Chương 53: Thần Thông: Tuệ Thức – Vạn Vật Chi Tạo thiếu khuyết
Sau khi ăn xong, Lý Trường Không vừa lòng thỏa ý đi dạo trong sơn cốc cho tiêu cơm.
Đội Hộ Vệ ban đêm là có gác trực, từng nhóm từng nhóm cầm theo cây đuốc đi vòng quanh bộ lạc khá chuyên nghiệp.
Nói đến cây đuốc này cũng là một bí quyết của Mân Bộ Lạc, bọn họ tìm được nhựa của một loại cây trong rừng có thể cháy rất lâu, thế là dùng bùi nhùi thẩm thấu, đem dùng làm đuốc.
Túc Hà đảm nhận chức Binh Phó cũng là tương đối tẫn trách, làm việc cũng đủ dụng tâm, thấy buổi tối chỉ đốt lửa khó mà quan sát được xung quanh thế là đem bí quyết làm đuốc kia ra sử dụng, thành ra sơn cốc vào ban đêm đã có sinh khí, cũng không phải một mảnh đen ngòm tối tăm như trước.
Chỉ là nhìn thấy Đội Hộ Vệ, Lý Trường Không lại bất giác nhớ đến Hỏa Bộ Lạc. Tên Hỏa Ô kia bỏ chạy nhưng còn chưa thấy dẫn người quay lại.
Xích Quỷ còn bắt đến bốn tên chiến binh sung làm Nô đây, bọn chúng chẳng lẽ cứ thế từ bỏ?
Nhưng là từ thái độ của tên kia, có lẽ chuyện sẽ không dễ dàng như thế, bọn chúng còn chưa tìm đến, hẳn là có nguyên nhân khác mà thôi.
Vốn là Lý Trường Không còn muốn dựa vào đám Lộc Trục đột phá Hậu Đoạn, nhưng trước sau Hổ Ngạc trốn hết, bắt không đến bọn chúng, hắn cũng không có cách nào cho bọn họ hấp thu đủ khí huyết đi đột phá.
Lý Trường Không thiếu tin tức về Hỏa Bộ Lạc, mà đám tù nhân kia thì thà chết không khai, hắn cũng không rõ ràng đối phương có bao nhiêu Đồ Đằng Chiến Sĩ.
Trải qua lần cùng Hỏa Ô đọ sức, Lý Trường Không cũng biết rõ đối phương lợi hại, nếu Hỏa Bộ Lạc lại có thêm vài người như thế, Xích Quỷ là chống không xong.
Cho nên Lý Trường Không cân nhắc, bộ lạc hay là cần đến một loại vũ khí có lực sát thương mạnh hơn, khả dĩ trấn áp được kẻ địch.
Bất quá hắn nghĩ đều nghĩ không tới nên chế tác loại vũ khí gì.
Lý tưởng nhất, Lý Trường vẫn nhớ đến súng đạn, thế nhưng cái đồ chơi này trong điều kiện hiện tại cũng chỉ là tưởng tượng đi ra.
Nếu là hắn có được những vật này, đừng nói là Đồ Đằng Chiến Sĩ, ngay cả Phì Di, Cử Phụ trực tiếp nhấc lên đại pháo hoặc thậm chí chỉ cần một cây tiểu liên, liền bắn chúng thành cái sàng.
Đi đi lại lại trong sơn cốc mấy lượt, mãi đến gần khuya, Lý Trường Không cũng chưa nghĩ ra cái gì thích hợp, thế là liền về giường ngủ.
Trải qua một đêm thao thức, buổi sáng như thường lệ, Vu lại làm một hồi cầu nguyện.
Hư Ảnh Đồ Đằng treo trên Mộc Điểu, chậm rãi hấp thu lấy tinh thần chi lực của tộc nhân.
Đang lúc Lý Trường Không cho rằng giống như mọi khi, Hư Ảnh hấp thu xong sẽ trở lại cơ thể thì âm thanh kỳ lạ trước đây bất chợt lại một lần nữa xuất hiện:
"Linh thể Đồ Đằng hấp thu đủ một thành năng lượng tinh thần, Tôn chủ đủ điều kiện thức tỉnh Hạ phẩm Lạc Điều Thần Thông: Tuệ Thức – Vạn Vật Chi Tạo (trạng thái thiếu khuyết)"
"Đặc tính Thần Thông: Tuệ Thức – Vạn Vật Chi Tạo là Thần Thông truyền thừa của Lạc Điểu Nhất Tộc – Thần Tộc nắm giữ Minh Triết cùng Trí Tuệ Tối Huệ của Vũ trụ"
"Thức tỉnh Thần Thông cho phép Tôn Chủ thu được phương pháp chế tạo bất kỳ vật phẩm phi tự nhiên từng tồn tại trên các vị diện thế giới khi tinh thần tập trung nghĩ về nó"
"Trong trạng thái thức tỉnh thiếu khuyết, Tôn Chủ bị giới hạn mức độ phức tạp kỹ thuật của vật phẩm, không thể nhận thức tới đồ vật có trình độ công nghệ vượt quá thời đại đồ sắt"
"Để có thể tiếp cận kỹ thuật càng cao, Linh Thể cần nhận được nhiều năng lượng hỗ trợ giác tỉnh! Mức độ giác tỉnh của Linh Thể quyết định lượng tri thức Tôn Chủ có thể thu được!"
"…"
Trong đầu, thanh âm như tiếng chim hạc ngân nga, truyền tới cho Lý Trường Không một phần tin tức.
Khác với trước đây, lần này hắn vậy mà nghe đến khá nhiều thông tin, không phải vẹn vẹn chỉ là một cái thông báo cụt đầu cụt đuôi như lúc khai mở Tuệ Nhãn.
Thu được thần thông mới, hắn không chỉ biết đến một cái tên, vậy mà còn có cả phần giới thiệu về nguồn gốc và đặc tính.
Chuyện này, hẳn là có liên quan đến mức độ nồng đậm của Hư Ảnh hoặc có thể gọi là Linh Thể theo cách giới thiệu của âm thanh kia.
Đáng lưu tâm là, Lạc Điểu thì ra là Thần của Minh Triết cùng Trí Tuệ, bảo sao hai lần Lý Trường Không hắn khai mở Thần Thông, đều là có liên quan đến lý tính vạn vật.
Nói như thế, nếu hoàn toàn thức tỉnh Đồ Đằng, vậy phải chăng hắn liền có thể nắm giữ lấy nguyên lý cấu thành thế giới? Có thể tự do tạo ra mọi thứ theo ý mình? Trở thành Sáng Thế Thần?
Thật là lợi hại a!
Đứng ngân người sửng sốt ít phít, hồi tỉnh lại, Lý Trường Không không chờ được, liền vội vàng thử phát động thần thông.
Tuệ Thức là có thể cho phép hắn nghĩ đến vật gì, liền sẽ biết được phương pháp chế tạo vật đó. Nhưng ở trạng thái thức tỉnh thiếu khuyết, không cho phép hắn tiếp cận đến các vật phẩm vượt quá thời đại đồ sắt.
Lý Trường Không chẳng rõ thời đại đồ sắt theo định nghĩa của Linh Thể có giống với thời đại đồ sắt tại thế giới hắn từng sống hay không, nhưng hẳn cùng sẽ có nhiều điểm tương tự đi.
Nói là như thế, nhưng Lý Trường Không vẫn ôm hi vọng thử vận may, hắn đem tinh thần vận dụng tập trung nghĩ đến hình dáng một khẩu súng trường.
Kết quả, hắn thật nghĩ nhiều rồi, rất nhanh trong đầu có thông tin phản hồi:
"Vật phẩm nằm trong vùng tối thông tin! Cần tiếp tục bổ sung năng lượng giác tỉnh cho Linh Thể mới có thể tiếp cận!"
Sử dụng một lần Tuệ Thức, Lý Trường Không cảm thấy có chút chóng mặt. Xem chừng, giống như Tuệ Nhãn, Thần Thông này cũng là tiêu hao tinh thần lực của bản thân hắn, thậm chí so với Tuệ Nhãn, mức tiêu hao càng lợi hại.
Hiểu bản thân không thể tùy ý sử dụng quá nhiều, Lý Trường Không đành thành thành thật thật cẩn thận lựa chọn.
Hắn hiện tại muốn biết cái gì nhất? Đương nhiên là phương pháp chế tạo vũ khí lợi hại đủ sức chống lại Đồ Đằng Chiến Sĩ giống như Hỏa Ô.
Đêm qua, hắn trằn trọc cả đêm, nghĩ đến rất nhiều thứ, cuối cùng là nghĩ tới chế tạo xe nỏ khả quan nhất.
Trong chiến tranh cổ đại, xe nỏ chính xác là một loại vũ khí cực kỳ mạnh mẽ, có tính sát thương vô cùng cao, là nỗi khiếp sợ của bất kỳ binh đoàn thiết giáp nào phải đối mặt với nó.
Xe nỏ có nhiều quốc gia nắm giữ được kỹ thuật chế tạo trong đó nổi tiếng nhất là máy bắn cung Ballista được hai đế chế siêu cường La Mã cùng Hi Lạp sử dụng.
Ballista thời kỳ đó có vẻ ngoài kềnh càng như một chiếc cung khổng lồ. Chúng ban đầu được làm bằng gỗ, có thể gia cố bằng khung sắt để bền chắc hơn, lực phát động mũi tên được lấy từ hai lò xo xoắn làm bằng gân động vật xoắn lại, bên trong đặt thân nỏ.
Dây nỏ được kéo về phía sau bằng sức mạnh đòn bẩy và được ghìm lại bằng một cái chốt. Khi dây cung được thả ra. Hai lò xo giải phóng lực nén và thân cung bật về phía trước, phóng đi mũi tên nặng.
Nguyên lý chung đơn giản là như thế, nhưng khi nghĩ đến Ballista, Lý Trường Không thật ra cũng chẳng ôm nhiều hi vọng.
Một cái mũi tên liền làm hắn mất nhiều thời gian nghiên cứu như thế, nói gì đến chế tạo xe nỏ phức tạp hơn rất nhiều đây.
Chỉ là, thật không nghĩ, Đồ Đằng lại đúng lúc mang tới hi vọng..
Ballista tại thế giới của Lý Trường Không, kỳ thực không phải được chế tạo trong thời đại đồ sắt, có lẽ khái niệm thời đại đồ sắt của Lạc Điểu là ám chỉ giai đoạn sắt được ứng dụng rộng rãi trong đời sống cũng nên.
Lý Trường Không càng nghĩ càng thấy có thể thử một chút, cùng lắm thất bại lại nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chờ tinh thần lực khôi phục lại đi thử nghiệm phương án khác là được.