Chương 12: Trở Về Chủ Thần

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 12: Trở Về Chủ Thần

"Đứng lại, nếu không tôi sẽ bắn!"

The One là người đầu tiên nổ súng, zombie cầm búa tạ bị bắn bay đi, trung mười mấy viên đạn nhưng lập tức lắc lư đứng dậy. Trương Kiệt cũng nổ súng, cỡ đạn 0.50 của Deasert eangle có uy lực lớn lập tức khiến một cái sọ vỡ tan ra như quả dưa hấu bị đập mạnh. Hắn cười lạnh nói:

- "Mọi người đi trước đi, chỗ này giao cho tôi."

The One chần chừ một lúc rồi nói:

"OK, JD tìm cửa ra, Ryan canh phạm nhân, mọi người còn lại đi sát bên tôi."

Lúc này, Hồ Du đánh bạo kéo tay gã The One: "Đội trưởng, đến giờ phút này không còn biết có sống sót qua ngày mai hay không. Tôi nghĩ nên tháo còng cho anh ta. Thêm người là thêm một phần sức mạnh. Bọn Zombie đông như vậy lực lượng chúng ta lại quá ít!"

The One ngạc nhiên không ngờ cô nàng châu á có thân hình hấp dẫn này lại xin cho tay phạm nhân kia. Hắn nhìn cô một lúc sau đó ngẫm lại lời nói của Hồ Du cũng hợp lý bèn quay qua Ryan:

"Tháo còng cho hắn ta và cấp vũ khí ngắn cho bọn họ" Khi Ryan phát vũ khí cho mọi người bất chợt Hồ Du mở valy ra lấy một ống tiêm Vaccine thuốc giải cấp đưa cho Ryan. Cô nàng mừng rỡ không ngờ Hồ Du lấy được thuốc giải. Lúc này mọi người mới để ý đến từ đầu đến giờ cô gái trẻ này lúc nào cũng xách theo chiếc valy cồng kềnh là có lý do.

Giọng nói của chủ thần vang lên đều đều: "Đạt được cảm tình của nhân vật phạm nhân và nữ binh Ryan + cứu chữa Ryan khỏi độc tố Zombie thưởng 1 tri tiết cấp D và 700 điểm khen thưởng" Hồ Du mừng thầm khi nghe được âm thanh này.

Sau đó nàng quay qua Trịnh xá. hắn cũng quay lại nhìn nàng. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Hồ Du biết trong ánh mắt của anh chàng đã thể hiện ẩn ý không biết cô có nhận được giọng nói của chủ thần khen thưởng qua hành động vừa rồi hay không?

Cuối cùng mọi người bàn luận phương án chiến đấu và thoát ra khỏi đây để đạt được mục đích chạy lên mặt đất, cuối cùng vai chính Alice làm ra quyết định khởi động lại Red Queen. Trải qua một phen thảo luận lúc sau Trương Kiệt tựa hồ là đã nghĩ kỹ rồi như thế nào đối mấy cái lính đánh thuê nói: "Chúng tôi lựa chọn ở lại chờ viện binh xuống ứng cứu."

Tay đội trưởng trố mắt: "Các người ở lại chỉ có con đường chết. Đi cùng bọn ta mới có hy vọng. Ta nghĩ sẽ không có viện binh đến cứu các người đâu." Hắn nhìn Hồ Du với ánh mắt hy vọng. Vì vừa nãy nàng cứu sống nữ binh Ryan nên đạt được thiện cảm của gã.

Cuối cùng Hồ Du đành thuyết phục tên đội trưởng hiểu rằng bọ họ là nhóm người nghiên cứu gắn bó ở đây đã lâu không đành lòng dứt áo bỏ đi. Hơn nữa tất cả đều là năng lực chiến đấu kém đi theo chỉ làm vướng tay vướng chân đội ngũ.

Tóm lại người da đen lính đánh thuê đội trưởng trầm mặc nửa giờ, đã minh bạch bọn họ vài người bao gồm thực lực tương đối nhược trừ cái gã tóc đen tên Trương Kiệt ra, đều không nghĩ đi theo lính đánh thuê trở lên mặt đất.

Cuối cùng, Tên đội trưởng mới nói: "Ta hiểu được, Frank, đem cái kia laser trong hành lang hệ thống phòng ngự mở ra, các ngươi liền trú ở Red Queen phòng máy chủ, nơi đó là an toàn nhất, an tĩnh chờ đợi..." Đúng lúc này một đám Zombie ở đâu mò đến nhìn thật ghê người. Tay đội trưởng xả ngay một băng đạn. Bọn chúng bị hất văng ngã xuống đất sau đó lại lóp ngóp bò dậy trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Pằng pằng! Hai tiếng nổ đanh gọn vang lên. Viên đầu sượt qua tai, viên đạn thứ hai ghim trúng đầu tên Zombie gần nhất làm nó nằm im không nhúc nhích. "Phải bắn vào đầu mới tiêu diệt được bọn chúng" Hồ Du nói. Nhờ mở gen khóa cấp một mà nàng không khó để làm quen với súng lục. Chỉ hai viên đạn nàng đã nhắm được trúng đầu của tên Zombie.

"Nhắc nhở đội trưởng lính đánh thuê về cách thức tiêu diệt Zombie được 450 điểm khen thưởng" Chủ thần vang lên giọng nói vô tình. The One cảm kích gật đầu với Hồ Du ra lệnh cho đoàn đội nhắm đầu lũ Zombie mà bắn.

Trương Kiệt chưa bắn, hắn xoay súng trên tay, chờ zombie lại gần mới bắn liên tục, vài con zombie gần nhất liên tiếp nổ sọ vật xuống, tốc độ bắn và độ chính xác cao hơn hẳn người bình thường. Trịnh xá nhận thấy mình có thể nhìn rõ động tác của Trương Kiệt, trước đây hắn xem qua một số sách võ thuật, trong đó phân thị lực của con người thành hai loại, một là tĩnh thị lực, anh có thể nhìn thấy một vật ở xa nhất là bao nhiêu, loại thứ hai là động thị lực, anh có thể nhìn thấy một vật di động nhanh đến mức nào. Vật thể di động càng nhanh mà anh vẫn nhìn rõ được có nghĩa là động thị lực của anh càng cao. Xem ra động thị lực và phản xạ thần kinh có quan hệ với nhau, Trinh Xá nhìn rõ động tác của Trương Kiệt có nghĩa là phản xạ thần kinh của hai người không sai biệt là mấy, bên cạnh đó, lúc mới đầu hắn thấy zombie vỡ sọ rất buồn nôn, nhưng chỉ giây lát lại tự nhiên bình thường, có vẻ như hiệu quả của tinh thần nâng cao.

(Quả nhiên điểm thưởng tăng cường thể chất của mình, không phải nói đùa) Trịnh Xá mừng đến phát cuồng nhưng vẫn bình tĩnh đi theo The One, bỗng The One quay lại, đưa cho hắn một khẩu súng ngắn và hai băng đạn, nói:

"Lát nữa có thể không chiếu cố được mấy người, mỗi băng đạn có 15 viên, tuân theo Hồ Du nhắc nhở, chuyên bắn vào đầu."

Trịnh xá tất nhiên hiểu rõ, tuy hắn chưa từng bắn súng ngắn, nhưng do Phản xạ thần kinh được tăng cường, bề ngoài hắn giơ tay là bắn, thực chất là đã ngắm kỹ vào đầu zombie, hắn còn đủ thông minh để chỉ bắn vào những con zombie trong phạm vi 10 m xung quanh, súng ngắn không được chính xác lắm, chỉ có thể trông cậy vào cảm giác. Người khác nào biết, chỉ thấy Trịnh Xá giơ tay là bắn, không thèm ngắm, phát nào cũng trúng vào đầu zombie, The One chỉ gật đầu, những dung binh còn lại chỉ chuyên chú phía trước, đàng sau hoàn toàn giao cho Hồ Du, Trịnh xá và Trương kiệt.

Lý Tiêu Nghị hai mắt lóe ra toàn sao, hưng phấn nói:

"Trịnh đại ca thật là lợi hại, hồi trước anh chắc hay dùng súng, được biết bao nhiêu là điểm thưởng." Hồ Du âm thầm liếc Lý Tiêu Nghị: "Cậu bé ơi sao lại đãng trí đến thế? Tự dưng nói ra điều này làm gì. Chủ thần không trừ điểm mới là lạ"

Matt bỗng quay đầu lại hỏi:

"Điểm thưởng?"

Lý Tiêu Nghị mặt mũi xanh lè, Trinh xá hiếu rằng anh chàng đã nghe thấy thông báo trừ điểm, người anh em quả là xui xẻo, nửa điểm thưởng chưa nhận được đã bị trừ. The One chỉ kỳ quái nhìn bốn người rồi lại quay về phía trước, Chiêm Lam vỗ vỗ ngực thở phào. Thân thể Chiêm Lam thật ra không xấu chút nào, tuy bộ ngực không to được như Hồ Du nhưng gương mặt cũng khá xinh, cô nàng vỗ ngực như thế khiến bộ ngực rung động loạn lên, Trịnh xá và Lý Tiêu Nghị cùng trố mắt ra. Chiêm Lam phát hiện lập tức dùng tay ôm ngực nói:

"Trương Kiệt đâu rồi, không có gì chứ."

Trịnh xá biết cô nàng chỉ đánh lạc hướng nên trả lời:

"Không có gì đâu, anh ấy có khẩu Deasert Eangle vô hạn đạn dược, mẹ kiếp, lão tử mà sống sót trở về cũng đổi lấy một khẩu."

Chiêm Lam lại vuốt vuốt trán, có vẻ như thói quen, trán cô nàng hơi giô, bộ ngực cũng khá lớn nên động tác đó tạo nên không gian tưởng tượng hơi bị lớn:

"Một trăm điểm thưởng, có thể nâng cao tố chất một phần mười hoặc nhiều thứ khác, thôi, chờ sóng sót trở về đã, sẽ hỏi Trương Kiệt chi tiết sau, đừng nói vội, anh cứ lo bảo vệ bọn em đã. Chiêm Lam cười hi hi nói.