu vực trụ cột của Liên Bang trong tương lai.

Tiếc là các nhà hàng, khu công nghiệp hay các khu chợ lại thuộc quyền quản lí của người nước ngoài và người Việt, họ không thể làm chủ được chính mảnh đất mà mình sinh sống, họ phải cúi đầu trước lũ người Việt và lũ mắt xanh tóc vàng này, sự phân biệt chủng tộc tại đây cũng rất cao nên việc có 1 người Campuchia nào đó bị tống vào tù là việc vô cùng bình thường.

Vào cái nắng gay gắt của buổi trưa này, Hạm Đội Vịnh Xiêm La đang đậu ngay tại Cảng Mittakpheap, 1 trong các tàu chiến đang đậu tại đây, có 1 người thanh niên, ăn mặc gọn gàng, quần đen, áo trắng tay ngắn, mũ vải, đang kiểm tra lại 1 khẩu pháo tại bên hông tàu, kiểm tra về pháo và đạn pháo, cũng như là kiểm tra lại về độ hoạt động của pháo, một người đồng bạn bên hông cũng đang làm việc tương tự, hỏi.

" Hải, mày dự định năm sau về quê ăn tết không, tao thấy mày gần 1 năm rồi mày chưa về thì phải? " Người kia hỏi

" Chả lẽ không về, ói muốn chết, cả ngày chỉ có nước biển với cá, tao chán lắm rồi, đúng là tao sẽ dự định về vào năm nay, mày không cần phải lo " Hải

" Thế à.....mà tao thấy mày hơi nhìn chằm chằm vào con Đóa là sao, tao thấy mày nhìn nó suốt? "

Nghe câu hỏi này, 2 bên hông mặt của Hải có chút ửng đỏ.

" Làm gì có..... Chắc, chắc mày nghĩ nhầm rồi, rồi thì phải " Hải

" Hahaha, tao biết ngay mà, hahaha " Người lạ kia cười vì biết Hải đang yêu thầm 1 người

Để tránh câu chuyện này, Hải tìm một cái cớ hay 1 câu chuyện để tránh lản chuyện này.

" Thôi đi, mà mày có biết, ngày mai cuộc tập trận sẽ có bao nhiêu tàu tham gia? "

" Tao không biết, chả lẽ tao là Đô Đốc chắc "

" Mày đấy, tương lai cố mày lên cái chức sĩ quan đi, làm lính phèn chắc tương lai chả có chút nào hy vọng đâu? " Hải

" Hay đấy, mày chỉ nói cái chuyện này vì chỉ muốn tránh cái chuyện mày thích con Đóa phải không "

" Đâu có, mày hiểu sai ý tao rồi " Hải đỏ mặt

" Hahaha "