Chương 27: Mộc Lương Chu, mẫu thể (2)

Tử Vong Luân Hồi

Chương 27: Mộc Lương Chu, mẫu thể (2)

Thực lực đại tăng, nhưng bọn họ không dám chắc chắn có thể hoàn toàn tiêu diệt Mẫu thể - Mộc Lương Chu!

----------

Vì không có trở ngại trên đường, đoàn người rất nhanh liền tới mục tiêu.

Trước mắt họ lúc này là một khu nhà liên hợp màu trắng, sạch sẽ. Giống như lúc tai nạn chưa buông xuống.

Bên trong tòa nhà như vậy, lại đang cất chứa một con quái vật uy hiếp đến sự diệt vong của nhân loại.

Phải, nơi này đúng là khu vực thí nghiệm.

"Cảm giác bị theo dõi càng lúc càng mạnh mẽ." Triệu Nhã chán ghét nhìn xung quanh đại sảnh.

Nàng từ lúc bước vào nơi này đã cảm nhận được một đôi mắt đang soi mói bản thân một cách trắng trợn.

Ai cũng nâng cao cảnh giác, phòng ngừa bẫy ở nơi nào đó tấn công bất ngờ.

Thấp thỏm đi tới đại sảnh trung tâm khu thí nghiệm, nhưng làm bọn họ khó hiểu là một đường đi tới thật yên tĩnh. Yên tĩnh đến đáng sợ.

Thà rằng chiến đấu đến chết, còn hơn thấp thỏm lo âu!

Cảm giác mờ mịt xâm chiếm đám người. Nhưng không ai mệt mỏi thả lỏng tinh thần.

Bởi ai cũng rõ, đây không phải trận huấn luyện diễn tập, mà nó là một cuộc chiến sinh tử. Ngươi đầu hàng, ngươi chết, ngươi lơ là, ngươi xong.

Rốt cuộc, sợi dây chuyền rung lắc dữ dội, chỉ vào cánh cửa thép trước mắt. Sau nó, chính là mục tiêu lần này của bọn họ, Mộc Lương Chu.

Không đợi ai tiến lên mở, cánh cửa thép đã nặng nề được đẩy ra.

"Chào, các ngươi cuối cùng cũng mò tới nơi này."

Một giọng nói trung niên nhân vang lên ở đối diện, mang một vẻ cay nghiệt, tàn nhẫn.

Hắn lúc này đang đứng trên bậc cao, khoác một chiếc áo bào màu đen, che kín thân hình, chỉ để lộ khuôn mặt bên ngoài. Đây đúng là Mộc Lương Chu, kẻ đưa thế giới vào con đường diệt vong.

Mộc Triệt không ngần ngại chĩa súng vào hắn ta.

"Phản thôn. Chết..."

Lúc chưa ai kịp phản ứng thì tiếng nổ lớn vang lên. Nơi Mộc Lương Chu vừa đứng đã bị khói cùng tia lửa bao phủ. Sức ép khổng lồ từ vụ nổ khiến đám người không nhịn được lùi lại mấy bước.

Tần Hiên mấy người lần đầu chứng kiến uy lực của khẩu súng quái dị kia, không khỏi thầm than sợ hãi.

Khói tan đi, để lộ bên trong một hố đen tròn, rộng tới 10m2!

"Thật đáng sợ!" Tiếu Phiên Phiên che miệng nhỏ, trong mắt tràn ngập thích thú. Nói về súng ống, Tiếu Phiên Phiên chính là một fan cuồng!

Mộc Triệt nhíu mày, bóng đen ở giữa vẫn đứng thẳng, không có dấu hiệu xây xát. Lập tức, không tiếc đạn vốn số lượng ít ỏi, trực tiếp bắn liên hoàn.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vẫn kéo dài liên tục trong một phút. Đến nỗi họng súng không chịu nổi áp lực nứt ra.

Bên kia đã không còn nhận ra khung cảnh vừa rồi, địa hình bị gọt sạch. Mộc Lương Chu đã không còn ở đó.

"Hừ, dưới lực lượng mạnh như vậy, làm sao gã có thể thoát được chứ?"

"Phải, hẳn là tan xác rồi!"

Nét mặt đoàn người có chút nhẹ nhõm, nhưng một số khác vẫn trầm mặc như trước, cảnh giác không hạ xuống mà còn cẩn thận hơn.

Mộc Quý Thanh quát lạnh mấy chiến sĩ Mộc gia thôn trẻ tuổi đang vui mừng.

"Câm hết lại cho ta, Mộc Lương Chu không dễ chết như vậy đâu!"

"T-Ta...xin lỗi." Vẫn là Mộc gia thôn kỷ luật sâm nghiêm, những người đó mặt mày tái mét, nghe Mộc Quý Thanh nhắc nhở liền nhanh chóng thu liễm.

Giọng Mộc Lương Chu bỗng vang lên sau lưng đám người.

"Triệt tiểu đệ, chào đón người ca ca lâu năm này thật là nồng nhiệt, khặc khặc."

Lập tức, mọi người đều vận dị năng trên tay, xoay người, sẵn sàng phát động tấn công bất cứ lúc nào.

Vừa nhìn, mọi người không khỏi giật mình.

Quả thực, hắn ta không còn được gọi là con người nữa!

Thân thể đạt tới 3m, làn da nhăn nheo, nổi đầy gân đen tím, sau lưng chín cây xúc tu nhốm đầy máu tươi đang vung vẩy, cặp kia cánh tay biến thành trảo thủ dài nửa mét, thân thể bao bọc bởi những cây xương gai cứng cáp.

Nhất là đôi mắt màu đỏ kia, bạo ngược, khát máu, khiến người vừa nhìn liền trầm luân trong vô hạn huyết tinh.

Mộc Lương Chu liếm môi, ánh mắt quét từng người trong đoàn. Đó là ánh mắt của dã thú ngắm nhìn con mồi.

"Lễ lớn như vậy, ta không đáp lại thì thật có lỗi."

Dứt lời, hắn liền biến mất tại chỗ. Không! Là di chuyển nhanh tới mức gần như tiêu biến.

Thân ảnh Mộc Lương Chu vừa xuất hiện liền là trên đầu đám người. Chín xúc tu vươn ra, nhẹ nhàng liền đem chín người Mộc gia thôn nhẹ nhàng xỏ xuyên.

"Phập" "Phập" "Phập" "Phập" "Phập" "Phập" "Phập" "Phập"

Trong giây phút ánh nhìn của những người khác quét tới, chín người đó đã trở thành những cỗ thi thể với những lỗ máu kinh khủng trên người.

Lập tức, theo phản xạ, đám người còn lại không đợi ai nhắc nhở liền dùng hết lực nhảy ra phạm vi mười mấy mét.

Mộc Lương Chu không đem phản ứng của đám người cho vào mắt, bình tĩnh đem xúc tu rút ra khỏi chín cái xác.

Lâm Lạc mở ra đồng hồ, lập tức hướng Mộc Lương Chu giám định.

"Vi rút mẫu thể, cấp 45

HP: không thể giám định (hiện chưa đủ đẳng cấp)

MP: không thể giám định (hiện chưa đủ đẳng cấp)

Nhanh nhẹn: không thể giám định (hiện chưa đủ đẳng cấp)

May mắn: không thể giám định (hiện chưa đủ đẳng cấp)

Tinh thần: không thể giám định (hiện chưa đủ đẳng cấp)

..........."

Một chuỗi "không thể giám định" khiến Lâm Lạc đau đầu không thôi.

"Chúng ta...gần như không có cơ hội chiến thắng thứ này!"

Tần Hiên cũng đã dùng qua giám định. Nhìn sắc mặt trầm trọng của hắn liền hiểu, so Lâm Lạc cũng không khá hơn là bao.

Mộc Triệt tuy không có giám định nhưng nhìn biểu hiện Mộc Lương Chu trong nháy mắt liền giết chết chín vị dị năng giả liền hiểu, bọn họ cơ hội thắng dường như chỉ có hai thành.

Trong lòng đám người lúc này là tuyệt vọng cùng hồ nghi.

"Chẳng phải trưởng thôn nói rằng mẫu thể chỉ có level 35 hay sao? Làm thế nào lại mạnh như vậy??"

"Không lẽ trưởng thôn lừa chúng ta???"

Mộc Triệt nghe vậy liền tức giận. "Không bao giờ có chuyện đó! Trưởng thôn không bao giờ phản bội Mộc gia thôn!

Đây...chắc chắn là mấy ngày vừa qua hắn ta mới tăng lên!!"

Nói nói, bản thân Mộc Triệt cũng không dám tin tưởng. Tốc độ thăng cấp này...nhân loại diệt vong chỉ là chuyện sớm muộn.

"Đám nhóc con...trò chuyện như vậy đủ rồi, giờ thì đi chết đi." Mộc Lương Chu không di chuyển, nhưng xúc tu của hắn lại hướng về chín người khác đâm tới.

Chỉ có một chữ để nói.

Nhanh!!

Lần này, xúc tu không chỉ tấn công Mộc gia thôn người mà còn nhắm đến Tiếu Phiên Phiên.

Tiếu Phiên Phiên chỉ nghe giọng nói của Mộc Lương Chu vừa dứt, cảm giác lưỡi hái tử thần cận kề, đè nén xuống người nàng.

Áp lực kinh khủng đó, khiến Tiếu Phiên Phiên sợ đến không nhấc được chân.

Nay lúc mũi xúc tu cách mi tâm Tiếu Phiên Phiên một đầu ngón tay, một thanh đao đỏ ngòm chém tới, đem xúc tu chặt đứt.

Đó là huyết đao của Hàn Tuấn.

Lúc này, gương mặt không đổi sắc của hắn hiếm thấy một giọt mồ hôi lạnh.

"Vừa kịp..."

Tiếu Phiên Phiên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, nhìn về Hàn Tuấn tràn ngập biết ơn cùng ngưỡng mộ.

Thanh xúc tu vừa bị cắt đứt đã lập tức lui lại, nhanh chóng mọc ra một đầu mới xúc tu.

Bên kia tám người dù có chuẩn bị trước tinh thần nhưng vẫn có 5 chiến sĩ không thể tránh được, lập tức như chín người trước đó, một chiêu xuyên thủng.

Lại nói, mọi chuyện xảy ra chỉ trong vòng chưa đầy 0,7 giây.

Mộc Lương Chu vỗ tay tán thưởng. "Không tồi, vậy thế này thì sao?"

Lần này, tốc độ các xúc tu nhanh hơn hẳn không chỉ là một đẳng cấp, vốn Hàn Tuấn ánh mắt có thể đuổi kịp bóng dáng xúc tu và làm ra phán đoán.

Nhưng, lần này lại quá nhanh, hoàn toàn vượt qua khả năng quan sát của hắn!

Hơn nữa...chín thanh xúc tu toàn bộ đều tập trung vào Hàn Tuấn và Mộc Triệt!

Chỉ có thể cảm nhận cái chết cận kề nhưng không thể làm gì được.

Tuyệt vọng!

"Dung nham!!!!"

Một bức tường nham thạch trong 0,1 giây trước khi xúc tu lao đến đã bảo vệ hai người.

Xúc tu theo quán tính va vào nham thạch, lập tức cháy lên.

"Xèo ~xèo ~xèo"

Xúc tu vốn là một phần của Mộc Lương Chu, đau đớn truyền đến khiến lão không nhịn được gào thét.

"G-GRAOOOO!!!! Là kẻ nào!!!!"

Tần Hiên sắc mặt tái nhợt, đầu ẩn ẩn gân xanh, việc rút ngắn thời gian thi triển dung nham khiến hắn bị hao tổn phần lớn tinh thần lực.

Nếu không phải tốc độ đón đỡ của Hàn Tuấn và Mộc Triệt hoàn toàn kém xa Mộc Lương Chu, khiến bọn hắn gặp nguy hiểm, thì Tần Hiên sẽ không liều lĩnh hao tổn tinh thần lực như vậy.

Tần Hiên lập tức sử dụng giám định. Không như Lâm Lạc, hắn có thể nhìn được chỉ số HP của Mộc Lương Chu.

"HP: 13500 (-1500)"

"Quả nhiên, nhiệt là thiên địch của lão ta"

Nhưng hiện tại chiêu vừa rồi đã ngốn quá nhiều tinh thần lực của Tần Hiên, bản thân hắn chỉ có thể sử dụng dung nham mấy lần nữa liền xong.

Trừ phi, có chút thời gian cho tinh thần Tần Hiên hồi phục.

Vốn đã cho tốc độ hồi 5MP/s đã rất nhanh, nhưng lúc này Tần Hiên mới thấy không đủ dùng.

"Mọi người! Không tiếc giá nào, tấn công Mẫu thể!" Tần Hiên hét lớn, kéo tâm thần mấy người trở về.

"Nhanh tấn công, trước khi hắn ta phục hồi!!" Mộc Triệt không bỏ qua cơ hội trước mắt, nhanh chóng rút ra thêm một khẩu súng mới, nã đạn.

Mộc Lương Chu đau đớn kêu gào. Xúc tu đang trong quá trình lành lại thì lại bị dị năng công kích tới.

Tuy một cái không thể làm hắn bị thương nặng, nhưng kiến nhiều còn có thể cắn chết voi cơ mà.

Mộc Lương Chu...triệt để tức giận!!

Không nhìn lượng máu bản thân đang giảm xuống còn 12000, Mộc Lương Chu xúc tu đồng loạt đánh tới Tần Hiên.

"Ta muốn giết ngươi!!! Chết đi, sâu bọ!!!"

Tần Hiên không làm ra bất cứ phản ứng gì, lạnh lùng nhìn chín thanh xúc tu kinh khủng đâm tới mình. Người ngoài nhìn vào nghĩ Tần Hiên không kịp tránh, lo lắng chạy đến.

"Cẩn thận!!!"

Nhưng...dị biến xảy ra, Tần Hiên trong tưởng tượng bị đâm xuyên thế nhưng hoàn hảo, ngược lại xúc tu của Mộc Lương Chu chạm vào người hắn bao nhiêu, lập tức tan chảy bấy nhiêu.

Tần Hiên cười lạnh.

"Đây gọi là...nguyên tố hóa."

Mộc Lương Chu rốt cuộc cũng cảm thấy tràn ngập nguy cơ.Cái nhìn về gã thanh niên trước mắt đã thay đổi.

Đây chính là kẻ mạnh nhất trong đám nhân loại!- Mộc Lương Chu thầm nghĩ.

Hắn nào biết bên ngoài vẻ trấn định của Tần Hiên là một sự khổ không thể tả.

Chỉ số Tinh thần lực đã không còn bao nhiêu, bản thân Tần Hiên cũng không biết mình còn cầm cự đến bao giờ.

Có lẽ...hạn chế duy nhất của dung nham là tinh thần lực và độ thuần thục.

Chỉ cần độ thuần thục sử dụng dung nham đủ, hắn sẽ lập tức đem năng lực này cho thăng cấp, tiêu hao tinh thần lực sẽ giảm rất nhiều.

Đến lúc đó, liền là vi rút mẫu thể, đều dễ giải quyết!

-------