Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 61: Mắt (4)

Chương 61: Mắt (4)

Chương 61: Mắt (4)

''Hú hồn may là chạy tới kịp, không là phải hốt xác vài tên rồi.''

Phạm Đức từ đâu xuất hiện sử dụng cái khiên của mình đỡ lấy đòn đánh cho hai người gác đêm. Tên râu dê lúc này nhìn thấy có cứu viện tới, không khỏi thở phào sau đó hắn liền lập tức điều khiển liềm của mình hướng tới những cái xúc tu của con quái kia. Hai lưỡi liềm lúc này như hoá thành cuồng phong điên cuồng ập tới những xúc tu, rất nhanh chóng liền cắt đứt bọn chúng.

Tên quái vật lúc này phát giát được tình thế có vẻ như không ổn, liền lập tức muốn chạy đi. Chỉ là khi nó nghĩ vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy 4 chùm ánh sáng nhỏ đang hướng tới đập vào nó. Nhìn thấy nguy hiểm trước mắt, tên quái vật làm sao có thể đứng yên được nó rống lên một tiếng, cánh tay trái của hắn ngay sau đó liền lập tức hoá bự ra. Nó nhanh chúng dùng cánh tay ấy làm lá chắn trước đợt tấn công này, cùng với đó là những xúc tu sau lưng nó lạp tiếp tục mọc ra. Nhưng khác với những lần trước, số lượng xúc tu đợt này có vẻ nhiều.

Phạm Đức cùng gã râu dê đêm đang muốn đánh lén, cũng phải lập tức dừng lại mà phòng thủ bảo vệ cho những gã phía sau. Thế là một quy trình quái dị được hình thành, những chùm sáng hướng tới tên quái vật hắn đỡ sau đó là hàng loạt xúc tu đập tới đám người gác đêm, Phạm Đức cùng tên đội trưởng đỡ lấy.

Đại Lực cùng đám người đội trưởng mới lúc này tiến tới, nhưng sau đó liền lập tức tách ra. Đại Lực bay lên những mái nhà khác nhau, tay hắn lúc này đang cầm chặt lấy nhiều viên bi. Trạng thái của hắn lúc này có chút khác thường, da của hắn đỏ rực hay tai thì như đang bốc cháy lâu lâu lại thấy khói bóc lên từ chúng. Những viên bi trên tay hắn lúc này như bị bỏ vào lò đốt, bốc cháy dữ dội.

Sau đó liền thấy, hắn từ những vị trí khác nhau liên tục bắn ra những viên bi. Lực bắn của Đại Lực có chút lớn, bằng chứng là vì khi những viên bi vừa rời tay hắn liền xuất phát với một tốc độ khủng khiếp như hoá thành ánh sáng bắn về phía tên quái vật. Thì ra những đòn tấn công mới nãy là do Đại Lực sử [Đạn Chỉ Thần Công] + [Đồng Tử Công] nội lực, nói tới cũng thật kỳ lạ dù cho hắn đã thành công hợp nhất [Đồng Tử Công] + [La Hán Tâm Kinh] để tạo thành một môn luyện thể mới. Nhưng chúng lại chỉ đóng vai trò như một hình thái khác của hắn, bởi vì khi Đại Lực không vận hết công lực thì hắn chỉ có thể phát động nội lực từ một trong 2 môn kia. Điều này làm hắn rất mơ hồ và mông lung về tình trạng của mình, bởi vì đang trong quá trình nhiệm vụ nên hắn cũng thể dành quá nhiều thời gian để nguyên cứu được.

Trong khi Đại Lực đang thực hiện quấy rối từ xa, thì đội trưởng cùng sói lại băng băng chạy một đường thẳng tới tên quái vật. Trên mặt hai người họ không hề biểu hiện lên sự gấp gáp hay lo sợ gì, mà chỉ bình tĩnh tiến tới. Như thứ trước mặt họ cũng không phải thứ gì quá to tát. Hiển nhiên trạng thái của hai người này đã lọt vào mắt của tên quái vật. Như hiểu được điều gì, con quái vật hét lên một tiếng chói tai rồi điên cuồng đánh tới hai người kia.

Nhưng lần này, nó đã không còn lao đầu đánh tới như một con chó dại. Thay vì đó, tên này lại dùng mãnh vỡ từ đống đổ nát làm vũ khí ném thẳng về đám người Đại Lực.

''VL, cái thằng này còn biết xài ám khí sao.''

Phạm Đức bất ngờ thốt lên một câu, sau đó liền nhanh chóng dùng lá chắn của mình hoá giải lấy đòn công kích từ tên quái vật đánh tới.

''Oi, mấy thằng kia. Đứa nào còn đánh được thì lết cái đít qua đây giúp một cái''

Gã râu dê cũng thấy tình huống không ổn, liền hô lên trợ giúp. Hai tên người gác đêm vừa được Phạm Đức cứu liền phản ứng nhanh nhất, bọn hắn từ trong người phân biệt lấy ra một cây gậy cùng roi. Tên dùng gậy liền chạy lên đứng cùng với Phạm Đức đám người phòng thủ lấy đòn tấn công, cái gậy của tên này sử dụng cũng không phải bình thường. Chỉ thấy mỗi cái xút tu bị hắn đánh vào đều có xuất hiện vết cháy xém như bị người ta đốt, phối hợp với côn pháp của gã này như phong ba khiến cho tuần xuất tấn công lên đám người Phạm Đức được giảm xuống.

Gã cầm roi thì lúc này lại rẽ ra một hướng khác, sau khi đã xác định được vị trí của mình không còn ở gần đồng đội. Hai tay cầm roi của hắn lúc này khẽ động, cặp roi mà gã này sử dụng cũng rất kỳ lạ. Một cái roi được làm bằng da khi tấn công cũng gây hiệu ứng như cậy gậy của gã kia, còn một cái còn lại thì được làm bằng kim loại mà lại thứ này gây hiệu quả còn tốt hơn nữa. Chỉ thấy mỗi lần đầu roi ấy chạm vào một cái xúc tu, thứ ấy liền lập tức phát nổ.

Mà tốc độ ra chiêu của gã này lại rất nhanh, hai cặp roi lúc này chỉ còn lại tàn ảnh. Tạo nên một vùng công kích rộng lớn, không chỉ những cái xúc tu nổ tung mà còn có những vùng đất bị đầu roi ấy chạm tới. Thì ra đây là lý do mà hắn phải chạy ra khỏi phạm vị đồng đội mà tác chiến một mình. Vừa mới công kích đám người Đại Lực, tên quái vật cũng phát giác được phía sau có chút khó chịu. Dù không hề nhìn ra đằng sau, nhưng nó cảm nhận được xúc tu của mình đang ngày càng ít đi.

Thấy bản thân đang gặp bất lợi, nó liền xác định một phương hướng sau đó lao thẳng về đó. Trong lúc di chuyển nó cũng không ngừng ném những mãnh vỡ xung quanh về phía đám người.

-------
Trở lại đám người Đại Lực,

Nhìn lấy một đống mảnh vỡ ngôi nhà đang hướng thẳng về mình, Đại Lực không khỏi chửi thề.

''Đù m!#, chơi vậy sao chơi.''

Để tiết kiệm sức lực, hắn quyết định không đối cứng với mấy thứ này mà là né qua chúng. Đại Lực nhanh chóng thi chuyển khinh công của mình, thân hình hắn bắt đầu mờ dần cuối cùng là biến mất khỏi khoảng không. Mảnh vỡ ngôi nhà như đạn đại bác bắn thẳng về phía chỗ Đại Lực vừa đứng mới nãy. Trong chốc lát, vùng đất ấy gần như bị sang bằng toàn bộ.

''Rầm!!!''

Như một tiếng sấm vang lên, các mảnh vỡ quanh ấy bị đòn tấn công của tên quái vật làm nát hoặc là bị đẩy ra tới xung quanh. Hiện trường quanh chỗ Đại Lực lúc ấy rất lộn xộn.

Bóng hình của Đại Lực lúc này lại xuất hiện tại một chỗ khác, nhìn lại khu vực phá huỷ bên kia không khỏi líu lưỡi. Nhìn thấy tên đầu têu đang trên đường chạy trốn, hắn làm sao cho y có cơ hội. Thế là từ hang gió, Đại Lực lấy ra một cây cung cùng một mũi tên. Có rất nhiều lá bùa cùng những viên thuốc nhỏ được gắn liên kết nhau trên một sợi dây nối vào trên đầu mũi tên.

Đại Lực hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu vận công, làn da của hắn lúc này lại bắt đầu như được đốt lên lần nữa. Cây cung bị kéo căng tới nỗi nghe được tiếng ''cọt kẹt' phát ra từ cánh cung. Sau đó hắn thả dây, như được thả xích mũi tên phóng ra với một vận tốc điên cuồng. Phối hợp với [Hoả diễm thuật] của Đại Lực, mũi tên toát ra một thứ ánh sáng choái mắt làm cho những tên gác đêm gần đấy cũng phải che mắt lại.

Đội trưởng đã chạy từ từ tới tên quái vật, mặt của hắn không hề thay đổi kể cả khi những mảnh vỡ từ tên quái vật ném tới bên này. Bởi vì cứ mỗi khi thấy một mảnh vỡ hướng tới đây, Sói lại rút ra kiếm của mình chém một nhát rồi nhanh chóng tra kiếm lại vào bao. Rồi mảnh vỡ cứ như vậy bị chém nát, một vòng lặp xuất hiện từ Sói cứ như vậy xảy ra như một lẽ bình thường.

Từ những mảnh vỡ có uy lực khủng bố phía bên Đại Lực mới nãy, khi vào bên tay Sói lại như những trái dưa hấu đang được ném tới đợi người chém. Đội trưởng cũng bởi có Sói cản lấy những thứ này, nên y gần như là di chuyển thong thả không phải như Đại Lực phi thân như điên. Nhưng điều này không có nghĩa là hắn không nắm bắt được tình huống đang xảy ra.

Khi thấy đòn tấn công của Đại Lực và đám người gác đêm. Đội trưởng liền nhanh chóng lấy tẩu thuốc của mình ra, sau đó bắt đầu nhả khói. Từ trong làn khói, đội trưởng tự nhào nặng ra 4 con rắn hướng thể về phía tên đang chạy kia.

Theo sau đó là Phạm Đức sau khi gạt đi đống đá vụn ném tới mình, hắn liền từ trong người móc ra 4 thanh que dài màu nâu phía trên chúng có một sợi bấc dài. Đây không phải là thuốc nổ sao??

Tiếp đến Phạm Đức đốt những sợi bấc ấy, rồi dùng một lực ném phi thường khiến cho những quả bom kia lúc này nhi phi dao. Bay thẳng về phía tên quái vật. Đám người gác đêm cũng không chịu thua kém, nhìn thấy tên gây chuyện kia sắp chạy bọn hắn liền thể hiện bản lãnh của mình. Lần này không còn là kết hợp dàn trận nữa, mà là mỗi người tự đánh.

Tên cầm roi lúc này đang muốn thi triển quyền cước, thì đột nhiên quỵ gối xuống miệng thở hồng hộc. Mặt hắn lúc này đỏ gấc lên như say rượu, đang muốn ho khan thì đột nhiên có một lực lượng từ bên ngoài tràn vào cơ thể hắn. Làm cho cơn ho vừa mới xuất hiện liền lập tức dập tắc, hắn quay đầu lại liền thấy tên cầm gậy và gã râu dê đã xuất hiện phía sau hắn lúc nào đang truyền nội lực vào trong cơ thể hắn.

''Yếu mà ra gió, nếu không phải ta và đội trưởng nhanh chóng thấy được tình trạng của ngươi. Thì đã có thêm một thằng hẹo rồi.'' Tên cầm gậy phàn nàn.

''Lần sau đừng có như vậy.'' Gã râu dê không có ý muốn trách cứ, mà chỉ im lặng điều phối nội lực của cả 3. Dù sao 3 người đều có sở trường riêng, nên việc dung nhập nội lực của cả 3 vào một cũng có chút khó khăn. Giờ phút này chính hắn là người đứng ra điều dẫn mấy thứ này, để cho gã này không phải chết dưới tay đồng đội.

Tên cầm roi lúc này cũng không còn khí lực để nói, nên hắn liền thành thật ngồi im đấy cho 2 người quán triệt nội lực chữa thương cho mình.
-------
Trở lại đầu quái vật kia,

Tình huống của nó lúc này có chút không đúng. Tứ phía của nó lúc này đã bị bao vậy, nó muốn thoát khỏi nhưng cản trở có vẽ hơi lớn. Những mảnh vỡ nó ném ra tứ phương lúc này một bị một thứ gì đó ngăn lại, những xúc tu của nó thì bị liên tục chém đứt nhưng không rõ bởi ai. Nó bất lực nhìn lấy nhiều đòn tấn công bay tới. Cuối cùng nó chỉ kịp hét lớn một tiếng và....

''Bùm!!!!''

''Rrrrr''

Những tiếng nổ liên tiếp xảy ra ở chỗ tên quái vật, không ngừng oanh tạc vào lòng đất. Những vụ nổ ấy liền tạo ra một cơn rung chấn nhỏ xung quanh khu vực va chạm.

Những người gác đêm đang chạy tới viện trợ, sau khi nghe thấy tiếng nổ liền tăng tốc độ để nhanh chóng chạy tới hiện trường.

Phía xa xa,

Lúc này Bạch tiêu đầu chỉ nhìn thoáng về phía khu vực phát nổ của đám Đại Lực bên kia, phía dưới miệng của hắn nhết lên như đang cười khẩy gì đấy. Đôi mắt y nhìn chằm chằm về phía trước

''Xem ra ngươi quá xem thường cấp dưới của chúng ta rồi a, vẫn là nghĩ bên ta không có nhân tài?''

Lời nói của Bạch tiêu đầu lúc này mang theo một tia châm chọc cùng khinh thường. Hắn chỉ im lặng nhìn về phía trước một tên bị chém đứt tứ chi, cơ thể đầy vết cháy xém khuôn mặt đã cháy mất một nữa, lúc bấy giờ khuôn mặt của tên này đã hết sức trầm lắng cùng nhiều hơn là khó coi.

''Xem như ngươi thắng.'' Gã mở miệng.

Bạch tiêu đầu không muốn nghe tên này nói xàm nữa, liền vội vàng cắt đứt cuộc trò chuyện

''Nói nhảm vậy đủ rồi, ngươi thua cược rồi theo giao kèo thì khai hết những gì ngươi nói đi. Đừng nghĩ tự tử. thứ đấy sẽ chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn thôi.''