Chương 4: Resident evil 1 (tiếp)

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 4: Resident evil 1 (tiếp)

Người thanh niên búng ngón tay trả lời:
- "Chính xác! Có thể sống bình thường 100 ngày ở những nơi an tĩnh, cứ tưởng tượng xem xong những bộ phim nguy hiểm, có thể sống 100 ngày bình thường thì hạnh phúc như thế nào?"
Trịnh Xá và mọi người giật mình, dường như hắn đã hiểu tác dụng của nơi này, chính vì bình nhật cuốc sống quá bình đạm khiến hắn có cảm giác rữa nát, nhưng nếu liên tục trải qua hiểm nguy thì một cuộc sống bình đạm lại trở nên vô cùng đáng quý.

- "Trừ việc có thể đổi số ngày sống an định ra, 1000 điểm có thể đổi được rất nhiều thứ, ví dụ như khẩu Deasert Eangle vô hạn đạn dược này, chỉ tốn có, ngoài ra có thể nâng cao sáu hạng mục cơ thể như: Trí lực, tinh thần lực, tế bào hoạt lực, miễn dịch lực, sức mạnh cơ bắp, phản xạ thần kinh, người bình thường trung bình là 100 mỗi hạng, mỗi 10 điểm thưởng có thể nâng 1 điểm tố chất, nói một cách khác, nếu các người sống sót trở về có thể khiển cho mình trở nên mạnh gấp đôi, nếu sống sót qua 100 bộ phim, các người có thể trở thành siêu nhân"

Cô gái đeo kính bình tĩnh hỏi:
- "Vậy thì để trở về cuộc sống bình thường cần bao nhiêu điểm?"
- "50000 điểm" - Người thanh niên lại châm một điếu thuốc rồi trả lời: "Chỉ cần các người sống quá 50 bộ phim mà không đổi chác gì thì có thể trở về." Mọi người lặng đi, nếu muốn sống sót qua 50 bộ phim mà không tự cường hóa thì quả là nhiệm vụ bất khả thi.
- "Tất nhiên, 1000 điểm đó chỉ là điểm thưởng cơ bản, còn có thể kiếm thêm, ví dụ như theo quy định, mỗi khi giảng giải luật lệ cho lính mới như tôi vừa làm thì có thể được thưởng, còn nữa, các người đều chú ý thấy mình đeo một cái đồng hồ kỳ quái phải không?"- Người thanh niên giơ tay trái lên, trên đó có một chiếc đồng hồ kim loại, kiểu cách cổ điển.
Mọi người nhìn xuống tay mình, trên tay mỗi người đều có một chiếc đồng hồ đang đếm ngược 3h01', phía dưới còn có các dòng số như: Số người mới, số zombie, số Licker..v.v
- "Giết 10 con zombie được thưởng 1 điểm, 1 con Licker được thưởng, giết lính mới được thưởng... 1000 điểm" - Vừa nói người thanh niên vừa liếc nhìn đám lính mới với vẻ bất thiện, chỉ có Trịnh Xá và cô gái đeo kính nhìn lại một cách bình tĩnh. Ngoài ra hắn còn liếc qua Hồ Du. Làm cho Hồ Du cảm thấy chột dạ. "Không biết tay Trương Kiệt này có nhận ra mình xuyên việt vào thế giới này hay không?"

- "Tất nhiên là âm 1000 điểm.."
Người thanh niên cười nhạt, nhìn Trịnh Xá và cô gái đeo kinh rồi nói:
- "Được rồi, cần hỏi gì thì nhanh lên, phim sắp bắt đầu rồi đấy."

Cô gái đeo kính nhìn Trịnh Xá, hắn khẽ gật đầu, cô gái nói:
- "Còn vài vấn đề, bộ phim này là Resident Evil 1, T Virus lan tràn ở thành phố Racoon, nếu chúng ta ngồi trên xe này rời khỏi nơi đây thì có vẻ trải qua quá dễ dàng phải không?"
Người thanh niên gật đầu trả lời:
- "Xem trên đồng hồ, có một cái tên, đọc lên!"
- "Matt Anderson!"
Mấy người cùng đọc một lúc, tiếp theo trong đám người nước ngoài có một người da đen đột nhiên phát sáng, giây lát sau ánh sáng tắt đi.
- "Đó là đội trưởng lính đánh thuê trong phim, bộ phim này diên ra trong một phạm vi hẹp, chỉ có trong Hive, để hạn chế độ khó, chủ thần quy định không cho phép chúng ta đi quá xa khu vực cốt truyện, nếu cách xa Anderson quá 100 m thì...Bum...Không còn lại gì hết, đã hiểu chưa, sau khi Anderson chết thì hạn chế sẽ chuyển sang một nhân vật khác, vì thế chúng ta chỉ có thể cố mà sống sót, thế thôi."

Tức khắc mấy người đều yên tĩnh lại, thấy không khí có vẻ trầm mặc Hồ Du bèn đánh bạo hướng Trương Kiệt:

"Xin lỗi, tôi không có vấn đề gì cần hỏi anh nhưng tôi có thể mượn anh một loại vũ khí để phòng thân được không? Chỉ cần một con dao găm nhỏ cũng được" Hồ Du cũng mặc kệ những người khác đang nhìn mình bằng con mắt ngạc nhiên, nhìn đến trương kiệt đã trải qua mấy phim chắc chắn trên người có vũ khí và sẽ không keo kiệt với tân nhân nhất là một cô gái trẻ như mình. Hắn nhủ thầm trong đầu.

"Không ngờ nhìn bề ngoài tưởng chỉ là một cô sinh viên y khoa nhút nhát cũng có gan hướng về ta xin vũ khí cơ đấy. Vì cớ gì ta phải cấp cho một người mới vào không quen biết như cô? Thôi được, tiện có một thanh chủy thủ không dùng vào việc gì, cho ngươi" Trương kiệt cất giọng, tung một con dao găm hướng phía Hồ Du. Cô nàng bắt lấy vội nói cảm ơn. Cảm nhận sức nặng chủy thủ trên tay. Hồ Du lúc này mới biết khối cơ thể này của Hạ Vy quả thật yếu quá nhiều so với bản thể mình ngày xưa. "Ước gì ta được trở lại về thân xác của mình" Hắn quyết tâm sau nay sống sót phải tìm đủ mọi cách để trở lại làm nam nhân.

Trịnh Xá cùng trung niên béo vừa nghe được Hồ Du xin được vũ khí, cũng nhìn về phía Trương kiệt, bất quá không mặt mũi há mồm muốn. Bèn hỏi:

- "Thế chủ thần là cái gì, tôi thấy anh thường hay nhắc đến cái tên này?"
"Chủ thần là thứ quản lý chúng ta tiến nhập vào đây, trao điểm số hay đổi vật phẩm đều thông qua chủ thần, nó là một quả cầu ánh sáng, thực tế tôi cũng chẳng biết nữa" Người thanh niên phảy phẩy tay nói.
- "Vấn đề cuối cùng, hàng số đếm ngược này nghĩa là gì?" Chiêm lam đeo kính hỏi

"Thời gian cô em phải trải qua trong bộ phim này, hết giờ sẽ trở về chỗ Chủ thần lĩnh thưởng rồi lại tiếp tục tham gia bộ phim khác" Người thanh niên rít một hơi thuốc rồi trả lời.
Đúng lúc đó, toa xe bắt đầu từ từ dừng lại, Trương Kiệt rít nốt điếu thuốc, rút súng ra rồi nói:
- "Đước rồi, cốt truyện bắt đầu, từ bây giờ họ có thể nghe chúng ta nói chuyện, nếu tiết lộ cốt truyện hay thông tin về chủ thần sẽ bị trừ điểm, mỗi câu 10 điểm, trừ vào phần thưởng sẽ nhận được sau này, vì thế liệu mà giữ mồm giữ miệng."