Chương 64: Kế hoạch có chút nhanh (3)

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 64: Kế hoạch có chút nhanh (3)

Chương 64: Kế hoạch có chút nhanh (3)

Chương 64: Kế hoạch có chút nhanh (3)

P/S: Còn thiếu đây là Demo đọc tạm, ngày mai sẽ có bổ sung.

Hoả diễm đao pháp, môn đao công này là thứ mà đi theo Đại Lực ngay từ những ngày đầu. Muốn nói môn này mạnh thì có hơi quá nhưng nếu nói yếu thì lại đánh giá thấp nó, thứ này cứ nằm ở một mức lưng chừng trong tất cả võ học của Đại Lực. Cho dù như vậy, môn đao công này lại là thứ được Đại Lực sử dụng nhiều nhất cũng như là luyện tập nhiều nhất.

Ngày qua ngày, từ những buổi luyện tập cho tới những trận chiến lớn nhỏ. Hoả diễm đao luôn được Đại Lực sử dụng cho giao chiến, ngọn lửa của nó cứ như vậy liên tục được rèn luyện qua năm tháng. Cuối cùng giờ đây, thứ ngọn lửa ấy bây giờ đã bùng cháy lên một sức nóng mãnh liệt phá đi giới hạn sức mạnh của chính bản thân nó.

[Hoả diễm thuật] đã bị Đại Lực cho [Hoả diễm đao] thôn phệ lấy tinh hoa của nó để bổ sung vào cho mình. Làm cho uy lực của môn võ công này cũng tăng mạnh, từ đẳng cấp Huyền môn hạ cấp giờ đây nó đã vươn tới Huyền môn trung cấp. Nhìn có vẻ nhỏ nhưng sức mạnh mà nó mang lại đã khác một trời một vực, nếu nói ở Huyền môn hạ cấp ngọn lửa của Đại Lực chỉ có phạm vi quanh thanh đao cùng giải phóng theo hướng chỉ định. Thì giờ đây ngọn lửa ấy như đã bắt đầu sinh ra hình thù nhất định, quanh cây đao được nó bao phủ nhờ đây ẩn chứa tiếng gầm gừ của một mảnh thú nào đó đang bị giam giữ.

Và một khi nó được giải phóng, thứ sức mạnh khổng lồ ấy sẽ mang lại cho kẻ đối đầu nó một nổi khiếp sợ. Chính là lúc này, những tên đeo mặt nạ điều khiển bọ kia là người hiểu rõ nhất.

[Hoả diễm đao - Trung Thiên Bộc] một trong 6 chiêu thức của Hoả diễm đao lúc này được tung ra. Một bức tường lửa khổng lồ được dựng lên như một cơn sóng vỗ mạnh về bọn hắn. Nắm giữ độ thuần thục [Lô Hoả Thần Thanh] chiêu thức này được Đại Lực tung ra một cách cực kỳ nhẹ nhàng nhưng hiệu quả. Chỉ trong chốc lát một lượng lớn quân địch đã bị bao chùm lấy bởi những ngọn lửa.

Một số thì may mắn thoát được nhưng đợi chờ lấy bọn hắn là những người gác đêm lúc này đã tung ra rất nhiều chiêu thức nhằm kết liễu đối phương. Có thể nói, Đại Lực cùng đám người gác đêm đã mở ra một con đường cho Sói tiến thẳng tới chỉ huy của bên địch. Không phụ lòng mong đợi của tất cả, Sói nhẹ nhàng bay thẳng tới tên chỉ huy bên kia.

Tên kia cảm nhận được tình thế không đúng cũng không chần chừ gì, hắn liền nhanh chóng điều khiển lũ bọ tạo ra một lá chắn phía trước. Bản thân thì nhanh chóng vận công, hai tay y bắt đầu thủ thế tích tụ lực lượng. Cả cơ thể của gã này trở nên xanh xao rất nhanh, như dính phải căn bệnh phong hàn nào đó.

''Độc Nguyên Bích Tiễn.'' Hắn hét lên một tiếng, hai ngón tay khép lại hướng thẳng về Sói. Tiếp đến một luồng sáng xanh từ tay gã chỉ huy kia phát ra bắn thẳng về Sói.

Sói bình tĩnh nhìn đòn tấn công hướng về mình, hắn chỉ chầm chậm giương kiếm lên. Sau đó trước sự bất ngờ của gã chỉ huy cũng như đám người Đại Lực, Sói nhẹ nhàng gạt đi hai đòn tấn công đánh tới.

''Không thể nào!!!'' Tên chỉ huy lúc này như mất trí gầm rú điên cuồng, rồi liên tục tung ra liên hoàn chỉ tới tấp Sói.

Các luồn ánh sáng như hoá thành những con rắn giương lấy nanh vuốt mình hướng thằng về sói, tưởng rằng khi bị bao vây bởi đàn bọ cùng đòn tấn công phải lấy đi một ít da cùng thịt của Sói.

Nhưng mà,

Làm cho tên chỉ huy thất vọng, khi đám bọn cùng đòn tấn công của hắn sắp chạm tới Sói. Thì đột nhiên, một làn khói trắng từ phía sau tràn tới bao chùm lấy Sói tạo thành lá chắn cùng áo giáp cho y. Đám bọ đang bao vây lấy Sói bị mùi hương từ làn khói ảnh hưởng, chúng lập tức mất khả năng hoạt động rơi xuống mặt đất ngay trong lúc đấy.

Một cảm giác lạnh cả gáy từ tên chỉ huy xuất hiện, nó xông thẳng vào các giác quan tay và chân của gã chỉ huy. Gã lúc này gần như không thở được, có một thứ gì đó đang bóp lấy cổ họng cùng trái tim của hắn. Khiến cho gã không thể cử động được nữa, luồng khí vận hành giữa hai bàn tay lúc này cũng bị đình chỉ. Gã gần như không còn ra được các phương án đối ứng nữa, chỉ trơ mắt nhìn bóng hình Sói ngày càng tiếp cận gần đến mình.

Làn khói của đội trưởng lúc này đã nuốt trọn cả hai người. Làm cho phía bên ngoài không thể biết được tình hình bên trong, nhưng với những hành động mới nãy của cả hai thì kết quả đã được đón được. Nhanh chóng, tiến chém giết cùng la hét át hẳn đi sự tò mò của đám người. Mặc dù khói của đội trưởng có thể khắc chế lấy đám côn trùng, nhưng số lượng quá lớn cùng đông khiến cho đội trưởng không thể với tới được.

Vì thế đám người kia vẫn có thể đưa ra phản kích dựa vào những hạn chế ấy. Mặc dù sự chống trả diễn ra gây một ích bất lợi cho đám người Đại Lực, nhưng như một lẽ tất yếu sự vùng vẫy ấy nhanh chóng bị dập tắt.

Thực lực của đám người Đại Lực không phải yếu, hơn nữa những kẻ tới đây thực hiện nhiệm vụ đều là tinh nhuệ trừ khi gặp phải quá nhiều thứ bất thường hoặc thực lực quá cao. Nếu không thì muốn cản lại bọn hắn không khác gì người si nói mộng.

''Hoả diễm đao: Húc Nhật Luân''

Đại Lực thi chuyển một thức trong đao công của mình, hắn xoay tròn tạo thành hình dạng của một bánh xe. Ngọn lửa từ cây đao phát ra, bị điều khiển bởi lực xoay người của Đại Lực. Tạo thành một bánh xe lửa xông vào hàng ngũ kẻ địch, làm cho đám kia tổn thương không ít. Bọn côn trùng gần như bị lửa của Đại Lực khắc chế, còn một vài tên muốn sử dụng chân khí cường hoá thì lại gặp phải đội trưởng hoặc đám người gác đêm ngăn cản.

Nên tạo ra tình huống trước mắt như vậy, Đại Lực gây sát thương diện rộng phối hợp với Sói tấn công lấy kẻ cầm đầu. Mặc dù nói, nếu Đại Lực có thể vận dụng độc công của hắn có lẽ cuộc chiến đã có thể kết thúc nhanh hơn ít nhiều. Bởi dù sao đám người kia mặc dù cũng là cao thủ dùng độc, nhưng lại là kẻ dựa trên côn trùng mà đầu độc đối thủ.

Nào như Đại Lực truyền độc vào trong không khí để tấn công. Dựa vào đội trưởng có thể dùng lấy mùi hương từ khói để ảnh hưởng tới côn trùng của đám người kia, hắn đã phán đoán được đám người kia ít nhiều không có biện pháp phòng bị lấy đầu độc qua không khí.

Nhưng mà nếu Đại Lực làm như vậy, có thể ảnh hưởng tới đồng đội xung quanh. Một khi hắn bắt đầu tấn công thì chắc chắn sẽ không phân địch ta, nên chỉ khi đang hành động một mình hoặc tình thế bắt buộc hắn sẽ không sử dụng cách thức này.

Một bên Đại Lực còn đang thiêu đốt xung quanh, thì cuộc chiến của Sói với tên chỉ huy đã đến hồi kết. Một vật gì đó từ trong làn khói bay ra ngoài, sau đó lăng lóc như một quả bóng chạm vào chân của một tên người gác đêm đang chiến đấu. Gã kia cũng không hề nhìn lại thứ bay tới mình là gì mà thuận theo bản năng cho nó đao.

Thứ như quả bóng ấy bị cho một đòn làm nổ tung làm máu bắn tung toé ra xung quanh, các bên lúc này đã giết đến điên nên không còn để ý tới mà lại tiếp tục lao vào nhau chém giết.

Phía bên đội trưởng lúc này đã xuất hiện thêm một bóng người, nhưng mà hắn không thèm để ý tới mà chỉ nhả ra một làn khói rồi lầm bầm:

''Đám điên này một khi đã đánh là chả có giữ lại gì nữa, đến cả người cầm đầu chết mà còn chả quan tâm.''
------------

Ngày mai bổ sung phần còn thiếu với thêm 2 chương mới tạ lỗi.