Chương 33: thế giới cũ, trở về

Tử Vong Luân Hồi

Chương 33: thế giới cũ, trở về

Tiếng khóc rống, tiếng hét vui mừng vang lên, hỗn loạn.

Nhưng không ai thấy phiền hà, chán ghét. Bởi...

Nhân loại được cứu rồi!

------------

Tần Hiên giật mình tỉnh dậy. Thấy bản thân đang ở trong một căn phòng nhỏ, bên cạnh là Triệu Nhã trong hình dáng cũ của nàng. Đúng là có phần không quen, kém chút liền hô 'Cô là ai?'

'Mà...sao Triệu Nhã lại ở đây? Không phải ta đã chết rồi sao...' Tần Hiên không nhịn được nhéo bắp đùi mấy cái. Mạnh đến mức khiến hắn phải hút mấy ngụm khí.

"Ách...vậy ra đây không phải là mơ." Tần Hiên thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nếu nói như vậy...có nghĩa là Chủ thể đã bị giết...là ai được nhỉ, hẳn là một trong mấy người Hàn Tuấn.

"A...Ngươi tỉnh rồi." Triệu Nhã có phần hơi bất ngờ. Đáng lí ra tên này phải mất thêm mấy tiếng nữa mới tỉnh chứ phải. Mà thôi, nhiệm vụ của nàng cũng đã hết.

Triệu Nhã bước ra khỏi phòng, tiện thể kêu Diệp Tố Tố mấy người.

Tần Hiên mở ra bảng thông báo.

"Tần Hiên chiến sĩ level 38 (học đồ)

EXP: 16 229/12 000 000

HP: 7 000/10 000 (+20HP/s, +5HP/2s)

MP: 7 989/8 000 (+10MP/s, +1MP/2s)

Nhanh nhẹn: 210

Phòng thủ: 267/520 (+5PT/s)

Tinh thần lực: 1 355/3 000 (+10TT/3s)

May mắn: 60 (tăng xác suất nhận đồ rơi từ boss)

*Kỹ năng chủ động: Lôi đình nhất kích level 20 (gia tăng 120% lực sát thương), Gia tốc tức thời level 5 (trong 5s, tăng thêm 20% độ nhanh nhẹn), cách đấu giả level 26 (kỹ năng cận chiến), bách phát bách trúng level 5 (đánh ngã mọi thứ trong bán kính 50m).

*Kỹ năng bị động: May mắn level 12 (tăng khả năng gặp trang bị hiếm rơi ra khi đánh quái), phục hồi level 16 (mỗi 2s hồi 5 điểm HP, 1 điểm MP), cảm ứng nguy hiểm level 10 (nhận biết sát khí trong vòng 150m), chúc phúc level 30 (tăng tất cả chỉ số thêm 30 điểm, lúc lượng MP còn dưới 5 điểm, có thể đổi HP ra MP)

*Kỹ năng đặc biệt: dung nham level 20.(độ thuần thục 310/800)

Túi trữ vật:

Đại đao*1, Búa tạ*1, tinh phiến*1, bình HP level 1*1, bình MP level 1*1, lông biến dị thú hổ*1, xương cốt *5, gói quà học đồ *1, Huyền Kiếm*1, bình HP level 2 *5, bình MP level 2*5, giới chỉ hạ cấp (dạng nhẫn)*1,thế giới huyễn tưởng thú triệu hồi.

Tích phân: 5 783 000"

Cũng không mấy thay đổi, nhưng độ thuần thục sử dụng dung nham đã tăng đáng kể.

Tần Hiên để ý thời gian còn lại của nhiệm vụ. "Còn lại: 42 phút".

Điều đó có nghĩa là hắn đã hôn mê suốt hơn 2 tiếng đồng hồ.

Đúng lúc này, cửa phòng đẩy ra, Diệp Tố Tố, Hàn Tuấn cùng Tiếu Phiên Phiên mười mấy người đi vào.

"Đội trưởng, ngươi tỉnh rồi!!"

"Đội trưởng! Mạnh mẽ!!"

"Tần đồng học, làm rất tốt."

"Đại ca, không sao là tốt rồi."

Tần Hiên khẽ gật đầu, cười nói. "Các ngươi không ai bị thương nặng cũng đã là điều may."

Dường như có một thứ gì đó thay đổi ở Tần Hiên. Đám người nghĩ không ra cũng đành cho qua. Hàn Tuấn ánh mắt lóe lên một tia vui mừng, rất nhanh, liền bị nén xuống.

"Ách, thực ra chúng ta có 16 người chứ không phải 15 a." Diệp Tố Tố vui vẻ nói. Thêm một người nữa còn sống, đối với nàng cũng là điều hạnh phúc rồi.

Tần Hiên hơi ngạc, không nhịn được hỏi. "Là ai vậy, Diệp tỷ?"

Diệp Tố Tố có chút ngoài ý muốn. "Chẳng phải cậu ta luôn nằm ở giường bên cạnh cậu sao?"

"...." Tần Hiên phản xạ có điều kiện quay người, ngu ngơ nhìn kẻ bên cạnh cũng không khác con nhộng là mấy.

"Cậu ta là....Đại lực? Ta thậm chí còn không nhận ra sự tồn tại của cậu ấy nữa..."

Tố Tố cười gượng " À, cậu ta hiện còn hôn mê, Tần đồng học chỉ mới tỉnh dậy, cảnh giác còn yếu, không phát hiện cũng là điều dễ hiểu."

Diệp Tố Tố bản thân như đang nhớ về khoảnh khắc lúc nãy. "Người đã kết thúc chủ thể...là cậu ta."

Tần Hiên quả thật rất bất ngờ. Ai cũng không nghĩ, một người vốn đã chết trong mắt bọn họ lại có thể làm điều mà không ai có thể làm được.

"Đại lực đã giết chết Chủ thể sao? Thật tuyệt!" Tần Hiên bản thân ngàn đoán cũng không thể đoán được Đại lực là người đã cứu bọn họ. 'Xem ra, ta đã quá coi thường cậu ta rồi.'

Thì ra lúc Tần Hiên ngã xuống, ai cũng chìm trong tuyệt vọng. Bọn họ lúc đó hầu như nhìn thấy tử thần ở sát bản thân hơn bao giờ hết.

Bỗng nhiên, vị trí Chủ thể xuất hiện một ngọn lửa nhỏ rồi "bùm" Chủ thể thét lên tiếng kêu tuyệt mệnh.

Quân chính phủ và người Mộc gia thôn không ai biết chuyện gì xảy ra, chỉ riêng Diệp Tố Tố mười mấy người nhận được thông báo của Chủ thần.

"Chúc mừng người chơi Đại lực tiêu diệt boss thế giới, zombie world, nhận được danh hiệu:

Kẻ chinh phục quái vật. Tăng 30% lực sát thương lên những sinh vật biến dị và 10% sát thương lên sinh vật siêu nhiên."

Kinh ngạc, không ai có thể đoán ra được kết quả như vậy. Chờ tiêu hóa xong chuyển biến bất ngờ này, đám người mới lục tục chạy đến gần vụ nổ.

Ở đó chất đầy xác chết đen sì, bị lửa đốt cháy. Dựa trên cảm giác chiến đấu, cuối cùng bọn họ cũng phát hiện một hơi thở yếu ớt bên dưới đống xác.

Tốn chút thời gian để lôi Đại lực ra khỏi đó. Tình trạng của hắn lúc bấy giờ rất nguy hiểm.

Cánh tay trái tím đen, cháy một mảng lớn. Cả người không chỗ nào lành lặn. Máu tươi nhuộm đỏ, chẳng cách nào nhận ra màu trắng vốn có.

Thấy Đại lực như vậy, không ai không khâm phục. Nếu đặt bọn họ trong hoàn cảnh đó, không ai dám chắc bản thân có thể làm một việc vĩ đại như hắn.

Tần Hiên nghe mà giật mình. Ánh nhìn của hắn về Đại lực cũng có chuyển biến lớn.

Lần đầu gặp Đại lực trong phòng thi, Tần Hiên vẫn nghĩ hắn chỉ là một tên đầu gấu, bạo lực, chẳng khác gì những kẻ giang hồ ở khu dân nghèo, những gã mà hắn gặp mỗi ngày.

Sau đó, Diệp Tố Tố nói về một số tình hình hiện tại của Mộc gia thôn cũng như quân chính phủ. Tỷ như Mộc Lương Trí quá thương tâm mà chết, tỷ như Mộc gia thôn cùng quân chính phủ đã làm hòa.

"Mộc gia thôn, sẽ bị phá hủy sớm thôi." Lâm Lạc khẽ lắc đầu.

Hòa bình, hai từ quá xa xỉ ở thế giới này. Mộc gia thôn người đối với chính phủ không khác gì những quả bom hẹn giờ.

Người Mộc gia thôn là biến số gây tai họa cho thế giới. Vì bộ gen vô cùng hoàn hảo, cũng như trí thông minh tuyệt đỉnh của họ.

Hơn nữa sau vụ vi rút, toàn thế giới người sống không quá một tỷ. Khẳng định các quốc gia sẽ không tiếp tục để yên cho Mộc gia thôn tồn tại.

"Điều này...rất đúng. Chỉ là không biết Mộc gia thôn sẽ lựa chọn như thế nào." Tần Hiên thở dài, Mộc gia thôn đúng là khiến bọn họ có chút sợ hãi.

Là đối với những thứ không thể nắm giữ trong lòng bàn tay mà sợ. Bởi ngươi sẽ bị giết lúc nào không hay nếu tỏ ra khinh suất.

Đúng lúc này, một tiếng rên phá vỡ không khí âm trầm. Nhất thời, đám người vui mừng nhìn kẻ trước mắt khó khăn cử động. Không sai, Đại lực đã hồi tỉnh.

Vẻ mặt hắn ngu thấy rõ, cũng phải, tự dưng vừa mở mắt ra đã thấy một đám người nhìn mình như nhìn con mồi, hơn nữa đám người này đối với hắn lãnh đạm, nước sông không phạm nước giếng.

"Gì...thế này."

Tần Hiên tự tận đáy lòng cảm kích. Một mạng này người ta giúp ngươi nhặt lại, chí ít cũng phải tỏ chút lòng thành. "Cảm ơn cậu, Đại lực."

Tố Tố buồn cười nhìn Đại lực ngây ngốc không hiểu, đành phải tiến lên giải thích.

Đám người nháo một hồi thì bỗng nhiên nhận được một thông báo trong đầu. "Chúc mừng người chơi Đại lực. Ngươi giết một Boss có đẳng cấp lớn hơn gấp 3.2 lần, Chủ thần đặc cách cho ngươi quyền mở ra lựa chọn nghề nghiệp."

Lại một lần nữa kinh ngạc, Đại lực trong sự chúc mừng của mọi người. Hơi run rẩy pha lẫn chút hồi hộp.

"Ta chọn...chiến sĩ."

Vậy là từ lúc này, Đại lực đã thật sự trở thành một đồng đội chân chính của bọn họ.

Không ai để ý trong góc tối, Kỷ Hằng nhìn về phía Đại lực chính là nồng đậm ghen ghét cùng không cam lòng.

Sau một lúc, Mộc Triệt đến tìm bọn họ.

Chào hỏi vài câu khách sáo, Mộc Triệt liền đi thẳng vào vấn đề. "Tôi muốn hỏi, các cậu có dự định nào chưa? Nếu được, tôi hi vọng mọi người sẽ ở lại cùng chúng tôi."

"Điều đó...không thể a, chúng tôi rất xin lỗi." Tần Hiên hơi áy náy.

Mộc Triệt thở dài, không để ý câu trả lời của Tần Hiên mà tiếp tục nói.

"Tình hình Mộc gia thôn hiện tại chắc các vị đã rõ. Chúng tôi sẽ rời đi và định cư ở Nam cực, Mộc gia thôn sẽ hoàn toàn biến mất trong mắt thế nhân.

Bất quá, chúng tôi sẽ để lại một nhóm người đi khắp thế giới để tiêu diệt "tàn dư của vi rút""

"Đó là?" Tàn dư của vi rút? Chẳng lẽ...

"..."Tàn dư của vi rút" chính là các dị năng giả" Mộc Triệt âm trầm nhìn Tần Hiên bọn người.

"Dị năng giả chính là những biến số cần phải biến mất ngay lập tức. Nếu không, trật tự của thế giới sẽ một lần nữa bị đảo loạn.

Dị năng...không nên tồn tại trong một thế giới hòa bình. Chính vì thế nên...chúng tôi sẽ tiêu diệt tất cả dị năng giả."

Tần Hiên không nhịn được nhíu mày. "Bọn tôi...cũng nằm trong số cần tiêu diệt đó phải không?"

Mộc Triệt bình tĩnh nói. "Chính vì không muốn làm hại các bạn, chúng tôi mới ngỏ lời mời các bạn sống cùng chúng tôi...

Hơn nữa, bản thân ta cũng không muốn phải ra tay với những người đã giúp đỡ Mộc gia thôn. Nên...hi vọng mọi người hợp tác."

Im lặng, không khí bị đè nén đến thở cũng khó.

"Bọn tôi, không có sự lựa chọn khác, đúng chứ?" Tần Hiên tự giễu, ánh mắt nhìn về phía Mộc Triệt sắc bén hẳn.

"Không, chúng tôi sẽ không chấp nhận."

Mộc Triệt hơi sững sờ vì sự quả quyết đó. Cuối cùng, Mộc Triệt cũng đành thở dài. "Đã sớm biết các bạn sẽ chọn như vậy mà tôi vẫn còn giữ chút hy vọng."

Hắn đứng dậy, bước ra khỏi cửa phòng. "Các bạn còn nhiều cơ hội để suy nghĩ, hy vọng, khi tôi trở lại lần nữa, các bạn sẽ đổi ý."

Tần Hiên mấy người nhìn cánh cửa khép lại, nét mặt thoáng cười.

"Muốn giữ chúng ta ở lại? Rất khó đấy."

"Thời gian đếm ngược: 10...9...6....4....2..."

"..1..."

"Xin chúc mừng, tiểu đội phía Đông đã hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn. Ban thưởng mỗi người 2000 tích phân, 3 ngày ở thế giới cũ.

Lập tức dịch chuyển đến Chủ thần không gian."

Một vòng xoáy sâu hun hút hiện ra dưới chân, kéo đám người vào bên trong...

......................

Chửi ta cũng được, mắng cũng chả sao, hai tuần nữa thi cuối kỳ rồi T^T. Con tác quả thực muốn phân thân cũng không được.

Nhóm ba đứa mà đứa nào cũng bận ôn thi =.=

Thế nên tháng này ta chỉ có thể duy trì lịch đăng 1 ngày/chương (trừ T2, T6)

Ta muốn bạo lắm, mà không thể T^T. Ai bảo ta ngu học quá chi =.=

Vậy nên, mọi người thông cảm giúp, thi xong ta sẽ từ từ bạo. \(=^.^=)/