Chương 62: Kế hoạch có chút nhanh

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 62: Kế hoạch có chút nhanh

Chương 62: Kế hoạch có chút nhanh

Chương 62: Kế hoạch có chút nhanh

''Vẫn là ngươi nghĩ khế ước chúng ta ký vẫn là tượng trưng?'' Bạch tiêu đầu khuôn mặt khó hiểu nhìn lấy người ở phía trước mình.

Tên trùm mặt khi bị nói như vậy liền liều mình ngồi dậy, một mặt tức giận nói lấy: ''Là ngươi lấy tay của ta ký, chứ không phải ta.''

''Vẫn là tay của ngươi a, yên tâm đi dù ngươi không muốn nói cũng phải nói thôi.'' Vừa nói Bạch tiêu đầu vừa lấy ngón tay khuấy lỗ tai của mình, xong từ trong người lấy ra một cuộn giấy cổ. Từ chất liệu bề mặt giấy có thể thấy được thứ này đã có niên đại rất xa xưa, hắn vừa mở tờ giấy vừa đung đưa trước mặt tên kia.

''Đến lúc trả nợ rồi cưng.''

''Ngươi...'' Tên trùm mặt đang muốn nói gì bổng nhiên cứng đờ, đôi mắt lúc nãy còn tràn ngập sự tức giận đã bị thay bằng sự vô hồn. Khuôn mặt của hắn lúc này đã giãn ra quay lại sự bình tĩnh, sự bình tĩnh đến đáng sợ.

''Nói đám người các ngươi tính làm gì trong này.''

''Triệu.....hồi......!##14.......'' Giọng nói nặng nề cùng ngập ngừng của tên đeo mặt nạ

Sắc mặt của Bạch tiêu đầu ngày càng ngưng trọng, cho đến những lời nói cuối cùng của gã kia. Cuối cùng tên đeo mặt nạ kia chút lấy hơi thở cuối cùng, tình trạng của hắn hiện tại đã gần như bị huỷ hoàn toàn. Khuôn mặt của y lúc đã trở nên be bét, miệng tràn ngập máu. Ngực hắn xuất hiện vòng xoáy như bắt đầu huỷ duyệt lấy cơ thể này.

Bạch tiêu đầu chỉ im lặng nhìn lấy tên kia từ từ bị nhấm chìm vào hư không, sau khi cái xác của tên đã không còn tồn tại. Hắn đứng lên nhìn lấy tờ giấy cũ nát phía bên mình, không khỏi thở dài ra một hơi.

''Tất cả là vì sao chứ? Đám người các ngươi đúng là rảnh tới hoảng ư.''

Đôi mắt của Bạch tiêu đầu nhìn lên bầu trời, mặt y trở nên mông lung, vô định y gần như tung bay theo suy nghĩ của mình. Cuối cùng một tiếng động phá đi sự đắm chìm ấy, Bạch tiêu đầu tỉnh lại hắn lắc đầu một cái. Sau đó liền lập tức phi hành hướng tới vị trí đám người Đại Lực.

---------------
''Kang, kang''.

Sau tiếng đập cuối cùng, âm thanh liền im bặt. Lý tiêu đầu nhìn trước mắt đồ vật mà hắn đã tạo ra, sau khi quan sát kỹ hắn hài lòng gật đầu.

''Dù chỉ xài một lần, nhưng uy lực chắc chắn là phải làm cho mấy lão già kia phải chú ý tới. Thật là không muốn dùng a.''

Cất lại những lời phàn nàn cùng tâm tư của bản thân. Lý tiêu đầu thu dọn đồ dùng của hắn lại, mặc dù hắn tập trung hết tinh thần vào làm đồ vật. Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không nắm bắt được tình hình đang xảy ra bên ngoài. Lý tiêu đầu liền chọn một phương hướng đi tới nơi xảy ra trận đánh rồi bình thản đi bộ tới.

Ở phía bên kia.

Đại Lực cùng nhóm người gác đêm lúc này đang bắt đầu xử lý xác của tên quái vật kia. Dù hiện tại bọn hắn đang có nhiệm vụ trên người, nhưng người lãnh đạo lúc này không thấy. Mà thi thể của tên này có giá trị nguyên cứu rất cao, chỉ dựa vào thịt đã có thể chịu được một loạt bom nổ cường độ cao đã cho thấy thứ này nếu có thể phục chế cho dù không mạnh như bản gốc nhưng chỉ cần đạt được một nữa đã là thành công.

Vì thế những tên thuộc dạng nguyên cứu trong đội lúc này đang làm việc với hiệu suất cao nhất. Phạm Đức cùng Đại Lực cũng gia nhập trong tổ đội này. Đại Lực sở dĩ tham gia được bởi vì dù sao hắn cũng là một tên y sĩ, cho dù nghiên cứu trên cơ thể người của hắn cũng không nhiều. Nhưng có thể từ từ bổ sung về sau, với lại hắn cũng nhìn ra được tiềm lực của thứ này. Bản thân Đại Lực là một tên tu luyện ngạnh công, nếu có thể kết hợp thứ này vào võ học của hắn. Dù uy lực không mạnh như bản gốc, nhưng phong cách đánh nhau liều mạng của hắn có thể được phát huy hoàn toàn.

Không còn phải như trước đợi đồng đội cứu, hay phép màu xuất hiện. Bởi dù sao, võ học của hắn cũng đến từ hoang dã giống như đám côn đồ ngoài đường. Không như những tên đệ tử đến từ các môn phái kia, khi ra chiêu đều có trình tự hoặc điều khiển cực kỳ tinh vi. Dẫu sao người ta đều có giáo viên hỗ trợ, cùng luyện tập liên tục để có kinh nghiệm.

Nào như hắn ban đầu có được võ công đã là bị người ta đánh cho thừa sống thiếu chết, chiêu thức cũng chỉ có từ hệ thống hiểu được sau đó chỉ vào khí lực lớn hơn mà đè đánh. Nói luyện tập cũng chỉ là thực hiện liên tục chiêu thức để có thể quen thuộc hoặc là luyện ngạnh công để tăng khả năng ăn đòn rồi đánh trả. Nhưng kể từ khi luyện được [Độc Sa Chưởng] Đại Lực đã bắt đầu thay đổi phong cách đánh nhau của hắn.

Chuyển từ dùng lực áp đối phương sang dùng độc đánh từ xa. Khỏi phải nói phong cách này có bao nhiêu phần hèn mọn, nhưng nó lại cho hiệu quả cao đến đáng ngờ. Trừ những lúc ''máu dồn lên não'' khiến hắn liều chết đánh nhau, khi hắn sử dụng độc công thì tuần xuất bị thương của hắn cũng giảm dần.

Nhưng khi tổ hợp [Đồng Tử Công] + [La Hán Chân Kinh] xuất hiện, Đại Lực lại bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để kết hợp được 2 phong cách này của hắn lại với nhau. Một bên dùng độc nhưng vẫn có thể phát huy ngạnh công một cách hiệu quả. Dĩ nhiên hiện tại đó mới chỉ là một con đường hắn suy nghĩ tới, dù sao hắn đã không còn là người không có chỉ dẫn như trước. Hai sư phụ còn ở nhà lấy chờ hắn học hết y bát của họ đâu, ngu gì không về xin ý kiến từ họ chứ.

Vì vậy Đại Lực nhanh chóng lấy ra một cái hộp bằng sắt phía trên dán lấy nhiều tấm bùa, cắt lấy một khối thịt lớn từ tên quái vật kia bỏ vào hộp. Khỏi phải nói thể xác của tên này cứng đến cỡ nào, ngoại trừ phần đầu và sống lưng bị phá hỏng hoàn toàn do là nơi bị nhiều người tập trung lực lượng oanh kích nhất. Tất cả những bộ phận còn lại thì vẫn còn nguyên vẹn hoặc chỉ bị cháy xém một chút.

Làm cho đám người gác đêm không khỏi cảm thấy may mắn, nếu không phải nhóm Đại Lực chạy tới kịp thời. Thì bọn hắn cho dù có hạ được thứ này, cũng phải phí một phen công phu hơn nữa còn có thể đánh đổi bằng một đám đồng đội bị trọng thương hoặc chết.

Gã râu dê cầm đầu đám người gác đêm lúc này bước tới gần đội trưởng. Vừa nhìn lấy đám người mổ xẻ con quái, hắn quay đầu lại chân thành nói:

''Cảm ơn các ngươi đã tới giúp.''

Đội trưởng lúc này đang gặm lấy tẩu nhả khói, nghe được lời cảm ơn chỉ cười đáp lại:

''Đồng đội với nhau mà còn cảm ơn gì. Chỉ là chúng ta tới trước mà thôi, dù sao đám người kia chắc cũng đang chạy tới đây.''

Gã râu dê nghe vậy cũng chỉ gật đầu tán thành, sau đó cáo từ rời đi. Sở dĩ gã này vội vàng như vậy bởi trong nhóm của hắn có hai tên bị thương. Hắn cần xem thử hai gã này đã chuyển biến thế nào. Đội trưởng nhìn lấy tên râu dê rời đi cũng không nói gì, chỉ yên lặng gặm tẩu thuốc nhìn về một hướng nhất định như đang đợi điều gì đấy.

''Oi, Đại Lực ngươi cắt một miếng thịt lớn như vậy để làm gì.'' Phạm Đức nghi vấn hỏi lấy tên đồng đội của mình.

''Làm điều giống như ngươi tính làm thôi.'' Đại Lực nhàn nhạt trả lời.

''Khà khà, tên lưu manh.'' Hai tên như hiểu ý nhau một mặt cười cợt, nhưng đôi tay thì vẫn nhanh chóng xử lý mẫu vật. Bởi bọn hắn biết nếu không nhanh lên thì khi đám người gác đêm kia tới, lưu lại cho bọn hắn chỉ còn cái nịt. Mấy tên thuộc đôi nguyên cứu bên đám người gác đêm cũng là tâm tư như vậy, nên đám người ăn ý không chọc phá lẫn nhau mà chỉ chú tâm làm việc.

May mắn, Đại Lực cùng đám người kia đều lấy được thứ mình cần khi quân viện trợ đến. Những người gác đêm kia khi nhìn thấy tình cảnh xung quanh đều rất bất ngờ. Đặt biệt là xác con quái vật nằm ở kia, hình dạng của nó thật sự luôn cho người lần đầu nhìn vào cảm giác buồn nôn.

Cuối cùng mọi thứ kết thúc khi Lý tiêu đầu cùng Bạch tiêu đầu xuất hiện, phân biệt đám người xử lý xác cùng hỗ trợ những người bị thương. Còn bọn hắn thì bắt đầu lập nước đi kế tiếp cho nơi tiếp theo. Bởi từ thông tin Bạch tiêu đầu có được, vị trí của các điểm kết giới đã có. Cùng với đó là thông tin tại sao bọn hắn lúc này đều không gặp được kẻ địch cảm trở.

Không phải khi đám người nghe được đáp án cũng rất bất ngờ, ai mà nghĩ rằng lực lượng viện trợ mà Lý tiêu đầu kêu gọi có thể gây áp lực cho đám người kia nhiều đến vậy. Lý tiêu đầu nghe xong cũng gãi mủi cười khổ:

''Ta cũng đâu nghĩ rằng mấy thằng kia vậy mà cùng nhau xuất hiện tại đây chứ.''

Bạch tiêu đầu từ chối cho ý kiến, mà chỉ tập trung vào vị trí các điểm kết giới có trên bản đồ. Hiển nhiên đây cũng là từ tên đeo mặt nạ bên kia cậy ra thông tin.

''Xem như là lực lượng bên ngoài đều bị vận dụng cho cản trở đám người ngoài kia. Nhưng lực lượng bên trong vẫn còn, với sức lực của đám chúng ta thì cùng lắm hạ thêm được 3 kết giới. Vậy xem như nhiệm vụ....''

''Cái đó thì không cần quan tâm, nhiệm vụ các ngươi là kéo dài thời gian để chúng ta tìm được căn cứ chính của chúng thôi. Công việc còn lại sẽ do chúng ta đảm nhiệm.'' Lúc này một giọng nói lạ vang lên, làm cho đám người gác đêm cùng nhóm Đại Lực rợn tóc gáy. Ngay lập tức đám người đều vào tư thế chiến đấu, bùa chú đã cầm trên tay, kiếm được rút khỏi bao cùng cung đã cài tên. Bọn hắn nhanh chóng quan sát xung quanh đều tìm lấy kẻ vừa nói.

''Bình tĩnh đi, mấy lão ta không ở gần đây đâu. Chắc trốn ở xó xỉnh nào rồi.'' Bạch tiêu đầu nhanh chóng cho cả đám một viên thuốc an thần, hạ xuống sự căng thẳng cho bọn hắn.

''Vậy chúng ta chỉ cần kéo dài cho các ngươi chứ gì. Được thôi, đám các ngươi nhanh mà xác định vị trí nếu không cả lũ ngắm gà thoả thân đấy.'' Lý tiêu đầu nhìn lên một khoảng trời nhất định nói.

''Được.'' Giọng nói xa lạ ấy lại vang lên, rồi cuối cùng im bặt.

Lý tiêu đầu sau đó nhanh chóng chọn lấy một vị trí rồi nói: ''Chỗ này gần nhất chúng ta, nên cứ đánh qua đấy đi....'' Còn chưa nói hết lời, một tiếng nổ từ xa vang tới. Đám người hướng mắt về đấy liền nghe được tiếng chửi thề cùng tiếng thét xung quanh.

''Giết......''

''Chơi chết cả lò chúng nó đi..''

''#!!@$!$''

Bạch tiêu đầu vừa nghe được tiếng này vừa nhìn về Lý tiêu đầu lúc này đã đứng hình, không khỏi nói:

''Đúng là đám người kia thật là ra sức a.''

''Đúng là thật ra sức a.''

Lý tiêu đầu không nói nên lời, nhưng nghĩ đến điều gì liền lấy một tờ giấy ra viết vội vàng sau đó nhìn về bốn phía hỏi.

''Cú ở đâu?''

Phạm Đức lúc này nghe mình bị nhắc đến không hiểu điều gì, nhưng dơ tay lên. Lý tiêu đầu nhìn thấy liền quăng tới tờ giấy bảo.

''Giao cho kẻ tên là Hà Nhậm sau đó đồng hành cùng tụi hắn.''

Phạm Đức tuân mệnh gật đầu, lập tức cáo biệt đám người Đại Lực sau đó phi hành đi.
-----------------
Trước cổng thành,

Một tên thanh niên với làn da xanh xao, tay cầm lấy trường thương người cưỡi chiến mã đang từ từ bước vào thành. Phía sau hắn là một loạt tên đều có làn da giống hắn, bọn này đều trang bị như một quân đội chính quy. Có thương có cung, người cưỡi chiến mã lúc này đang theo sát lãnh tụ của bọn hắn. Hơn nữa trong đám quân đội này còn có một số tên người giấy với người đá đang theo sát tiến vào.

Tên thanh niên trên mặt không hề biểu lộ cảm xúc, nhìn về một phương hướng sau đó nói:

''Ta tới theo giao kèo rồi, ngươi đang ở đâu tên chó nhà giàu kia.''