Chương 1: Con rơi của lão Thiên?

Tu La

Chương 1: Con rơi của lão Thiên?

Thiên Diễn đại lục, một trong tứ đại Cổ tộc – Tu La nhất tộc bây giờ đang bao phủ một bầu không khí khẩn trương. Bởi vì hôm nay phu nhân của tộc trưởng bọn họ - Nguyệt Thần đang trong phòng chờ sinh.

Trên hành lang, một nam tử trông khoảng hai lăm hai sáu tuổi đang đi đi lại lại thần sắc có khẩn trương có lo lắng. Gần bên hắn đang đứng một lão giả trông qua khoảng lục tuần thần sắc buồn cười nhìn hắn nói:

" Yên tâm đi Thần nhi, tiểu Liên sẽ không sao đâu. "

Lão giả này chính là phụ thân của Nguyệt Thần tiền nhiệm tộc trưởng Tu La nhất tộc Nguyệt Huyết, tu vi đạt đến võ thánh cửu tầng đỉnh phong. Còn Nguyệt Thần tu vi cũng đã đạt đến võ thánh nhất trọng hậu kỳ.

Nguyệt Thần đáp: " Con biết cha, chỉ qua là con hơi lo lắng cùng hồi hộp. "

Đúng lúc này trong phòng truyền ra tiếng kêu kinh hỉ: " Là con trai, chúc mừng phu nhân sinh hạ quý tử."

Lập tức Nguyệt Thần cùng Nguyệt Huyết gấp gáp đẩy cửa phòng vào.

Trong phòng đứng ba nữ tử và trên giường là một thiếu nữ tuyệt sắc tuổi chừng đôi mươi, ngực ôm một đứa trẻ. Ba vị nữ tử thấy hai người đi vào bèn khom người hành lễ: " bái kiến tộc trưởng, bái kiến lão tộc trưởng. "

Tuyệt sắc thiếu nữ lúc này mặt đầy ôn nhu nhìn vị trẻ tuổi nam tử nói: " Thần ca là con trai."

Nàng là chúng ta nhân vật chính mẫu thân – Băng Liên một thân tu vi cũng không vừa đã đạt tới võ tôn cửu tầng đỉnh phong đạp một chân vào thánh cảnh và nàng là con gái của Băng thần tộc lão tộc trưởng.

Bây giờ nói đến nhân vật chính của chúng ta. Đứa bé ra đời không khóc như bao đứa trẻ khác ngược lại đôi mắt to tràn đầy mờ mịt và không thể tin được bởi vì hắn cũng không phải là hài nhi mới ra đời. Nói đúng hơn là linh hồn hắn không phải tân sinh.

Linh hồn của hắn là tu chân giới vạn năm tuyệt thế yêu nghiệt – Long Thiên. Thân cư Long gia Chân Long huyết mạch gần như phản tổ, tư chất siêu quần lĩnh ngộ tuyệt thế và quan trọng hơn chính là một thân đại khí vận. Thậm chí nhiều khi có người hoài nghi hắn là con riêng của lão thiên bởi vì vận khí của hắn quá nghịch thiên rồi.

Sáu tuổi đi chơi lạc vào hang động được truyền thừa của một vị độ kiếp kỳ cường giả, mười tuổi nhặt được tàn phiến tiên khí, mười lăm tuổi được cơ duyên đổi hơn một nửa thân huyết mạch thành long huyết, huyết mạch vượt qua tổ tiên nếu được long châu có thể hóa long…

Long Thiên một đường tu luyện bằng phẳng hơn một trăm hai mươi năm đã đạt tới độ kiếp kỳ đỉnh phong chuẩn bị phi thăng tiên giới. Lúc độ kiếp hắn hoàn mỹ vượt qua thế nhưng khi hắn tưởng lôi kiếp đã xong thì một đạo hắc lôi đánh thẳng xuống và hắn biến mất khỏi tu chân giới.

Hắn hôn mê không biết bao lâu và khi tỉnh dậy thì thấy mình trong hình dáng hài nhi và dường như mới sinh, hắn mờ mịt không biết chuyện gì đang xảy ra và tại sao hắn lại ở trong hình dạng hài nhi. Vốn có linh hồn cường giả độ kiếp kỳ và lực lĩnh ngộ như quái vật trong chốc lát nghe "phụ thân" và "mẫu thân" trò chuyện hắn đã hiểu sơ về ngôn ngữ của thế giới này. Hắn không biết mình đây là bị cái gì nên hắn quyết định giả vờ như trẻ sơ sinh.

Lúc này mẫu thân hắn nói: " Thần ca chúng ta đặt tên hắn là gì đây. "

Nguyệt Thần trầm ngâm chốc lát nói: " Gọi là Nguyệt Thiên đi. "

Trong lúc hai người trao đổi thì Long Thiên không bây giờ phải gọi Nguyệt Thiên mới đúng, hắn đang âm thầm quan sát mọi người trong phòng. Lúc này lão giả cũng cười nói: " Nguyệt Thiên tên rất hay. "

Sau đó hắn lại nói tiếp: " Hắc hắc tiểu gia hỏa ba năm sau chúng ta sẽ đo huyết mạch cho ngươi đến lúc đó đừng làm ta thất vọng. "

Nguyệt Thiên một mặt mơ hồ nghĩ thầm: " Thế giới này cũng có huyết mạch lực? Xem ra phải giả bộ làm hài nhi bộ dáng thêm một thời gian rồi đi tìm hiểu về nơi này thôi. "

Chớp mắt chính là ba năm đi qua, hôm nay là ngày đo huyết mạch của tộc. Trên sân thí luyện của gia tộc xếp hàng một đám hài tử chừng ba bốn tuổi. Chúng là thế hệ tiếp theo của gia tộc.

Theo từng cái tên được kêu ra, đám tiểu tử từng người bước lên đo lường.

" Nguyệt Lâm thất phẩm huyết mạch "

" Nguyệt Liên thất phẩm huyết mạch "

" Nguyệt Linh Nhi cửu phẩm huyết mạch "

" Nguyệt Tân bát phẩm huyết mạch "



Mỗi một vị huyết mạch từ thất phẩm trở lên xuất hiện thì Nguyệt Huyết cười như nở hoa. Dần dần kiểm tra xong hết rốt cuộc đến Nguyệt Thiên. Hắn lá thiếu tộc trưởng nên hắn rất được kỳ vọng, theo hắn bước lên các trưởng bối đều lộ ra ánh mắt kỳ vọng. Hắn rất hồi hộp, qua ba năm hắn đã điều tra gần như tất cả mọi thứ. Nguyên lai đây không phải là tu chân giới rồi mà là Thiên Diễn đại lục.

Thiên Diễn đại lục có tứ đại cổ tộc theo thứ tự là: Tu La nhất tộc, Hỏa Thần nhất tộc, Băng thần nhất tộc và quỷ dị nhất Hồn tộc. Tuy tên gọi như thế nhưng cả bốn tộc vẫn là nhân loại chỉ có khác biệt là huyết mạch của bọn hắn.

Tu La nhất tộc thì có Địa Ngục Tu La huyết mạch, Hỏa thần nhất tộc có hỏa huyết mạch là một loại tử diễm kêu Tử La Thiên Hỏa được xưng không gì không đốt. Còn băng thần nhất tộc huyết mạch thì băng huyết mạch trình độ có thể sánh ngang Tử La Thiên Hỏa thậm chí đóng băng nó trong tích tắc. Cuối cùng Hồn tộc thì huyết mạch của bọn họ làm cho linh hồn của bọn họ cường đại hơn người bình thường, có thể công kích linh hồn đối thủ. Thiên Diễn đại lục về linh hồn thì Hồn tộc xưng đệ nhị không ai dám xưng đệ nhất.

Thiên Diễn đại lục cũng như tu chân giới cường giả vi tôn. Nơi đây không tu tiên mà luyện võ. Võ đạo chin đại cảnh giới theo thứ tự là: võ đồ, võ sư, đại võ sư, võ vương, võ hoàng, võ đế, võ tôn, võ thánh và võ thần. Đạt tới võ thần cửu trọng thiên đỉnh phong có thể đột phá gông siềng sinh mệnh thu được thọ nguyên vô
tận.

Bất quá từ Thượng Cổ về sau đã không có võ thần, võ thánh đỉnh đã là cực hạn bởi vì lúc Thượng Cổ Chư Thần đại chiến đem Thiên Diễn đại lục tổn hại khiến linh khí tiêu giảm, trình độ nồng đậm đã không còn như thời Thượng Cổ nên khó đột phá đến võ thần. Đã mấy chục vạn năm đại lục không ra võ thần.

Dưới sự chờ đợi của mọi người Nguyệt Thiên tay từ từ đặt lên quả cầu thủy tinh.

" Oanh "

Quả cầu thủy tinh bộc phát ánh sáng màu đen chói mắt và hiện lên một hư ảnh. Hư ảnh hình dáng nhân loại nhưng bao trùm đầy hắc lân giáp, hai mắt huyết hồng, u lãnh, khuỷu tay và đầu gối mọc ra gai nhọn lấp lóe hàn quang. Một luồng khí thế phảng phất đến từ Địa Ngục lạnh giá từ hư ảnh truyền ra bao phủ cả quãng trường.

Nguyệt Huyết khi thấy cảnh này run giọng nói: " Là Tu La Vương huyết mạch."

Sau đó hắn bắt đầu cười như điên nói: " Ha ha ha ta Tu La tộc lại ra một vị Tu La vương. "

Cha mẹ của Nguyệt Thiên một mặt đầy tự hào mỉm cười và bộ mặt như đang nói quả là như thế. Bởi vì nhân vật chính của chúng ta vì muốn sớm đi tìm hiểu thư tịch nên ba tháng biết bò, năm tháng biết đi, tám tháng nói được và tròn một năm thì như hài tử người khác lúc ba tuổi thậm chí hơn vì hắn bắt đầu đi Nguyệt gia tàng kinh các đọc thư tịch.

Huyết mạch càng nồng đậm thì khi biến thân Tu La sẽ được tăng phúc lớn hơn, cao nhất cửu phẩm. Nhưng Tu La Vương là đặc biệt. Tại Địa Ngục thì mỗi vài tỷ hoặc vài chục tỷ Tu La ra đời thì mới có một Tu La vương cho nên Tu La vương là Tu La tộc bên trong vương giả.

Tu La tộc nổi tiếng về sức mạnh thân thể khủng khiếp và sức khôi phục của quái vật, còn Tu La vương thì những đặc điểm đó gấp mười lần còn có một thiên phú thần thông vô cùng kinh khủng – Bất tử chi thân. Và Tu La vương có thể coi là hoàn mỹ bản của Tu La tộc vì bình thường Tu La người đầy lân phiến như quái vật nhưng Tu La vương thì lân phiến mọc tạo thành hình áo giáp trông rất uy vũ bất phàm. Vì vậy, mỗi một vị Tu La Vương đều là thương thiên sủng nhi. Nam bề ngoài tuấn lãng bất phàm, nữ thì tuyệt sắc vô song và trí tuệ, thiên phú của bọn họ đều vô cùng yêu nghiệt.

Nguyệt Thiên nhếch miệng cười thầm nghĩ: " Chẳng lẽ ta thật là con rơi của lão Thiên hay sao."