Chương 23: Không tên

Tử Vong Luân Hồi

Chương 23: Không tên

Hai người ma thú vừa xuất hiện liền phối hợp chiến đấu rất nhuần nhuyễn.

Tuy chỉ trong thời gian ngắn nhưng Đồng Nha ma thú cùng các dị năng giả đã khiến con "sói" phải mất một lớp da.

Nhưng "bất động" vừa mất đi tác dụng, con "sói" lại phục hồi như cũ.

Nhức đầu.

Chẳng lẽ không có cách nào cho nó đi ngắm gà khỏa thân hay sao??? (chết)

-------

"Diệp giáo sư!!" Tiếng hét lo lắng của Tiểu Linh vang lên.

Diệp lão sư vừa bị đánh bay bởi con "sói".

Vốn nàng định dùng kỹ năng đánh lén của mình để giải quyết, nhưng không may lại bị phát hiện. Con "sói" giận dữ gào thét, một tát đánh bay Diệp lão sư ra tận hai mươi mét. Tần Hiên bên này lo lắng không thôi.

"Diệp giáo sư!"

Con "sói" dường như rất tức giận vì bị đánh lén, nó lập tức đuổi theo Diệp lão sư. Những bước chân con quái vật đều làm mặt đất rung chuyển, dấu chân cùng vết nứt sâu hoắm khiến da đầu run lên từng đợt.

"Cẩn thận! Nó tới rồi!" Tần Hiên tay nâng lấy đại đao, muốn đuổi theo nhưng cố gắng hết sức chỉ khiến bản thân tốc độ ngang bằng nó, không thể đuổi kịp. 'Chết tiệt! Nó nhanh quá'

"Tiểu Linh, mau lập tường gai!!!!" Không kịp tới nơi, Tần Hiên vội vàng nói cho Tiểu Linh đang đứng chắn trước Diệp lão sư.

Mắt thấy con "sói" chỉ còn một chút nữa liền cắn nát hai người, Tiểu Linh hoàn hồn, dù sợ hãi nhưng nàng rất nhanh lấy lại dũng khí.

"Tường gai!!!"

Tường gai là chiêu thức của riêng Tiểu Linh, trong nháy mắt hình thành một bức tường cao 4 mét, bên trên gắn đầy gai nhọn có khả năng gây tê hiệu quả.

Chiêu này có thể hiệu quả ngay lập tức đối với những kẻ có cấp bậc thấp hơn người sử sử dụng. Nhưng con quái vật trước mắt lại so với Tiểu Linh mạnh hơn hẳn một tiểu cảnh giới.

Tường gai dưới hàm răng sắc bén, nhọn hoắc của con "sói", lập tức tan rã thành cát bụi.

Ít nhất, Tiểu Linh đã có thể giữ vững được 1 giây, phía sau, Tần Hiên, Hàn Tuấn cùng Diêu Phúc đã đuổi tới.

"Diêu đồng học, phiền ngươi giúp ta mở một lỗ hổng trên đầu nó!"

Diêu Phúc sảng khoái chấp nhận, hắn tung người đến trên đầu con "sói". Bản thân con quái vật đang mở miệng máu thôn tính hai con mồi trước mắt, không thèm quan tâm một tên đang tiếp cận.

Nó tin tưởng khả năng phòng thủ của bản thân, đủ để nghiền ép lũ nhân loại này.

"Nắm đấm bạo tích, xuyên phá!!" Diêu Phúc không ngần ngại lấy ra chiêu thức mạnh nhất của hắn.

Sức phòng thủ kinh khủng cùng khả năng phục hồi của con thú, Diêu Phúc rất rõ. Nắm đấm bạo tích càng mạnh thì càng tiêu tốn nhiều mana, hắn không ngần ngại dồn gần hết năng lượng của mình cho một cú này, điện tích có khả năng gây tê, nên có lẽ khả năng phục hồi của nó hẳn sẽ chậm lại.

Huống hồ, Diêu Phúc cẩn thận buff thêm "Xuyên phá", một skill tùy theo đẳng cấp, gây ra sát thương cho kẻ địch mà không nhìn phòng thủ.

Cả hai skill chủ chốt của hắn đều ra, Diêu Phúc mana chẳng mấy chốc cạn đáy. Nhưng một lỗ máu mở rộng phía sau đầu biến dị thú làm hắn thấy thỏa mãn.

Quả nhiên, nó đang hồi phục rất chậm. Mặc cho con "sói" cổ họng gào thét, vết thương vẫn không thoáng cái liền lành lặn như hồi nãy.

Tần Hiên chỉ đợi một khắc này, nhanh nhẹn né tránh đòn tấn công xung quanh, hỗn loạn của nó, hắn nhảy lấy đà, phóng tới gần vết thương của con quái vật.

Đại đao trong tay Tần Hiên rung động, một lớp nham thạch nóng chảy bên ngoài cùng với "lôi đình nhất kích" gia trì bên trên. Mặc cho con vật đau đớn giãy dụa, lăn lộn, Tần Hiên không nương tay chém xuống.

"G-GRAOO!!" Con "sói" tru thảm, trên đầu nó, Tần Hiên dùng sức đâm sau vào, không ngừng truyền vào Đại Đao nham thạch.

Miệng vết thương của nó bốc lên những tia khói đen kịt cùng mùi thịt cháy khét, khủng bố vô cùng.

Tần Hiên toát mồ hôi, hắn đang tìm kiếm một thứ. Một thứ mà hắn cho là điểm yếu của con vật. Cuối cùng, sau một lúc ăn mòn một phần đầu con "sói", Tần Hiên đã tìm ra.

"Hàn Tuấn! Ra tay!!"

Tần Hiên sau đó liền rời khỏi đầu con vật. Bên dưới Tiểu Linh thấy con quái vật tức giận điên cuồng dẫm đạp lung tung, nàng liền đỡ lấy Diệp giáo sư, bỏ chạy khỏi phạm vi nguy hiểm này.

Hàn Tuấn âm thầm ở một bên, nghe lệnh từ Tần Hiên, lập tức không ngần ngại xông lên. Huyết đao ánh lên một vòng hàn quang, hướng thứ bên trong đầu quái vật đánh tới.

Đó là một khối tinh thể màu tím đen, cho thấy cấp bậc kinh khủng của con vật. Không sai, thứ bọn họ nhắm tới chính là tinh thạch của con vật.

Nếu là bình thường, họ sẽ không bao giờ chú ý đến vật như vậy vì đối với Tần Hiên mấy người, tinh thạch là vô dụng.

Nhưng Tần Hiên đã từng nghe Trương Tam nói đó là kết tinh, là nguồn sức mạnh của sinh vật biến dị.

Đối với những loại quái vật bất tử như ba con trước mắt thì dù cách ngu ngốc nhất cũng phải mạo hiểm thử một lần.

Và, hắn đúng...

Con "sói" sau khi mất đi tinh thạch chống đỡ, thân thể to lớn liền đổ gục, chết đến không thể chết hơn.

Nhóm bên này thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới có thể đem tình huống xung quanh đưa vào mắt.

Mộc gia thôn người đẳng cấp rất cao, khả năng chiến đấu cùng hành động nhóm hoàn mỹ, nhưng sức hồi phục biến thái của hai con biến dị thú, bọn họ đang áp đảo nhưng chắc chắn không thể tiêu diệt chúng trong thời gian ngắn.

Không hổ là gen hoàn hảo nhất tinh cầu, họ có thể phát hiện ra điểm yếu của con vật rất nhanh, thậm chí ngay từ đầu đã cố ý nhắm vào đó.

Năng lực của Mộc gia người rất mạnh, nhưng họ hoàn toàn không thể đánh với tồn tại mạnh hơn bản thân mà không nhờ vào ngoại lực. Những dị năng họ sử dụng rất nhiều kiểu đa dạng, nhưng không có các chỉ số buff thêm như Tần Hiên đám người.

Sau một lúc, hai con biến dị thú còn lại cũng ngã xuống trong vũng máu. Một con do Triệu Nhã kết thúc, con còn lại là một thanh niên 24, 25 tuổi của Mộc gia thôn, Mộc Quý Thanh.

Mộc Quý Thanh có vẻ là một người khá nổi tiếng trong thôn của họ, diện mạo thì khỏi bàn cãi, hẳn thiên về tài năng. Dường như nhận ra sự tò mò của Tần Hiên, Mộc Triệt lười biếng ngáp dài, mệt mỏi nói.

"...Tên kia là nhà thiết kế vũ khí nóng danh tiếng...kỳ thực, thẩm mỹ của hắn về súng ống rất tệ nhưng uy lực không tồi."

Như để chứng minh lời nói của mình, Mộc Triệt lôi ra một thứ gì đó được hắn bọc kín giắt bên hông.

"Đây là một trong những thứ gã thiết kế..."

Đó là một...à, khẩu súng bốn nòng cầm tay, hình thù quái dị, nó khá giống...một cái bình trà...không thể hiểu được làm sao viên đạn có thể bắn ra từ đó.

"Nó xấu đến mức ta phải bọc lại, nhưng sát thương gần đạt tới một trái bom nhiệt độ cao, bùm...bán kính 50 mét đều bốc hơi."

"Đó cũng là lí do không thể sử dụng nó khi có nhiều người đứng gần nó như vậy."

"..phải, và nó chỉ bắn một lần duy nhất."

Mộc Triệt nói xong liền lấy ra xe bay của hắn, nhắm mắt dưỡng thần. Tên này lúc nãy đứng một bên nhắc nhở cùng chỉ huy, có vẻ hơi...quá sức với hắn.

Mộc gia thôn số người còn lại thì dọn dẹp lũ tang thi đang muốn đánh tới đây, mọi thứ tạm thời ổn định.

Lúc này, Tiểu Linh cùng mấy người khác đang giúp Diệp giáo sư. Tần Hiên lấy ra chai nước, mỉm cười đưa tới cho Diệp giáo sư.

"Lão sư hiện tại thế nào rồi?"

"Ta không sao, chỉ hơi choáng một chút, sẽ không cản trở mọi người." Diệp giáo sư nhận lấy chai nước lọc, uống một ngụm, quả nhiên sắc mặt khá hơn. "Cảm ơn."

"Không có gì, nhưng nếu lão sư thấy không khỏe đừng quá miễn cưỡng. Hãy tin tưởng bọn em và nghỉ ngơi một lát."

"Ta hiểu rồi, nhưng lúc này ta cảm thấy rất thoải mái, chúng ta hãy đi tiếp thôi, trước khi đêm đến phải trở về." Diệp giáo sư đứng dậy phủi bụi trên người.

"...Được rồi."

-------

Trong căn phòng kia, người biết tin ba con quái vật kia thất bại đầu tiên chính là Mộc Lương Chu. Hắn lúc này cười gằn.

"Triệt tiểu tử hẳn là cảm thấy phấn khích đi. Tác phẩm của bản thân thành công biến dị cơ mà."

Hắn cười dài, điên cuồng pha lẫn khát máu.

"Còn rất nhiều trò hay, đừng vội chết sớm nhé."

Gã ra lệnh cho Lục Thiểu Vân.

"Thả mấy vật thí nghiệm chúng ta mấy tuần này đã nghiên cứu ra đón bọn chúng. Chà chà, ta tò mò bọn người này có thể tiến xa tới đâu."

-------

"Đây là đâu?" Mọi người tò mò nhìn khu vực rộng lớn như sân vận động phía trước.

Ngay cả Mộc Triệt cũng vô cùng kinh ngạc. "Không lẽ ta nhớ sai? Không thể nào, nơi này đáng ra là khu sinh hoạt chung nhưng tại sao..."

Nghĩ đến cái gì, hắn biến sắc.

"Không ổn, chạy mau!"

Đã muộn...

Xung quanh bọn họ đã bị bao vây bởi hàng ngàn "quái vật"

---------

Cầu ủng hộ \(=. =)/
ta rất buồn nha, ta muốn nghe chửi, làm ơn chửi ta đi!!
Kỳ thực rất mong những đóng góp của các vị, biết sai mới biết sửa mà, đúng không? Vì tương lai một bộ truyện hay, làm ơn ném đá ta T^T